Về phần các cô gái Tiển Nguyệt, Minh Kiều, Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh thì mặc dù đều đạt tới Võ Thánh trung kỳ, nhưng đối mặt với Nam Man Vương A Cốt Đóa này cũng không có tác dụng gì quá lớn.
- Có phải là nói khoác mà không biết ngượng hay không thì tiểu tử, ngươi xem một chút sẽ biết!
A Cốt Đóa cũng không nói nhảm nhiều.
Hắn thúc giục con cá mập trắng lớn dưới háng lao nhanh về phía Dương Thạc!
Con cá mập trắng lớn này chính là một dị thú mạnh mẽ cấp độ Võ Thánh mà A Cốt Đóa thu phục sau khi đến Đông Hải.
Mặc dù tốc độ của con cá mập này không nhanh như Man Kình kia nhưng trong tốc độ di chuyển trong phạm vi ngắn lại hơn hẳn Man Kình.
Ầm ầm!
Nó xông mạnh lên, nhanh chóng vượt qua hơn trăm trượng.
Tiếng nổ cực lớn truyền ra!
Khoảng cách giữa Nam Man Vương A Cốt Đóa và Dương Thạc chỉ là một dặm mà thôi, trong tích tắc đã bay được hơn trăm trượng. Khi chỉ còn cách Dương Thạc năm mươi, sáu mươi trượng, Nam Man Vương lập tức tung ra một chưởng!
- Ra tay!
Đúng lúc này, Dương Thạc quát lớn một tiếng.
Tạch tạch tạch! Tạch tạch tạch!
Trên thân thể hắn bỗng hiện ra một chiếc áo giáp, chính là Ngân Diệu Uy Lực Khải!
Dương Thạc cầm trong tay, không lùi mà tiến tới, hung hăng chém một đao về phía Nam Man Vương A Cốt Đóa!
Ầm ầm! Ầm ầm!
Dường như Dương Thạch dồn thần hoang nguyên lực toàn thân vào một đao này.
Rống rống! Híz-khà zz Hí-zzz!
Một con rồng, một con rắn, hai luồng khí tức Âm Sát thần hoang nguyên lực trùng kích mạnh mẽ về phía Nam Man Vương. Lúc đến trước mặt Nam Man Vương, hai luồng khí tức này lại biến hóa, tạo thành núi cao liên tiếp, nước sông uốn lượn, hung hăng nện vào mặt Nam Man Vương.
- Chút tài mọn này mà cũng dám khoe ra sao?
Nam Man Vương hừ lạnh khinh thường.
Một tay hắn hất nhẹ lên, đánh về phía trước một phát. xem tại Trà Truyện
Ầm ầm!
Trong tiếng nổ vang này, đao khí Sơn Hà Long Xà Âm Sát Dương Thạc đánh ra đã bị Nam Man Vương đánh nhẹ một cái, lập tức tan rã.
Thân hình của Nam Man Vương không bị ngăn cản chút nào, vẫn tiếp tục giữ tốc độ, lao cực nhanh về phía Dương Thạ.
- Bát Hoang quyết, Thần Hùng quyết sao?
Sắc mặt Dương Thạc nghiêm túc. Giờ phút này, Dương Thạc có thể cảm nhận được rõ ràng, chiêu thức Nam Man Vương, A Cốt Đóa lúc trước thi triển chính là Thần Hùng quyết trong công pháp Bát Hoang quyết. Chiêu Thần Hùng quyết của hắn giơ tay nhấc chân, ra đòn tự nhiên. Dương Thạc thấy rằng, ngoài Dương Thiên ra thì bất kỳ một người nào thi triển ra Thần Hùng quyết cũng đều mạnh mẽ hơn mấy trăm lần. Dưới chiêu Thần Hùng quyết này, cho dù Dương Thạc có công kích gì thì dường như cũng là gãi không đúng chỗ ngứa, căn bản là không thể gây thương tổn cho A Cốt Đóa.
- Lui!
Đối mặt với trùng kích của A Cốt Đóa, Dương Thạc nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng Dương Thạc vừa lùi về sau thì bỗng nhận ra tốc độ của mình yếu hơn rất nhiều so với con cá mập trắng lớn kia toàn lực trùng kích!
Ầm ầm!
Con cá mập trắng lớn kia đã lao tới đến phía trên cấm chế phòng hộ Thiên Âm Môn.
Cấm chế phòng hộ này giống như một tờ giấy trắng, dễ dàng bị công phá!
Sau một khắc, con cá mập trắng chở A Cốt Đóa đã đến trước mặt Dương Thạc. Ầm một tiếng, thân thể Dương Thạc bay thẳng tắp ra ngoài. Lúc ở giữa không trung, Dương Thạch phun ra một ngụm máu tươi.
- Chết!
Ngay sau đó, Nam Man Vương nhảy từ trên người con cá mập trắng xuống.
Hai tay thành quyền, hung hăng đánh vào ngực Dương Thạc.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Giống như là một con voi lớn vạn tấn, nâng hai chân trước lên, ngay sau đó giẫm xuống vậy.
Đừng nói là Dương Thạc đang mặc Ngân Diệu Uy Lực Khải, cho dù Dương Thạc có mặc thêm bộ áo giáp Thiên Đạo Thần Hoàng của Nhân Hoàng từ vạn năm trước thì dưới oanh kích của A Cốt Đóa, e rằng cũng lập tức bị vỡ vụn. Hắn sẽ bị trọng thương, nội tạng tổn hại, còn tổn thương nặng hơn so với lúc trước bị Long Hoàng thượng cổ đánh một cái...
Leng keng!
Đúng lúc này, một hồi tiếng Linh Đang đột nhiên vang lên.
Đại Thần Âm Linh Đang, Thiên Âm Linh Đang!
Đại Thần Âm Linh Đang kia đã công kích nữ man tướng Ưu Tạp. Trải qua hơn một tháng, lần này thi triển ra, chắc chắn có khả năng công kích thần hồn vô cùng mạnh mẽ.
Thân hình A Cốt Đóa run lên bần bật.
Trong mắt hắn hiện lên một vẻ mờ mịt.
Nhưng sau một khắc, hai mắt của A Cốt Đóa khôi phục lại!
Công kích Đại Thần Âm có hiệu quả nhất đối với người có cường độ thần hồn thấp hơn Dương Địch. Cường độ thần hồn càng cao thì hiệu quả lại càng kém.
Lúc trước Ưu Tạp chỉ cao hơn Dương Địch một tầng, mà A Cốt Đóa lại Võ Thánh lôi âm cấp bốn, cao hơn một tầng so với Ưu Tạp, cao hơn Dương Địch hai cấp độ. Cho nên mặc dù là công kích Đại Thần Âm nhưng hắn cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.
Nhưng mặc dù vậy thì nó cũng có thể làm cho thân hình A Cốt Đóa khẽ run lên, giúp cho Dương Thạc tranh thủ được khá nhiều thời gian.
VÚT...T...T!!
Thân thể Dương Thạc bay nhanh, chạy xa hơn mười trượng.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Ngay sau đó một khắc, đám người Tiển Nguyệt cũng vội vàng xuất chưởng Đại Thiên Âm!
- Chút công kích không có hiệu quả đối với ta!
A Cốt Đóa cười lớn dữ tợn, thân hình run lên, thịt mỡ toàn thân liên tục lay động, sinh ra chấn động. Lập tức toàn bộ chưởng Đại Thiên Âm bị trung hoà. Chiêu thức này hoàn toàn giống với chiêu của nữ man tướng Ưu Tạp kia…
- Các ngươi, chết đi!
Chợt quát một tiếng, thân hình A Cốt Đóa khẽ động, lao về phía đám người Tiển Nguyệt nhanh như tia chớp.
VÚT...T...T!!
Nhưng mặc dù động tác của A Cốt Đóa nhanh nhưng động tác của Dương Thạc lại còn hơn!
Trong chốc lát hắn đã đến trước mặt đám người Tiển Nguyệt.
Xoẹt một tiếng, Dương Thạc xé mở hư không.
- Tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa!
Dương Thạc khẽ quát một tiếng.
- Bây giờ chúng ta không phải là đối thủ của hắn. Nhanh chóng tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa. Chỉ cần trong vòng hai ngày không bị A Cốt Đóa này bắt được, đợi cho Cửu Dương Chân Thân của ta hoàn toàn tu thành tầng ba, đó mới chính là lúc giết chết A Cốt Đóa!
Vừa nói, Dương Thạc vừa nhanh chóng đem đám người Tiển Nguyệt này tiến vào trong không gian trong Thập Phương Ca Sa.
Sau một khắc, hắn lập tức xé mở hư không, chuẩn bị bỏ chạy...
Nam Man Vương thể hiện ra lực lượng khiến Dương Thạc lập tức ý thức được, chỉ bằng mình vào mấy cao thủ cấp độ Võ Thánh của Thiên Âm môn, muốn đánh bại Nam Man Vương A Cốt Đóa là tuyệt đối không thể.
Đừng nói là đánh bại hắn, dù là muốn ngăn cản hắn cũng khó bằng lên trời.
Vừa rồi Dương Thạc mặc Ngân Diệu Uy Lực khải có cấp độ phòng ngự của thần binh cấp bốn mà bị Nam Man Vương mang theo cá mập trắng va chạm một cái, ngực Ngân Diệu Uy Lực khải cũng phát ra tiếng vang ken két, hầu như bị lõm xuống. Nếu không phải Dương Địch thúc dục Đại Thần Âm Linh Đang kịp thời thì chỉ sợ Dương Thạc bây giờ đã trở thành một khối thịt nát rồi.
Thân thể Dương Thạc đã là người có chiến lực cao nhất trong rất nhiều cao thủ tại Thiên Âm môn!
Sau khi biến thân, hắn có lực lượng khí huyết của cấp độ Võ Thánh.
Lại cộng thêm Ngân Diệu Uy Lực khải, Thần Long Liệt Khôn đao, đối mặt với A Cốt Đóa hắn cũng chỉ một chiêu là bại lui, đừng nói tới người khác.
Không thể ngăn cản!
Nếu không thể ngăn cản, vậy thì... Trốn!
Liều mạng là hành vi của kẻ đần.
- Hiện tại với thực lực của ta, điều khiển không gian Thập Phương Ca Sa có thể thuấn di tới ngoài mấy ngàn dặm, một ngày di động hai ba mười lần. Nam Man Vương này hầu như không có khả năng đuổi kịp ta.
Dương Thạc thầm nghĩ.
Nếu là lúc trước, Dương Thạc vừa mới ngưng tụ thành Cửu Dương Chân Thân tầng một, mặc dù có không gian của Thập Phương Ca Sa thì mỗi ngày tối đa chỉ dùng được mười lần, mỗi lần mở hư không ra chỉ có thể đến ngoài ngàn dặm. Loại tình huống này, Nam Man Vương cưỡi cá mập trắng có thể truy kích Dương Thạc rất dễ dàng.
Mà bây giờ thực lực của Dương Thạc tăng nhiều, có thể điều khiển Thập Phương Ca Sa càng tự nhiên hơn.
Đừng nói Nam Man Vương cưỡi con cá mập trắng này, dù là Man Kình tái sinh, cưỡi Man Kình đuổi theo Dương Thạc cũng hầu như là chuyện không thể.
- Đi!
Mở hư không ra, Dương Thạc lập tức muốn chạy xa.
- Còn muốn đi sao? Ngưng!
Nhưng lúc này, Nam Man Vương A Cốt Đóa bỗng nhiên hành động, ầm ầm đánh ra một quyền. Khí kình tung hoành, cuồn cuộn ập tới. Phàm là những địa phương bị quyền kình của hắn oanh kích tới thì hư không đều hỗn loạn, giống như dòng băng trong bắc vực, khiến hư không hỗn loạn, muốn mở ra bỏ chạy là chuyện khó như lên trời.
Tốc độ quyền kình này cực nhanh, trong chốc lát đã tới sau lưng Dương Thạc.
- Muốn cản ta sao?
Dương Thạc khẽ chau mày.
- Nếu Dương Thiên tự mình tới thì có lẽ còn ngăn cản được ta. Đáng tiếc chỉ bằng Võ Thánh lôi âm tầng bốn như ngươi thì không thể cản nổi ta!
Dương Thạc căn bản không để ý tới hư không đang nứt vớt phía sau, chui ngay vào bên trong khe hở hư không phía trước.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Trong lúc chui vào khe hở hư không, Dương Thạc cảm thấy hư không không ngừng nứt vỡ.
Thậm chí hắn cũng bị ảnh hưởng.
Nhưng bên người Dương Thạc có một vòng kim quang do Thập Phương Ca Sa tràn ra, lập tức đông cứng hư không xung quanh lại. Vút một cái, Dương Thạc liền biến mất trong hư không...
Trong Thập Phương Ca Sa có thi thể Huyền Ưng thượng cổ, Hắc Hùng thượng cổ.
Hai đại thi thể này đều là Võ Thánh cấp độ Hư Không. Có hai thì thể Hư Không Võ Thánh này, Dương Thạc muốn làm vững chắc không gian xung quanh tất nhiên là chuyện vô cùng đơn giản. Nam Man Vương chẳng qua chỉ là Võ Thánh lôi âm tầng bốn, tuy mạnh mẽ nhưng cũng có hạn, muốn đánh vỡ hư không, ngăn cản Dương Thạc là chuyện gần như không thể.
Ở ngoài mấy ngàn dặm, xoẹt một tiếng.
Hư không mở ra, thân hình Dương Thạc lại xuất hiện.
- Khốn kiếp!
Ở nơi đóng quân của Thiên Âm môn, Nam Man Vương gào thét liên tục.
Trên người Dương Thạc có man văn do Man Thần lưu lại. A Cốt Đóa có thể khóa chặt Dương Thạc rất dễ dàng. Hắn có thể cảm nhận rõ là Dương Thạc ở ngay ngoài mấy ngàn dặm.
Cưỡi cá mập trắng, khoảng cách mấy ngàn dặm đối với A Cốt Đóa mà nói cũng chỉ là một lát.
- Đuổi tới rồi sao?
Giờ phút này Dương Thạc cũng sử dụng công năng tập trung của Thập Phương Ca Sa, mơ hồ khóa được khí tức của A Cốt Đóa. Hắn có thể cảm nhận được giờ phút này A Cốt Đóa đang cưỡi cá mập trắng, nhanh chóng đuổi tới.
- Tốc độ này cũng không chậm!
Cảm nhận được tốc độ của cá mập trắng, Dương Thạc thì thào tự nhủ.
Tốc độ con cá mập trắng này tất nhiên không chậm. Phải biết Nam Man Vương vốn cần hai tháng mới tới được Thiên Âm môn. Hắn đi hơn một tháng, lại tìm được con cá mập trắng này ở sâu trong đông hải, dùng thuật khống thú, hai hết hai ngày ba đêm mới khống chế được nó. Ngay sau đó hắn lập tức cưỡi cá mập trắng tới. Lộ trình ước chừng hai ba mười vạn dặm, chỉ mất ba bốn ngày đã tới rồi!
Hiện tại Dương Thạc sử dụng Thập Phương Ca Sa phá toái hư không tiến lên, một ngày dù đi không đến mười vặn dặm thì Nam Man Vương cũng chỉ miễn cưỡng đuổi ở phía sau thôi.
Cảm thấy Nam Man Vương đang đuổi nhanh phía sau, Dương Thạc chẳng những không lo lắng, ngược lại còn thở phào một hơi.
Vốn Dương Thạc có thể dùng phương pháp đơn giản hơn nữa để thoát khỏi sự truy đuổi của A Cốt Đóa.
Ví dụ như trực tiếp chui vào trong không gian của Thập Phương Ca Sa.
Bản lĩnh của A Cốt Đóa còn chưa thể đánh vỡ không gian của Thập Phương Ca Sa. Dương Thạc trốn trong đó ba, năm ngày, đợi Cửu Dương Chân Thân tu thành triệt để, trực tiếp có thể chống lại A Cốt Đóa.
Nhưng lúc trước Dương Thạc đang ở bên Thiên Âm môn.
Mình trốn trong không gian của Thập Phương Ca Sa, Nam Man Vương ở bên ngoài không có việc gì làm, nhất định sẽ hủy diệt Thiên Âm môn!
Hiện tại Dương Thạc dù sao cũng là đệ tử của Thiên Âm môn, nhìn cơ nghiệp môn phái của mình bị hủy diệt, tóm lại cũng không phải là chuyện gì tốt.
Mặt khác, hiện tại Dương Thạc cũng có thể phá toái hư không cả vài chục lần liên tục, trực tiếp trốn ra tám chín vạn dặm.
Ngược lại, thoát ra xa như thế, Nam Man Vương nếu biết không đuổi kịp ngay, dứt khoát không đuổi vội, quay về hủy diệt Thiên Âm môn rồi hãy nói. Như vậy thì Dương Thạc chỉ sợ cũng không lời rồi.
Cho nên Dương Thạc phải chạy trốn nhưng không thể trốn quá xa.
Muốn để Nam Man Vương theo sau, thời gian dần qua, dẫn hắn rời xa cứ điểm của Thiên Âm môn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Không tới nửa canh giờ, trên mặt biển có sóng lớn ngập trời, giống như một bánh xe vạn tấn vận chuyển tới. Khí tức khí huyết đậm đặc hung hăng áp tới.
Đúng là Nam Man Vương và con cá mập trắng kia.
- Ha ha, Nam Man Vương, toàn thân ngươi tràn ra lực lượng khí huyết mạnh mẽ như thế, cách nhau hơn mười dặm đã có thể cảm nhận được. Cứ như vậy mà ngươi còn muốn đuổi theo ta sao? Ta lập tức có thể thi triển bí pháp của Thập Phương Ca Sa, mở khí huyết trốn. Lần sau phải thông minh một chút, đừng có ra vẻ như thế!
Dương Thạc cười ha hả.
Xoẹt!
Hắn lại mở hư không một lần nữa, chạy xa đi.
- Khốn kiếp!
Nam Man Vương tức giận vô cùng.
- Thu liễm khí tức, tiếp tục đuổi theo!
Trong nội tâm Nam Man Vương nghĩ, khí tức khí huyết mạnh mẽ tỏa ra trên người liền lập tức bị thu lại.
Đạt tới cấp độ Võ Tôn đã có thể thu liễm hơi thở ở một mức độ nhất định. Nam Man Vương là Võ Thánh lôi âm tầng bốn, có thể hoàn toàn thu liễm khí tức toàn thân, không tới gần trăm trượng thì người khác không thể cảm nhận được.
Sau khi thu liễm khí tức, Nam Man Vương tiếp tục đuổi theo. Chẳng qua chỉ mất nửa canh giờ, hắn đã đuổi tới gần Dương Thạc. Lúc này hắn hoàn toàn thu liễm khí tức, cũng khống chế cá mập trắng thu liễm khí tức. Tại thời điểm gần tới chỗ Dương Thạc, thậm chí hắn còn giảm tốc độ, trực tiếp chui vào trong nước, không kích thích sóng gợn chút nào.
Dương Thạc lơ lửng giữa không trung, tựa như ngây ngẩn.
- Còn thiếu trăm trượng là có thể vọt tới trước mặt tiểu tử này!
A Cốt Đóa áp tới gần, trong nội tâm mừng thầm.
Vút!!
Nhưng giờ khắc này, thân thể Dương Thạc đột nhiên nhoáng lên.
Xoẹt!
Hắn mở hư không ra, lại chạy xa...
Dương Thạc và Nam Man Vương A Cốt Đóa này giống như mèo đuổi chuột, một trốn một đuổi. Chỉ có điều bình thường là mèo đùa giỡn con chuột, còn lần này Dương Thạc là con chuột lại đùa giỡn con mèo mập A Cốt Đóa.