Khi Tô Bắc Bằng ngủ xong một giấc, trời đã chuyển sang màu ráng vàng. Rời giường duỗi lưng một cái, đi đến ban công ký túc xá, nhìn thấy trời tỏa ánh hồng hồng, theo bản năng liếm liếm khóe miệng… Nhìn thật giống sốt cà chua.
Cúi đầu nhìn cây xương rồng cậu trồng mấy năm trước, bây giờ đã có thân tròn to như vậy. Đã nhiều tháng không tưới nước rồi, nghĩ như thế, cậu liền dùng tay thấm ướt bọt nước, vẩy vẩy vào trên cây xương rồng. Bị gai mềm mềm như nhung đâm đâm, chẳng có chút đau, lấy tay đụng mạnh vào cũng chỉ hơi đau nhẹ nhẹ.
Cây xương rồng … Đến tột cùng đã từng bị thương tổn to lớn như thế nào, mới mọc ra nhiều gai như vậy để tự bảo vệ mình?
Không tiếng động thở dài, cậu đem cây xương rồng vào phòng, đặt ở cạnh laptop, hai mắt bình thường linh động khi nhìn vào cây xương rồng tầng tầng lớp lớp gai nhọn, giờ lại hiện lên hoang mang mờ mịt. Hít thở sâu một hơi , sau đó đi toilet rửa mặt, mở laptop, vào game online.
【 Bang phái 】[ Ta có một con thảo nê mã ]Đại nhân, ngươi rốt cục đã online. Tiến tổ, tiếp tục chạy thương đi, chúng tanhàm chángần chết.
【 Bang phái 】[ Cầu ái ]Cầu đợi, chờ ta thu hoạch xong thửa ruộng này.
【 Bang phái 】[ Cầu bạo ]Tiến tổ của ta ~
Nhẹ cười nghiêng thế gian vào đội ngũ của Cầu bạo, đợi vài phút, nhân tài đã đến đông đủ.
【 Bang phái 】[ Cầu bạo ]Thư Hiệp đại thần? Người đang ở đây vậy? Uy uy… Nhẹ cười ngốc mụ đã online,người tiếp tục đảm đương tài xế đi
Các thành viên bang “Hồi Ức” choáng váng, nữ nhân này thực trực tiếp, kêu Thư Hiệp đi kéo thương, điều này lúc trước, dù là ai cũng không dám làm, mà nay… Có cảm giác địa vị của Thư Hiệp cách các bang chúng thật xa thật xa, thế nhưng bangvừa mới thêm vào vài người, đã có thể khiến cho đại thần đi hỗ trợ kéo thương, thật là theo không kịp tình hình …
Thấy Thư Hiệp không có nói gìtrong bang , cũng không có truyền âm cho Nhẹ cười nghiêng thế gian. Xem ra là không có online đi.
【 Bang phái 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Hắn không có online, tự chúng ta đi chạy. Dù sao chỉ còn có ba phiếu .
Đội chạy thương, lại xuất phát. Đội ngũ thật là chỉnh tề, bởi vì là trực tiếp đi theo đội trưởng. Tô Bắc Bằng cảm giác mình chính là làm nền cho nhóm hủ nữ này, đội trưởng Cầu bạo là Thanh Phong Di Giang màu noãn hồng, Thảo nê mã đồng chí là tuyết Vũ Sương Y màu thâm tử, Chưa bao giờ thảo nó là Ảm Đạm Điêu Linh màu tử lam, Cầu ái là Tiên Lữ Tình Duyên, chỉ có chính mình… vẫn là trang phục môn phái, muốn bao nhiêu xấu có bấy nhiêu xấu. Nhất là lúc đánh quái! ! Hai chân xoạc to ra, nhìn y như đứng trung bình tấn… Tuyệt không tao nhã.
Chạy đến cửa Võ Di, mọi người mới vừa tự động đi theo đội trưởng, đã bị nêu lên:
【 Hệ thống 】Chú ý! Yêu đều là chó má đối với ngươi tuyên chiến .
Đối phương thế tấn công hung hăng, giống như trực tiếp mở hình thức PK chuyên dụng, là môn phái Tiêu Dao, đã sớm thả cái kỹ năng bát trận đồ ở chỗ này chờ sẵn, giống như chính là chờ đội chạy thương của bọn cậu. Trước hết giết chết chính là Nhẹ cười nghiêng thế gian, máu cậu là giòn nhất, sau đó là Cầu bạo, bị x2, y như cây củ cải bị chặt chặt chặt. Thảo nê mã đồng chí phát hỏa, khi vừa hết trạng thái tấn công liền mạnh mẽ phản kháng, dập kỹ năng liên tục… Kết quả, chỉ đánh người ta rớt có 1 ngàn máu…
Không thể nghi ngờ, bọn cậu toàn thể gục xuống.
【 Phụ cận 】[ Yêu đều là chó má ]Đã là gay thì phải biết hai chữ tự trọng. Trò chơi này không phải là nơi để các ngươi dung thân.
Lửa giận phừng phừng cháy, lửa lửa lửa! ! N lửa hay nhiều hơn nữa cũng biểu đạt không hết sự phẫn nộ của Tô Bắc Bằng. Chỉ tự trách mình chỉnh kênh đội ngũ, sau khi chết thì không thể đổi qua kênh lân cận được. Bất đắc dĩ, đi đầu thai, ở chỗ Mạnh bà bà uống xong bát canh, trở lại Lạc Dương.
【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]Nhẹ cười đại nhân, đừng chạy nữa? Chạy nữa, nhất định sẽ bị giết, đại thần lại đi vắng.
【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Chạy! ! Cũng không phải chưa từng chết!
Cậu không tin, không có Thư Hiệp cậu liền không thể chơi game được! ! Trước màn hình trò chơi, đôi mắt Tô Bắc Bằng lóe lên ánh sáng vô cùng kiên định, nghiến răng nghiến lợi một phen, ngẩng đầu đi tới, lĩnh thương phiếu, tiếp tục chạy thương.
Vì thế hình tượng của cậu trong lòng nhóm hủ nữ lại cao lớn thêm không ít. Nhóm hủ nữ lóng lánh mắt, nhìn theo cậu rời đi một lúc lâu, mới kịp phản ứng. Sao có thể để Nhẹ cười đại nhân tự mình đơn độc chinh chiến sa trường? Thụ thụ rất yếu ớt, là cần có nhóm Yêu Nữ Nữ bọn nàng che chở ; cây hoa cúc là mềm mại, là cần có nhóm Yêu Nữ Nữ bảo dưỡng… Khụ, đại nhân đã chạy xa rùi.
Mọi người trị liệu xong, chạy đến cửa Võ Di, Minh giáo Thảo nê mã đồng chí dò đường, vừa dịch chuyển, y như tiên đoán, liền gặp phải công kích, tên kia quá hung hăng càn quấy, trên đầu còn treo móc cây đao rướm máu. May mắn nàng có thời gian bảo hộ, toàn bộ miễn dịch, đứng thoải mái một lúc lâu, nhìn thời gian bảo hộ gần hết , mới dịch trở về.
【 Đội ngũ 】[ Ta có một con thảo nê mã ]Hắn quả thật đứng ở chỗ này chờ. Hãy nghe ta nói, Cầu ái, ngươi ẩn thân có thể hơn 100 giây, đợi lát nữa ngươi ẩn thân đi ra ngoài, ở bên cạnh hắn rồi hiện lên, thấy Nhẹ cười đại nhân chạy tới đây thì đem hắn đóng băng lại, sau đó Bạo Bạo cùng Chưa bao giờ thảo nó chạy qua, từng người phóng Bát Trận Đồ. Tiếp theo Bạo Bạo là đội trưởng, ngồi kỵ kéo Nhẹ cười đại nhân chạy, chờ hết thời gian tấn công, hắn mà có đuổi theo, ta sẽ Phong Hỏa liên thành, đem hắn kéo về, Chưa bao giờ thảo nó tiếp tục Bát Trận Đồ.
【 Đội ngũ 】[ Ta có một con thảo nê mã ]Nhẹ cười đại nhân, ngươi có Ngai nhược, thấy Chó má đuổi tới, ngươi liền Ngai nhược. Như thế nào, biện pháp này có được không? Nếu như thành công ta lại tiếp tục thêm lần nữa.
【 Đội ngũ 】[ Chưa bao giờ thảo nó ]Thu được.
【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]Hiểu được.
【 Đội ngũ 】[ Cầu bạo ]Hết thảy phục tùng tổ chức!
Trước tiên, Thiên Sơn Cầu ái ẩn thân đi qua, thấy Nhẹ cười vừa đi ra, liền đem Chó má đóng băng lại. Tiếp theo, hai Nữ Tiêu Dao thả Bát Trận Đồ, đóng băng vừa bị giải trừ, Chó má đã bị tấn công, thấy thịt ở trước mặt, cũng không có cách nào băm. Chạy đuổi theo Nhẹ cười nghiêng thế gian, kết quả từ phía sau lại có một Minh giáochạy tớisử dụng Phong Hỏa liên thành kéo quay về.
Bạo Bạo đồng chí ngồi kỵ, chạy đến trước mặt Nhẹ cười, bắt tổ đội theo sau, sau đó ngựa không ngừng vó chạy a chạy.
Tô Bắc Bằng tim đập bắt đầu gia tốc, có chút hưng phấn, có chút khẩn trương. Nắm chuột trong tay cũng bắt đầu đổ mồ hôi… Đi đến map Tung Sơn đã là rất xa rồi, Thảo nê mã, Không thảo nó, Cầu ái đồng chí đều tuyên cáo hy sinh.
Sắp đến thành Lạc Dương , Chó má hung hăng càn quấy đã ở sẵn chờ. Vừa nhìn thấy màn hình lần nữa chớp hồng, Tô Bắc Bằng liền Nhai nhược, sau đó bỏ theo sau tổ đội, hai cái chân nhỏ dùng sức chạy a chạy a chạy.