Tiểu Vân chợt thấy mình xuất hiện trên một hòn đảo nhỏ nằm giữa đại dương. Vấn đề là cái đại dương này không phải cấu thành từ các giọt nước mà là từ các viên bi. Hắn nhặt một viên lên xem thì thấy được bên trong nó là cả một vũ trụ với các vì sao lấp lánh. Không chỉ viên này, bất kỳ viên nào khác cũng đều chứa một vũ trụ trong nó. Hắn cảm thấy mờ mịt, đây là đâu?
Tiểu Vân còn phát hiện hắn không dùng được skill nữa rồi. Đúng lúc này, một giọng nói vang lên sau lưng hắn:
- Còn nhớ lão không?
Hắn quay lại, 10 năm luyện skill như máy móc làm hắn mất một lúc mới nhớ ra. Là Cổ Dương, ký ức ùa về, hắn bắt đầu có lại cảm xúc, hắn muốn giết đối phương. Nhưng không đợi hắn có hành động gì thì Cổ Dương nói:
- Ta biết ngươi muốn giết ta, nhưng không cần phí sức làm gì bởi ta cũng sắp chết rồi.
Tiểu Vân sững người lại, lúc này hắn hỏi điều hắn quan tâm nhất
- Lão có thể hồi sinh người chết không?
- Có lẽ ngươi chưa thực sự tỉnh táo, ta cũng phải chết thì làm sao có khả năng đó.
Hi vọng sụp đổ, hắn không biết nên làm gì bây giờ. Cổ Dương đưa tay chỉ vào trán hắn, một luồng sáng phát ra. Tiểu Vân bị phép thuật ép phải tỉnh hồn lại, hắn nghi hoặc nhìn sang. Hắn không biết đối phương cần gì ở mình.
- Ta cho ngươi xem cái này
Hai màn hình xuất hiện, mỗi bên là một cô gái đang sống và làm các công việc hàng ngày, hắn nhìn sang mà choáng váng. Là Yến, chị họ hắn, người hắn yêu. Nhưng tại sao có đến 2 người
- Ngươi có biết ai mới là Như Yến không?
Tiểu Vân tập trung nhìn thật kỹ, hắn không tin mình không nhận ra được người mình yêu. Nhưng nhìn tới nhìn lui, hắn không thể tìm ra nổi điểm khác nhau giữa 2 người. Quá giống nhau, đến cả tính cách, nụ cười, cảm xúc đều như chị họ hắn trước đây vậy.
- Không cần phải phí công làm gì, cả 2 người họ đều không phải.
- Làm sao có thể?
- Ta nói cho ngươi biết điểm khác nhau giữa họ và người yêu của ngươi. Người bên phải nhiều hơn Như Yến một cái lông mày, người bên trái ít hơn Như Yến một vòng vân tay ngón cái tay phải. Ngoài ra thì giống hệt chị họ ngươi.
Tiểu Vân thực sự không còn gì để nói rồi. Vậy cũng đem ra nói sao? Lão khốn nạn! Cổ Dương phất tay xóa đi 2 màn hình rồi nói
- Sau khi ta chết, ngươi chính thức trở thành Thần Ma thứ 228 của không gian này. Ngươi cũng có thể tự lừa dối mình mà dùng năng lực của Thần Ma để hồi sinh người chết. Thậm chí có thể cải biến đảo nhỏ này thành nơi lý tưởng để sống với người thân, cho họ tuổi thọ vĩnh hằng, dung nhan mãi thanh xuân.
- Nhưng với tri thức và năng lực của Thần Ma, trừ phi ngươi lựa chọn tiếp tục sống trong sự lừa dối. Còn không thì ngươi sẽ biết, dù có phục sinh bao nhiêu lần đi nữa cũng không thể phục sinh người đã chết sống lại. Những người sống lại nhờ năng lực của ngươi luôn có một điểm cực kỳ nhỏ nào đó khác với người mà ngươi muốn hồi sinh
Tiểu Vân trầm lặng, hắn không nghĩ tới sẽ là thế này. Cổ Dương không để ý hắn mà nói tiếp
- Chính vì vậy, ta mới nói không thể hồi sinh người chết. Bên ngoài đảo kia là vô tận hải không có giới hạn. Mỗi một viên bi là 1 vũ trụ, trong đó có rất nhiều vũ trụ gần như giống hệt với nơi ngươi từng sống. 2 cô gái ta cho ngươi thấy cũng là từ những vũ trụ đó. Không chỉ vậy, còn có rất nhiều Như Yến, rất nhiều cha mẹ ngươi, thậm chí là rất nhiều Trần Tiểu Vân khác.
Hắn có chút đau đầu rồi, thế này là thế nào, loạn hết cả. Lão vẫn thao thao bất tuyệt
- Cái mà ngươi từng đọc trên tiểu thuyết tu tiên là có thật. Ở vô tận hải có rất nhiều kích cỡ khác nhau. Viên lớn sẽ thu hút viên nhỏ. Khi chúng dính liền với nhau thành một chỉnh thể sẽ hình thành cái được gọi là phàm giới, tiên giới, thần giới, chí tôn không gian gì đó.
- Thần Ma là người cai quản vô tận hải, không cần làm gì cả mà chỉ cần chờ đợi thôi. Chờ một ngày vô tận hải biến mất, tất cả các viên thế giới hợp làm một. Ta chờ quá lâu không đợi được, quá mệt mỏi mới tìm ngươi thay ta.
Tiểu Vân tức giận: - Sao lại là ta mà không phải người khác?
Cổ Dương cười lớn nhưng nước mắt lại chảy ra:
- Ta cũng từng hỏi một câu như vậy với Thần Ma số 226. Không chỉ mình ta và ngươi mà từ Thần Ma số 2 đến nay đều trải qua tương tự cảnh người thân, người yêu chết hết. Việc này là không thể thay đổi
Tiểu Vân bắt được manh mối hỏi: - Thần Ma số 1 thì sao?
- Đó là kẻ tạo ra vô tận hải và hòn đảo này, việc lựa chọn người kế nhiệm cũng được sắp xếp từ trước. Ở trung tâm đảo có cổ tháp Thần Ma số 1 để lại, nếu người nào không muốn chờ nữa đến đó sẽ biết người kế nhiệm mình là ai. Cũng có người từng chống lại muốn có lựa chọn khác nhưng sẽ bị quy tắc của Thần Ma số 1 ép buộc làm theo.
- Chúng ta mang danh Thần Ma có thể làm hầu như bất cứ việc gì trên hòn đảo này, nhưng thực chất chỉ là được thuê đến đây canh giữ vô tận hải mà thôi.
Cổ Dương nhìn thân thể bắt đầu tan biến nói:
- Ngươi sắp thay thế ta. Năng lực Thần Ma được truyền thừa này không thể ảnh hưởng gì tới vô tận hải hay cổ tháp Thần Ma số 1 để lại. Ngươi không cần phí sức làm gì. Tương lai ngươi có thể chờ một ngày vô tận hải biến mất có lẽ sẽ gặp được Thần Ma số 1, không chờ được có thể tìm người thay thế. Còn ngươi có muốn lừa dối bản thân mà phục sinh người chết hay không thì tự quyết định đi.
Tiểu Vân nhìn Cổ Dương tan thành hư vô, lại cảm nhận được bản thân có năng lực gần như không gì không làm được. Hắn sẽ lựa chọn thế nào?
< Hết truyện >
Lời tác giả: Đây là truyện mình sáng tác đầu tay, cũng là có ngẫu nhiên có cảm hứng. Mong các bạn ủng hộ truyện tiếp theo của mình: Vô Tình Chí Tôn - http://Trà Truyện/vo-tinh-chi-ton/