Hướng tây bắc thành trại bị vây công, trên bầu trời không đến ba trăm dặm, một đám mây nồng đậm to lớn bao lấy một ngọn núi lơ lửng nho nhỏ.
Ngọn núi lơ lửng toàn thân đen sì như hư ảnh trong nước, mang theo một loại cảm giác hư vô khó có thể hình dung, thân núi hình chùy ngược cao trăm trượng như đang không ngừng chuyển động, giống như vòng xoáy.
Trên ngọn núi dựng sừng sững một tòa pháo đài nhỏ tinh xảo, pháo đài màu đen như một con Hồng Hộc đen cao ngạo, một tòa tháp nhọn tinh tế cao trăm trượng, chính là cái cổ thật dài của Hồng Hộc đen.
Da Ma La Gia đứng ở đỉnh chóp tháp nhọn, mười ngón tinh tế trắng nõn làm động tác nâng một quả cầu thủy tinh to bằng đầu người, trong quả cầu thủy tinh u quang lượn lờ lóe lên bóng người, mỗi một chi tiết đại quân thủy tộc vây công thành trại đều nhìn một cái không sót gì.
Mặc trường bào màu đen, trên thân mặc giáp nửa người làm từ vảy rồng, bên hông treo một thanh trọng kiếm, Da Ma Sát Nhất lẳng lặng đứng ở phía sau Da Ma La Gia, híp mắt nhìn hình ảnh trong quả cầu thủy tinh.
Một mảng u quang hiện lên, hình ảnh đột nhiên tập trung Da Ma Sam Gia đứng trên đầu một con Tinh Không Cự Quy, đang hô to gọi nhỏ xử lý một cây nỏ mạnh đặc chế, tự tay bắn chết một thủy yêu cấp Đại Vu.
Một mũi tên đem đầu thủy yêu cá hố kia đánh nổ, Da Ma Sam Gia lớn tiếng cười đập tay với Man Man một phát, cắn răng lên dây cho nỏ mạnh, đặt lên một mũi tên nỏ sắc bén, nhắm ngay đại quân thủy yêu rậm rạp nhấn chốt nỏ một lần nữa.
Da Ma La Gia lẳng lặng nhìn động tác của Da Ma Sam Gia, nhìn nàng và Man Man hi hi ha ha cười đùa dính lấy nhau.
“Da Ma Sam Gia điện hạ, chưa bao giờ thấy nàng như vậy.” Qua hồi lâu, Da Ma Sát Nhất sụp mí mắt cười lên.
“Quý tộc Ám Nhật nhất mạch, có thể diện của Ám Nhật nhất mạch. Nó điên điên khùng khùng như vậy, nó không có lỗi với Ám Nhật chúc phúc sao?” Da Ma La Gia ném quả cầu thủy tinh xuống, mặc cho nó lơ lửng ở không trung, uể oải ngã về phía sau, nằm ở trên một cái xích đu điêu khắc từ hắc ngọc.
“Bệ hạ, cần ta đem Da Ma Sam Gia điện hạ mang về không?” Da Ma Sát Nhất sờ sờ chuôi kiếm, cúi đầu nhìn về phía Da Ma La Gia: “Nàng cùng cái kia dùng cung tiễn tiểu tử quá mức cho thân cận, cái này cũng không phải là cái gì sự tình tốt.”
Da Ma La Gia liếc Da Ma Sát Nhất, ngón tay búng ra, một cái bóng người màu đen ngưng tụ từ sương mù phiêu phiêu đãng đãng từ dưới cái tháp nhọn bay lên, đem một ly rượu trái cây đóng băng kính cẩn đặt ở trong tay Da Ma La Gia.
Nhấp một ngụm rượu trái cây màu hơi ngả đen, Da Ma La Gia nheo mắt trầm ngâm một lát, đột nhiên nhẹ nhàng cười lên: “Vì sao mang nó trở về? Tuy cái này sẽ làm vinh dự Da Ma nhất tộc bị hao tổn... Nhưng, nếu nó bất mãn hôn ước ta an bài cho nó, như vậy tùy nó đi.”
Đem chén rượu đặt ở trên tay vịn xích đu, Da Ma La Gia nhìn Da Ma Sát Nhất thản nhiên nói: “Lúc nó chào đời, lực lượng Ám Nhật vượt qua vô tận thời không, ở thế giới này giáng xuống Ám Nhật chúc phúc cho nó... Nó có được thiên phú hoàn mỹ trước nay chưa từng có, thiên phú của nó gấp mười thậm chí gấp trăm lần ta...”
Da Ma Sát Nhất thở dài một hơi, hướng Da Ma La Gia hơi hạ thấp người hành một lễ: “Ta hiểu rồi, bệ hạ. Như vậy, để Da Ma Sam Gia tiểu thư theo đuổi khoái hoạt cùng hạnh phúc nàng thích đi! Tuy nhiên, tiểu tử kia chỉ là một sinh vật dân bản xứ ti tiện.”
Da Ma La Gia không cho là đúng thưởng thức chén rượu, ngón tay trắng bóc nhẵn nhụi nhẹ nhàng xẹt qua ở trên chén rượu thủy tinh, phát ra tiếng vang cực kỳ nhỏ. Nàng nhẹ giọng nói: “Thực ra cũng không thể quá mức dung túng nó... Phái người theo dõi nó chặt chẽ, trước để nó vui vẻ một đoạn thời gian, nếu nó muốn kết hợp với dân bản xứ ti tiện kia... thì giết tên nhân tộc chết tiệt đó.”
Da Ma Sát Nhất cười, hắn rất hiền lành nhìn Da Ma La Gia, ngón tay nhẹ nhàng gõ chuôi kiếm, dị thường ôn hòa nói: “Bệ hạ, ngài và phụ thân ngài... thật sự rất giống nhau. Cũng chỉ có tính cách như ngài, mới có thể dẫn dắt Da Ma nhất tộc càng ngày càng cường đại.”
Da Ma La Gia nghe được từ ‘phụ thân’, sắc mặt của nàng liền âm trầm xuống. Nàng bưng chén rượu, đem rượu trái cây trong chén uống một hơi cạn sạch.
Chén rượu còn có vài giọt rượu dư bị Da Ma La Gia dùng sức ném ra, chén rượu cắt qua mây đen, nhanh chóng hướng mặt nước mênh mông bên dưới rơi xuống. Một điểm bạch quang rơi xuống, ‘keng’ một tiếng, chén rượu bị va đập vỡ nát ở trên đầu một con bạch tuộc lam to lớn.
Một vầng sáng màu đen cực nhạt hướng bốn phía cấp tốc khuếch tán, trong chớp mắt đã bao phủ một khu vực hình vòng tròn đường kính trăm dặm.
Một lực lượng ăn mòn và cắn nuốt cực kỳ đáng sợ chợt lóe qua, toàn bộ thủy tộc trong khu vực hình tròn này vô thanh vô tức hóa thành hư ảo, ngay cả một chút dấu vết từng tồn tại cũng không lưu lại.
Thủy yêu đại quân đã bị Long Huyết Túy dẫn tới mức gần như điên cuồng rống giận tiếp tục hướng thành trại phóng đi. Thủy yêu đại quân đông nghịt nhanh chóng lấp đầy chỗ trống này, các cự yêu xung phong dẫn đầu chưa có một ai phát hiện dị biến nơi này.
Trên ngón tay Da Ma La Gia xuất hiện một giọt huyết tương màu đỏ long lanh trong suốt, đây là một tia sinh mệnh tinh khí tinh thuần nhất trong cơ thể mấy trăm vạn thủy tộc vừa mới bị nàng đánh chết, nếu có ai có thể hoàn toàn hấp thu năng lượng trong giọt máu nhỏ này, đủ khiến một chiến sĩ nhân tộc bình thường trực tiếp đột phá đến Vu Vương đỉnh phong!
“Ngọt, thơm!” Da Ma La Gia nheo mắt cười, hơi hé miệng, đem giọt huyết tương ngọt lành, lại chất chứa sinh mệnh tinh khí khổng lồ đó hút vào trong miệng, trên gương mặt trắng nõn Da Ma Sam Gia của lộ ra một tia màu máu mê người.
“Cắn nuốt tất cả, hòa tan tất cả, đây mới là Ám Nhật chung cực pháp tắc.” Da Ma La Gia nheo mắt, cảm thụ được dòng chảy nóng trong cơ thể không ngừng khuếch tán, ôn hòa nói: “Để các chiến sĩ Ám Nhật xuất động đi, đừng kinh động bọn thủy tộc ngu xuẩn mà ti tiện kia, cũng đừng để đám nhân tộc chết tiệt phát hiện động tĩnh của bọn họ.”
“Nơi này có vô số thủy tộc chờ đợi bọn hắn săn giết, có vô số tinh huyết chờ đợi bọn hắn cắn nuốt. Nói cho bọn hắn, ta hy vọng trước khi trận lũ chết tiệt này chấm dứt, các chiến sĩ Ám Nhật nhất mạch ít nhất đều có thể tăng lên một phẩm giai lực lượng.”
“Đợi lũ lớn thối lui, bất luận là mười một tên khốn kiếp khác, hay là Đế Thích Sát, hoặc là đệ đệ Da Ma Thiên chết tiệt kia của ta, vô luận bọn họ có bất cứ âm mưu nào, chỉ cần chiến sĩ của chúng ta mạnh hơn bọn hắn, như vậy chúng ta nhất định sẽ không thua!”
Da Ma La Gia đứng dậy, đem nửa đoạn thân thể vươn ra khỏi tháp nhọn, ở cao nhìn xuống quan sát thủy yêu đại quân rậm rạp, cười rất thỏa mãn: “Đây là khu vực săn bắn hoàn mỹ cỡ nào, khu vực săn bắn chuyên môn vì Ám Nhật nhất mạch chúng ta mà xuất hiện. Càng thêm hoàn mỹ là, còn có người hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của các con mồi đó cho chúng ta, chúng ta chỉ cần tận tình săn giết là được.”
Da Ma Sát Nhất kính cẩn hướng Da Ma La Gia hành một lễ, trầm giọng nói: “Đây đều là bởi vì sự cơ trí của ngươi, bệ hạ.”
Da Ma La Gia nhún nhún vai, không đặt trong lòng cười cười: “Sự cơ trí của ta sao? Có lẽ thế, ta thà tin tưởng, đây là Ám Nhật chúc phúc đối với ta... bảo các chiến sĩ xuất động đi, nhưng nói cho bọn họ, toàn bộ chiến lợi phẩm, ta hưởng riêng năm thành, đây là quy củ của Ám Nhật nhất mạch!”
Da Ma Sát Nhất cười gật gật đầu, thân thể nhoáng lên một cái hóa thành một mảng bóng tối biến mất.
Ở ngoài vòng vây của thủy yêu đại quân, vô số chiến sĩ Già tộc Ám Nhật nhất mạch thân hình cao lớn lặng yên xuất hiện, bọn họ nương bóng tối yểm hộ, giống như u linh xâm nhập thủy yêu đại quân.