Vu Sư Chi Lữ

Quyển 2 - Chương 50: Đạo sư

Dịch giả: Tiny soul
Biên: trongkimtrn

Xoạt…

Không gian lại khôi phục tia sáng và âm thanh. Đã có kinh nghiệm, Grimm vội vàng dùng tay áo che mắt. Sau khi thích ứng, hắn nhìn tình hình xung quanh.

Lần này, hai người vu sư Tân Lỗ Ô và Meteorite Li đã rời đi, đứng ở bênh cạnh Minna chính là tên Béo. Y bày ra vẻ mặt khổ sở nói:

“Grimm. Lần này ngươi mang đến cho ta phiền toái lớn lắm, nơi này là phòng thẩm vấn, không phải chỗ giỡn chơi đâu nha!”

Hắn cũng chỉ khiên cưỡng nở nụ cười, không biết nói cái gì cho phải.

“Vu sư học đồ Grimm, đã xác nhận ngươi thu được Ma thạch là nhờ buôn bán dược hương. Đây là cách dùng trí tuệ thu được lợi ích, bởi vậy lượng Ma Thạch mà tân sinh như ngươi có phù hợp pháp quy, nguồn gốc Ma thạch mua vu khí Mặt Nạ cũng được giải thích rõ ràng.”

Ở vị trí Học viện Ám Cảnh, giọng điệu của vị vu sư lúc này có mấy phần hòa hoãn, không còn âm tà, tàn khốc, nghiêm khắc như lúc ban đầu.

Nghe vị vu sư này nói xong, trong lòng hắn cũng buông lỏng.

Lần kinh hãi này quả thật có chút quá độ a!

“Chỉ là ngươi nhất định phải nói rõ nguyên nhân phát minh ra Venus, cùng với kinh nghiệm liên quan về tri thức vu thuật và linh cảm… hết thảy đều giải thích rõ ràng, xác thực không có ai giúp đỡ ngươi về mặt tri thức. Nếu chứng minh được mình quả thật vô tội, thì sáu đại học viện sẽ đưa ra bồi thường tương ứng vì việc vô lễ giam cầm lần này.”

Kỳ thực mọi người ở đây đều rõ, khả năng có một vị vu sư nào đấy dùng tri thức giúp hắn hầu như bằng không. Đưa ra điều kiện như thế chỉ là hình thức mà thôi.

“Vâng!”

Grimm mừng rỡ, rốt cuộc có thể rời khỏi đây rồi sao?

Hắn không chút do dự hồi đáp, kể lại chuyện có được cuốn《 Cải Tạo Khứu Giác và Đồ Phổ Mùi Vị 》ở thành Bi Seer ở phía Đông đảo San Hô như thế nào, rồi thái độ và hành động sau khi nhìn thấy câu “Cho ta vô trận tri thức, ta dùng chính mình làm điểm tựa,…” ra sao. Lại nói ra mình “lãng phí” thời gian hai năm khi mới vào Học viện, …

Grimm lặng lẽ nhìn về phía Học viện vu sư Black Tower một chút, nơi vị vu sư ngồi có chú mèo đen trên bả vai kia.

“Hả?” Người này bỗng hừ lên một tiếng.

Hắn không dám do dự, vội vàng nói:

“Lại nói sau khi sử dụng kính hiển vi có số bội giác lớn, vì gom đủ Ma thạch để hối lộ cho đệ tử Varro và vị Black Cat này của ngài, tôi mới đột nhiên nghĩ đến việc dùng tri thức về mùi vị sáng chế ra dược hương để buôn bán. Vốn chỉ là muốn kiếm lấy hai mươi khối Ma thạch thôi, ai mà ngờ loại dược hương này lại được tiêu thụ tốt đến vậy. Vì thế, sau khi xử lý xong chuyện của vu sư Elaine thì tôi nhanh chóng cùng tên Béo ký kết khế ước Thất Hoàn.”

Bên ngoài cấm chế, Tên Béo không ngừng vò đầu bứt tai giải thích:

“Đúng vậy! Ặc, cái đó thì, bởi tôi nhất định phải làm ra công trạng cho gia tộc, cho nên khi ngẫu nhiên phát hiện ra sự kỳ diệu của Venus, tôi quyết định phải ký kết phần khế ước này thật nhanh.”

Nghe tên Béo giải thích, vị vu sư kia chậm rãi quay đầu nhìn con Black Cat đang nằm sấp trên bả vai. Tuy không thấy rõ diện mục, nhưng hắn có thể tưởng tượng bộ dáng người này tất nhiên là đang đằng đằng sát khí dò hỏi.

Black Cat vẫn giữ bộ dáng không sợ hãi gì, thậm chí còn nhân tính hóa le lưỡi một cái, lúng túng nở nụ cười:

“Khà khà, ngài không thường dùng bộ kính hiển vi kia, ngược lại cũng chỉ để trang trí, còn không bằng để tôi và tiểu tử Varro kia kiếm lời một chút. Khà khà… Ngài không phải không biết, Black Cat tôi không thể kiếm Ma thạch như những vu sư học đồ mà. Ai, nhưng tôi lại thèm ăn…”

Bề ngoài Black Cat nói thế, nhưng đáy lòng nó lại gầm thét gần như muốn phát điên.

“Tên Varro chết tiệt. Lần trước tiểu tử này rõ ràng lĩnh hai mươi khối Ma thạch, thế mà dám nói với ta lĩnh có mười khối, chỉ cho ta năm khối! Tiểu tử hỗn đản này, ngươi được lắm!”

Black Cat nói xong, không khí trong căn phòng (Điện phủ) bỗng trở nên im ắng lạ thường, lặng im như chết.

Ngoài kết giới, Thái Dương Chi Tử Minna mang vẻ mặt không dám tin nhìn Grimm, thậm chí có chút tưởng rằng mình đang mơ.

Chuyện này giống như một vu sư học đồ như con chuột trộm lấy phần thưởng thí luyện, người này vậy mà mở ra lối đi riêng, lấy phương thức truyền kỳ dị loại kiếm lấy Ma thạch, sau đó ở bên trong thí luyện trở thành “Ngụy Tuyệt Vọng giả”?

So với ba kẻ kia của Black Tower, người này còn mạnh hơn nhiều, đặc biệt là so với con nhóc không biết trời cao đất rộng kia!

Nhất thời, vậy mà Minna sinh ra cảm giác khác thường, đầy thưởng thức với người đàn ông nhìn có vẻ vô cùng bất lực trong kết giới kia. Dường như cô ta đang nhìn một đối thủ ngang sức, thưởng thức lẫn nhau đồng thời nảy sinh một loại kính phục không tên.

Đột nhiên, một cảm giác hoang đường không cách nào khống chế nổi lên trong lòng Minna. Điều này khiến đôi mắt cô ta bạo phát ra hỏa diễm cực nóng, là dấu hiệu bùng nổ không cách nào che giấu.

Người đàn ông này, ta nhất định phải có. Hắn là của ta! Đúng! Chính là thế!

“Tốt!” Quát to một tiếng, vậy mà là do lão sư của Minna hô lên.

Sau khi thốt lên, áo choàng trên người Bất Diệt Hỏa Hồn nháy mắt bị lửa nóng hừng hực đốt thành tro bụi, lộ ra một thân hình cao lớn mặc áo giáp đỏ đậm bên trong, râu mép phủ đầy một vòng quanh gò má. Người này trông như một người nguyên thủy có bộ lông rậm rạp.

Bất Diệt Hỏa Hồn thưởng thức nhìn Grimm, nói lớn:

“Hặc hặc, khá lắm! Chỉ là một tên tiểu tử không có người chỉ dạy, có thể dựa vào trí tuệ của mình cùng với vận may mà phát triển thành như vậy. Ha ha ha… thí luyện lần này Minna không đạt được phần thưởng ta lưu lại, xem như là trừng phạt nha đầu ngông cuồng này đi!”

Nói xong, lão suy nghĩ một chút, trực tiếp lấy ra một khối đá màu đỏ thắm ném cho Grimm, bảo:

“Khối Xích Viêm thạch này là bồi thường của ta.”

Xích Viêm thạch?

Suy nghĩ một chút, hắn xác thực không biết công dụng của khối tài liệu này, nhưng theo bản năng biết được nó quý giá, nên mừng rỡ cất đi.

“Xác nhận vu sư học đồ Grimm, thông qua trí tuệ của mình mà thu được Ma thạch, mua vu khí Mặt Nạ tham gia thí luyện. Ta đại biểu Học viện Mê Bàn tuyên bố Grimm vô tội và được phóng thích!”

“Tượng Nha Thành Bảo xác nhận…”



Liên tiếp những lời tuyên bố Grimm vô tội reo lên. Theo việc cấm chế lục mang tinh biến mất, lúc này Grimm không chỉ có cảm giác bừng tỉnh, thân thể nhẹ bẫng vô lực co quắp ngồi xuống ghế, nhìn về phía vị vu sư kia của Học viện Black Tower.

Không có trải qua quy cách trong phòng thẩm vấn, vu sư học đồ căn bản sẽ không lý giải được cảm giác ngột ngạt, kiềm nén, sụp đổ trong đó.

Dù sao, cũng có tới mười hai vị vu sư ở trên cao nhìn xuống tiến hành thẩm vấn đó!

“Grimm…”

Thanh âm vị vu sư này có chút chầm chậm, trái tim của hắn như bị thắt lại. Thân thể hắn vốn đã thả lỏng lại căng thẳng, nhìn người này.

Bất quá vào lúc này, Black Cat thoáng cái nhảy lên trước mặt Grimm, nhân tính hóa nói:

“Khà khà, lão già, để tôi nói thay đi! Như vậy cho dù Ma ma tức tức* cũng không sợ mấy người kia cười. Khặc khặc, Grimm à, Pell Arnold, một trong ba vị viện trưởng vĩ đại của Học viện Black Tower, cũng là đại vu sư cấp ba đồng ý thu ngươi làm đệ tử. Ngươi có bằng lòng không?”

* Là thành ngữ ý là nói chuyện dài dòng dây dưa gây khó chịu.

Phốc…

Mắt Grimm thậm chí trừng lớn. Viện trưởng Học viện Black Tower? Đại vu sư cấp ba? Thu mình làm đồ đệ?

Bất ngờ liên tiếp cùng với mọi chuyện xảy ra khiến Grimm bối rối. Nhưng đã ăn qua thiệt thòi do không có lão sư, hơn bữa bây giờ lại được một vị vu sư vĩ đại chủ động thu làm đệ tử, hắn nào còn do dự, vội vàng luống cuống, kích động bất an làm lễ bái sư, hưng phấn nói:

“Grimm xin bái kiến lão sư!”

Black Cat lần thứ hai quẩy đuôi rồi nhảy lên trên bả vai Pell Arnold, đắc ý nói:

“Đã quyết định!”

“Tốt, rất tốt!”

Theo đấu bồng của Pell Arnold chậm rãi hạ xuống, nhất thời một khuôn mặt khiến hắn cả đời khó quên xuất hiện.

Chuyện này…

Tựa như hết thảy bộ phận trên mặt đều dùng công nghệ thô ráp nhất khâu lại, từng đạo từng đạo vết thẹo đáng sợ trên khuôn mặt già nua này dường như sắp làm da vỡ tung. Càng làm cho Grimm chú ý nhất chính là, một đầu lưỡi như rắn thỉnh thoảng từ trong miệng phun ra lại thu về, tựa hồ đang dùng phương pháp khác thường nhận biết thế giới này, giống như Cải Tạo Khứu Giác của hắn vậy.

Phía sau Pell Arnold, vị vu sư khác của Black Tower chậm rãi nói:

“Tiểu tử, lại được viện trưởng Pell Arnold thu làm đệ tử. Có lẽ lần tranh đoạt tư cách thi đấu trở thành Liệp Ma vu sư tiến vào Thánh tháp sắp tới tất nhiên sẽ có phần ngươi.”

Vị vu sư này đúng là không có ý lộ ra hình dáng, trực tiếp đi theo những vu sư của Học viện khác từ từ ly khai phòng thẩm vấn.

Chốc lát đại điện chỉ còn lại Grimm, Pell Arnold và Black Cat.

Khuôn mặt quái dị của Pell Arnold lộ ra nụ cười cực xấu, thậm chí hắn có thể từ những khe hở đường khâu kia mơ hồ nhìn thấy hàm răng trong khoang miệng lão sư.

“Grimm, con là đồ đệ thứ ba của ta. Đại sư tỷ của con tạm thời không có ở đại lục này, sau này sẽ có cơ hội gặp nhau. Còn nhị sư huynh của con chính là Varro, tiểu tử kia đối với sinh vật dị giới cổ quái kỳ lạ rất có hưng thú. Bất quá, hai người sư huynh sư tỷ của con bởi nguyên do tự thân, đều không nhận được chân truyền vu thuật của ta, hy vọng con có thể phát dương quang đại ba đại tuyệt kỹ vu thuật của ta.”

Grimm kinh hỉ, vội vàng thưa:

“Đệ tử nhất định dốc hết toàn lực.”

Pell Arnold hài lòng gật đầu nói:

“Không vội, cho con bảy ngày về Học viện để xử lý chuyện riêng. Để thầy nghĩ một chút… Ưm, vu thuật Xích Dẫn Song Lực, Hỗn Độc Luyện Thể, Vô Tận Chi Nhãn, trước tiên nên cho con học cái nào đây? Đúng rồi! Grimm, tri thức về Sinh Mệnh học, Giải Phẫu học của con như thế nào?”

Giải Phẫu học?

Grimm bỡ ngỡ nhìn khuôn mặt quá mức “Nghệ thuật” của vị lão sư này, cẩn thận nói:

“Con từng nghiên cứu Giải Phẫu học một chút, riêng Sinh Mệnh học lại tương đối sâu.”

Lúc này, Black Cat lại chen miệng vào:

“Hay là trước cứ để hắn học Hỗn Độc Luyện Thể đi. Vừa vặn những con bảo ngư trong hồ cá kia cũng có thể cho hắn Dẫn Từ (Chỉ dẫn). Hắn còn trẻ, nên hưởng thụ một ít thời gian tốt đẹp, khà khà… Dù sao bất kể là vu thuật Xích Dẫn Song Lực, hay Vô Tận Chi Nhãn đều sẽ cải tạo thân thể, tạo thành một ít ảnh hưởng không thế xóa được.”

Black Cat thâm ý sâu sắc nói, tựa hồ đang ám chỉ hắn phải nhanh chóng hưởng thụ dung mạo vốn có vậy!