Chẳng nói một lời, Hàn Tùng Bá huy động đơn chưởng tiếp lấy chưởng lực sấm sét của lão Hộ pháp Địa Ma giáo.
Ầm!
Lão Hộ pháp Địa Ma giáo lui một trượng, toàn thân đều rúng động vì nội lực gần một trăm năm của Hàn Tùng Bá. Trong khi Hàn Tùng Bá hãy còn đứng vững như quả cổ sơn, chứng tỏ nội lực của lão ma đầu còn kém hơn chàng.
Trong thâm tâm trước khi xuất hiện trên sân tràng, Hàn Tùng Bá đã có ý định giết ba lão ma đầu Địa Ma giáo để gây chấn động như lần cứu nguy Lục Cẩm Hồng, nên chàng hét :
- Lão ma đầu, ngươi phải chết!
Cùng với chữ “chết” Hàn Tùng Bá chấn ra một chiêu “Triều Dương Lập Địa” mười thành công lực. Bóng chưởng khổng lồ kèm kình lực bạo vũ chụp xuống đầu lão Hộ pháp Địa Ma giáo.
Ngó thấy bóng chưởng lão Hộ pháp Địa Ma giáo kinh hãi gầm vang :
- Tiểu quỷ quả độc hiểm.
Lão Hộ pháp Địa Ma giáo huy cộng hữu chưởng tạo kình phong ngăn bóng chưởng khổng lồ lại.
Ầm!
Lão Hộ pháp Địa Ma giáo lắc lư thân mình như cành cây trước gió mạnh, hai chân sau cày sau dưới đất, mặt mũi xám ngắt, hơi thở nặng nề. Lão ma đầu đứng vững lại trố mắt nhìn Hàn Tùng Bá vừa kinh dị lại vừa hãi hùng.
Mới có cách nay có mấy hôm. Hàn Tùng Bá đã như hai con người khác hẳn quả khó mà tưởng tượng nổi. Lão Hộ pháp Địa Ma giáo ngẩn ngơ không hiểu do đâu lại có chuyện như hoang đường này.
Lão Hộ pháp Địa Ma giáo có biết đâu trong tuyệt ngục đã được sáu vị Chưởng môn nhân trong tám đại môn phái truyền nội lực cho chàng nên chẳng mấy chốc chàng đã trở thành một nhân vật thần quái như thế.
Thắng chưởng đầu, hùng khí bốc ra trên gương mặt của Hàn Tùng Bá, chàng thét :
- Cho ngươi chết.
Chữ “chết” vừa dứt, Hàn Tùng Bá đã ra chiêu “Triều Dương Lập Địa” sấm chớp.
Lão Hộ pháp Địa Ma giáo trông thấy kình lực quá khủng khiếp của chiêu “Triều Dương Lập Địa” quát :
- Bản tọa liều chết với ngươi
Lão ma đầu cất luôn cả song chưởng huy động liên miên tạo kình phòng chống đỡ
Ầm!
Lão Hộ pháp Địa Ma giáo bị hất ra phía sau cả trượng, mồm phun máu tươi, hết muốn đứng vững.
Quyết giết cho bằng được lão Hộ pháp Địa Ma giáo, Hàn Tùng Bá lại hét :
- Sao còn đứng đó.
- Chàng xê mình lên giở ngọn hữu chưởng vận công toan vỗ xuống đỉnh đầu lão Hộ pháp Địa Ma giáo kết liễu sinh mạng.
Cả hai lão Phó hộ pháp đồng thành quát :
- Không được thương hại Hộ pháp.
Hai đạo kình như búa thiên lôi từ hai phía chấn vào vị trí Hàn Tùng Bá.
Hàn Tùng Bá nổi giận hét :
- Chỉ tại hai ngươi hết muốn sống.
Song chưởng của Hàn Tùng Bá chia thành hai phía, nhằm ngay bóng chưởng to lớn của kè thù triển khai chiêu “Triều Dương Lập Địa”...
Ầm... Ầm...
Hai tiếng rống thảm liệt nổi lên. Hai chiếc bóng cùng bay ra ngoài một lúc. Coi rõ lại, hai lão Phó hộ pháp Địa Ma giáo đã nằm sõng soài trên mặt cỏ, máu nhuộm đầy mình..
Dĩ nhiên cả hai đã chết rồi.
Lão Hộ pháp Địa Ma giáo trố cặp mắt quỷ nhìn hết hai cái tử thi của đồng bọn đến nhìn Hàn Tùng Bá hết sức kinh hoàng. Chỉ có một chưởng mà đối phương đã đánh ngã hai cao thủ hữu hạng trong Địa Ma giáo, quả thật khó có thể tưởng tượng đối với lão ma đầu.
Giết hai lão ma đầu xong, đưa mắt nhìn qua thấy lão Hộ pháp Địa Ma giáo đứng chết sững như pho tượng, Hàn Tùng Bá lắc mình tới hét :
- Ngươi còn đứng chi đây.
Ngọn hữu chưởng của Hàn Tùng Bá cất lên toan vỗ một đạo kình. Lão Hộ pháp Địa Ma giáo giật mình, hú lên một tiếng bỗng cất thân mình phóng đi mất dạng. Đang lúc kinh hoàng lão ma đầu không cần nhớ tới hai cái tử thi đồng bọn nằm trên bãi cỏ để đưa trở về ma cung chôn cất.
Trận đấu diễn ra trong nháy mắt giữa một chàng thiếu hiệp và ba lão ma đầu thuộc hàng thượng thằng của Địa Ma giáo, rốt cuộc hai lão vong mạng, quả thật hiếm thấy trên chốn giang hồ. Hiển nhiên công lực của Hàn Tùng Bá giờ đây đã là một tuyệt đại cao thủ võ lâm sánh hàng kỳ, quá khách.
Bây giờ Hàn Tùng Bá thu hồi thân thủ quay sang nhìn ả thiếu phụ áo đỏ. Thiếu phụ áo đỏ lộ niềm vui trên gương mặt đẹp khi trông thấy Hàn Tùng Bá đã thắng trận.
Nàng bước tới trước mặt Hàn Tùng Bá thi lễ :
- Bản nương xin có lời thành tâm cảm tạ công ân cứu tử của thiếu hiệp, trọn cuộc đời này hẳn chẳng bao giờ dám quên.
Hàn Tùng Bá khoát tay :
- Nữ tiền bối chớ quan tâm đến một chút công mọn. Tại hạ muốn biết cao danh của nữ tiền bối để dễ dàng xưng hô?
- Giọng nói của thiếu phụ áo đỏ trong như suối ngọc :
- Bản nướng tệ danh là Mộc Trầm Hương, chẳng hiểu danh hiệu của thiếu hiệp là gì?
Hàn Tùng Bá thành thật :
- Tiểu danh của tại hạ là Hàn Tùng Bá.
Trên gương mặt xinh đẹp của thiếu phụ áo đỏ Mộc Trầm Hương hiện lên vẻ ngạc nhiên :
- Hàn thiếu hiệp! Phải chăng thiếu hiệp là địch tử của Vô Địch Thần Kiềm Hàn đại hiệp.
Hàn Tùng Bá khẽ gật đầu :
- Đúng vậy nữ tiền bối. Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm chính là gia phụ.
Mộc Trầm Hương hòi :
- Hàn thiếu hiệp, bản nương tò mò muốn biết điều này. Phải chăng thiếu hiệp có mối gia thù phải trả cùng lão đại ma vương Triệu Võ?
Cặp tinh quang của Hàn Tùng Bá chớp ngời :
- Vâng! Do nơi đâu nữ tiền bối biết rõ chuyện này.
Mộc Trầm Hương tự nhiên :
- Thiếu hiệp chưa rõ. Tất cả cao thủ trong hai đạo hắc, bạch giang hồ đều hay biết chuyện oán thù của Hàn gia trang với lão Địa Ma Vương Triệu Võ, bản nương hiểu rõ hơn ai cả..
- Nghe thấy Hàn Tùng Bá phăng tới :
- Nữ tiền bối! Lúc nãy tại hạ ẩn phía sau gộp đá có nghe câu chuyện giữa nữ tiền bối và ba lão ma đầu kia, hình như nữ tiền bối trước đây có mối liên hệ với Địa Ma cung.
Mộc Trầm Hương gật đầu :
- Hàn thiếu hiệp nghĩ rất đúng, năm xưa bản nương là vợ cả của lão Địa Ma Vương Triệu Võ, nhưng nay thì không còn nữa, ta đã ra đi từ lâu rồi.
Hàn Tùng Bá mở tròn đôi mắt :
- Ổ! Ra như thế...
Nhìn Mộc Trầm Hương một lúc thật lâu chứng tỏ sự kinh dị. Hàn Tùng Bá chợt nói :
- Nữ tiền bối. Tại hạ có một câu chuyện về Địa Ma cung muốn khi qua chẳng hiểu nữ tiền bối có thể cho tại hạ biết được không?
Mộc Trầm Hương đáp không do dự :
- Hàn thiếu hiệp cứ hỏi, bàn nương sẽ đáp ứng những điều hiểu biết trong Địa Ma cung với thiếu hiệp sẽ không giấu diếm một chuyện nào cả bởi vì hiện nay thiếu hiệp là vị ân nhân cứu mạng của bản nương.
Hàn Tùng Bá nghiêm chỉnh lên :
- Nữ tiền bối. Tại hạ muốn biết hiện nay thân mẫu của tại hạ Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn có ở trong Địa Ma cung hay không?
Mộc Trầm Hương khẽ gật đầu :
- Dĩ nhiên là phải có rồi Hàn thiếu hiệp. Vưong Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn hiện đang ở trong Địa Ma cung và là vợ của lão Địa Ma Vương Triệu Võ.
Hàn Tùng Bá rúng tận đáy lòng khi nghe Mộc Trầm Hương tiết lộ thân mẫu chàng hiện là áp trại phu nhân của lão Đại ma đầu Triệu Võ vốn là kẻ đại gia thù của họ Hàn. Thân mẫu chàng từng nổi danh là một người đàn bà trung trinh lại có thể hành động đê tiện đến thế sao?
Ngưng đi một lúc để trấn áp cơn xúc động quá mạnh trong lòng, Hàn Tùng Bá tiếp :
- Nữ tiền bối! Sự thực năm xưa tình trạng của thân mẫu tại hạ như thế nào, nữ tiền bối có rõ chăng?
Mộc Trầm Hương đáp chẳng nghĩ ngợi :
-Bản nương rất rõ chuyện này?
- Sao thể hở nữ tiền bối?
- Vương Hậu Chi Hoa đã bị lão Triệu Võ đầu độc bằng một loại kỹ dâm tối thượng nên mới ra như thế.
Hàn Tùng Bá thoảng thốt :
- Nữ tìền bối, quả thật như thế sao?
- Quả thật chẳng sai. Trước kia chính là bản thân bản nương cũng bị lão Địa Ma Vương Triệu Võ đầu độc bằng chất kỳ dâm đó đến phải mất đi tri giác bỏ chồng theo lão. Vương Hậu Chi Hoa chỉ là người đến sau ta.
Đến đây, Hàn Tùng Bá đã thấy có ánh sáng về chuyện ngoại tình của thân mẫu chàng năm xưa trên đỉnh núi Thổ Hành, chàng lại phóng tới :
- Nữ tiền bối, loại kỳ dâm kia tên gọi là gì?
- Lạc Cảnh Xuân đan
- Hiệu lực của Lạc Cảnh Xuân đan như thế nào hở tiền bối.
- Kẻ uống nhầm kỳ dâm Lạc Cảnh Xuân đan sẽ mất hết tri giác quên chuyện quá khứ, đêm ngày chỉ biết đòi hỏi dục vọng mà thôi.
Năm xưa bản nương đã ở trong tình trạng này năm năm trời.
Lúc Vương Hậu Chi Hoa ở trên ngọn núi Thổ Hành sơn đã bị lão đại dâm ma cho uống kỳ dâm nên sau đó không còn hiểu biết gì nữa theo làm vợ lão cho đến bây giờ.
Hàn Tùng Bá phấn chấn lên vì chiều nay bỗng tìm ra sự thật về chuyện thông dâm của mẫu thân chàng. Chàng hỏi :
- Nữ tiền bối. Hiện nay trên chốn giang hồ có thứ thần dược nào hóa giải chất kỳ dâm lạc cảnh xuát đan hay không.
Mộc Trầm Hương gật đầu :
- Đương nhiên là phải có Hàn thiếu hiệp ạ. Bằng không đế nay chắc chắn bản nương vẫn còn đang trong tình trạng mê man như Vưong Hậu Chi Hoa chứ không phải bình thường như thế này đâu.
- Thần đan đó tên gọi là gì nữ tiền bối.
- Vạn Diệu linh đan!
- Vị thần y nào có Vạn Diệu linh đan thế hả nữ tiền bối?
- Chỉ có một người ngoài ra không có vị thần y quái khách nào có Vạn Diệu linh đan cả Hàn thiếu hiệp.
- Người này là ai nữ tiền bối?
- Chính lão Đại ma đầu Triệu Võ có thần dược Vạn Diệu linh đan bởi lão có độc dược đầu độc người thì đương nhiên phải có loại hóa giải.
Câu chuyện càng lúc càng thêm ly kỳ, quái dị, làm Hàn Tùng Bá đã phải ngẩn ngơ.
Chàng lại tiếp :
- Nữ tiền bối, chính lão Địa Ma Vương Triệu Võ cho nữ tiền bối uống Vạn Diệu linh đan hóa giải kỳ dâm Lạc Cảnh Xuân đan để trở lại con người bình thường đấy à?
Mộc Trầm Hương lắc đầu :
- Không đúng thế đâu Hàn thiếu hiệp. Có bao giờ Triệu Võ cho những mỹ nhân của lão uống Vạn Diệu linh đan để được bình an vô sư, vô tình ta thấy được thần đan này uống vào nên mới hồi tâm đấy thiếu hiệp.
Ánh mắt Hàn Tùng Bá sáng rực niềm hy vọng :
- Nữ tiền bối! Lão Địa Ma Vương Triệu Võ cất giấu Vạn Diệu linh đan ở nơi nào?
- Ở trong mật phòng của lão.
- Mật phòng nằm ở đâu nữ tiền bối?
- Mật phòng sát bên lịnh phòng của lão bất kỳ là ai không được tới nơi này, ngoài trừ ái thiếp của lão và Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn.
Mộc Trầm Hương hỏi lại Hàn Tùng Bá :
- Có phải Hàn thiếu hiệp muốn tới Địa Ma cung đánh cắp thần dược Vạn Diệu linh đan chăng.
Hàn Tùng Bá không giấu diếm :
- Đúng vậy nữ tiền bối, tại hạ cần phải tới Địa Ma cung một phen đánh cắp thần dược Vạn Diệu linh đan hóa giải dâm độc Lạc Cảnh Xuân đan cho thân mẫu trở lại bình thường và cũng để giải oan cho người nữa. Nhưng nữ tiền bối có biết lão Triệu Võ đang nhốt mẹ của tại hạ ở phòng nào không?
- Vương Hậu Chi Hoa hiện đang ở trong Bách Lạc viện. Đây chính là nơi hưởng lạc của lão Triệu Võ, các mỹ nhân bị cấm không được ra ngoài và chúng môn đồ cũng không được tới lui, kẻ nào vi phạm sẽ bị hành quyết.
- Trong Bách Lạc viện này có tất cả bao nhiêu mỹ nhân nữ tiền bối?
- Có tất cả mười hai mỹ nhân nhưng Vương Hậu Chi Hoa là vợ chính thức của lão Triệu Võ, còn bao nhiêu chỉ là ái thiếp để lão hưởng lạc thôi.
- Lão Triệu Võ có hậu bối nào không nữ tiền bối?
- Lão không có đích nam, có mười mấy năm về trước Vương Hậu Chi Hoa sinh hạ một ả nữ nhi thôi.
- Ả con gái lão Đại ma đầu tên gọi là gì nữ tiền bối?
- Lão Triệu Võ đặt cho ả tên là Triệu Linh Cơ, năm nay khoảng 15, 16 tuổi. Cô bé này lớn lên xinh đẹp chẳng kém gì Vương Hậu Chi Hoa lúc còn là thiếu nữ. Nàng ta thường hay ra chốn giang hồ du ngoạn, cách đây mười mấy hôm bản nương có gặp nàng nơi ngã ba quan lộ.
Hàn Tùng Bá hỏi dồn :
- Triệu Linh Cơ có tỏ nỗi niềm tâm sự gì cùng tiền bối không?
- Không, chỉ thở than cảnh sống cô độc của mình chứ không có tâm sự gì cả.
- Thế sao nữ tiền bối không hỏi thêm về chuyện mẫu thân nàng hiện nay thế nào?
- Bản nương đã hỏi qua. Nàng cho biết Vương Hậu Chi Hoa là người mẹ mất trí tự nhiên chứ không rõ mẹ nàng bị Triệu Võ đầu độc.
Ngẫm nghĩ hồi lâu, chợt Hàn Tùng Bá nói mau :
- Nữ tiền bối. Giờ tại hạ xin tạm chia tay sau này có dịp sẽ gặp lại nữ tiền bối.
Chàng thiếu hiệp định phóng mình lên ngọn núi thì Mộc Trầm Hương đã gọi giật :
- Thiếu hiệp, khoan đã!
Hàn Tùng Bá ngưng thân thủ :
- Nữ tiền bối còn điều gì chỉ giáo tại hạ nữa chăng?
Mộc Trầm Hương hỏi lại :
- Giờ Hàn thiếu hiệp định đi đâu?
- Tại hạ sẽ tới Địa Ma cung tìm mẫu thân xem tình trạng hiện nay như thế nào.
- Hàn thiếu hiệp định vào Bách Lạc viện?
- Vâng
- Bách Lạc viện là chỗ hưởng lạc ngày đêm của lão Địa Ma Vương Triệu Võ, phía trong có tới hàng mấy trăm phòng Hàn thiếu hiệp muốn tìm không phải dễ dàng gì đâu.
Hàn Tùng Bá bâng khuâng :
- Thế tại hạ...
- Bản nương sẽ đích thân dẫn Hàn thiếu hiệp đến Bách Lạc viện để gặp Vương Hậu Chi Hoa và luôn tiện chỉ cho thiếu hiệp biết muôn mật phòng chứa các loại linh đan của lão Triệu Võ trong đó có cả thần đan Vạn Diệu linh đan nữa.
Hàn Tùng Bá vô cùng cảm khái :
- Tại hạ xin cảm tự sự quan tâm của nữ tiền bối đối với tại hạ, chỉ sợ e bọn Địa Ma cung đang ráo riết tìm kiếm nữ tiền bối, sợ tới đó khó an toàn.
Mộc Trầm Hương khẳng khái :
- Hàn thiếu hiệp là vị ân nhân cứu mạng bản nương, có lẽ nào ta vì một chút công nhỏ nhen không thù đáp cùng thiếu hiệp trong cơn sự này. Thiếu hiệp hãy an tâm dù thiên lao vạn khổ ta cũng chẳng chối từ. Vậy chúng ta hãy lên đường cho sớm.
- Vâng!
Hai người trở ra ngoài quan lộ nhắm Địa Ma cung đi thẳng...