Bọn họ nội loạn, nội tranh, nội đấu, còn chưa đấu ra một cái kết quả, một vị Cộng Công như hung thần ác sát đã phá không mà ra, giết tới mức đầu người lăn lông lốc, xác ngổn ngang khắp nơi. Còn chưa chờ bọn họ tập trung toàn lực chém giết gã Cộng Công này, mười một vị Cộng Công bị thương nặng lại trở nên càng thêm nguy hiểm, càng thêm điên cuồng dẫn quân giết tới.
Mười hai cái thủy thế giới ‘được khảm’ ở trên Bàn Cổ thế giới, bọn nó đang dung hợp với Bàn Cổ thế giới, hoặc là nói đang bị Bàn Cổ thế giới cắn nuốt.
Vô cùng vô tận thủy nguyên chi lực, ở trước khi Bàn Cổ thế giới triệt để cắn nuốt, tiêu hóa hết mười hai cái thủy thế giới, thủy nguyên chi lực sẽ trở thành thiên địa nguyên tố cường đại nhất của Bàn Cổ thế giới. Lực lượng Cộng Công nhất tộc, ở trong quá trình này sẽ đạt tới trạng thái mạnh nhất trước nay chưa từng có.
Toàn bộ thủy yêu, toàn bộ sinh linh thuỷ tộc, thực lực cá nhân bọn họ, cũng sẽ tăng lên mấy lần thậm chí mấy chục lần so với trước kia.
Tiểu yêu ngày thường dùng hết yêu lực, chỉ có thể nhấc lên ngọn sóng cao ba thước, ở trong một đoạn thời gian này, bọn họ dễ dàng có thể nhấc lên ngọn sóng cao mười mấy trượng. Mà các đại yêu, cự yêu trước kia có thể nhấc lên sóng lớn ngập trời, bọn họ đã có thể thoải mái nhấc lên sóng lớn diệt thế.
Giờ phút này liên quân thị tộc gặp phải, chính là một đợt sóng to diệt thế rợp trời rợp đất quay cuồng mà đến, bốn phương tám hướng không có khe hở.
Sóng to quay cuồng, ngọn sóng đen sì như tường đồng vách sắt từ bốn phía quay cuồng mà đến, trong sóng to ẩn giấu vô số yêu vật thuỷ tộc cổ quái, bọn họ gào thét khàn cả giọng giết chóc vào chiến hào, ở dưới mười một vị Cộng Công dẫn dắt cuồn cuộn ập tới.
Đến lúc này, vẫn có trưởng lão thị tộc vươn tay, dốc hết toàn lực tranh đoạt Vu Lôi tiểu phiên.
Bọn họ không để ý bị chém giết ở quanh là chiến sĩ thị tộc, không để ý đại quân thuỷ tộc vây công mà đến, cũng không để ý sóng to tàn sát bừa bãi mang đến các loại hậu quả đáng sợ, trong mắt bọn họ, chỉ có Vu Lôi tiểu phiên!
Cướp đi Vu Lôi tiểu phiên, suy yếu nội tình sơ vu nhất mạch, gia tăng thực lực nhà mình!
Vì Vu Lôi tiểu phiên, một chút hy sinh không đáng nhắc tới.
Mấy chục bóng người nhanh như tia chớp quay quanh Vu Lôi tiểu phiên cấp tốc va chạm, sấm sét, cương phong, lửa nóng, khói độc tản ra, càng có sơ vu nhất mạch khống chế cổ trùng to lớn phun nọc độc bừa bãi, đánh cho trời sụp đất nứt, máu thịt bay tứ tung.
Cầm hai thanh loan đao thật lớn Cộng Công cười quái dị khàn cả giọng. Hắn khinh thường nhìn trưởng lão các tộc vì một cây Vu Lôi tiểu phiên đánh cho óc cũng phải bay ra, gào lớn khàn cả giọng, dùng hết toàn lực vồ giết chiến sĩ thị tộc xung quanh.
Các trưởng lão đó... Bọn họ đã như vậy rồi, nhân tộc không có cách nào hi vọng vào bọn họ. Ngược lại là trong các chiến sĩ thị tộc kia, có lẽ còn có một số hảo nam nhi kích tình nhiệt huyết, bọn họ mới là tương lai của nhân tộc. Mà Cộng Công, chính là muốn gạt bỏ tương lai nhân tộc.
Giết, giết, giết, vung loan đao điên cuồng giết. Cộng Công cười quái dị khàn cả giọng, bên cạnh hắn nhấc lên sóng to ngập trời, trên mỗi một đám bọt sóng đều có một luồng đao quang hình trăng non lóe lên, đầu sóng bay lướt qua, vô số mảnh thi thể giống như rác rưởi bay múa rải rác.
Trong mảnh thi thể không thấy chút vết máu, loan đao trong tay Cộng Công đã hút khô toàn bộ tinh huyết trong cơ thể chiến sĩ nhân tộc bị chém giết.
“Các lão cẩu! Cộng Công đang chém giết tộc nhân của các ngươi, binh sĩ của các ngươi, con cháu hậu duệ các ngươi! Các ngươi vì một cây Vu Lôi phiên liền mặc kệ sự sống chết của họ sao?” Cơ Hạo có chút không vừa mắt. Mười một vị Cộng Công mang theo vô số thủy yêu đang hướng hắn đánh đến, hắn nhất định là mục tiêu các Cộng Công này muốn chém giết đầu tiên.
Giờ phút này hắn nên mai danh ẩn tích nấp đi, đây mới là cách làm an toàn nhất.
Nhưng nhìn thấy tác phong không chịu được như thế của trưởng lão các đại thị tộc, Cơ Hạo thật sự không chịu nổi. Tộc nhân nhà mình bị người ta giết hại như bổ dưa, đám trưởng lão kia, bọn họ vì một cây Vu Lôi tiểu phiên, thế mà vẫn đang nội đấu không ngừng nghỉ!
“Cơ Hạo tiểu nhi, ngươi là ai, có tư cách gì quản chuyện của chúng ta?” Không biết là lão già nào quái thanh quái khí cười: “Trọng bảo như thế, có thể gia tăng khí vận bổn gia, là trọng bảo trấn áp khí vận các gia các tộc. Vì bảo bối như vậy, hy sinh trăm vạn tộc nhân... cũng có thể!”
Cộng Công đang buông tay giết chóc cầm hai thanh loan đao, đột nhiên khàn cả giọng cười phá lên: “Đây là con người, đây là con người đó! Ha ha ha, Phục Hy thị! Toại Nhân thị! Hiên Viên thị! Thần Nông thị! Hữu Sào thị! Các ngươi mấy lão già này, các ngươi xem xem con cháu các ngươi... Đây là con người đó, đây là con cháu các ngươi đó!”
Trong tiếng cười điên cuồng, hai thanh loan đao của Cộng Công nhoáng lên một cái, lại là mấy trăm cái đầu người bay lên.
Các tinh anh thị tộc đáng thương, bọn họ cho dù không phải đối thủ của Cộng Công, bọn họ ít nhất có thể chạy, có thể trốn. Nhưng độc cổ của sơ vu nhất mạch đang ở trong cơ thể bọn họ tàn sát bừa bãi, bọn họ thân thể suy yếu đến cực điểm, đối mặt loan đao của Cộng Công, bọn họ ngay cả khí lực trốn tránh cũng không có!
Hơn trăm vạn tinh anh thị tộc, giờ phút này tất cả đều là dê núi đợi làm thịt!
Cơ Hạo thét dài một tiếng, hắn mắt thấy Hạ Mễ đã mang theo các đại đội lính tôm lặn vào nước lũ, dùng hết toàn lực thoát ly chiến trường, hắn yên lòng, một bước húc vỡ hư không, chắn trước mặt Cộng Công thân hình cao lớn.
Cộng Công cao nghìn trượng cúi đầu quan sát Cơ Hạo, cười cười dữ tợn, giơ lên hai thanh loan đao hung hăng bổ xuống.
Cơ Hạo cũng cười lạnh liên tục, trong Bàn Cổ Chung phun ra một đạo hỗn độn chi khí, nhanh như tia chớp rót vào trong cơ thể Cơ Hạo, trong thân thể hắn phát ra tiếng vang lớn nặng nề như sấm, thân thể cất cao từng trượng một, trong chớp mắt Cơ Hạo cũng đã cao tới nghìn trượng.
Hai con Thần Hỏa Xà từ trong tay áo Cơ Hạo lao ra, bọn nó thét dài, thân thể bành trướng đến vạn trượng, nhu thuận để hai chân Cơ Hạo đạp ở trên lưng bọn nó. Hai con Thần Hỏa Xà toàn thân liệt hỏa quấn quanh, nâng lên Cơ Hạo lơ lửng giữa không trung, chợt mở cái miệng rộng hướng Cộng Công phun ra hai luồng lửa nóng.
Những năm gần đây, Cơ Hạo dốc sức bồi dưỡng hai con Thần Hỏa Xà, cũng không biết đã hao phí bao nhiêu tài nguyên trên thân bọn nó. Hai con Thần Hỏa Xà nay đã mơ hồ có tư thái giao long, trong mồm phun ra không là địa tâm độc hỏa nữa, mà là Thái Dương Chân Hỏa long lanh trong suốt, chói lọi giống như vàng lỏng.
Tuy độ tinh khiết không cao, nhưng Thái Dương Chân Hỏa thật sự đổ ập xuống phun đầy mặt Cộng Công.
Cộng Công vung đao bổ mạnh gào rú thảm thiết. Hắn tự nhiên nhận ra đặc sản địa tâm Thần Hỏa Xà trong thái cổ địa phế dưới núi lửa Nam Hoang, loại hỏa xà này tất nhiên uy lực kinh người, nhưng ở cấp độ này của bọn hắn, lại là không có tác dụng gì lớn.
Nhưng trong mồm Nam Hoang Thần Hỏa Xà phun ra, thế mà lại là Thái Dương Chân Hỏa!
Cả khuôn mặt Cộng Công thị không kịp trở tay hừng hực liệt hỏa, nửa gương mặt ‘Xẹt’ một cái đã bị đốt thành tro, hắn đau đến mức gào thét thê thảm, đao thế đại loạn một phen.
Một cái bóng từ phía sau Cộng Công đột nhiên thoát ra, Da Ma Sát Nhất lặng yên không một tiếng động một kiếm đâm xuyên qua lưng Cộng Công, lưỡi kiếm hung hăng từ trước ngực hắn phun ra.
“Vô sỉ!” Cộng Công hỗn loạn rồi, đường đường cao thủ cấp Vu Thần, thế mà lại đánh lén sau lưng?
Bàn Cổ Long Văn của Cơ Hạo mang theo một tiếng rồng gầm cao vút, hai tay nắm chặt chuôi kiếm, Cơ Hạo chân đạp Thất Tinh Bộ, không nói một lời hướng Cộng Công liên tục bổ tám mươi mốt kiếm.
Tiếng vang ‘Đang đang’ không dứt, loan đao trong tay Cộng Công ầm ầm vỡ vụn, ở trong tiếng kêu quái dị thất thanh không thể tin của hắn, kiếm thế của Cơ Hạo như thủy triều, đem thân thể hắn cắt thành hơn trăm mảnh vỡ.