Mấy người vẫn còn đang nói chuyện đã thấy Lâm Nhược Diên tâm sự nặng nề đi đến, sắc mặt cũng có chút âm trầm.
- Cô cô, xảy ra chuyện gì?
Đường Phong mở miệng hỏi.
Lâm Nhược Diên thở dài một tiếng:
- Có một nội tông đệ tử chết trên Khúc Đình Sơn.
- Chết trên Khúc Đình Sơn? Bị giết hay là sao?
Mấy người không khỏi vô cùng nghi hoặc, có thể nói Khúc Đình Sơn chính là hậu hoa viên của Thiên Tú, bình thường cũng chỉ có nhân tài của Thiên Tú mới lên đó, hơn nữa phía ngoài Khúc Đình Sơn từ trước tới này cũng rất an toàn, chưa từng nghe nói có người gặp chuyện không may ở đây.
Lâm Nhược Diên nói:
- Bị người giết, vài ngày trước ở Tĩnh An thành cũng có không ít thiếu nữ chết sau khi mất tích, chính là không nghĩ lại lan tới Thiên Tú của chúng ta.
Đường Phong vội hỏi:
- Phát hiện vào lúc nào? Tử trạng như thế nào?
Lâm Nhược Diên nói:
- Sáng hôm nay vừa phát hiện, nàng bình thường cũng hay tới Khúc Đình Sơn tu luyện, chính là sáng hôm qua xuất môn thì cả đêm không về, sáng nay mấy đệ tử phát hiện thi thể của nàng trong một rừng cây dưới chân núi. Tử trạng thì... Khụ, khụ, không mặc y phục, trên mặt còn có một nụ cười quái dị, hẳn là bị giết chết trong tình trạng không phản kháng.
Lâm Nhược Diên không chút giấu giếm kể hết tình hình chi tiết, bất quá chỉ cần mấy lời này, ai cũng có thể tưởng tượng ra đệ tử này đã gặp phải chuyện gì.
- Ta tới đây chính là muốn báo cho các ngươi biết, sau này nói hai nha đầu Mộng Nhi Bảo Nhi tận lực đừng ra ngoài, chờ chúng ta điều tra rõ là kẻ nào đã làm rồi tính sau.
Hai nữ nhân còn lại trong phòng thì Lâm Nhược Diên không cần lo lắng, vô luận là Tần Tứ Nương hay Bạch Tiểu Lại đều là cao thủ Thiên giai trung phẩm, có kẻ nào rỗi việc lại ăn gan hùm đi trêu chọc bọn họ chứ? ngược lại là Mộng Nhi và Bảo Nhi thường xuyên phải đi Tĩnh An thành làm việc, nhất định phải nhắc các nàng đề phòng một chút.
- những đệ tử khác chúng ta cũng không cho phép các nàng lên Khúc Đình Sơn, ta sẽ tự mình đi điều tra chuyện này.
Lâm Nhược Diên nói:
- Thực lực của người này có lẽ rất cao, bởi vì người chết là nhị đại đệ tử, bản thân cũng có cảnh giới Địa giai hạ phẩm, nhưng không có bất kì dấu vết phản kháng nào.
- Không cần điều tra đâu.
Bạch Tiểu Lại nói:
- Ta biết là ai làm rồi.
Cũng chỉ có bị cương tâm của Diệp Trầm Thu ảnh hưởng tới nên nữ nhân này mới có thể không phản kháng, hơn nữa sau khi chết trên mặt còn giữ nét cười. cũng chỉ có Thiên giai cao thủ mới có thể tự nhiên ra vào Khúc Đình Sơn như vậy, những người khác hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này.
- Nếu bắt được hắn, lão tử nhất định chặt hắn ra làm trăm mảnh!
Lâm Nhược Diên nghi hoặc nhìn bọn họ:
- Sao hình như các ngươi có vẻ rất oán hận?
Đường Phong kéo Lâm Nhược Diên tới một bên, đem ân oán của mấy người này kể cho Lâm Nhược Diên nghe một lượt, Lâm Nhược Diên lúc này mới vỡ lẽ:
- Thì ra là cao thủ Bạch Đế thành, lại là hung thủ ám toán Manh Manh, chẳng trách.
- Đúng rồi, thực lực của Diệp Trầm Thu đến cùng là như thế nào?
Đường Phong chuyển hướng hỏi Bạch Tiểu Lại.
- Đỉnh phong Thiên giai hạ phẩm!
- Chẳng trách được hắn lại dám làm bậy trên địa bàn của Thiên Tú như vậy!
Lâm Nhược Diên tức tối nói, Thiên giai hạ phẩm đỉnh phong cảnh giới, không khác biệt mấy so với Lâm Nhược Diên và Bạch Tố Y, mục tiêu của Diệp Trầm Thu chính là nữ nhân, chỉ cần hắn không ngốc đến mức chui vào Thiên Tú đại náo thì không ai có thể bắt được hắn.
chỉ có một điều hắn không lường được, đó chính là cừu nhân của hắn toàn bộ đều tụ hội ở Thiên Tú. Hắn càng không thể ngờ được chính là mình đã đắc tội một siêu cấp cao thủ Thiên giai thượng phẩm đỉnh phong.
Nhiều cao thủ cùng theo dõi hắn như vậy, trừ phi hắn quyết đoán ly khai Tĩnh An thành, từ nay về sau mai danh ẩn tích, nếu không thì sẽ cầm chắc cái chết.
- Cô cô.
Đường Phong trầm tư một lát rồi nói với Lâm Nhược Diên:
- Trước tiên không cần làm lớn chuyện, miễn cho đánh rắn động cỏ, cũng không được để lộ tin tức ra ngoài, nói cho những người biết sự tình của nữ đệ tử kia nhất định phải giữ bí mật.
- Chuyện này thì dễ thôi, con muốn làm gì?
- Dụ hắn ra, một khi hắn vẫn còn ở Tĩnh An thành, một khi hắn đã nếm được ngon ngọt ở Thiên Tú thì nhất định sẽ không buông tay dễ dàng như vậy đâu, ta dám cam đoan, hắn còn có thể trở lại Khúc Đình sơn tìm kiếm con mồi. Chúng ta chỉ cần bố trí một cái bẫy trên Khúc Đình sơn dụ hắn mắc câu là được.
Đường Phong cũng muốn Diệp Trầm Thu chết, bởi vì lúc hắn đánh lén Diệp Trầm Thu tuy là ban đêm, nhưng nhãn lực của Thiên giai cao thủ tự nhiên hơn hẳn người bình thường, Diệp Trầm Thu nhất định đã nhìn rõ diện mạo của hắn.
Diệp Trầm Thu không chết thì Đường Phong phải cảnh giác hắn, phòng ngừa sau này bị hắn ám toán hoặc trả thù.
Tứ Nương nói:
- Diệp Trầm Thu tốt xấu gì thì cũng là Thiên giai cao thủ, có cạm bẫy gì dụ được hắn chứ?
Tiếu thúc nói:
- Dễ thôi, một khi hắn đã thích nữ nhân thì cứ để một mỹ nữ đi câu dẫn hắn là được rồi chứ gì?
- Đẹp, đương nhiên là đẹp, muội là thiên hạ đệ nhất đại mỹ nữ, nhưng... Nhưng.
Làm gì có ai để lão bà của mình đi câu dẫn nam nhân khác chứ? Tiếu thúc muốn nói như vậy, nhưng lại cảm thấy nói vậy thì hơi mất khí chất nam nhân.
Đường Phong cười nói:
- Tứ Nương tuyệt đối không thể đi.
Thang Phi Tiếu giống như đã tìm được cứu tinh:
- Thấy chưa, Phong thiếu gia cũng nói vậy chứ đâu phải ý tứ của mỗi mình ta.
Vừa nói vừa nháy mắt ra dấu với Đường Phong.
Đường Phong phân tích:
- Thứ nhất, Diệp Trầm Thu đã gặp qua Tứ Nương, còn giao thủ cùng ngươi, biết mình không phải đối thủ của ngươi thì làm sao lại bị ngươi dụ dỗ được? Thứ hai, mục tiêu của Diệp Trầm Thu đúng là nữ nhân, nhưng nếu hắn muốn nữ nhân đó ngoan ngoãn phục tùng hắn thì nhất định phải tìm nữ nhân có thực lực thấp hơn hắn, vậy thì cương tâm của hắn mới có đất dụng võ. Nói cách khác, hắn muốn tìm mỹ nữ thực lực thấp hơn mình rất nhiều để dễ dàng đắc thủ!
-Ta đi!
Bạch Tiểu Lại nói,
- Diệp Trầm Thu đã tưởng ta trúng Yên thảo chi độc, thực lực tẫn phế, vả lại hắn từng có thù oán với ta, mối thù lần trước ta đả thương hắn vẫn còn đó, ta tin rằng chỉ cần thấy ta, hắn nhất định sẽ hiện thân.
Đường Phong nhìn Bạch Tiểu Lại một cái, chậm rãi lắc đầu:
- Cô hiện tại cũng chỉ là Địa giai tiêu chuẩn, nếu thật sự đụng phải hắn thì cùng lắm chỉ chống đỡ được ba chiêu là cùng, căn bản không thể kéo dài tới lúc người khác tới cứu cô.
Không đợi Bạch Tiểu Lại phản bác, Đường Phong lại nói:
- Ý của ta là tìm một người dụ hắn ra mặt, những người khác thì chia ra nấp ở xung quanh. Diệp Trầm Thu là cao thủ Thiên giai, nếu khoảng cách gần thì sẽ bị hắn phát hiện, cho nên những người phụ trách cứu viện không thể ở quá gần. Mà người phụ trách dụ hắn ra mặt nhất định phải đủ sức duy trì tới lúc cứu viện tới.
- Chuyện này có thể sao?
Tần Tứ Nương hỏi,
- Thực lực cao thì không dụ Diệp Trầm Thu ra được, thực lực thấp thì sẽ bị Diệp Trầm Thu bắt được, cho dù có khả năng chống đỡ một lúc thì cũng sẽ bị cương khí của hắn ảnh hưởng.