Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần

Chương 44: Duy Tâm

Công hội chiến sau một tháng, rốt cục quyết định ra tám đội mạnh nhất, Thịnh Thế Vương Triều, Bất Dạ Thành, Ảo Cảnh ba đại công hội không có chút nào hồi hộp tiến vào vòng trong, đồng thời tuần cuối cùng trong tháng tiến hành sắp xếp lại trận đấu. Ở công hội chiến, công hội từng bị loại bỏ được sắp xếp lại, tùy hệ thống chia làm tám tổ, công hội chiến thắng cuối cùng sẽ được tham gia tứ kết.

nói dễ hỉu là những công hội từng thua nay thi đấu lại với nhau chọn ra người cuối cùng vào tứ kết

Xiêm Y Xốc Xếch đắc ý lấy Huy chương công hội chiến dũng sĩ, hoa văn danh hiệu này nhìn không đẹp, nhưng thắng ở thuộc tính tốt.

Hắn vừa định xoát tháp, Thiên Nguyên Sát Na liền thần thần bí bí sáp lại: “Thiểm Thiểm, tôi xin cậu một chuyện nhỏ.”

“Nói.”

“Giúp tôi tham gia công hội chiến!”

“Trong lúc công hội chiến, công hội chỉ có thể lui không thể vào.”

“Là dùng hào của tôi chiến đấu.”

“Tên?”

“Duy Tâm.”

“…”

Duy Tâm, chiến pháp sư. Xiêm Y Xốc Xếch cũng không biết nàng gia nhập phái Thiên Sơn. Trước trận Thiên Nguyên Sát Na tăng giờ làm việc cho Duy Tâm đi luyện cấp, cô nàng này đã max level, người mặc Thánh Quang Thiên Sứ chi Vinh quang sáo trang, cầm trong tay vũ khí +18, một thân phòng ngự toàn bộ +12 trở lên, thuộc tính mạnh, làm cho Kim Hạ không thể bình tĩnh.

Duy Tâm trang bị so với Thiên Nguyên Điện Hạ còn hoàn hảo hơn.

Kim Hạ hầu như đoán được, nếu hắn thao tác Duy Tâm trên chiến trường thì sẽ gặp gió tanh mưa máu như thế nào, giết người nhất định sẽ giết rất thoải mái. Lần trước xúc cảm mặc sáo trang Vinh quang đi xoát tháp đến nay khó quên, Kim Hạ gật đầu, xem như đáp ứng.

Cuộc thi được tiến hành ở tuần cuối cùng ở Khẩn La Mật Cổ Địa, công hội dự thi có 810, hầu như là toàn bộ công hội bị thua cuộc trước kia đều tới tham gia, cho nên nhà game đem cuộc thi từ hai giờ rút ngắn thành một giờ, đồng thời tiến hành đại chiến, sau khi kết thúc nghỉ ngơi và hồi phục một giờ tái chiến.

Sắp xếp như thế thì đảng nghỉ hè không thành vấn đề, nhưng tộc đi làm thì không cách nào vượt qua cuộc so tài ban ngày.

Phái Thiên Sơn rốt cục đổi vận, đối thủ thứ nhất là Tiểu công hội chỉ có 50 người. Ban ngày phái Thiên Sơn online nhân số cũng gần 323 người, trong những người này có tộc học sinh, tộc lệch múi giờ, tộc xin phép nghỉ. Thiên Nguyên Điện Hạ thông báo: vì vinh dự công hội, chiến đấu hăng hái!

Phái Thiên Sơn hội viên rất nhiều người từng ở Quân Lâm Thiên Hạ, nhớ ngày đó ở Quân Lâm Thiên Hạ náo nhiệt, phong cách, uy vũ khí phách. Nếu như Quân Lâm Thiên Hạ còn có khi bọn hắn đã sớm vào bát cường, tội gì hiện tại đi tranh giành cái danh sách thi lại này?

Oán thầm thì oán thầm, bây giờ có thể làm là hết sức tranh thủ, nếu không thì cái gì cũng không chiếm được, cái gì cũng không có.

Lần này trong công hội chiến, mỗi server đều có một người gây sự chú ý, nhảy ra vô số đề tài, đó chính là người duy nhất mặc Thánh Quang Thiên Sứ chi Vinh quang!

Vô luận là chức nghiệp gì, chỉ cần mặc Vinh quang tất nhiên sẽ nhanh chóng bị một đám ghen tị mò mẫm tới. Người mang một bộ thần trang như vậy, đại đa số hào cũng sẽ bắt cường hóa đến +12, nếu không thì rất có lỗi với thứ đươc tồn tại độc nhất vô nhị?

Mà server Hoa Đông, Thánh Quang Thiên Sứ chi Vinh Quang chưa từng xuất hiện chiến đấu trong công hội chiến, Xiêm Y Xốc Xếch một thân cực phẩm Phi Hồng giống như trước không gì lạ, rất nhiều người nghĩ hắn tại sao không mặc giáp Vinh quang? Tin bát quái thì đáp án dĩ nhiên là… bộ Vinh quang sớm bị hắn bán với giá cao.

Bán cho người nào?

Đáp án miêu tả sinh động.

Phái Thiên Sơn Duy Tâm!

Như vậy một người tồn tại như mấy con số lẻ không hề có tên trong bảng xếp hạng nào, không có tiếng tăm gì, chiến pháp sư trong một đêm trở nên nổi tiếng.

Vũ khí duy nhất +18, thần khí xuất hiện ở trong tay nàng!

Công hội đối địch toàn bộ quỳ. Duy Tâm một chiêu Thiên Hỏa Vẫn Thạch Miểu Liễu Nhất Phiến. Thiên Hỏa là kỹ năng chiến pháp sư, phạm vi phổ biến nhất nhưng công kích củi mục, Duy Tâm có thể sử dụng chiêu này mấy giây cho có thể thấy được trang bị nàng tốt đến mức nào.

Thiên hoả: lửa trời vẫn thạch: rơi xuống – Đá thiên thạch rơi xuống bạo lửa trời (ác…nói chung là quánh 1 phát lửa đầy trời, đá đầy trời)

Mà trừ Duy Tâm thần khí +18 ra, còn có Thiên Nguyên Điện Hạ thần khí +16, có hai đại thần trấn giữ như vậy, Phái Thiên Sơn vòng thứ nhất giết thoải mái chẳng phải kỳ tích!

Trừ hai siêu cấp da trâu này, Phái Thiên Sơn còn dư thừa vú em, hơn nữa đại đa số là muội tử hàng thật giá thật. Đừng xem các nàng tay tàn, nhắm hai mắt còn có thể tăng máu cho đồng đội là hiểu rồi.

Sau lưng Thiên Nguyên Điện Hạ Duy Tâm là một dãy quân đoàn vú em đặc biệt vì bọn hắn tăng máu, bị hai đại thần này một đường bóp áp, đem đối thủ giết không còn mảnh giáp.

Đêm đó video clip công hội chiến của Phái Thiên Sơn được đăng lên trên mạng, thần trang của Duy Tâm cùng thân thủ đều làm cho người ta khắc sâu ấn tượng. Một vị cao thủ thâm tàng bất lộ như vậy, đừng nói là ngoạn gia bình thường, ngay cả thành viên trong Phái Thiên Sơn cũng chẳng mấy người biết nàng tồn tại.

【 Công hội 】 Thuỷ Lam Lam: Duy Tâm người nào a, thật lợi hại.

【 Công hội 】Lưu Tinh Phi Vũ: Thiểm Thiểm biết, hắn sớm đem bộ Vinh quang bán, sau Duy Tâm lại cho hắn mặc.

【 Công hội 】 Manh Nương: Thiểm Thiểm đại thần Duy Tâm đại thần, hội trưởng, công hội chúng ta nhất định có hi vọng!

【 Công hội 】hana tương: hội trưởng, vì sao ở cuộc thi vòng loại trước nàng không xuất hiện? Nếu có chúng ta không chừng có hi vọng chiến thắng, tôi xem nàng cùng anh liên thủ chưa chắc bắt không được Xiêm Y Xốc Xếch.

【 Công hội 】 Thiêu Chết Dị Tính: tuyệt đối không bắt được, đại thần đối với Thiểm Thiểm không hạ tay được.

【 Công hội 】 Thiên Nguyên Điện Hạ: sai rồi, là hắn hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn không cho tôi cơ hội hạ thủ.

Phong Tranh sau khi xem clip xong trước tiên chạy đến phòng của Lưu Tinh gầm thét: “Thiểm Thiểm, Duy Tâm là anh có đúng hay không!!!”

Một rống này, không người nào hưởng ứng.

Bọn họ năm người mấy ngày không có tụ tập, kể từ khi hắn ra nước ngoài ngày đêm điên đảo.

Cho nên hắn một bụng buồn bực không chỗ phát tiết, gọi ngay cú quốc tế đường dài, lần nữa chất vấn: “Duy Tâm là anh có đúng hay không!”

“Ừ…”

“Nói! Các người còn có chuyện gì gạt tôi! Tôi, Lưu Tinh, Hiên Phi cũng không biết Duy Tâm là anh, anh là Duy Tâm!”

“Ách… Duy Tâm là hào của Thiên Nguyên, anh thay mặt y đánh.”

“Chúng ta cũng không biết!!!!”

“Y không có nói cho mọi người?”

“Không có.”

“Nha. ” Tìm Thiên Nguyên phải có giải thích a, tìm hắn làm chi? Không giải thích được.”Y vì mặc bộ trang bị độc nhất vô nhị cố ý luyện hào nhỏ, bộc phát phú tâm chúng ta khó có thể hiểu.”

“Hừ, khoe khoang quá, còn cho anh mượn mặc lấy lòng anh.”

“…”

“Thiểm Thiểm, đến lúc đó Phái Thiên Sơn cùng Thịnh Thế Vương Triều lại gặp mặt, anh lên hào nào? Phân thân?”

“Nói nhảm, đương nhiên là lên hào của mình, hào kia là của y cũng không phải của anh.”

“Được rồi, thật vất vả có cơ hội trò chuyện với anh chúng ta cũng đừng nói đến người không liên hệ nữa. Chúng ta nói chuyện khác, tỷ như anh chừng nào thì nộp âm, nhìn kịch bản trong lòng nắm chắc được mấy phần…”

“…”

Phong Tranh rất chuyên nghiệp cũng là Kế Hoạch rất nghiêm nghị, từ khi hắn nhận kịch, Phong Tranh không sợ băng sơn sát khí của hắn thường xuyên đến thúc âm, kiêm Kế Hoạch Hậu Kỳ hai chức, toàn quyền chịu trách nhiệm mỗi âm CV làm ra. So với Kế Hoạch bình thường cao tay hơn nhiều, khó khăn như Kim Thiểm Thiểm cũng bị em ấy vội vả thúc phải ngoan ngoãn nộp âm sau ba ngày.

“Anh phối cái đồ chơi gì vậy? Phối lại cho em.”

Phong Tranh nói một câu như vậy. Đây là lần đầu tiên từ trước tới nay hắn đả kích Kim Hạ. Trước kia diễn kỹ Kim Hạ so với hiện tại còn bết bát hơn, Phong Tranh cũng sẽ an ủi hắn phối rất khá, hiện tại hắn cảm thấy không tệ, lại bị Phong Tranh mắng phối cái đồ chơi gì. Kim Hạ buồn bực.

“Anh bây giờ đang phối tác phẩm của em, em không cho phép anh giống như trước qua loa cho xong, dùng tâm, dùng tình cảm!”

“Người nào qua loa cho xong? Tình cảm, không có. ” lẽ thẳng khí hùng.

“Em lúc trước chỉ anh thế nào?”

“Đã quên.”

Lúc trước hắn ở Bắc Kinh ở cùng Phong Tranh, tiểu tử này dạy hắn không ít kỹ xảo phối âm, nhưng hắn tư chất bình thường, có thể nói như vẹt rập khuôn như Phong Tranh, nhưng hắn tự mình tìm hiểu lời kịch thì diễn dịch thì không được. Mà tình cảm là thiếu sót nhất của hắn, hắn không có cách nào như Phong Tranh diễn dịch mỗi nhân vật cũng có thể đầu nhập tình cảm của mình.

“Anh muốn tức chết em sao! Thiên Nguyên đâu? Anh cùng y ở lâu như vậy cái tốt không học đi học cái hư!”

“Cái gì?”

“Thiên Nguyên nổi danh có kỹ xảo không có tình cảm, anh thì nổi danh không có kỹ xảo không có tình cảm.”

“…”

Phong Tranh rất giỏi về đả kích người, Loạn Thế Lưu Tinh khi bị hắn đả kích thì khỏe mạnh bình thường, Thiên Nguyên Sát Na bị hắn đả kích cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, vẫn được “Che chở” “Bao dung” Kim Hạ lần đầu tiên bị hắn đả kích… Cảm giác hoàn hảo, những đánh giá này hắn thường xuyên nhận được, chẳng qua là từ miệng lưỡi bén nhọn Phong Tranh phun ra, làm cho hắn buồn bực.

Phong Tranh cúp điện thoại, lưu lại một câu: “Dùng tâm.”

Kim Hạ dụng tâm đầu nhập vào trong trò chơi, chết lặng thao tác nhân vật, trong đầu suy nghĩ đến kịch, cuối cùng nghĩ đến một đoàn đay rối, bỏ thao tác, đi xem kịch bản.

Phong Tranh lại gọi điện thoại tới: “Em hỏi anh, đã xem qua nguyên tác chưa?”

“Không có.”

“Đi xem cho ta!”

“…”

Kim Hạ hỏi Thiên Nguyên Sát Na: “Anh nhận kịch có xem nguyên tác không?”

Hắn chưa từng nghĩ tới Thiên Nguyên Sát Na có xem hay không, hắn tự thoả thuận nếu đối phương không xem, thì hắn không xem.

“Xem a, xem nguyên tác mới hiểu rõ nhân vật hơn, chẳng lẽ Thiểm Thiểm không xem?”

Kim Hạ gật đầu: “Xem không được.”

“Nga, cố gắng lên.”

Thiên Nguyên Sát Na chuyên tâm trò chơi, Kim Hạ lại ở chỗ này vì phối âm phiền não, không có việc gì làm liền vỗ vỗ y: “Theo tôi đối diễn.”

“Tôi chơi trò chơi.”

Kim Hạ liếc nhìn màn hình y, Xiêm Y Xốc Xếch lập tức đi qua giết, nhân đạo hủy diệt.

“Theo tôi đối diễn.”

“…”

“Tôi không tìm được cảm giác!”

“Cái loại bốn mươi lăm độ rực rỡ ưu thương Tiểu Thanh hiện đại văn tôi không am hiểu.”

“Tôi chưa phối qua.”

“… Kinh nghiệm là tích lũy, bản thân nghĩ một chút thử xem?”

“Tôi sẽ không phối.”

“…”

“Anh dạy tôi. ” Kim Hạ rốt cục nói ra tiếng lòng, hắn thích nhất là phương thức phối âm như vẹt.

“Tôi cho rằng phối âm là niềm vui thú mà bản thân dùng thanh âm của mình diễn dịch một nhân vật, dụng tâm nghiên cứu nhân vật cũng là niềm vui thú, nếu như cậu nói phải học thì còn gì là vui thú?”

“Không biết. ” Kim Hạ nói, “Ở võng phối này tôi chết cũng không tiếc.”

“Gì?”

“Viên mãn.”

“Cậu… mới xứng mấy kỳ kịch?”

“Mấy bộ? ” hắn không nhớ rõ.

“Đúng, tính ra! Dùng hình dung tác phẩm của đều không tốt.”

“…”

“Đừng nói kịch truyền thanh, ngay cả phối âm anime cậu đều không có, uy uy, cậu treo tên xã đoàn chúng ta, ít nhất cũng phải phối anime đi?”

“Không ai tìm tôi phối a. ” Kim Hạ vô tội, “Xã trưởng ghét bỏ tôi diễn kỹ tệ.”

“Có đi tìm cậu nhưng cậu từ chối, quy tắc xã đoàn chúng ta là xã viên không thể cự tuyệt kịch xã đoàn. Nếu cự tuyệt…”

“Thì như thế nào?”

“Không như thế nào. Chúng ta khích lệ nhưng không bắt buộc. Chẳng qua là cậu cứ như vậy ở trong xã đoàn có ý nghĩa gì? Vừa không tham dự kịch xã đoàn cũng không dung nhập hoà đồng trong xã.”

“Ý chính là… lúc phát kịch phía sau ID có tên xã đoàn mình sao?”