Một đám mây vàng trôi nổi ở đỉnh đầu hắn, trong mây vàng mơ hồ có thể thấy được một con gấu khổng lồ lưng mọc hai cánh ngửa mặt lên trời thét dài. Trong mồm con gấu khổng lồ ngậm Hậu Thổ Thần Ấn, Hậu Thổ nguyên lực khổng lồ dâng trào, đại địa Bồ Phản dập dờn như sóng nước.
Theo tiếng ầm ầm nặng nề, một khối lại một khối lục địa vuông vắn không ngừng từ trong đại địa Bồ Phản dâng lên.
Tự Văn Mệnh tụ tập lực lượng đại địa, từ cánh đồng bát ngát vô biên vô hạn quanh Bồ Phản rút lấy đại địa tinh hoa, ngưng tụ thành khối lục địa loại nhỏ dày mười trượng, dài rộng mười dặm bay lên bầu trời. Khối lục địa này tự mang đại địa nguyên từ lực khổng lồ, ở dưới nguyên từ lực lẫn nhau bài xích, bọn chúng rất ổn định lơ lửng ở không trung.
Trên khối lục địa tất cả đều là đất đai phì nhiêu nhất, đất đai bóp một phát có thể ‘Xèo xèo’ chảy mỡ, ở dưới hậu thổ chi khí tẩm bổ, khối lục địa này có được lực lượng nuôi dưỡng khổng lồ, là hoàn cảnh sinh trưởng tốt nhất của cỏ cây thảm thực vật.
Từng khối lục địa loại nhỏ lơ lửng giữa không trung, chồng chất lên từng tầng một.
Từ đuôi đến đầu, giữa mỗi một tầng khối lục địa chênh nhau một dặm, giữa khối lục địa cùng tầng, giữa mỗi một khối lục địa cách nhau trăm trượng. Bởi vì khối lục địa che lẫn nhau, giữa khối lục địa một mảng tối đen, không có chút ánh sáng.
Bên cạnh vô số vu tế của Vu Điện trôi nổi cây đuốc sáng ngời, đang thật cẩn thận ở khối lục địa thi triển vu thuật cày cấy đất, dùng vu lực tẩm bổ bùn đất, đem đất đai vốn từ sâu trong lòng đất rút ra, còn mang theo một tia âm lạnh biến thành ấm áp mà tơi xốp.
Trên mặt đất, cũng có vô số con dân nhân tộc tinh thông canh tác đang bận rộn, bọn họ từ trong kho lương lấy ra hạt giống tốt chồng chất như núi, cẩn thận mà lại tỉ mỉ dùng phương pháp nhiều thế hệ tương truyền tỉ mỉ ươm giống.
Có vu tế ở bên bọn họ giúp đỡ, các vu tế tinh thông mộc hệ vu thuật, bọn họ từ trong hư không rút lấy từng chút từng giọt thanh mộc chi khí, không ngừng rót vào những hạt giống tốt đó, giúp hạt giống tốt nảy mầm nhanh hơn, để mạ trở nên càng thêm khỏe mạnh, chất chứa sinh mệnh lực mạnh hơn.
Trên một ngọn núi lơ lửng, Khoa Phụ Diễm mang theo một đám thợ nhân tộc cao to khỏe mạnh, vung đại chuỳ nặng nề, điên cuồng gõ các khối tài liệu đỏ bừng. Tiếng đập nặng nề như sấm truyền khắp bốn phương, chùy của bọn họ mỗi một lần hạ xuống, ngọn núi bay cũng sẽ kịch liệt run lên một cái.
Mỗi khi một khối tài liệu bị rèn thành phôi thô, sẽ có nô lệ Già tộc thân thể khoẻ mạnh lớn tiếng gào rú, đem các linh bộ kiện to bằng ngọn núi nhỏ đó vác lên, cẩn thận vận chuyển đến trên đài làm việc ở một bên.
Đám đông tông sư Tu tộc đứng ở cạnh đài làm việc, cầm các loại vật dụng, mỗi một khối linh bộ kiện đưa đến trước mặt bọn họ, bọn họ đều sẽ tỉ mỉ ở bên trên vẽ phác thảo khắc ấn, không ngừng khắc vẽ ra trận pháp phù lục tinh xảo đẹp đẽ mà phức tạp.
Ở chỗ sâu nhất của ngọn núi này, Man Man rất nghiêm túc ngồi ở trên một cái ao lớn nóng hôi hổi.
Chín mươi chín con rồng lửa vờn quanh Man Man, toàn thân nàng thần viêm thiêu đốt mãnh liệt, đôi mắt phun ra ánh lửa dài khoảng trăm trượng. Chúc Dung Thần Ấn lơ lửng đỉnh đầu nàng, vô số lửa màu tím ngưng tụ thành thần văn giống như thác nước từ trong thần ấn trào ra, không ngừng rót vào thân thể Man Man. Khí cơ trên người Man Man đang trở nên càng lúc càng hùng hồn, càng lúc càng uy nghiêm, tang thương, như một vị thần linh từng trải qua vô số năm tháng rửa tội.
Quanh thân thể Man Man đều bố trí truyền tống trận, tài liệu chồng chất như núi không ngừng từ trong truyền tống trận phun ra, ‘Rầm rầm’ rơi vào trong cái ao lớn phía dưới nàng.
Chín mươi chín con rồng lửa ở dưới Man Man chỉ huy, không ngừng phun ra ngọn lửa đáng sợ, các tài liệu hỏa thuộc tính kia ở trong lửa nhanh chóng hòa tan, tạp chất bị trận pháp trong cái ao lớn vứt bỏ, chỉ để lại chất liệu tinh thuần nhất hòa tan thành một loại chất lỏng thuần trong suốt kiểu như thủy tinh màu đỏ.
Thái Ti đứng ở cạnh cái ao to, thân thể hắn lắc lư, đôi mắt trắng xóa nhìn chằm chằm một cái ao chất lỏng nhiệt độ cao kia, trong mồm lặng lẽ niệm tụng chú ngữ. Hư không bên người hắn nổi lên từng gợn sóng trong suốt, một đợt lại một đợt sóng thời gian không ngừng ập về phía tài liệu nóng chảy trong cái ao to. Dưới sự giúp đỡ của Thái Ti, các tài liệu đó đã xảy ra biến đổi về chất kỳ dị, mơ hồ mang theo một tia khí tức thời gian pháp tắc, trở nên càng thêm thần dị khó có thể phá hủy.
Thiếu Ti ngồi xếp bằng cạnh cái ao to, cách mỗi một đoạn thời gian nàng sẽ chập hai tay, trong cái ao to sẽ có một mảng lớn chất lỏng nóng chảy bay lên trời.
Mấy chục tờ bản vẽ thiết kế chế từ da thú lơ lửng ở bên người Thiếu Ti, nàng thỉnh thoảng quay đầu hướng các bản vẽ thiết kế đó liếc một cái, sau đó hai tay dẫn động hư không xung quanh không ngừng vặn vẹo áp súc. Ở dưới sự khống chế của Thiếu Ti, không gian vặn vẹo thành khuôn mẫu, đem chất lỏng nóng chảy vặn vẹo thành bộ dáng đại khái trên bản vẽ thiết kế.
Tiếng ‘Vù vù’ không ngừng vang lên, Phong Hành mang theo một đoàn Đại Vu động tác nhẹ nhàng lui tới xuyên qua, dùng sợi xích đặc chế túm chất lỏng bị Thiếu Ti vặn vẹo thành hình, bước nhanh về phía bệ rèn của đám Khoa Phụ Diễm.
Chất lỏng còn chưa đọng lại vừa mới bị đặt ở trên bệ rèn, mấy chục cây chùy lớn liền gào thét hạ xuống, thô bạo lại tinh xảo, đem chất lỏng rèn thành bộ dáng bọn họ cần. Dần dần chất lỏng đọng lại, mà phôi thô linh bộ kiện cũng liền lặng lẽ thành hình.
Vũ Mục đứng ở chỗ lối ra của ngọn núi, Cộng Công Thần Ấn lơ lửng ở đỉnh đầu hắn, bên người có một mảng lớn khí đen quay cuồng.
Vô số linh bộ kiện trận pháp phù lục điêu khắc tinh xảo đẹp đẽ vẫn đỏ bừng từ bên hắn bay qua, khí đen chợt hướng lên trên các linh bộ kiện đó cuốn lấy. Trong tiếng vang lớn ‘Xẹt xẹt’ một mảng lớn khí nóng bay lên trời, các linh bộ kiện đó nhanh chóng nguội đi, trận pháp phù lục bên trên hoàn toàn ngưng kết thành hình.
Từng đám đông người khổng lồ của Khoa Phụ bộ, Long Bá quốc chạy lui tới, khiêng các linh bộ kiện động cái là khoảng mấy chục trượng chạy như điên.
Ngay tại trung tâm Bồ Phản, ngay tại trên quảng trường ngay phía trước đại điện thảo luận chính sự, một tòa tháp cao đường kính móng vượt qua mười dặm đang nhanh chóng thành hình. Từng khối cấu kiện thật lớn thiết kế tinh xảo, gia công chính xác không ngừng được khuân vác tới, dựa theo trình tự đặc biệt đắp lên từng khối một.
Trong tiếng vang lớn ‘Thùng, thùng’, mỗi một khối linh bộ kiện đắp thêm ở trên tháp cao, trận pháp phù lục bên trên vừa tiếp xúc liền lập tức có hào quang màu đỏ rực theo các đường về năng lượng kia xoay quanh mà lên. Mặt ngoài tháp cao đã xây dựng lên cao ba mươi mấy dặm dày đặc vô số hoa văn màu đỏ rực, ở trong đêm đen lóng lánh hào quang loá mắt, chiếu sáng phạm vi ngàn dặm.
Tháp cao nhanh chóng hướng lên trên đắp lên từng đoạn một, tập trung lực lượng gia công cấp cao nhất của toàn bộ nhân tộc, càng có tông sư Tu tộc ở bên trong giúp đỡ, ngắn ngủn hai ngày, tháp cao đã xây cao ba mươi mấy dặm.
Ở ngay phía trên tháp cao, còn cao hơn trăm dặm nữa, Cơ Hạo ngồi ở trên một đám mây xanh, Bàn Giả thái dương lơ lửng ở đỉnh đầu.
Tháp cao hướng Cơ Hạo kéo dài từng đoạn một. Qua thêm hai ngày ba đêm, tháp cao rốt cuộc đã xây đến dưới chân Cơ Hạo, năm cái móc câu cực lớn hình dạng như vuốt rồng từ đỉnh chóp tháp cao kéo dài ra, Cơ Hạo thật cẩn thận đem Bàn Giả thái dương đặt ở giữa móc câu.
Vang ‘Ông’ một tiếng thật lớn, tháp cao kịch liệt run lên một lần, lực lượng khổng lồ không thể tưởng tượng của Bàn Giả thái dương theo đường về trận pháp phù lục trên tháp cao, nháy mắt chảy khắp cả tòa tháp cao.
Trên mặt đất dưới tháp cao sáng lên vô số đường phù văn trận pháp thô to, hộ thành đại trận của Bồ Phản được một luồng lực lượng thật lớn thêm vào, hộ thành kết giới nhanh chóng hướng bốn phía khuếch trương, trong chớp mắt hướng ra phía ngoài đẩy đi ba ngàn dặm.
“Thái dương thần tháp, đã xong!” Cơ Hạo vỗ tay tán thưởng: “Văn Mệnh đại thúc, dựng gương!”