Sau hai ngày liên tục tập trung tinh thần để điều phối ra dược hương, bên cạnh đó còn phải quét tước Đồ Thư Quán. Trong trạng thái phấn kích, vành mắt thâm đen, Grimm cầm ba mươi bình dược hương đi tới quảng trường giao dịch ở lầu một học viện Black Tower.
"Phiền ngươi giúp ta bán ba mươi bình dược hương này, giá mỗi bình là một Ma pháp thạch đi." Grimm nói với một vu sư học đồ đang nghiên cứu quyển sách Ma pháp.
Người vu sư học đồ này là một người béo, tuy rằng ăn mặc áo choàng rộng lớn, nhưng cũng không che giấu nổi một thân ngấn mỡ kia, con mắt trên khuôn mặt hầu như bị thịt chen thành một cái khe. Tên Béo* ngẩng đầu nhìn Grimm một chút, kinh ngạc nói: "Dược hương? Là thứ gì vậy?"
(*) Người này được tác giả dùng vóc dáng hình thể để thay cho tên gọi
"À... Xem như là một loại thuốc có thể thay đổi cảm giác đi, có tác dụng hấp dẫn nhất định đối với tiềm thức người khác phái, là một loại đồ chơi nhỏ do ta phát minh." Grimm giới thiệu sơ qua một chút.
"Ồ? Hấp dẫn người khác phái?" Tựa hồ tên Béo hứng thú, muốn mở một chai dược hương cảm thụ một chút. Grimm vội vàng ngăn cản lại: "Dược hương có hai loại, một loại là thích hợp nam sĩ dùng, một loại là lại thích hợp nữ dùng, lung tung dùng rất có thể sẽ sản sinh phản hiệu quả."
Dưới sự hướng dẫn của Grimm, tên Béo nhắm mắt lại, nhẹ nhàng mở ra một chiếc lọ ngửi một cái, yên lặng một hồi, tên Béo đột nhiên kinh hỉ và mở hai mắt ra nhìn Grimm: "Loại dược hương này tên là gì? Thuốc này thật kì diệu, nó vậy mà lại khiến ta cảm nhận được cảm xúc xao động như thời còn trai trẻ. Cảm giác tim đập tựa hồ như lúc mới biết yêu, lần đầu thầm mến con gái! Thực sự là trải nghiệm kỳ diệu!"
"Ây... Tên ư? Liền gọi là Venus* đi." Grimm nhìn tên Béo nói ra lời kỳ quái như vậy có vẻ hơi cường điệu quá. Chính mình cũng ngửi qua rồi, tuy loại hương vị kia cũng rất hấp dẫn mình, nhưng xa xa không có như tên Béo nói khuếch đại như vậy.
(*) Venus: Thần Vệ Nữ hay thần Tình Yêu, biểu tượng cái đẹp trong Thần Thoại La Mã
Lẽ nào là nguyên nhân bởi vì chính mình không có chân chính yêu qua? Grimm dùng tư duy vu sư để suy đoán.
"Venus? Hặc hặc, tên rất hay, rất hay! Bất quá, ta có cái kiến nghị này, một bình Venus bán với giá hai Ma pháp thạch, có được không?" Tên Béo đương nhiên càng muốn loại thuốc thơm hi hữu này có thể bán với giá cao, điều này đại biểu y có thể có được càng nhiều thù lao hơn.
" Một bình hai Ma pháp thạch? Có phải là quá đắt không?" Grimm có chút hoài nghi hỏi lại tên Béo. Theo Grimm, việc tiêu tốn hai Ma pháp thạch vì một cái bình dược hương không giúp tăng lên chút sức chiến đấu nào, là chuyện thực sự có chút lãng phí quá mức.
Tên Béo xem thường nói: "Người có thể mua loại dược hương này, chắc chắn sẽ không thèm quan tâm mất thêm một khối Ma pháp thạch nữa. Ngươi cho rằng người ở trong học viện này đều là đám tân sinh vì Ma pháp thạch mà liều mạng giãy dụa sao? Lại nói, ai nói ta muốn bán loại dược hương này cho những vu sư học đồ đó?"
"Ngươi là nói... Bán cho những vị vu sư vĩ đại kia!" Grimm kinh ngạc thốt lên.
Nhìn thấy dáng vẻ cả kinh của Grimm thì tên Béo không khỏi cảm thán, làm sao một tên gia hỏa chưa từng va chạm xã hội lại có thể phát minh ra một loại thuốc kỳ diệu như thế a! Vu sư thì sao, vu sư cũng là người nha, hơn nữa người vu sư có tuổi thọ càng lâu thì sẽ càng thêm chú trọng thứ "Hàng xa xỉ" kỳ diệu như vậy.
Vậy mà có thể nghĩ đến ra cách dùng mùi hương để hấp dẫn người khác phái, không thể không nói, cái thằng này đúng là một nhân tài. Tên Béo có chút thưởng thức nhìn Grimm.
Sau đó, Grimm kéo cái thân thể uể oải trở lại phòng, cuộn mình nằm trên giường mà chậm rãi ngủ.
Sau khi ngủ đủ một ngày, Grimm mới tỉnh lại.
Tùy ý ăn một chút lương khô, Grimm nhớ lại, một tiết học ngày hôm nay tựa hồ phi thường trọng yếu với với mình, là một vị vu sư danh dự có tiếng giảng giải cách vận dụng đơn giản về vu thuật Linh Hồn. Đây là chương trình học đào tạo Phối Hợp trùng cùng Linh Hồn nô lệ nhằm tạo cơ sở cho việc trở thành vu sư trong tương lai.
Trước đây bởi do Grimm quá mức chăm chú nghiên cứu 《 Cải Tạo Khứu Giác và Đồ Phổ Mùi Vị 》, cơ hồ bỏ qua tất cả mọi chuyện. Bất quá bây giờ cuộc thí luyện đã gần đến, Grimm nhất định phải dành thời gian để chuẩn bị.
Nhưng, nghe giảng bài cần Ma pháp thạch làm phí dụng, mà trước đó một khối Ma pháp thạch duy nhất của hắn đã dùng hết toàn bộ để mua nguyên liệu chế tác dược hương. Sau khi hơi phát sầu gãi đầu, Grimm đi về Black Tower, định nhìn xem bên phía cái tên Béo kia bán ra được bao nhiêu bình dược hương, hắn hiện tại cần gấp Ma pháp thạch.
"Ồ... Nhà phát minh Venus vĩ đại thân ái của ta, rốt cục ngươi đã đến!" Tên béo chạy ra như một cơn gió đón Grimm, cử chỉ này quả thực để khiến Grimm sững sờ, vội vàng hỏi: "Ngươi làm sao vậy? Lẽ nào loại dược hương này tiêu thụ khá tốt à?"
"Đâu chỉ tốt? Ngày hôm nay ta giới thiệu Venus với một vị vu sư, cuối cùng là sau khi người đó chỉ hơi hít vào cảm thụ một chút, vậy mà vị vu sư đó lại kinh hỉ mua toàn bộ ba mươi bình!" Tên Béo kích động cười to nói: "Hắn thậm chí không có hỏi ta giá tiền!"
Grimm trợn mắt há hốc mồm. Mẹ nó, có cần khoa trương như vậy không? Đây chỉ là một loại dược hương mình ngẫu nhiên phát minh mà thôi nha!
"Khà khà, kết quả ta liền càng làm giá tăng cao một chút, nói thành ba khối Ma pháp thạch một bình. Nhưng vị vu sư kia căn bản không để ý đến, trực tiếp ném cho ta một khối trung cấp Ma pháp thạch, thậm chí không để ý số lượng cần thối lại!" Tên Béo cười đắc ý, cấp thiết nhìn về Grimm hỏi: "Như thế nào, dược hương này có còn hay không? Ta bảo đảm lượng tiêu thụ luôn thông suốt! Có bao nhiêu bán hết bấy nhiêu!"
Tiếp nhận chín mươi viên Ma pháp thạch mà tên Béo đưa tới, mười khối làm thù lao (hoa hồng cho tên Béo). Grimm vừa hưng phấn đồng thời cũng do dự nói: "Thật ra ta có thể tạo ra dược hương này bất cứ lúc nào, nhưng trong lúc đó ta cũng cần phải hao phí không ít thời gian và tinh lực. Hơn nữa, bởi do cuộc thi thí luyện sắp tới, hiện tại ta đã không thiếu Ma pháp thạch, cho nên ta dự định dành thời gian tăng cao thực lực, sau đó chỉ khi thiếu hụt Ma pháp thạch thì mới làm cho ngươi thêm một ít."
Tên Béo có chút tiếc nuối, bất quá hắn cũng là biết cuộc thi thí luyện rất tàn khốc, cũng không dây dưa thêm cái gì, gật đầu một cái nói: "Như vậy a... Vậy cũng tốt, ngươi đưa tin tức Thủy Tinh Cầu* của ngươi cho ta, sau này chúng ta sẽ liên hệ thêm! Ta tên Deegan, ngươi gọi ta tên Béo là được."
Biên: (*) Thủy Tinh Cầu có rất nhiều công dụng nha*_*, ví dụ như lưu giữ tin tức cá nhân hay ấn ký linh hồn, liên lạc (giống với Smartphone ngày nay^^), đo đạc, quan sát, theo dõi (như camera ấy^_^)… Quá tân tiến mà!
"Ừm."
Sau đó, Grimm biết điều rời đi Black Tower.
Là người mới có lượng lớn tài sản, có chín mươi khối Ma pháp thạch, đáy lòng Grimm có chút không yên lòng. Hắn chỉ lo những vu sư học đồ kia mà biết được thì đỏ mắt lên mà nguyền rủa chết mình. Trước đây, Grimm nghèo rớt mùng tơi, cũng không sợ có người nhớ thương mình, nhưng hiện tại lại không giống như trước nữa.
...
"Chuyện Phối Hợp trùng nhất định cần phải chuẩn bị cho ổn! May là trước có chút chuẩn bị, tìm được mấy hàng mẫu không tệ." Grimm chạy gấp tới giảng đường, đưa phí dụng rồi mãn nguyện tiến vào phòng học.
Đây là một người vu sư nói chuyện mang theo mùi vị máy móc (giọng điệu máy móc), dưới tấm áo choàng rộng lớn, hai mắt hiện ra như hai đám sương mù màu đen trôi nổi bồng bềnh, quỷ dị, thần bí, thậm chí để cho người khác không nhận rõ vu sư này đến cùng là nam hay nữ.
Người vu sư này tựa hồ rất đam mê về Ma pháp Linh Hồn.
"Kiệt kiệt kiệt kiệt, Linh Hồn vu thuật chính là nghệ thuật tao nhã của vu sư, chính là bộ phận sinh mệnh tinh hoa nhất. Các ngươi biết một ít sinh vật dị giới xưng hô vu sư chúng ta là gì không? Không sai, bọn họ gọi chúng ta là chủ nô thế giới, có thể thấy bọn họ sợ hãi đối với việc chúng ta có thể khống chế linh hồn làm nô lệ, đây chính là nghệ thuật linh hồn của vu sư vĩ đại chúng ta..."
Một bài giảng kéo dài hai Sa Lậu. Trong đó một nửa là ca ngợi sự vĩ đại của vu thật Linh Hồn, sự phát triển của nó trong dòng thời gian lịch sử, nửa sau mới bắt đầu chân chính giảng giải cách vận dụng vu thuật Linh Hồn.
Bất quá không thể không nói, vị vu sư này xác thực có đam mê đặc biệt về vu thuật Linh Hồn, kiến giải tinh tế, không ít chỗ đưa ra lý luận đặc biệt làm Grimm sáng mắt lên. Có thể thấy được vị vu sư này đúng là có chân tài thực học.
Bài giảng kết thúc, Grimm lại đi tới Black Tower, bất quá lần này là đến tầng bảy, tới chỗ vu sư học đồ Varro. Công việc của Varro có thể nói là tương đương ung dung nhàn hạ, bình thường một ngày cũng sẽ không mấy người tới, bởi vậy hắn ta vẫn là nhớ tới Grimm, cười nói: "Oa, có Ma thạch rồi sao?"
"Ừm." Grimm cũng không nói nhiều, trực tiếp cầm hai mươi khối Ma pháp thạch đưa cho Varro, Varro không khách khí nhận lấy Ma pháp thạch, cười hì hì: "Được, đem ấn ký Thủy Tinh Cầu cho ta, mấy ngày nay lão sư ta vẫn còn ở đây, khi lão sư đi ra ngoài ta sẽ gọi ngươi. Ngươi yên tâm, chỉ là hai mươi khối Ma thạch thôi, ta cũng sẽ không thèm lừa ngươi làm gì!"
Grimm do dự chút, người này nếu có thể ở lầu bảy Black Tower làm công việc thoải mái như vậy, hẳn là có thế lực phía sau, không đến mức vì hai mươi khối Ma thạch mà đi lừa gạt mình.
Sau khi trao đổi ấn ký Thủy Tinh Cầu, Grimm trở lại phòng nhỏ, ngồi trước bàn thì nghiệm, nhìn những thứ mình đã từng thu thập.
Grimm đang lựa chọn Phối Hợp trùng cho bản thân.
Trên lý thuyết, bất kỳ loại sâu nào cũng có thể làm Phối Hợp trùng, bởi do đặc tính Linh Hồn nên mỗi loài sâu có đặc tính độc nhất, là bị động tăng cường nguyền rủa và huyễn thuật cho vu sư. Nhưng đối với "Đồng bọn" thân thiết nhất cuộc đời này, vu sư vẫn hi vọng Phối Hợp trùng của mình có thể mang đặc tính độc nhất là thứ tốt nhất.
Grimm thu thập bảy loại sâu, trong đó ba loại có thể trực tiếp bỏ đi, đối với bốn loại trùng còn lại thì Grimm vẫn do dự không quyết, không dứt khoát được.
Loại sâu thứ nhất, tên là Thực Thi Trùng. Grimm thu được những con sâu này từ trên người một vu sư học đồ bị nguyền rủa mà chết đi, sau khi người đó bị nguyền rủa, thân thể chốc lát liền bị loại sâu khủng bố này ăn sạch sẽ. Có thể nói Thực Thi Trùng có tính cách tàn nhẫn cực điểm. Bởi vậy Grimm phải lưu tâm, cẩn thận thu thập (thu gom) một chút.
Loại sâu thứ hai tên là Manh Loa (ấu trùng ruồi trâu), đây là một loại ký sinh trùng. Và mùa xuân, loại sâu này có trong một ít phân và nước tiểu của chim hạc, phân này lại bị một số sinh vật nhỏ ăn, sau đó nó liền ký sinh trong những sinh vật nhỏ này. Bất quá chỗ kinh khủng là nó sẽ làm sinh vật bị ký sinh phát sinh dị biến, đơn giản là nới chân hoặc tay. Sau đó, những sinh vật nhỏ này bởi do hành động bất tiện, rất dễ dàng bị dã hạc ăn. Cứ như vậy, một vòng tuần hoàn lặp lại, ký sinh trùng coi như hoàn thành một vòng "Luân Hồi"* hoàn mỹ.
(*) Trong Sinh học gọi là chuỗi thức ăn
Loại sâu này rất ít người chú ý, Grimm cũng là ngẫu nhiên chú ý tới nó trong một lần khi đang nghiên cứu vu thuật huyết thống mới, mới lấy một ít cất chứa lại.
Loại sâu thứ ba, gọi là Minh. Đây loại Phối Hợp trùng mà các vu sư học đồ rất yêu thích, loại Phối Hợp trùng này không có nhiều tính công kích, được vu sư chọn làm Phối Hợp trùng chỉ vì một cái công hiệu, đó là làm tăng tuổi thọ của vu sư học đồ, từ hai trăm tuổi trực tiếp tăng đến ba trăm tuổi!
Loại sâu thứ tư, Grimm thậm chí không biết tên của nó, đây là Grimm ngẫu nhiên phát hiện từ một ống nghiệm bỏ đi, đồng thời trong thư viện cũng không có ghi chép loại sâu giống như bùn biến hình này. Grimm suy đoán, loại sâu này là kết quả của một thí nghiệm thất bại nào đó.
Cho tới nay Grimm hỉ mới phát hiện một công năng của loại sâu này thôi, đó là nắm giữ sinh mệnh năng lực rất mạnh, tương tự như con giun vậy. Cho dù bị cắt thành hai đoạn, thì nó vẫn có thể sống, đồng thời hai đoạn lại trở thành hai cơ thể sống.
Bốn cái ống nghiệm đặt trước mặt, trong đôi mắt Grimm lộ ra vẻ suy tư, đến cùng nên chọn cái nào đây?
Do do dự dự, Grimm lấy ống số một cùng với số bốn ra.
Thực Thi trùng tuy rằng có tính công kích cực mạnh, thế nhưng không phải vạn bất đắc dĩ, trừ phi là vu sư chuyên môn đào tạo Phối Hợp trùng, bình thường sẽ không ai dùng Phối Hợp trùng đi công kích kẻ địch cùng cấp. Bởi vậy, theo Grimm thì tính công kích của Thực Thi trùng có thể nói là vô dụng.
Với loại sâu thứ tư, Grimm suy đoán là một sản phẩm thất bại của ai đó, tức là có cũng cái thành công, mà tính chất công năng của sản phẩm thất bại và thành công thì khác nhau một trời một vực.
Hơn nữa, loại sâu thứ tư có nhân tố rất không ổn định, đó chính là năng lực sinh sôi, tựa hồ nó đã mất đi khả năng gây giống. Lẽ nào phải dựa vào nhân lực cắt nó thành hai nửa để sinh sôi sao?
Thở dài, Grimm nhìn về phía Minh.
Quả nhiên, loại Phối Hợp trùng được đông đảo vu sư học đồ yêu thích, tuyệt đối là có đạo lý.
Bất quá, Grimm cũng không tùy tiện vứt bỏ Manh Loa, bởi do lúc trước Grimm phát hiện một chuyện thú vị, là hiện tượng Manh Loa xúc tiến sự biến dị của sinh vật. Đây là hiện tượng thuộc về cải tạo sức mạnh, xúc tiến sinh vật "Tiến hóa"! Ặc, cái đó thì... Tuy rằng dạng "Tiến hóa" này thất bại. Nếu nó đã có khả năng cải tạo, nhưng lại vô dụng với vu thuật huyết thống, điều này làm cho Grimm không khỏi sinh ra một liên tưởng...
Có thể, loài sâu này cùng có một liên hệ đặc biệt nào đó với vu thuật《 Cải Tạo Khứu Giác 》hay không?
Rốt cục, Grimm quyết định, trước tiên cứ cấy Manh Loa vào trong cơ thể ếch một thời gian đã, đến khi mình được sử dụng kính hiển cao cấp, vừa vặn có thể nhìn kết quả thí nghiệm.
Nghĩ như vậy, sau khi rời đi gian phòng một lát, Grimm mang một con ếch trở về, nhẹ nhàng rạch một vết dưới chân sau con ếch. Sau khi đã cầm máu, Grimm bắt đầu cấy Manh Loa vào con ếch đáng thương này...