Phi Thần lại nói: " Thời điểm xuyên toa không gian lực lượng của Chư Cát Thần Hầu bị tước đi chỉ còn lại không đủ một phần, chỉ có thể nhập vào ma giới, một lần nữa tu luyện, chính là ở chỗ này, Chư Cát Thần Hầu hoàn thành kỳ tích mà khiến cho các thần tộc chúng ta đều chậc lưỡi xưng tụng: Hắn bằng vào thân thể thuần túy chiến đấu mà tu luyện, một hồi một hồi đánh tới, trước đánh ma tộc cấp thấp, rồi đánh ma tộc cao đẳng, sau đó đánh lên thượng cổ di tộc, cuối cùng khiêu chiến ma thần tộc, hắn cứ như vậy một đường đánh tới, cuối cùng, đánh vào giới thứ năm, trở thành vị thần tộc thứ năm không do Sáng Thế Thần sáng tạo."
Ở đây mọi người đồng loạt hít sâu một hơi rét lạnh!
Phi Thần lắc đầu, cảm thán nói: " Lúc ấy Sáng Thế Thần còn chưa ngủ say, nhìn thấy hắn xuất hiện, cảm thấy vô cùng thú vị, vì vậy đã tứ ban cho hắn phong hào thần tộc, sau đó Sáng Thế Thần còn muốn tứ ban cho hắn thân thể bất tử bất diệt, nhưng Chư Cát Thần Hầu cũng không nguyện ý, hắn nghĩ thấy thân thể bản thân càng thêm hoàn mỹ, vượt qua thân thể thần tộc, cho nên hắn cự tuyệt ý tốt của Sáng Thế Thần." Hắn quay đầu nhìn hầu tử, hốt nhiên cười ranh mãnh: " Nhưng sau hắn mới phát hiện mình đã nghĩ không đúng, bởi vì thân thể của hắn, mỗi qua một đoạn thời gian thì phải nhận một lần trọng tố luân hồi, ngay cả thần lực của hắn, cũng sẽ bởi vì luân hồi mà yếu đi rất nhiều."
Tiểu Khai nhịn không được gật đầu, xen vào: " Đúng, lúc ta mới gặp hắn, hắn còn đang luân hồi tại tu chân giới, linh khí một ngàn năm của tu chân giới thiếu hụt là do hắn làm ra."
Hầu tử nhất thời thẹn quá thành giận, nhảy dựng lên mắng: " Lão bất tử, ngươi nói cái gì không tốt, lại nhắc tới chuyện đó, đến đến đến, chúng ta đánh một trận."
Phi Thần nhanh chóng nhảy lui ra sau một bước, cười nói: " Thần Hầu các hạ, chẳng lẽ ta nói không đúng sao?"
Hầu tử cả giận nói: " Đương nhiên không đúng, chỉ có thân thể của ta mới có thể chống đỡ cho ta sử dụng Định Hải Thần Châm, thân thể các ngươi mặc dù bất tử bất diệt, nhưng cả một chút lực chiến đấu đều không có, đánh nhau chỉ biết nhờ vào thần lực, thì còn gì thú vị để nói?"
Lời này Tiểu Khai nghe hiểu, trong tam giới tiên nhân ma tộc, đánh nhau xác định đều không thể vận động, chỉ cần dùng thần niệm khống chế phi kiếm hoặc là ma khí chiến đấu, chỉ có hầu tử không giống, hầu tử đánh nhau thuần túy chỉ dùng thân thể mà đánh, cây côn cầm trong tay, đánh nhau như hổ như gió, nói đơn giản một chút, những người khác đánh nhau chỉ dùng pháp bảo nội công, hầu tử đánh nhau tuyệt đối là có kỹ xảo ở bên trong. Cũng bởi vì lý do kỹ xảo, cho nên mọi người đều là thần tộc, nhưng cho tới bây giờ không có thần tộc nào dám nói đánh thắng được hầu tử.
Tiểu Khai nghĩ tới đây, nhịn không được liên tục gật đầu: " Đúng vậy, ta cũng cảm nhận được cách đánh nhau của Chư Cát Thần Hầu lợi hại hơn nhiều."
Hầu tử nhất thời mặt mày hớn hở, vỗ vỗ bả vai Tiểu Khai: " Thiên Tuyển môn chủ quả nhiên là tri kỷ của ta, di, hình như bây giờ ngươi cũng có một cây côn, muốn ta dạy cho ngươi một bộ côn pháp vô địch hay không?"
Tiểu Khai đương nhiên cầu còn không được, gật đầu lia lịa. Côn pháp của Chư Cát Thần Hầu khẳng định thiên hạ vô địch, huống chi, cho dù hầu tử có dạy rác rưởi thì hắn cũng muốn học, dù sao, mục đích của hắn là muốn kéo dài thêm thời gian, để cùng Tiểu Trúc ở chung một lát hay sao?
Phi Thần chờ bọn hắn nháo xong rồi, mới nói tiếp: " Cuối cùng muốn nói chính là bản thân ta. Nghiêm khắc mà nói, ta đích xác không tính thần tộc, cũng không tính ma thần tộc, lúc ấy Sáng Thế Thần sáng tạo ra Phá Hư Thần, nghĩ thấy tạo không tốt, có chút đáng tiếc, lại không nỡ phá hủy tạo lại, nên nghĩ nên tái tạo một sinh linh khác biệt đi ra, vì vậy Sáng Thế Thần sáng tạo ngược lại trình tự sáng tạo Phá Hư Thần, lại thi triển thêm một lần, kết quả, ta đã xuất hiện."
Cách nói này đích xác có chút quái dị, Mạt Chược chân nhân cười nói: " Thần lực của ngài chẳng lẽ là kiến thiết lực?"
Phi Thần lắc đầu: " Cách nói của ngươi không chính xác, chính xác là, sáng tạo lực mới đúng."
Bác Học chân nhân suy tư, nhất thời có chút rung động: " Sáng tạo lực, đó chẳng phải là lực lượng của Sáng Thế Thần?"
Phi Thần mỉm cười gật đầu nói: " Kiến thức của ngươi cũng không tệ, sáng tạo lực đích thật là lực lượng của Sáng Thế Thần, nhưng sáng tạo lực không thể cho phép bất cứ sinh linh nào có được, đây cũng lại là một sơ sẩy của Sáng Thế Thần, cho nên, cuối cùng ta đã tìm được một loại lực lượng cổ quái khác hẳn mọi người."
Hắn nhìn ánh mắt cấp bách của mọi người, chậm rãi nói: " Ta không thể phá hư tất cả lực lượng trên đời, nhưng có thể phong ấn hoặc là hóa giải tất cả lực lượng trên đời, cho nên ta là khắc tinh của tất cả thần tộc và ma thần tộc!"
Hầu tử ở bên cạnh bĩu môi: " Ngươi phải thêm một câu, ngoại trừ ta."
Phi Thần nhất thời có chút ít bất đắc dĩ, nói: " Đúng vậy, chỉ có lực lượng của Chư Cát Thần Hầu cũng không phát ra từ Sáng Thế Thần, cho nên thần lực của ta đối với hắn không có hiệu quả."
Tiểu Trúc bỗng nhiên chen vào một câu: " Cửu Thiên Huyền Nữ cũng là đến từ Diệt Thế Chi Môn, thần lực của ngài đối với bà ta cũng không có hiệu quả phải không?"
Phi Thần lại lắc đầu: " Thần lực của bà ta đích xác không phải Sáng Thế Thần ban tặng, vốn ta không thể ảnh hưởng bà ta, nhưng sau đó bà ta lại cùng Bàn Cổ và Phượng Hoàng Thần song tu qua, Cửu Thiên Thần Lực đã mang theo một ít Thuần Dương Thiên Hỏa và Bàn Cổ thần lực, vì vậy ta cũng có thể phong ấn ả."
Tiểu Khai hiếu kỳ, thử nói: " Ả chẳng lẽ không câu dẫn qua ngươi?"
Vấn đề này kỳ thật có chút ít quá đáng, có lẽ cũng chỉ có thân phận như Tiểu Khai mới dám hỏi, quả nhiên Phi Thần có chút ngạc nhiên, nghĩ nghĩ, lại đáp: " Đích xác ả có câu dẫn qua ta, nhưng mị hoặc thuật của ả lại bị ta phá rớt, vì vậy ả chỉ có thể hãnh hãnh trở ra."
Hầu tử ở bên cạnh hừ lạnh: " Năm đại thần tộc, duy nhất một người ả không dám câu dẫn chính là ta, năm đó ta đã nói qua với ả, gặp một lần đánh một lần, đánh tới khi nào ả thành bốn năm mảnh, sau đó quả nhiên ả hoàn toàn biến mất ngay trước mặt ta."
Tiểu Trúc gật đầu, ôn nhu nói: " Có phải bởi vì bà ta làm hại Diệt Thế Chi Môn sụp đổ, cho nên Thần Hầu mới tràn ngập hận ý với bà ta?"
Hầu tử gật đầu, trong thanh âm có chút khó chịu: " Nếu không phải ả, gia tộc của ta sẽ không bị diệt vong, ta đã không phải rời đi Diệt Thế Chi Môn, hừ hừ, ta từ Diệt Thế Chi Môn đuổi tới thế giới này, túc túc đuổi giết ả hơn ba vạn năm, ả tìm vô số chỗ dựa đều vô dụng, cuối cùng ả thật ra cũng tự hiểu, không ngờ lại tự mình phân giải, hóa thành vạn ngàn phân thân, tán ra rơi xuống khắp nơi trong tam giới."
Tiểu Khai nghe được trong lòng nhảy mạnh, đây mới chính thức là siêu cấp vô địch a! Tiểu Khai tự hỏi qua vô số lần, vẫn không nghĩ ra vì điều gì mà Cửu Thiên Huyền Nữ lại chọn tự mình phân liệt, kết quả làm cho những phân thân không đủ thực lực, hoặc là không đủ trí nhớ, cơ hồ không có gì đáng uy hiếp, nháo cả bao lâu, không ngờ là bị hầu tử bức bách thành như vậy.
Không thể không nói, Chư Cát Thần Hầu đích thật là nhân vật siêu cấp biến thái quá a!
Câu chuyện này nghe xong, cũng đã trôi qua hơn một canh giờ, Tiểu Khai nhớ tới Phong Ma Khẩu Quyết, thuận tiện hỏi Phi Thần một chút: " Vì sao Phong Ma Khẩu Quyết lúc linh lúc không vậy?"
Phi Thần hừ lạnh: " Đó chính là thần lực, bình thường cho các ngươi mượn một chút đã là quá đủ mặt mũi, ngươi còn đòi thêm bao nhiêu."
Những lời này đã nói rõ, Phong Ma Khẩu Quyết là loại công pháp ngẫu nhiên, nhất định không đáng giá được tín nhiệm.
Tiểu Khai lại hỏi về Trấn Nguyên Thần Thị trong Trấn Nguyên Thạch, liền đưa ra hỏi Phi Thần, lần này Phi Thần nhảy vọt lên mắng: " Hỗn Nguyên Thiên Quân là tên ngu ngốc, năm đó lão phu đưa Trấn Nguyên Thạch cho hắn thì đã biết hắn không giữ được, kết quả thật hay, hắn bị tiên nhân cướp đi thì thôi, không ngờ vượt qua tam giới lại bị một ma tộc đoạt lấy, thật sự là…thật sự là mất mặt ma thần giới quá đi."
Lời nói đến đây, cho dù Tiểu Khai còn muốn kéo dài thêm một chút cũng không được nữa, vì vậy mọi người lưu luyến cáo biệt, Tiểu Khai và Tiểu Trúc bốn mắt nhìn nhau, đúng là không thể phân khai, làm cho mọi người không đành lòng nhìn, mới do hầu tử mạnh mẽ kéo Tiểu Khai qua một bên, chụp một cái lên đầu hắn: " Ngu ngốc, mau tỉnh lại, bây giờ ta truyền cho ngươi Định Thiên Côn Pháp!"
Tiểu Khai bị hắn chụp trúng ẩn ẩn làm đau, cuối cùng nhận sự thật: " Di, côn pháp của ngươi gọi là Định Thiên côn pháp? Xảo như vậy, a a."
" A a cái đầu ngươi." Hầu tử lại tát một cái: " Đây là côn pháp ta sáng tạo cho ngươi, còn không tranh thủ học."
Tiểu Khai không dám chậm trễ, nhanh chóng đi theo hầu tử, tới địa phương không xa, Phi Thần tự mình đẩy dời mọi người ra khỏi Cấm Ma Lĩnh Vực, xa xa truyền thanh nói: " Ở chỗ này chờ, Thiên Tuyển môn chủ lập tức đi ra."
Mọi người biết Tiểu Khai phải học côn pháp, nên cũng không lo lắng, ngồi tại chỗ bắt đầu chờ đợi.
Bộ côn pháp này của hầu tử, muốn nói về cảnh giới thì rất cao. Hắn hiển nhiên cũng giống như ba mươi sáu chiêu Tề Mi côn trong tiểu thuyết võ hiệp hay bảy mươi hai thức Phong Ma Trượng, đầu tiên, nó có tồn tại chiêu thức, tiếp theo, chiêu thức không hề cố định, cũng có điểm giống như Thái Cực Quyền trọng ý không trọng hình thái, nói trắng ra là chỉ nhờ vào một chữ: Ngộ.
Trên đời này công pháp càng cao minh thì càng cần ngộ tính, Tiểu Trúc đi theo Phi Thần tu thần thì cần ngộ, năm đó Tiểu Khai ở trong Di Lạc Thần Điện tu luyện cũng cần chữ ngộ, giờ phút này mặc dù toàn thân Tiểu Khai đều vận động, kỳ thật chính thức cũng không phải động thân thể, mà là đầu óc, thân thể động nhanh bao nhiêu, thì đầu óc càng phải nhanh gấp trăm lần, nói đến cuối, cũng là chữ: Ngộ.
Phi Thần từng nói Tiểu Khai tư chất bình thường ánh mắt nông cạn, trong lời nghĩa là ngộ tính cực kém, kỳ thật là đã nhìn sai lầm, cũng khó trách hầu tử nói Phi Thần là người có ánh mắt kém cỏi nhất trong thần tộc. Trên thực tế, Tiểu Khai chính là điển hình đại trí nhược ngu, nếu không như thế, Sáng Thế Thần sắp xếp con đường thần tuyển quan trọng nhất này cũng sẽ không rơi xuống trên đầu hắn. Bộ côn pháp này của hầu tử kỳ thật sâu như biển, không biết bao hàm bao nhiêu lý lẽ huyền diệu của thiên địa, người bình thường nếu muốn học, có lẽ dù trăm năm cũng học không được, nhưng Tiểu Khai đi theo hầu tử đánh qua lại mấy trăm lần, đã cũng hiểu biết không ít. Trong lúc giở tay nhấc chân, côn ảnh trầm trọng, thần lực kích động, ẩn ẩn đã biểu hiện rất khá, hầu tử dừng lại động tác, đứng bên cạnh nhìn hồi lâu, bảo Tiểu Khai dừng lại, gật đầu nói: " Ngươi đã ngộ rồi, đi ra ngoài thôi."
Tiểu Khai ngạc nhiên nói: " Ta giống như còn chưa hiểu lắm."
Hầu tử lắc đầu nói: " Ngươi muốn hiểu được hoàn toàn, cần phải tu luyện trong cuộc chiến thực sự mới được, năm đó ta đánh mãi như vậy, mới hoàn toàn hiểu được, ở chỗ này tu luyện cũng không còn ý nghĩa, ngươi đi ra ngoài thôi."
Tiểu Khai bất đắc dĩ, chỉ có thể thu hồi tư thế, cùng hai vị thần tộc cáo biệt, lần này rời đi, nhưng thật ra nửa món bảo bối cũng chưa từng lấy, lại nói tiếp, lần trước Tiểu Khai và Tiểu Trúc mặc dù vạn phần hối hận, kỳ thật cũng cam lòng, nhưng thật ra lần này mọi người đánh trống giương cờ đi vào Cấm Ma Lĩnh Vực, mới là hoàn toàn tay không quay về
Nơi này đã cách cực bắc ma giới không còn xa nữa, mọi người gặp lại nhau, hiển nhiên đã chậm trễ không ít thời gian, vì vậy tranh thủ chạy đi, không bao lâu, đã đi tới lối vào cực bắc.
Dựa theo ước định ngày hôm qua, Ác Ma Thành Chủ sẽ ở nơi này chờ mọi người, nhưng giờ phút này, lại nhìn không thấy bóng dáng Ác Ma Thành Chủ, thần niệm mọi người thăm dò đi, nhất thời cùng lắp bắp kinh hãi: " Di, không ngờ đã đánh rồi?"
Mọi người lại tìm tòi, nhất thời càng kinh hãi: " Di, sao cả Vong Xuyên Quân cũng ở chỗ này?"
Đúng vậy, giờ phút này ở lối vào cực bắc đang có hai người đang đánh cho long trời lở đất, chính là Ác Ma Thành Chủ và Vong Xuyên Quân.
Ác Ma Thành Chủ từ năm ngàn năm trước vốn đối với Thiên Huyễn Yêu Vương rất có ý kiến, hơn nữa có trăm phần trăm tin tưởng đánh thắng Thiên Huyễn Yêu Vương, năm đó Ma Tôn ra mặt dàn xếp cuộc chiến, Ác Ma Thành Chủ còn từng buồn bực thật lâu. Lần này khó được cơ hội tốt như vậy, vừa thiếu một món nợ nhân tình với Nghiêm Tiểu Khai, nên đường hoàng có lý do chính đáng đi tới cực bắc, còn được Ma Tôn âm thầm hứa, cả buổi tối hắn còn chưa ngủ được ngon, lòng tràn đầy hưng phấn, sáng sớm hôm nay đã vọt đi tới, cũng không đợi mọi người kịp hội họp, lại càng không mang theo thuộc hạ, đã nghĩ chơi trò anh hùng chủ nghĩa chỉ đi một mình, một mình một ngựa sấm vào doanh địa của địch, nhưng ai ngờ sau khi đến đây lại gặp đối thủ đầu tiên, cũng không phải tiểu lâu la dưới tay của cực bắc quân chủ, mà lại chính là Vong Xuyên Quân Hắc Long người nên ở ngoài ngàn dặm xa xôi.
Ác Ma Thành Chủ cùng Vong Xuyên Quân ở đoạn thời gian vừa rồi cũng mới nháo lên mâu thuẫn, hai bên gặp lại đương nhiên nói chuyện cũng không khách khí, Vong Xuyên Quân đã sáng tỏ là đến cực bắc làm khách, ý tứ trợ lực đã rõ ràng, bất quá Ác Ma Thành Chủ vốn nghĩ thấy thế lực địch nhân mạnh hơn mình, còn không muốn lập tức rat ay, nhưng Vong Xuyên Quân có tính tình như thế nào mọi người cũng đều biết, lời nói ra luôn âm dương quái khí, thế là lời qua tiếng lại, trêu chọc trào phúng, còn châm chích khắc bạc đã vượt qua cực hạn chịu đựng của Ác Ma Thành Chủ, Ác Ma Thành Chủ trong cơn giận dữ đã ngang nhiên rat ay, mà hai người này thân là ma giới một trong năm đại cao thủ, vốn tu vi tương đương, nhất thời đánh cho long trời lở đất, đến lúc này, cũng đã đánh được hơn hai canh giờ.
Duy nhất làm cho Ác Ma Thành Chủ có chút an ủi chính là, Thiên Huyễn Yêu Vương cũng không lao vào vây công, bản thân hắn trong lúc nhất thời thu thập không được Vong Xuyên Quân, nhưng cũng không thua, đơn giản chỉ là thế cục giằng co mà thôi.
Thế cục là giằng co căng thẳng, bổn thành chủ không sợ! Trong lòng Ác Ma Thành Chủ đánh bàn tính: " Đợi Vạn Yêu Vương tới, bảo đảm Thiên Huyễn Yêu Vương ngươi tè ra quần, đừng xem Vạn Yêu Vương chỉ có bốn thành công lực, nhưng đối phó với loại rác rưởi như ngươi, đại khái cũng đủ rồi, huống chi bên cạnh hắn còn có Nghiêm Tiểu Khai đại sư trợ trận, Nghiêm đại sư là ai? Đó là luyện khí tông sư đệ nhất từ xưa tới nay của ma giới, cả thần khí của lão tử cũng có thể chữa trị, trên tay làm sao còn không có được vài dạng bảo bối kinh thiên động địa? Hơn nữa, Ma Tôn tên âm hiểm kia, đừng xem hắn không ra tay, khẳng định âm thầm muốn đưa vài dạng bảo bối cho Vạn Yêu Vương, kể từ đó, mười ngón niết chặt còn không ổn sao?
Giờ phút này, Ác Ma Thành Chủ đối chiến cùng Vong Xuyên Quân, đã có thể nói là kinh thiên động địa, ma công của Ác Ma Thành Chủ hiển nhiên hơn xa Vong Xuyên Quân, ma khí cương mãnh vô cùng cuốn khắp thiên địa, Vong Xuyên Quân phảng phất như một chiếc thuyền nhỏ trên con sóng lớn, thân hình vốn gầy gò liên tục lắc lư lảo đảo, phảng phất tùy lúc sẽ bị lật thuyền, nhưng Vong Xuyên Quân vẫn được xưng hào là có thủ đoạn công kích thiên biến vạn hóa, một thân huyền hắc ma khí hóa thành ngàn vạn điểm đen nho nhỏ, đầy trời rơi xuống, mấy điểm đen này mỗi điểm giống như có tư duy, ở không trung toát ra kích động, vây quanh Ác Ma Thành Chủ như bay múa, ngay cả bùn đất tảng đá bên dưới, lá khô cành khô, tất cả bị huyền hắc ma khí dẫn động lên, mỗi thứ phảng phất như thông linh giương nanh múa vuốt, chỉ chờ Ác Ma Thành Chủ lộ ra chút sơ hở, sẽ không lưu tình chút nào lao vào hô đánh hô giết.
Ma công của Ác Ma Thành Chủ bảo hộ quanh thân vô cùng nghiêm mật, những công kích linh tinh rối loạn này phảng phất chỉ như gãi ngứa, toàn bộ tinh thần của hắn chăm chú công kích tới bản thể của Vong Xuyên Quân, hai người này đánh nhau thật sự là đẹp mắt, Tiểu Khai mới nhìn một hồi, liền nghĩ thấy choáng đầu hoa mắt, tựa như ngồi ở xe bay tận trời mà cưỡi mây lướt gió, hắn nhanh chóng dùng sức hất đầu quay đi, cũng không thể không bội phục thực lực của mấy vị đại cao thủ ma tộc này. Lúc trước Vong Xuyên Quân chỉ tùy tiện xuất ra vài điểm đen đã cơ hồ muốn lấy mạng hắn, nhưng hôm nay nhìn thấy, mới biết được lúc ấy Vong Xuyên Quân đích thật là hạ thủ lưu tình.
Mặc kệ như thế nào, hai người này đã đánh nhau, nhưng lẽ ra chính chủ nhân cũng không có đạo lý bàng quan đứng ngoài, Tiểu Quan mở trừng hai mắt, nhìn vào một chỗ hô to: " Thiên Huyễn, cút ra đây cho ta!" Một tiếng này phảng phất như nổ tạc trên đất bằng, chấn cả đại địa ông ông vang rền, nhất thời đối diện một trận binh hoang mã loạn, còn có thể nhìn thấy được rất nhiều ma tộc linh tinh rối loạn tè ra quần bỏ chạy vào trong, hiển nhiên đều là tiểu lâu la đứng bên ngoài chạy vào báo tin.
Đường đường Vạn Yêu Vương thế nhưng lại không hề là người văn minh, hắn không nói hai lời, hướng mặt đất đánh xuống một quyền, một quyền này đánh xuống, nhất thời " oanh long" một tiếng, phương viên hơn mười trượng phía trước đều bị đánh cho sụp xuống, phảng phất như bị hòa tan thành khí, nhất thời lộ ra một cái hố to siêu cấp sâu hơn mười thước, trong hố vụ khí liễu nhiễu, có từng cỗ nhiệt khí xông ra, hiển nhiên địa hình cực bắc thuộc loại suối nước nóng, đây chính là suối nước nóng thiên nhiên.
Một quyền này chính là lập uy, động tĩnh không phải lớn như bình thường, cả hai vị đang động thủ bên kia cũng ngừng lại, Ác Ma Thành Chủ cười ha ha: " Yêu Vương, ngươi rốt cuộc đến rồi."
Vong Xuyên Quân lại không hề có nửa điểm ngoài ý muốn, nhìn Tiểu Quan lạnh lùng cười, âm dương quái khí nói: " Yêu Vương, năm đó từ biệt, hôm nay công lực cũng đã hồi phục như xưa nha."
Cừu nhân gặp lại cả mắt đều phải đỏ lên, Tiểu Quan mở miệng mắng: " Tiểu nhân hèn hạ, hôm nay lão tử đến lấy mạng của ngươi!"
Vong Xuyên Quân cười ha ha: " Bổn quân đã đợi ở đây, tự nhiên đã sớm chuẩn bị, còn không biết hôm nay là ai lấy mạng của ai."
Tiểu Quan càng bạo nộ như điên, cơ hồ đã muốn động thủ, Tiểu Khai lại từ phía sau cầm lấy cánh tay hắn, trầm giọng nói: " Có điểm không đúng."
Bác Học chân nhân gật đầu nói: " Đích xác có điểm không đúng, giống như bọn họ đã sớm biết chúng ta sẽ đến, đây rõ ràng đã chuẩn bị sẵn chờ chúng ta đến, nhưng…Vạn Yêu Vương ngày hôm qua mới tố hình, bọn họ vì sao lại biết được nhanh như vậy?"
Tiểu Quan cười lạnh nói: " Đây còn không đơn giản, ma công của năm đại cao thủ chúng ta có đặc thù rõ ràng, ngày hôm qua ta giúp Khai ca đánh nát phòng ngự của Định Thiên Côn, phá tan cả nóc phòng, bọn họ đều từng giao thủ với ta, tự nhiên suy đoán ra ta đã trở lại."
" Không đơn giản như vậy." Vẻ mặt Bác Học chân nhân hòa hoãn: " Cho dù bọn họ biết ngươi đã trở lại, cũng không nên biết ngươi chỉ còn lại có bốn thành công lực thôi, chẳng lẽ họ nghĩ rằng có thể thắng được ngươi và Ác Ma Thành Chủ dễ dàng sao?"
Tiểu Quan lắc đầu nói: " Nếu công lực ta hoàn toàn khôi phục, một mình ta có thể đánh hai người bọn họ, có thêm Ác Ma Thành Chủ, bọn họ căn bản ngay cả phần thắng mảy may cũng không có."
Bác Học chân nhân nhíu mày nói: " Vậy lòng tin tưởng của bọn họ đến tột cùng là từ đâu mà đến?"
Mọi người nhìn nhau, rốt cuộc đều ngậm miệng lại.
Đúng vậy, Vong Xuyên Quân khẳng định như vậy, tin tưởng đến tột cùng từ đâu mà tới?
Bác Học chân nhân lại nói: " Nếu ta không đoán sai, nơi cực bắc này, tất nhiên còn có một người lợi hại, đủ để cùng hai đại cao thủ các ngươi chống lại, kể từ đó, cho dù Thiên Huyễn Yêu Vương chỉ được tính là một nửa, bọn họ cũng có hai nửa cao thủ, đánh hai đại cao thủ chúng ta, tự nhiên sẽ toàn thắng thôi."
Tiểu Quan nhíu mày: " Ma giới tổng cộng có năm đại cao thủ, người này không phải Ma Tôn, cũng chỉ có thể là Tê Bì lão nhân, mà Tê Bì trước kia từng giao hảo với Thiên Huyễn, chẳng lẽ hắn đã đến đây?"
Bác Học chân nhân trầm trọng gật đầu: " Xem ra chỉ có giải thích đó thôi."
Chợt nghe Ác Ma Thành Chủ ở bên cạnh nặng nề hừ một tiếng: " Yêu Vương, hôm nay bổn thành chủ đến là trợ giúp cho ngươi, như thế nào ngươi ngược lại biến thành người đứng xem vậy?"
Hiển nhiên, Ác Ma Thành Chủ đánh đã nửa ngày, có điểm đã bất mãn.
Giờ phút này đúng là cưỡi hổ khó xuống, mặc kệ đối diện sẽ có bao nhiêu địch nhân động thủ, Tiểu Khai cắn răng nói: " Tiểu Quan, lên đi!"
Tiểu Quan thét dài một tiếng, thân hình khôi ngô nhất thời bay lên, trực trùng đối diện đánh tới, bên kia, binh tôm tướng cua bát nháo của Thiên Huyễn Yêu Vương hò hét vọt tới, vô số ma khí hỗn hợp sâu cạn khác nhau cùng tiếng chửi bậy nhất thời tràn ngập đầy trời bay tới. Tiểu Quan mặc dù chỉ còn lại bốn thành ma công, đối phó bọn người kia cũng không là gì, ma công của hắn ầm ầm nổ tung, nhất thời máu đen bay tán loạn, chân tay gãy đoạn bay múa đầy trời, đảo mắt đã thấy máu nhiễm đầy mặt đất màu đen.
Tiểu Khai nhìn Ngọc Hồ và Ảnh bên người gật gật đầu: " Các ngươi lên đi."
Hai vị truy tùy giả cũng đã sớm ngứa ngáy tay chân, nghe chủ nhân phân phó, nhất thời bay tới, Ngọc Hồ một thần mình đồng da sắt, thân hình còn có thể tùy ý mở rộng, vừa tiến lên, tiện tay loạn chụp, chụp một tên phế đi một tên, lực sát thương đủ sánh cùng Tiểu Quan, Tiểu Hùng Miêu biểu hiện không kém, miệng gọi không ngừng, phảng phất như có vô số tạc đạn nổ tung giữa đám ma tộc, mặc dù tạc không chết người, nhưng cũng tạc cho bọn họ gà bay chó nhảy kêu cha gọi mẹ. T.r.u.y.ệTrà Truyện
Ác Ma Thành Chủ hừ một tiếng, xa xa nhìn Vong Xuyên Quân, hai người này phải kiềm chế nhau, nên cũng không dám đi hỗ trợ, nhưng hai người đều đã bị thương nguyên khí, giờ phút này cũng không tiếp tục động thủ, chỉ đứng đối diện, khoanh tay đứng nhìn, nhưng thật ra rất có phong phạm cao thủ.
Bỗng nhiên từ trong đám ma tộc nhảy ra một người quát to: " Vạn Yêu Vương, ta đánh với ngươi!"
Tiểu Khai ngẩng đầu nhìn, người này đã từng gặp qua, chính là lúc mình cùng Ma Tôn đi bổ thiên đã thấy hắn đang đứng canh giữ trên trời cao vạn thước, hắn có thể canh gác trên cao như vậy xem ra cũng có điểm công phu, giờ phút này hắn hét lớn một tiếng uy phong lẫm lẫm, nhưng tinh tế mà nhìn, gương mặt hắn tràn đầy vẻ khổ sở bất đắc dĩ, cặp mắt nhìn Tiểu Quan không có bao nhiêu sát khí, thật ra chỉ tràn ngập sự sợ hãi.