Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà

Chương 154: Tâm tư của Ropde

Đến lúc đó không chỉ gia đình không còn người chèo chống, quyền lực hiện tại hắn vẫn chưa hưởng thụ đủ, nên nhiều lúc có nhiệm vụ hắn thường rất nghĩ sâu tính kỹ.

Bởi vậy hắn là một trong những vị thiếu tướng có lý lịch lâu nhất của hải quân bản bộ, quyền lực cũng lớn nhất trong hàng ngũ thiếu tướng. 

Có quyền lực nhất định, đương nhiên hắn không sợ trách phạt, dù sao, chỉ là thả chạy một chi quân đội không biết.

Đến lúc đó chỉ cần hắn báo cáo lên trên là, lúc hắn đến nơi thì hai bên giao tranh đã kết thúc, có thể xác nhận Dino đã chết.

Còn đối thủ của hắn thì hoàn toàn không gặp, hiện tại cả hạm đội chỉ có một mình hắn từng thấy cuộc chiến giữa hai bên.

Nên cho dù sau này hắn có biên báo cáo làm sao cũng không có ai chứng minh, chỉ sợ đến lúc đó công tích tiêu diệt Dino tên này còn có thể được tính lên trên đầu hắn.

Dù Dino bị truy nã số tiền không cao, nhưng hắn gây ra cho hải quân tổn thất rất lớn, công huân khi tiêu diệt tên này cũng cao hơn hải tặc có mức thưởng trên một trăm triệu beri một chút.

Sau khi chờ vượt qua một giờ, Ropde Thiếu Tướng xác định Lâm bọn họ đã đi xa, hắn mới ra lệnh cho hạm đội tiến lên, hắn cần đến nơi giao chiến của bọn họ để làm sơ điều tra một tí.

Dù đã quyết định sẽ báo cáo sai sự thực một chút, nhưng quy trình vẫn phải làm đầy đủ mới được, và khi lại gần nơi này hắn phát hiện bất ngờ, trên mặt biển lúc này còn trôi nổi một ít hải tặc còn sống.

Làm hắn vui mừng quá đỗi, hắn cần nhân chứng sống để làm báo cáo, dù sao những hải tặc này không hề biết hắn từ xa quan sát bọn họ, những người này có lẽ chỉ nghĩ là hắn tình cờ đi ngang qua mà thôi.

Bởi vậy hắn lập tức ra lệnh cho hải quân dưới trướng cứu vớt những hải tặc này, sau đó thì chọn ra vài người còn tỉnh táo thẩm vấn thông tin.

Lâm bọn hắn không ngờ rằng những việc đang diễn ra sau khi bọn hắn rời khỏi, mấy ngày nay bọn hắn cũng gặp phải nhiều trường hợp hải tặc trong khi chiến đấu với bọn họ.

Những hải tặc này vì quá tuyệt vọng nên có một phần nhảy xuống biển trốn, ban đầu bọn hắn còn bỏ chút công sức ra tìm kiếm và diệt đi những người này.

Nhưng sau đó nhiều lần bọn họ cũng từ bỏ, để tìm kiếm những hải tặc trốn trong biển này rất tốn thời gian, với lại nơi này cách đảo rất xa.

Với sức mạnh của những hải tặc lâu la đó thì không đủ để bọn hắn bơi tới bờ, nhất là trong biển bất cứ lúc nào cũng sẽ thình lình xuất hiện hải quái.

Nên tỷ lệ sống sót của những hải tặc này càng tiếp cận với số 0, bởi vậy hiện tại Lâm bọn hắn hoàn toàn từ bỏ những người này cho bọn họ tự sinh tự diệt.

Lúc này mới cho Ropde Thiếu Tướng kiếm được món hời, dù cho sau khi báo cáo lên trên, công lao diệt đi Dino chưa chắc sẽ thuộc về hắn, nhưng đây cũng là một chút chiến tích trong lý lịch a.

Năm mười năm nữa, nếu sức mạnh của hắn có thể tiến lên một bước, thì có thể có cơ hội tấn thăng làm trung tướng, lúc đó thì lý lịch càng phong phú cơ hội lên chức sẽ càng cao hơn.

Sau khi thăm dò kỹ càng sự việc xảy ra, biết được cặn kẽ lý do hai bên xung đột, Ropde mới khinh bỉ Dino một chút, thật là thứ biết tự lượng sức mà, đáng đời hắn bị giết.

Làm rõ tình hình, sau đó Ropde hơi chuyển tròng mắt suy nghĩ, hắn nên làm gì để đạt được lợi ích lớn nhất trong chuyện này.

Báo cáo lên trên là điều chắc chắn phải làm, hơi suy tư chút hắn mới uy hiếp những hải tặc đó, vẽ lại Chiến thuyền của Lâm bọn hắn.

Nhất là hình dáng của những khẩu đại pháo kia, hắn dù quan sát từ rất xa, nhưng bản thân cũng cảm nhận được uy lực kinh khủng của loại đại pháo mới này.

Nếu sau này chiến tranh cở lớn hải quân mà gặp phải loại đại pháo này thì sẽ tổn thất to lớn, bản thân hắn chưa có bao nhiêu lòng suy nghĩ lo lắng cho hải quân.

Nhưng nếu có thể chính xác báo cáo cho nguyên soái Sengoku về loại đại pháo này, công lao của hắn có thể còn lớn hơn việc bản thân hắn tự tay diệt Dino lưỡi hái.

Tổng bộ hải quân, Marineford, Nguyên soái văn phòng!

Ngoài cửa lúc này xuất hiện một vị có quân hàm đại tá hải quân hấp tấp chạy vào!

“ báo cáo Nguyên soái, có báo cáo khẩn từ Ropde Thiếu Tướng gửi về”: vị này một chân quỳ trên đất, sau đó hai tay trình lên một tờ văn bản đưa tới trước mặt Sengoku.

“ đem tới”: đang ngồi trên bàn phê duyệt một ít chi tiêu tháng này của hải quân, Sengoku lúc này rất buồn phiền.

Từ sự việc ở đông hải, hải quân không điều tra được chút tin tức nào, làm cho mấy tháng này kinh phí của chính phủ thế giới cấp cho bọn hắn bị rút nhỏ một phần mười.

Lấy lý do trách phạt bọn hắn thất trách trong việc này, trong lòng căm giận bất bình, nhưng Sengoku đành phải nuốt một hơi này vào trong bụng.