Quỷ Xa nhất tộc, Hữu Sào thị, Cùng Tang thị ba nhà liên thủ, mấy trăm thanh niên tuấn ngạn thực lực mạnh mẽ đều xuất kỳ chiêu, hướng phía Quỳ Môn công kích mãnh liệt một trận.
Quỷ Xa nhất tộc nhấc lên âm phong quỷ hỏa ngập trời, trong mây đen âm u ma trơi màu xanh lục rợp trời rợp đất hướng Quỳ Môn phun loạn rắc loạn; tuấn ngạn Cùng Tang thị bay loạn chạy loạn đầy trời, trường cung trong tay thỉnh thoảng phun ra mũi tên tàn nhẫn như răng nọc; Hữu Sào thị càng dứt khoát hơn, từng tòa thành lũy, lầu các to nhỏ đập bừa, đại địa nguyên từ, cửu thiên cực quang… các cấm chế độc ác rải xuống như mưa rào.
Ba nhà liên thủ đánh cho phía trước Quỳ Môn sóng lớn ngập trời, mấy trăm con Hắc Thủy Huyền Xà hiện ra nguyên hình, bọn họ thân thể cực lớn lớn tiếng gào rống, phun ra từng luồng lửa độc, khóc độc giữ lẫn nhau với con em ba nhà.
Càng có mấy ngàn cự mãng, xà yêu to nhỏ trợ giúp ở phía sau trợ trận. Các cự mãng, xà yêu đó tu vi không mạnh, nhưng thiên phú thần thông của bọn hắn bày ra đó, thỉnh thoảng cũng có thể nhấc lên sóng gió mấy chục dặm, dẫn động một đợt sấm sét tia chớp đột kích.
Trên trời mây đen dày đặc, từng đạo yêu lôi không ngừng đánh xuống, thỉnh thoảng cũng có thể thấy được một phương thành lũy, lầu các của Hữu Sào thị bị yêu lôi đánh cho toàn thân lấp lánh ánh điện, thỉnh thoảng có thành lũy, lầu các từ trên cao rơi thẳng tắp xuống mặt nước, tung tóe ra mảng lớn bọt sóng sau đó lại lảo đảo bay lên trời.
Phía trước Quỳ Môn đánh náo nhiệt, Cơ Hạo bên này lại là rất nhàn nhã.
Cả thảy ba trăm chiến sĩ tinh nhuệ Quỷ Xa nhất tộc, Hữu Sào thị, Cùng Tang thị xa xa đứng ở một bên, thường thường hướng trên người Cơ Hạo, Tự Văn Mệnh nhìn quét một cái, sợ bọn họ đột nhiên nhúng tay lao vào chiến trường, đoạt công lao của tộc nhân bọn họ.
Cơ Hạo không cho là đúng mặc cho các chiến sĩ đó ở một bên giám thị, rất thảnh thơi dẫn Man Man, Thiếu Ti bắt đầu bố trí doanh địa.
Cửu Long Xa Liễn lơ lửng cách mặt đất trăm dặm, Nha Công đứng ở trên mui xe kéo phun ra vạn trượng kim quang. Ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi xuống, chiếu dãy núi phạm vi mấy ngàn dặm tràn đầy ánh sáng.
Trên sườn núi bị nước lũ ngâm nhão ra, trong nước bùn sền sệt không ngừng có sương mù hơi nước bốc hơi. Đất núi hỗn độn dần dần trở nên ấm áp mà khô ráo, các chiến sĩ nhân tộc sống ở trên sườn núi đều vui vẻ ra mặt dang thân thể, cởi hết quần áo nằm trên mặt đất, tận tình hưởng thụ ánh mặt trời đã nhiều năm chưa thấy.
Nhiều chiến sĩ nhân tộc ở trong nước ngâm nát thân thể, hoặc là sinh nhọt độc, hoặc là da thịt thối nát thoải mái lớn tiếng hát lên sơn ca tiểu khúc. Ánh mặt trời ấm áp phơi khô nhọt độc cùng da thịt thối rữa ấm áp dễ chịu, so với bôi vu dược còn thoải mái hơn rất nhiều.
Có vu sư Vu Điện không chịu ngồi yên từ trong túi da thú bên người lấy ra các loại hạt giống cỏ cây, thi triển vu thuật nhấc lên cuồng phong, đem các hạt giống cỏ cây rải khắp mọi nơi hào quang Cửu Long Xa Liễn chiếu rọi.
Các vu sư tinh tu mộc hệ vu pháp đứng ở đỉnh núi, hoa chân múa tay vung vẩy các loại vu trượng làm từ linh mộc, lớn tiếng niệm tụng chú ngữ, nhảy lên điệu nhảy hiến tế tổ tiên thượng cổ nhân tộc hiến tế xuân thần và Đông Phương Thanh Đế Mộc thần.
Từng mảng lớn màu xanh lục giống như mộng ảo, nháy mắt bao phủ núi rừng phạm vi mấy ngàn dặm.
Cỏ xanh mọc ra từ trong bùn lầy, rất nhanh đã cao tới ngang lưng người ta.
Trong bụi cỏ xanh có vô số hoa dại nở rộ, một luồng sinh cơ bừng bừng dần lan ra, hương hoa theo gió bay ra thật xa.
Trong bụi cỏ càng xuất hiện các loại nấm to nhỏ sặc sỡ, đủ loại nấm có độc, không độc rất kích động sinh trưởng ra, một số loại nấm kỳ dị phát ra tiếng ‘Bốp bốp’ nổ tung, đem bào tử đủ mọi màu sắc theo gió đưa đi phương xa.
Khắp nơi đều có cây cối đủ loại màu sắc hình dạng sinh trưởng ra.
Ở dưới vu pháp thúc dục, một số loài cây dễ sinh trưởng ví dụ như dương thụ, cây bào đồng…, ở trong ngắn ngủn nửa canh giờ đã cao tới mấy chục trượng. Dưới ánh mặt trời ấm áp, cuồng phong thổi đại thụ, cành lá phát ra tiếng vang ‘Xì xào’.
Các chiến sĩ nhân tộc liên tục vài năm ngâm ở trong nước lũ, cả ngày giao tiếp với núi đá, bùn lầy, tùy thời chuẩn bị chém giết với các loại thủy yêu ngây dại, bọn họ si ngốc nhìn cỏ dại hoa dại trước mặt, nhìn các loại cây cối đầy khắp núi đồi...
Đột nhiên có chiến sĩ nhân tộc ngồi xuống đất gào khóc, không hiểu sao, tiếng khóc nhanh chóng truyền ra, Hầu như toàn bộ chiến sĩ dưới trướng Tự Văn Mệnh đều ôm lấy nhau khóc lên. Một sự bi thương nồng đậm tràn ngập hư không, ba trăm chiến sĩ đến từ Quỷ Xa nhất tộc, Cùng Tang thị, Hữu Sào thị kia không biết làm sao nhìn nhau, rất nhanh bọn họ liền mặt đỏ tai hồng ôm đầu bỏ đi.
Trong lòng bọn họ còn lưu lại ý niệm ‘xấu hổ’, trong lòng bọn họ biết rõ, ở trước mặt các chiến sĩ nhân tộc trị thủy cả người ngâm nhão ra, gần như không thành hình người nữa, tộc nhân bọn họ ba tộc này, thật ra ngay cả tư cách khóc cũng không có!
Khi Tự Văn Mệnh mang theo vô số chiến sĩ nhân tộc ở trong nước lũ giãy dụa liều mạng, Cơ Hạo mang theo đám đông chiến sĩ bay loạn khắp trời giết đến mức máu chảy khắp nơi, bọn họ lại tránh ở trong đất tổ nhà mình, có cấm chế vu trận cường đại bảo hộ, gió thổi không đến, mưa đánh không vào, thoải mái sống an nhàn sung sướng, bảo trì thực lực nhà mình.
Khi Vạn Lưu Quy Hư Đại Trận sắp thành công, chỉ còn lại có chín đại long môn cần phá, bọn họ vội vã lao ra, muốn tranh đoạt một khối công lao béo bở nhất của đại kế trị thủy...
Người trong lòng còn biết chút liêm sỉ, đều không thể tiếp tục nán lại ở giữa chiến sĩ nhân tộc đầy khắp núi đồi ôm đầu khóc nữa.
Đối mặt các chiến sĩ nhân tộc vết thương chồng chất, tinh lực cạn kiệt kia, bọn họ ngay cả tư cách xen lẫn trong đó khóc cũng không có.
Cơ Hạo đang bận dựng lều trại cùng Man Man, Thiếu Ti, dù sao người ba nhà kia cũng không cho hắn và Tự Văn Mệnh dẫn người đi công kích Quỳ Môn, hắn thích thú ở nơi này xem náo nhiệt. Đã là xem náo nhiệt, thì không thể ủy khuất bản thân, cho nên Cơ Hạo chuẩn bị dựng một cái lều trại da thú cực kỳ hoa mỹ, chuẩn bị tốt trà nóng, rượu ngon và thịt nướng, nghiêm túc, cẩn thận xem người ba nhà bọn họ là tấn công Quỳ Môn như thế nào.
Bỗng dưng nghe được tiếng thống khổ đầy khắp núi đồi, trong lòng Cơ Hạo khẽ giật giật.
Hướng bốn phía nhìn một cái, Cơ Hạo nhìn nhìn Quỳ Môn ngoài mấy trăm dặm ngay phía trước tiếng giết rung trời, đột nhiên cười phá lên: “Khóc cái gì? Có cái gì phải khóc? Công phá chín đại long môn, nước lũ sẽ lui, ngày lành ở ngay phía trước! Có cái gì đáng khóc?”
“Cười cho ta, cười lên cho bản hầu!” Cơ Hạo rất cay nghiệt cười to nói: “Hiện tại không cần các huynh đệ liều mạng, có người rất chủ động thay chúng ta đi tấn công chín đại long môn! Chúng ta vui vẻ ở nơi này ăn thịt, uống rượu, ở nơi này xem kịch vui! Có cái gì phải khóc? Cười lên cho ta!”
Trong bất động thanh sắc, Cơ Hạo đã vận dụng Thiên Ma bí pháp.
Một sự vui vẻ khuếch tán ra, nhanh chóng bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm. Vô số chiến sĩ nhân tộc vừa rồi còn đang khóc hu hu đột nhiên lòng tràn đầy vui mừng, trước mắt bọn họ đột nhiên sáng ngời, như một con đường lớn ánh vàng ngay tại trước mặt:
Không phải vậy sao? Nước lũ đã sắp hoàn toàn cút đi, ngày lành ngay tại trước mắt! Mọi người lập tức có thể xây dựng lại quê hương!
Khiến người ta vui vẻ nhất là, còn không cần mình tự đi liều mạng tấn công chín đại long môn! Có người sốt sắng tranh công lao, sốt ruột không chịu được ở nơi đó liều mạng tấn công!
Cho nên, vô số chiến sĩ nhân tộc đồng thời cất tiếng cười to, ai cũng cười đến mức ngửa trước ngã sau nhìn về phía Quỳ Môn.
Quỷ Xa Thanh Thảo, Cùng Tang Thánh, Hữu Sào Ngu ba lão già sắc mặt chợt trở nên cực kỳ khó coi —— Cơ Hạo, ngươi tiểu tử này là bụng đầy ý nghĩ xấu, chờ xem náo nhiệt người ba nhà chúng ta sao?