Nguyên lực màu xanh biếc của Tiểu Khai chậm rãi thấu nhập vào trong chân ngao, chỉ thấy trống trơn đãng đãng, chín mươi phần trăm bộ phận của chân ngao đều thuần túy là da thịt, không có một tia lực lượng lưu lại, nguyên lực vẫn tìm tòi vào tận bên trong, mới từ chỗ xương cốt phát hiện ra lực lượng tinh hoa chính thức của cự ngao, đó là một đoàn màu lục nhuyễn như hồ, nhìn qua tựa như bị đông lại, Tiểu Khai chậm rãi đưa nguyên lực màu xanh biếc thăm dò, cỗ lực lượng này của cự ngao phảng phất cực kì co dãn và đàn hồi, không ngờ lại không thể tham nhập vào, Tiểu Khai âm thầm bỏ thêm ba phần lực, mới có chút xâm nhập được nửa tấc.
Thực lực của cự ngao này kỳ thật viễn siêu Ma Tôn, đừng xem chỉ là chân ngao này, có lẽ so với công lực toàn thân Ma Tôn còn thâm hậu nhiều hơn, Di Lạc Chi Tâm của Tiểu Khai kinh nghiệm qua không ít lần bị nổ mạnh, nên cũng coi như có vết xe đổ, giờ phút này đương nhiên không dám xem nhẹ, hắn cẩn thận chia lìa từng điểm lực lượng, đưa vào Di Lạc Chi Tâm, vẫn có chút lo lắng chờ đợi.
Điểm ấy ngao lực quả nhiên không phụ lòng kỳ vọng của hắn, vừa tiến vào Di Lạc Chi Tâm, liền bành trướng ít nhất gấp trăm lần, hoàn hảo lần này Tiểu Khai hấp thu ngao lực cũng mỏng manh, cuối cùng không có tạo thành thương tổn cho hắn. Đã an toàn vượt qua kiểm tra, Tiểu Khai liền tập trung tinh lực âm thầm xem xét tính chất của ngao lực, vừa nhìn thấy, chợt có phát hiện mới.
Nguyên lai cỗ ngao lực này cũng là lực lượng phục hợp hình, mà cũng không phải chỉ là lực đặc thù của cự ngao, Tiểu Khai chậm rãi rửa sạch từng chút, ít nhất đã rửa sạch ra hơn một ngàn chủng lực lượng, trong đó còn có một ít đã từng nhìn thấy, trong đầu Tiểu Khai suy nghĩ hồi lâu mới suy nghĩ cẩn thận, đúng vậy, lực lượng nơi này đại bộ phận đều không khác gì trận pháp phong ấn trong Bàn Cổ Phủ.
Một con cự ngao mà thôi, lại nhiều phong ấn và trận pháp ẩn giấu như vậy để làm gì? Tiểu Khai có chút tò mò, lại cẩn thận nhớ tới quá trình chặt chân ngao, vừa tưởng tượng, lại có chút ít phát hiện.
Trong nước của Vong Xuyên Hà tràn ngập phong ấn và trận pháp lực, Ma Tôn từng nói qua đáy sông có cực âm cương phong là hít thở của cự ngao, vậy mấy phong ấn và trận pháp lực này, tự nhiên là do cự ngao nhổ ra, đáy Vong Xuyên che kín trận pháp, hiển nhiên là bởi vì cự ngao ở đó sinh sống đã quá lâu, cho nên cả đáy sông đều mang theo hơi thở của nó.
Vấn đề mấu chốt, một mình cự ngao này sống nơi đó, cần nhiều phong ấn và trận pháp như vậy để làm chi? Thế gian mọi sự vạn vật tồn tại tất nhiên đều có nguyên nhân của nó, trong cơ thể nó đã có nhiều lực phong ấn như vậy, hiển nhiên là muốn phong ấn thứ nào đó.
Cự ngao ở dưới đáy sông làm gì? Theo Ma Tôn nói là để thủ hộ Cửu U Chi Môn, nhưng dựa theo giờ phút này Tiểu Khai phát hiện suy đoán, cự ngao không chỉ đơn giản là thủ hộ, chuẩn xác mà nói, nó là đang " trấn thủ" Cửu U Chi Môn, trong môn tất nhiên có thứ gì đó, phải do cự ngao năm dài tháng rộng miệt mài chế tạo ra phong ấn mới có thể trấn thủ.
Có thể để cho cự ngao cường đại như vậy ở đó tháng rộng năm dài trấn thủ không ngừng gia tăng phong ấn mới có thể vây khốn, là thứ gì tồn tại đây? Tiểu Khai nghĩ tới đây, trên lưng trực tiếp toát ra mồ hôi lạnh, thầm hô: " Trời ạ, chỉ có thể là ma thần!"
Phải nói suy đoán này của Tiểu Khai thực chuẩn xác, nhưng Tiểu Khai chỉ sợ, còn chưa ý thức được sự nghiêm trọng thực sự của vấn đề, hắn cũng không biết, Bàn Cổ ma thần trong Cửu U Chi Môn, giờ phút này đã được thả ra.
Tiểu Khai tính toán đến nơi đây, đã coi như xong, dù sao hắn là giúp Ma Tôn luyện khí, mà không phải bản thân đang làm nghiên cứu khoa học, cho nên, hắn dùng thần niệm tìm được sợi gân dài của chân ngao, sau đó truyền lực lượng của chân ngao vào trong sợi gân.
Nói đến đây, Tiểu Khai muốn làm là chuyện không có chút hàm lượng kỹ thuật nào, hắn muốn đem lực lượng trong xương cốt của cự ngao hoàn toàn rút ra, sau đó bỏ vào trong sợi gân, đây chính là vai diễn công phu di chuyển thấp nhất, năm đó Nữ Oa luyện chân ngao chính là dùng pháp môn cao minh chính thức, người ta chỉ dùng địa ngục lửa ma thiêu đốt cực mạnh, thiêu cả chân ngao thành tro than, làm cho điểm tinh hoa này không còn chỗ ẩn thân, nên mới tiến vào trong sợi gân, đó chính là ma luyện sư chánh quy luyện khí, vương đạo pháp môn tiêu chuẩn.
Tiểu Khai là loại nửa đường xuất gia, luận thực chất căn bản là không được tính là ma luyện sư, hắn dùng Di Lạc Chi Tâm đi luyện khí, thuần túy chỉ là treo đầu dê bán thịt chó, hoàn hảo đầu dê của hắn cũng quá khoa trương, vô luận là dạng lực lượng gì cũng đều có thể hấp được đi vào, rồi lại thổ ra, cho nên vai diễn này, không lo lắng bị người lật tẩy.
Ma Tôn hiển nhiên tràn ngập tò mò với tâm luyện thuật của Tiểu Khai, đứng ở bên cạnh cố gắng nhìn xem, xem mãi nhìn không ra dấu vết, vẻ mặt Tiểu Khai nghiêm túc, như thế nào mà xem đều là đang làm sự nghiệp ma luyện sư tối thần thánh, nàng chết sống cũng không nghĩ ra giờ phút này trong bụng Tiểu Khai đang một lần rồi lại một lần phát lao tao: " Mệt quá, hô hô, con cự ngao đáng chết này, chỉ một cái chân lại giấu nhiều khí lực như vậy để làm chi nha, không biết là lao động lặp lại buồn tẻ lắm sao chứ?" Hắn một lần chỉ có thể di chuyển không nhiều ngao lực, còn trong xương cốt cự ngao lại có quá nhiều, cũng khó trách hắn buồn bực muốn chết.
Thời gian lặng lẽ trôi, bất tri bất giác, Tiểu Khai đã làm " khổ lực" nửa tháng, mọi người cũng thủ hộ bên cạnh hắn nửa tháng, thẳng đến một ngày, Tiểu Khai bỗng nhiên nhảy dựng lên, hưng phấn nói: " Ha ha, thu phục!"
Đúng vậy, đích xác thu phục rồi, toàn bộ ngao lực kia đã truyền hết vào trong sợi gân, kéo mạnh, sau đó liền biến thành một đoàn màu lục sắc, làm cho cả chân ngao chiếu sáng một mảnh màu lục, Ma Tôn gật đầu, vui vẻ nói: " Đúng vậy, theo ghi lại, năm đó Nữ Oa tiền bối luyện chân ngao cũng là luyện thành màu xanh biếc, đại sư thật sự là vất vả rồi."
Tiểu Khai nhìn lên bầu trời, phá động kia phảng phất như lớn hơn không ít, tích tích đáp đáp chất lỏng nhũ trắng đã rơi xuống càng dày, hồ nước phía dưới trong nửa tháng đã mở rộng ra rất nhiều, vốn vị trí của mọi người còn cách hồ chừng hơn mười thước xa, hôm nay đã ở ngay bên hồ rồi, xem ra mấy chất lỏng này đối với việc ăn mòn bờ hồ quả nhiên là vô cùng hiệu quả.
Tiểu Khai nhíu mày nói: " Xem ra chúng ta tranh thủ a, Ma Tôn, tiếp theo nên làm gì?"
Ma Tôn cười nói: " Đại sư không cần lo lắng, hôm nay đã luyện thành chân ngao, ngũ sắc thạch và lô bụi cũng đã chuẩn bị, bổ thiên mặc dù khó khăn, nhưng cũng không còn là chuyện khó giải quyết, đại sư không ngại nghỉ ngơi hai ngày, khôi phục nguyên khí, rồi lại ra luyện thạch."
Tiểu Khai liên tục lắc đầu: " Không cần, không cần, bây giờ ta sẽ động thủ luôn."
Ma Tôn phảng phất có chút cảm động, kinh ngạc nhìn Tiểu Khai hồi lâu, mới gật đầu thở dài: " Đại sư quả nhiên có phong phạm từ bi, chỉ là cứ như vậy, dù cho có thể bổ thiên, đại sư cũng khó tránh bị nguyên khí đại thương, thực lực bị hao tổn, bổn tôn…bổn tôn thật không biết làm sao cảm kích đại sư mới tốt."
Vẻ mặt Tiểu Khai đích xác tràn ngập mỏi mệt, Ma Tôn nghĩ hắn bị đại thương nguyên khí thì cũng được đi, hắn đương nhiên không nghĩ Tiểu Khai chỉ là bị mệt nhọc, nhưng ngay cả nguyên khí chưa từng hao tổn chút nào, Tiểu Khai cũng không ngốc mà đương trường nói ra, chỉ lắc đầu nói: " Đừng lo, đừng lo."
Vì vậy Ma Tôn bắt đầu lấy đồ trong Lục Tâm Thông ra, đầu tiên là một đống tinh phiến màu lam, sau đó là một sợi dây màu đỏ dài, tiếp theo là một bình chất lỏng phảng phất giống như nước, lại thêm một đoạn gỗ màu đen, tóm lại, đủ thứ chủng loại, hình dạng cũng khác nhau, túc túc lấy suốt mười phút, đặt trên mặt đất như một ngọn núi nhỏ, lúc này nghe được thanh âm " đinh đương" vang lên, lại một khối tảng đá hạ xuống.
Ma Tôn nhặt tảng đá lên, đưa cho Tiểu Khai: " Mời đại sư xem, đây là ngũ sắc thạch."
Tảng đá phủ đầy bụi, nhìn qua cũng không khác gì sỏi đá bình thường dưới đáy sông, Tiểu Khai cầm trong tay nhéo nhéo, lại vò vò, vẫn có điểm không dám tin tưởng: " Không phải gọi là ngũ sắc thạch hay sao? Vì sao là màu xám?"
Ma Tôn thở dài: " Hoàn toàn hình thái chính là ngũ sắc thạch thần cấp tài liệu, đâu có dễ tìm, bổn tôn có thể tìm được tảng đá này, đã xem như vận khí cực tốt rồi, đại sư xem, tảng đá này mặc dù u ám, nhưng ẩn ẩn có năm đạo hoa văn năm màu rải rác, chính là trạng thái chưa thành hình của ngũ sắc thạch, chỉ cần thêm mấy vạn năm, nó sẽ biến thành năm màu."
Tiểu Khai cẩn thận phân biệt, trên tảng đá quả nhiên có năm đạo hoa văn mỏng manh lợt lạt, lại hỏi: " Tảng đá này còn chưa thành hình, dùng bổ thiên được hay không?"
Ma Tôn gật đầu: " Ma giới bầu trời vốn có khả năng tự khép lại, trừ phi chịu phải sự phá hư không thể chịu nổi, nếu không nó sẽ tự mình chữa trị, cho nên tài liệu bổ thiên, cũng không nhất định phải là ngũ sắc thạch hoàn toàn thành hình, chỉ tảng đá này là đủ rồi."
Tiểu Khai nhìn tài liệu luyện khí đổ đầy trên mặt đất, nói: " Mấy thứ này…"
Ma Tôn thở dài: " Đại sư xem, phá động to lớn như thế, tảng đá lại nhỏ như vậy, làm sao có thể bổ thiên, những tài liệu này là do bổn tôn đã thu thập cả đời, bằng nhãn lực đại sư tự nhiên nhìn ra được, mấy thứ này đều là ma giới cực phẩm tài liệu chỉ có thể gặp mà không thể cầu, bổn tôn đoán, nếu đem mấy thứ này luyện hóa cùng ngũ sắc thạch, có lẽ sẽ có thể bổ thiên."
Vẻ mặt Tiểu Khai có điểm sững sờ, nhìn tảng đá trong tay, lại nhìn tài liệu trên mặt đất, ha ha nói: " Vậy…vậy còn có thể gọi là luyện " thạch" bổ thiên hay không chứ?"
Ma Tôn cũng có chút bất đắc dĩ, nói: " Đây đã là biện pháp tốt nhất bổn tôn có thể nghĩ đến, nếu muốn bổn tôn làm thêm cái gì, chỉ có thể đi Ác Ma Thành cướp lấy Trấn Nguyên Thạch của Ác Ma Thành Chủ, để luyện hóa cùng với mấy thứ tài liệu này."
Tiểu Khai còn muốn nhờ Trấn Nguyên Thạch để giải phong cho hai trang đầu của Vô Tự Thiên Thư, đương nhiên liên tục lắc đầu: " Không cần đâu."
Ma Tôn nói: " Đã như vậy, đại sư ra tay đi."
Miệng Tiểu Khai có chút phát khổ, nhìn một đống bảo bối trên mặt đất, lại nhìn tảng đá trong tay, sau hồi lâu mới nói: " Mặt hồ này vẫn mở rộng, chúng ta phải lui ra sau thêm một chút mới được."
Ma Tôn gật đầu nói: " Đó là đương nhiên, thời điểm đại sư luyện chân ngao, mặt hồ đã mở rộng chừng mấy chục thước, lần này có lẽ chúng ta phải lui ra sau thêm mấy chục thước."
Nhưng Tiểu Khai lắc đầu nói: " Ít nhất cũng phải một ngàn thước."
Ma Tôn lắp bắp kinh hãi: " Phải lâu như vậy?"
Tiểu Khai bĩu môi, vẻ mặt phảng phất như muốn khóc, bảo bối trên mặt đất đều là tài liệu cực phẩm chính thức, lực lượng ẩn chứa chẳng biết lớn bao nhiêu, mình còn phải phân tích, rồi hấp thu, đáng thương Di Lạc Chi Tâm cảnh giới của thần được xưng có một không hai, thế nhưng lại bị sử dụng như một kho hàng, một lần vận công, thì coi như là vận công tới mức tận cùng thôi!
Vì vậy mọi người lui ra sau một ngàn thước, Tiểu Khai không thể nề hà thở dài một tiếng, lại khải động Di Lạc Chi Tâm, công tác thật vĩ đại này lại đã bắt đầu.
Một lần nhoáng lên, nhất thời lại là một tháng.
Đúng vậy, chỉ là một tháng, cũng không kéo dài như Tiểu Khai tưởng tượng.
Kì thật Tiểu Khai vẫn đem vấn đề nghĩ thành phức tạp, tài liệu trên mặt đất mặt dù ẩn chứa lực lượng khổng lồ, nhưng dù sao cũng không giống ngao lực, ngao lực là do mật độ cao phục hợp hình lực lượng, là có thể tạc hủy Di Lạc Chi Tâm, Tiểu Khai vận động dĩ nhiên là phải cẩn thận, vì thế làm chậm hiệu suất công tác. Mà mấy tài liệu này mặc dù trân quý, nhưng chủ yếu là vì tính chất và cảnh giởi ẩn chứa lực lượng, cho nên cường độ thuần túy, thật ra không cao, dù sao chỉ là vật vô chủ đơn thuần, trời sinh đã thiếu đi tính công kích, Tiểu Khai hấp thu vào tự nhiên là đao lớn làm việc, như khoái đao trảm loạn ma, lý ba lạp đã chém xong, tài liệu trên mặt đất từng món đồ bị hắn hấp sạch sẽ, so với tốc độ luyện chân ngao nhanh gấp mấy lần.
Năng lượng tài liệu bị hấp thu xong, Tiểu Khai dễ dàng đem chúng hóa thành dung dịch, lại đem năng lượng hấp vào trong tay truyền trở về, kể từ đó, tất cả tài liệu đều bị luyện hóa, toàn bộ dung hợp cùng một chỗ, trên mặt đất phảng phất bỗng nhiên có thêm một vật như thủy tinh, một chất lỏng sắc thái tiên diễm đang chuyển động, nhìn qua còn thực sự có chút ít tráng quan.
Đến cuối cùng, Tiểu Khai mới bắt đầu đối phó ngũ sắc thạch. Lần này, lại gặp vấn đề khó khăn: thần niệm vào không được.
Loại vấn đề này đối với bất cứ ma luyện sư nào trên thế giới đều không tồn tại, bởi vì ma luyện sư giảng cứu đều là một chữ " luyện", nhưng Tiểu Khai cũng chỉ là mạo danh, hắn vừa gặp vấn đề, liền nghĩ đến thủ hộ thần lực bên ngoài Trấn Nguyên Thạch.
Tưởng tượng đến Trấn Nguyên Thạch, Tiểu Khai đã biết nên làm như thế nào, hắn mở to mắt, trực tiếp cầu trợ Ma Tôn.
Ma Tôn hiển nhiên thực kinh ngạc, Tiểu Khai đưa ra vấn đề là từ khi nàng nghiên cứu lịch sử Nữ Oa bổ thiên chưa từng xuất hiện qua chuyện mới mẻ như vậy, đương nhiên, hắn vui vẻ rat ay, lần này, thần niệm của Tiểu Khai cuối cùng thuận lợi tiến vào trong ngũ sắc thạch.
Sau đó, Tiểu Khai sửng sốt…
Hắn ở trong ngũ sắc thạch nhìn thấy một cỗ lực lượng quen thuộc, cỗ lực lượng này giống như thần lực trong Trấn Nguyên Thạch như đúc!
" Nguyên lai…đây là bí mật của ngũ sắc thạch, xem ra Trấn Nguyên Thạch có thể dùng để bổ thiên." Tiểu Khai lặng lẽ nghĩ: " Nhưng là lực lượng của vị thần tộc nào đây?"
Ma Tôn nhìn thấy vẻ mặt hắn nghiêm tục, khẩn trương lên, thúc giục nói: " Thế nào?" Đọc Truyện Online Tại Trà Truyện
Tiểu Khai thu thập lòng hiếu kì, gật đầu nói: " Ta ra tay."
Ngũ sắc thạch này mặc dù còn chưa thành hình, nhưng lực lượng dù sao cũng là thần lực, Tiểu Khai nửa điểm cũng không dám khinh thường, tìm suốt một ngày thời gian rút hết toàn bộ lực lượng trong tảng đá, sau đó bỏ tảng đá vào trong chất lỏng, đến tận đây, tất cả công tác coi như hoàn thành.
Bước cuối cùng đều tự có đạo lý, mới đầu chất lỏng kia còn phảng phất như nước trong, nhưng sau khi bỏ vào ngũ sắc thạch, nhất thời chậm rãi đọng lại, cuối cùng phảng phất biến thành chất dính.
" Như vậy được rồi." Đến lúc này Ma Tôn mới yên lòng: " Ta xem qua Nữ Oa bổ thiên ghi lại, đích xác chính là thứ này."
Công tác của Tiểu Khai đến lúc này xem như đã hoàn thành, Ma Tôn xem ra tâm tình cực tốt, ngửa đầu thét dài một tiếng, nhất thời phóng lên cao, đón lấy chất lỏng màu nhũ trắng vọt đi tới, trên người nàng ma khí liễu nhiễu, chất lỏng vừa tiếp xúc với hắc sắc ma khí, nhất thời chảy dọc xuống theo bên người nàng, không hề dính lại trên người chút nào.
Tay phải Ma Tôn hướng phía dưới ấn xuống một trảo, chất dịch phảng phất như bị bàn tay vô hình khiên dẫn, vọt tới tay hắn. Tay trái hắn một trảo, chân ngao cũng đồng dạng bị hắn trảo bay lên. Mấy người Tiểu Khai bên dưới nhìn thấy tán thưởng không thôi, không thể không bội phục thực lực của Ma Tôn quả thật cường hãn.
Bầu trời ma giới cùng nhân gian giới không giống nhau, bầu trời của nhân gian giới kỳ thật là trống không, nghiêm khắc mà nói, là không có nóc, mà bầu trời ma giới lại có, chỉ có điều nóc này phi thường cao, cao đến làm cho tuyệt đại bộ phận ma tộc đều bay không đến được, mà có thể bay lên tới nơi, thì sẽ có thể hiểu được bí mật của long chi không gian, tự nhiên sẽ không có ý đi xem tình hình mặt sau của bầu trời.
Ma Tôn một lần bay này, cũng không biết đã bay bao nhiêu ngàn dặm, vẫn bay đến chỗ thủng của bầu trời, mấy người Tiểu Khai đứng trên mặt đất, căn bản cái gì cũng nhìn không tới, chỉ có thể theo đi lên, Tiểu Khai đã là ma giới đỉnh cấp cao thủ, tự nhiên không thành vấn đề, Ngọc Hồ và Tiểu Hùng Miêu vẫn còn kém một chút, cho nên Tiểu Trúc lại càng không được, Tiểu Khai chỉ có thể một tay kéo Tiểu Trúc, một tay lôi kéo Ngọc Hồ, trên vai Ngọc Hồ mang theo Tiểu Ảnh, bốn người miễn miễn cưỡng cưỡng bay lên, trên người Tiểu Khai lục quang dày đặc đến nỗi cả bóng người cũng nhìn không thấy, hiển nhiên nguyên lực màu xanh biếc đã vận chuyển tới cực hạn.
Ma Tôn giờ phút này chính hiệu là Nữ Oa năm đó, tiến hành hành động đủ để lưu danh sử sách, tự nhiên ý khí phong phát, động tác càng mở rộng, khí thế phi phàm, một chưởng đẩy lên chân ngao, chân ngao nhất thời hô bay đi " tạp sát" một tiếng, vừa lúc tạp tới lỗ thủng, chân ngao thật lớn, cứ như vậy bay tới, nhất thời bịt kín cả miệng lỗ thủng. Ma Tôn đang muốn tiếp tục, chợt thấy miệng lỗ thủng vừa trợt, chân ngao lại rơi ra, nhất thời rớt xuống, hoàn hảo tay mắt Ma Tôn thật nhanh, nhanh chóng nâng một tay, phát ra " di" một tiếng kêu sợ hãi. Nàng cúi đầu nhìn chân ngao hồi lâu, ngẩng đầu lên, nhìn mấy người Tiểu Khai vẫy vẫy tay.
Tiểu Khai bên này, bốn người bay cao đã không dễ dàng, cả di động cũng có chút khó khăn, thấy Ma Tôn ngoắc, liền cười khổ, ý bảo mình không qua được. Ma Tôn nghĩ nghĩ, từ trên người móc ra một món ma khí, hướng bên này đi tới, thứ này vừa xuất ra thì lớn, đợi bay đến trước mặt mọi người, thì thấy đó là một cây trâm do nữ nhân sử dụng, Tiểu Khai nhịn không được cùng Ngọc Hồ và Tiểu Ảnh nhìn nhau cười, nhịn không được tưởng: " Ma Tôn quả nhiên là thân nữ nhân, ngay cả ma khí cũng nữ tính như vậy."
Bốn người đứng trên cây trâm, nhất thời cả người thoải mái, Ma Tôn xuất một chiêu, đem phát trâm thu tới trước mặt, chỉ vào chân ngao nói: " Các ngươi nhìn xem, đây là vì sao?"
Chân ngao cứng rắn như thế nào, ngay cả địa ngục lửa ma mà Ma Tôn bắn ra đều không thể gây thương tổn cho nó chút nào, nhưng giờ phút này chân ngao lại dính chất nhũ màu trắng, bên trên làn da màu xám xanh không ngờ bị chất lỏng ăn mòn có chút thối rữa, cả da thịt trắng tuyết đều có thể thấy được rõ ràng.
Thanh âm Ma Tôn tràn ngập mê hoặc: " Bổn tôn nhớ rất rõ ràng, thời điểm Nữ Oa bổ thiên không hề xuất hiện qua vấn đề này."
Tiểu Khai suy tư, liền hiểu được.
Kì thật bầu trời ma giới phá thủng hai lần, tình huống thì hoàn toàn không giống.
Lúc Nữ Oa bổ thiên, là do bao tử của hắc long bị bệnh mà ra, hơn nữa cũng chỉ thuần túy là bị viêm loét bao tử mà thôi, mặc dù có chút ít bị loét, nhưng chỉ là bệnh chứ không phải bị độc, cho nên Nữ Oa dùng ngũ sắc thạch bít lại, thì đã giải quyết vấn đề.
Lần này không giống, hắc long bị nhược thủy làm hỏng bao tử, vậy theo góc độ y học mà nói, đây là do độc tính làm thối rữa, muốn giải quyết sự thối rữa do bị chất độc, chỉ bít lại lỗ thủng thì không được, bởi vì không giải quyết được vấn đề căn bản, thì nó vẫn tiếp tục thối rữa, tiếp tục bị độc chất ăn mòn.
Cho nên, trước tiên phải tiêu trừ chất độc, sau đó mới có thể vá nó lại.
Tình huống cụ thể trước mắt, trước tiên phải giải quyết vấn đề vết thương hóa mủ của hắc long, mà miệng vết thương này, là do nhược thủy tạo thành, cho nên, phải giải quyết chuyện ăn mòn của nhược thủy.
Tiểu Khai nghĩ tới đây, nhất thời có điểm tuyệt vọng, uy lực của nhược thủy hắn hiểu rất rõ ràng, thứ này thuần túy là không thể giải được, thử hỏi đồ vật mà ngay cả hắc long cũng giải không được, những sinh linh bị vây trong tam giới như bọn họ, làm sao giải được?
Hắn tính toán từ đầu tới đuôi, bỏ đi những bộ phận cần giữ bí mật, đại khái nói với Ma Tôn, Ma Tôn nhất thời cũng có chút tuyệt vọng, nói: " Mấy chất lỏng này bổn tôn từng có ý phân tích qua, nhưng không có chút vết tích, bây giờ nên làm gì mới tốt?"
Tiểu Khai thở dài: " Chúng ta không được, tự nhiên chỉ đành tìm người khác, Ma Tôn hãy ngẫm lại kỹ, người am hiểu giải độc nhất trong ma giới là ai?"
Ngữ khí của Ma Tôn càng lạc phách, thấp giọng nói: " Thật không dám giấu giếm, bổn tôn chính là cao thủ giải độc đệ nhất được ma giới công nhận."
Tiểu Khai ngây người, nói: " Vậy hoàn toàn không có biện pháp sao?"
Ma Tôn trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi nói: " Có lẽ còn có một chút cơ hội xa vời…" Hắn ngẩng đầu nhìn mọi người, trầm giọng nói: " Nếu có thể tìm được Tịnh Hóa thủy, thì vấn đề gì cũng được giải quyết."
" Tịnh Hóa thủy!" Mọi người đồng thời kinh hô: " Đó là vật gì vậy?"
Ma Tôn cười khổ nói: " Bổn tôn chỉ nghe nói có thứ này tồn tại, nhưng từ khi ma giới truyền thừa tới nay, chính thức nhìn thấy qua Tịnh Hóa thủy thì không có ai, tên Tịnh Hóa thủy này, các ngươi chỉ nghe thôi, không cần để trong lòng. Bởi vì bổn tôn nghĩ thấy, trong tam giới căn bản không có thứ này, đây thuần túy chỉ là một truyền thuyết thôi."
Tiểu Khai lặng lẽ tra xét trang thứ tư của Vô Tự Thiên Thư, lại tìm được một câu " quyền hạn không đủ", đã quyền hạn không đủ, vậy có thể nói Tịnh Hóa thủy là bảo bối thần cấp, đã là thần cấp bảo bối, vậy hiển nhiên là có thật, không phải truyền thuyết. Tiểu Khai nghĩ tới đây, truy hỏi: " Ma Tôn có thể diễn tả hình dạng của Tịnh Hóa thủy hay không?"
Ma Tôn lắc đầu nói: " Thứ mà cho tới bây giờ ma giới cũng không ai nhìn thấy qua, bổn tôn làm sao biết rõ hình dạng, nhưng trong điển tịch từng ghi lại, Tịnh Hóa thủy có dị hương, lại phảng phất giống như nước trong, ngoài ra không có gì nữa."
Tiểu Khai nhất thời rất là thất vọng: " Chỉ là có mùi mà thôi, vậy không có cách tìm?"
Ma Tôn lại lắc đầu, nói: " Nghe nói Tịnh Hóa thủy có một đặc tính thật cổ quái, vô luận ngươi lắc nó thế nào nó cũng không có tiếng động."
Tiểu Trúc bỗng nhiên kéo tay áo của Tiểu Khai: " Ngươi có nhớ rõ bình nước chúng ta đem ra từ Cấm Ma Lĩnh Vực…"