Vô Tận Thần Công

Chương 275: Đại Phạm Âm Chung, Hộ Tâm Giáp, độ phù hợp chín phần!

Đáng tiếc là đã chậm! Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc ngưng tụ thì đồng thời nhanh chóng nhoáng lên, trong chốc lát đã vượt qua ba xích, thoáng cái đến trước mặt Hộ Tâm Giáp này. Xoẹt một tiếng, hắn mở không gian Thập Phương Ca Sa ra, mạnh mẽ bao phủ Hộ Tâm Giáp này lại.

Ông!

Chính là lúc Thập Phương Ca Sa bao phủ Hộ Tâm Giáp này thì đồng thời, trên Hộ Tâm Giáp liền tràn ra một luồng công kích Đại Thiên Âm tuyệt cường, cường độ thậm chí vượt xa cấp độ Võ Thánh!

Rầm!

Cửu Dương Chân Thân trực tiếp bị chấn tan lần nữa!

Không những Cửu Dương Chân Thân bị đánh tan, Dương Thạc cũng cảm giác được dưới công kích này, thần hồn ý niệm của hắn cũng chấn động mãnh liệt, suýt chút nữa liền sụp đổ.

- Hô!

Tiếp theo, Cửu Dương Chân Thân lại ngưng tụ.

Dương Thạc vẫn còn cảm giác rõ ràng đầu hắn đau nhức kịch liệt, nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh. Tuy Hộ Tâm Giáp này đã sớm thu vào trong không gian Thập Phương Ca Sa nhưng Dương Thạc vẫn cảm giác đầu hắn chóng mặt mơ hồ một trận, mơ mơ màng màng, không thể suy tư.

- Công kích sóng âm trên Hộ Tâm Giáp này thật mạnh!

Dương Thạc thầm nghĩ.

Đại Thiên Âm Chưởng vốn chỉ có thể công kích vật chất năng lượng, ví dụ như chân khí, thần hoang nguyên lực, nhưng không thể công kích thần hồn ý niệm.

Đại Phạm Âm Chưởng có thể công kích thần hồn ý niệm.

Mà công kích sóng âm vừa rồi tràn ra trên Hộ Tâm Giáp lại có thể chấn động thần hồn Dương Thạc!

Xem ra tu luyện Đại Thiên Âm Chưởng này đến cực hạn thì cũng có thể tạo thành tổn thương với thần hồn. Dương Thạc cũng có thể hiểu đạo lý này. Vạn pháp tương thông, cho dù tu luyện bất kỳ một môn công pháp nào đến cực hạn thì cũng có thể thể hiện ra uy lực rất mạnh tại một số lĩnh vực không liên quan.

Trọn vẹn hơn một khắc, đầu óc Dương Thạc mới tỉnh táo lại.

- Ồ?

Sau khi đầu óc tỉnh táo, Dương Thạc phát hiện ra thị lực thính lực, năng lực cảm giác của hắn hình như có chút tiến bộ.

- Có thể là thần hồn bị công kích thoáng một phát nên đã bị rèn luyện, trở nên cường đại hơn.

Dương Thạc thầm nghĩ.

- Tiểu gia thật mạnh mẽ!

Lúc này, phân thân Thần Long cũng đến trước mặt Dương Thạc.

- Ta cũng không dám tới gần Hộ Tâm Giáp này. Tuy nói thân thể ta rất mạnh, sẽ không bị Đại Thiên Âm Chưởng chấn tan nhưng lúc tới gần Hộ Tâm Giáp này, Hộ Tâm Giáp này còn có công kích thần hồn. Một khi tới gần, chắc hẳn một ít thần hồn này của ta cũng lập tức bị nứt vỡ ra, hồn phi yên diệt. Không thể tưởng tượng được tiểu gia ngài căn bản không sợ công kích thần hồn này…

Phân thân Thần Long đi ra đằng sau Dương Thạc, chân trước giơ ngón tay cái lên, nịnh bợ Dương Thạc.

- Được rồi. Vừa rồi ta cũng suýt chút nữa đã trúng chiêu.

Lắc lắc đầu, cảm giác thần hồn không có vấn đề gì, lúc này Dương Thạc mới khẽ thở ra rồi nói.

Cho dù như thế nào, dù sao Hộ Tâm Giáp kia vẫn bị Dương Thạc thu vào.

Trong không gian Thập Phương Ca Sa, Dương Thạc tuyệt đối là chúa tể. Cho dù Hộ Tâm Giáp này có thể tản mát ra công kích sóng âm cường đại, nhưng trong không gian Thập Phương Ca Sa, công kích sóng âm của nó cũng giống như trò chơi vậy, không đả thương được Dương Thạc.

- Đi, vào Thập Phương Ca Sa nhìn thử Hộ Tâm Giáp này xem!

Dương Thạc nói.

Trong không gian Thập Phương Ca Sa.

Dương Thạc, Thần Long, Dương Địch, Huyết Phi, Hắc Hùng, Tiểu Hỏa đều trợn tròn mắt nhìn chằm chằm khối Hộ Tâm Giáp nằm trên mặt đất kia.

Lúc trước bọn người Dương Địch, Huyết Phi đã tiềm tu.

Rốt cục là tư chất ngộ tính đều tốt, lúc trước Dương Thạc cảm giác được các nàng tiềm tu đã đến thời điểm đột phá mấu chốt. Không thể tưởng tượng được chưa đầy một canh giờ, bọn người Dương Địch Huyết Phi đã đột phá!

Tiến vào cấp độ Võ Tôn trung giai!

Nếu đổi lại là Dương Thạc, cho dù tích lũy đủ rồi, cơ hội cũng đã đến nhưng muốn đột phá thì cũng phải mười ngày nửa tháng.

Đây là chênh lệch không thể nào xử lý được!

Dương Thạc cũng không hâm mộ. Hiện tại hắn đạt được Hộ Tâm Giáp này, trước tiên để bọn người Dương Địch Tiểu Hỏa xem một chút.

- Tiểu Địch, công pháp phía trên Hộ Tâm Giáp này có phải Thiên Đạo Thần Âm và Đại Thiên Âm Chưởng của Thiên Âm Môn các ngươi không?

Dương Thạc nhìn chằm chằm Hộ Tâm Giáp này, hỏi Dương Địch.

- Ừm.

Dương Địch khẽ gật đầu.

- Nhưng…

Dương Địch xoay chuyển lời nói:

- Công pháp trên này giống phiên bản truyền lưu của Thiên Âm Môn chúng ta, cổ xưa và rườm rà hơn.

- Công pháp Thiên Âm Môn của ta, đại bộ phận đều là truyền thừa từ tổ sư đời thứ hai. Tu vi tổ sư đời thứ hai căn bản không thể nào so với với Đạo Hoàng tiền bồi, trong công pháp truyền xuống cũng có chút sau lầm. Trải qua các thời kỳ tổ sư Thiên Âm Môn tu sửa thì mới có thể tạo thành công pháp Thiên Âm Môn hiện tại, hơi khác Thiên Đạo Thần Âm và Đại Thiên Âm Chưởng thượng cổ này.

Dương Địch nói.

Năm đó Đạo Hoàng tao nhã tuyệt thế sáng chế Thiên Âm Môn.

Nhưng chân lý mà hắn truyền thừa, đại bộ phận đều nằm trong Hộ Tâm Giáp này.

Đánh một trận với Thần Long thượng cổ, Hộ Tâm Giáp này cũng thất lạc.

Mà không đợi hắn bỏ thời gian đi tìm Hộ Tâm Giáp này, lập tức Nhân Hoàng liền quật khởi, tranh đoạt thống trị nhân đạo với Đạo Hoàng. Sau khi đại chiến luân phiên, Đạo Hoàng vẫn lạc, một ít truyền thừa này liền hoàn toàn đoạn tuyệt, những truyền thừa kia cũng chưa chắc là nguyên vẹn. Hiện tại Dương Thạc đạt được Hộ Tâm Giáp này mới xem như chính thức đạt được truyền thừa Thiên Âm Môn của Đạo Hoàng.

- Tiểu Địch, lúc trước ngươi muốn truyền cho ta công pháp Thiên Âm Môn hơi không được tốt. Nhưng hiện tại truyền thừa của Đạo Hoàng đã bày ở trước mặt ta. Ta học tập Thiên Đạo Thần Âm, Đại Thiên Âm Chưởng có lẽ cũng không sao chứ?

Nhìn chằm chằm Hộ Tâm Giáp này, Dương Thạc nói.

- Đương nhiên là không sao!

Dương Địch nhanh chóng gật đầu.

- Truyền thừa Đạo Hoàng…

Dương Thạc liếc qua Hộ Tâm Giáp này.

Mấy hàng chữ viết khắc sâu vào trong mắt Dương Thạc.

- Truyền thừa Đạo Hoàng, tập hợp vô thượng thần công mà Đạo Hoàng thượng cổ lưu lại. Độ phù hợp chân thân bốn phần, thân thể bốn phần!

Một ý niệm hiện ra trong đầu Dương Thạc.

- Tổng cộng chỉ có tám phần độ phù hợp?

Dương Thạc không khởi nhướng mày.

- Độ phù hợp quá thấp, chỉ sợ truyền thừa này không hợp với ta lắm.

Lắc đầu cười khổ, Dương Thạc ngẩng đầu nhìn Dương Địch.

Nhưng khi nhìn Dương Địch, thân hình Dương Thạc chợt chấn động.

Lông mày nhanh chóng nhăn lại, vẻ mặt không thể tưởng tượng được!

- Truyền thừa Đạo Hoàng, độ phù hợp với Tiểu Địch là… mười bảy phần?

Một ý niệm mạnh mẽ xuất hiện trong đầu Dương Thạc!

Dương Thạc rõ ràng sửng sốt một chút.

Vừa rồi trong đầu hắn rõ ràng đã hiện ra…

Độ phù hợp truyền thừa Đạo Hoàng với Tiểu Địch.

Tình huống như vậy trực tiếp khiến Dương Thạc hơi chấn kinh rồi. Dương Thạc có thể dò xét độ phù hợp, đây coi như là một năng lực đặc thù vô cùng huyền diệu. Lúc trước, Dương Thạc vẫn luôn dò xét độ phù hợp của bản thân với các công pháp. Cho tới hiện tại, hắn chưa từng dò xét độ phù hợp giữa công pháp và người khác.

Cũng không phải Dương Thạc chưa từng thử qua.

Lúc trước ở cạnh Hồng Phi Lục Thúy chung và Đại Lâm Nhi, Dương Thạc cũng đều đã từng vô tình hữu ý thử dò xét độ phù hợp giữa công pháp với các nàng. Nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng thành công.

Ví dụ như lúc ở trong Nam Lâm Trai, Dương Thạc theo đại sư Dũng Tín đạt được các loại pháp môn tu luyện như Đại Nhật Như Lai Kim Thân. Lúc đó Đại Lâm Nhi ở ngay bên cạnh Dương Thạc.

Lúc ấy Dương Thạc cũng vô tình hữu ý thử cho nàng, nhưng cho tới hiện tại cũng đều không xuất hiện bất cứ tin tức độ phù hợp nào.

Mà bây giờ, bản thân vừa mới dò xét độ phù hợp giữa truyền thừa Đạo Hoàng với bản thân, ngay sau đó chẳng qua chỉ là liếc nhìn Dương Địch, thậm chí căn bản còn không muốn nghĩ đến chuyện dò xét độ phù hợp. Vậy mà trong đầu hắn lập tức xuất hiện độ phù hợp giữa truyền thừa Đạo Hoàng và Dương Địch. Tình huống như vậy làm sao có thể khiến Dương Thạc không khiếp sợ?

- Chẳng lẽ năng lực này của ta đã thăng cấp?

Trong lòng Dương Thạc lộp bộp thoáng một cái, xuất hiện một ý niệm như vậy trong đầu.

Năng lực thăng cấp!

Lúc ban đầu, năng lực này của Dương Thạc là bị Dương Tử Hi ra tay đánh ngã xuống đất, cái ót va chạm trên mặt đất, rất có thể va chạm vào huyệt khiếu nào đó mà mở ra năng lực này.

Trên thực tế, bản chất chính là đập đầu chạm vào huyệt khiếu mới khiến thần hồn Dương Thạc biến dị, lấy được năng lực này.

Lúc trước năng lực này vẫn luôn không thăng cấp, không mở ra những hiệu dụng khác, như thế nào mà hiện tại năng lực này lại phát triển, có thể trực tiếp dò xét độ phù hợp giữa công pháp với người khác rồi hả?

Trong đầu Dương Thạc nhanh chóng suy nghĩ.

- Chẳng lẽ là…

Dương Thạc chợt nghĩ đến lúc trước bản thân cầm Hộ Tâm Giáp của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này, thần hồn của hắn đã bị Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này phát ra sóng âm công kích tới!

Lúc ấy đầu hắn đau đến muốn nứt ra.

Nhưng sau khi khôi phục lại, Dương Thạc lại phát hiện thị lực, thính lực của hắn đều tăng cường rõ ràng. Đặc điểm này cùng với lúc trước, khi hắn vừa mới mở ra năng lực dò xét độ phù hợp gần như giống nhau như đúc, đều là cảm giác tăng cường!

- Có lẽ chính là như vậy!

Dương Thạc thầm nghĩ.

- Không thể tưởng tượng được. Bản thân kiện Hộ Tâm Giáp của Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp này còn thật sự là một kiện bí bảo! Không nói đến giá trị của của nó, chỉ cần khiến ta mở ra năng lực này thì còn cường đại hơn cả mười cả trăm kiện bí bảo rồi!

Giờ phút này, trong lòng Dương Thạc vô cùng mừng rõ.

Có thể nói Dương Thạc chính là dựa vào năng lực dò xét độ phù hợp của hắn thì mới có thể tu luyện nhanh chóng như vậy. Tất cả cao thủ trẻ tuổi trổ hết tài năng, ngay cả thiên tài tuyệt thế như Dương Địch cũng không thể so sánh được.

Nếu không có năng lực dò xét độ phù hợp này, ban đầu Dương Thạc sẽ không tìm thấy Huyền Ưng Kình, Lục Dương Quyết thì hiện tại, chỉ sợ Dương Thạc vẫn đau khổ nỗ lực để tiến vào cấp độ Luyện Khí mà thôi. Về phần đủ loại kỳ ngộ sau này, rõ ràng cũng vô duyên với Dương Thạc.

Với tư chất kém cỏi của Dương Thạc, dựa vào năng lực này còn có thể đạt tới thành tựu hiện tại.

Nếu Dương Địch cũng có thể tu luyện công pháp phù hợp với nàng, tốc độ tăng trưởng tu vi của nàng tuyệt đối chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung, khủng bố!

Đương nhiên, hiện tại Dương Thạc cũng không cần sử dụng năng lực này.

Độ phù hợp truyền thừa Đạo Hoàng với Dương Địch, mười bảy phần!

Phải biết rằng công pháp có độ phù hợp cao nhất với Dương Thạc thực ra cũng không đến mười bảy phần.

Có thể nói truyền thừa Đạo Hoàng này vô cùng phù hợp với Dương Địch rồi!

Hơn nữa, bản thân truyền thừa Đạo Hoàng này chính là một bộ công pháp cấp độ thần công vô thượng, còn mạnh hơn thần công bí điển cả một tầng.

Độ phù hợp cao, đẳng cấp công pháp cũng cao, thiên phú tu luyện của Dương Địch lại cực cao, tổng hợp lại thì tốc độ tu luyện của Dương Địch tuyệt đối là cấp bậc nghịch thiên!

Cho dù không có bất cứ kỳ ngộ gì, Dương Địch chỉ cần tiềm tu thì cũng có thể tăng lên cấp độ vô cùng mạnh mẽ.

Ý niệm này chẳng qua là chợt lóe lên trong đầu Dương Thạc.

Nhìn bên ngoài, Dương Thạc chẳng qua chỉ ngây ngốc một chút mà thôi.

- Dương Thạc, ngươi làm sao vậy?

Thấy Dương Thạc ngẩn người, Dương Địch không khỏi nghi ngờ hỏi.

- A, a, không có chuyện gì. Chỉ là muốn ngươi sau này tu luyện truyền thừa Đạo Hoàng, hiệu suất khẳng định rất cao, sẽ nhanh chóng đuổi kịp ta. Đến lúc đó, nói không chừng ta còn phải nhờ ngươi bảo vệ đấy…

Dương Thạc vội vàng cười cười, thuận miệng nói ra.

- Sẽ không đâu. Tốc độ tu luyện của thiếu gia khẳng định sẽ nhanh hơn. Đến lúc đó còn phải nhờ thiếu gia bảo vệ ta…

Dương Địch nói xong, khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên. Từ hơn nửa năm trước, trên quảng trường Thiên Vũ Môn ở kinh thành Đại Chu, Dương Thạc xuất thế ngang trời, liên tiếp đánh bại mấy người, trong tiềm thức Dương Địch đã coi Dương Thạc trở thành người dựa vào. Trong lòng nàng, sau này cho dù tu vi bản thân rất cao, Dương Thạc cũng đều bảo vệ nàng, nhiều nhất là nàng phụ trợ Dương Thạc mà thôi.

- Bộ truyền thừa Đạo Hoàng này, ngươi tu luyện cho tốt đi. Bộ công pháp đấy vô cùng thích hợp với ngươi. Đáng tiếc, ta tu luyện Cửu Dương Huyền Công không hợp với truyền thừa Đạo Hoàng bao nhiêu. Nếu có thể đạt được Cửu Dương Huyền Công nguyên vẹn, cộng thêm những thiên tài địa bảo thì khẳng định tốc độ tu luyện của ta cũng có thể cực nhanh!

Dương Thạc thở ra một hơi thật dài, nói ra.

Bộ công pháp Cửu Dương Huyền Công kia, hai thứ trọng yếu nhất chính là công pháp không trọn vẹn, thiên tài địa bảo cần thiết cũng không dễ tìm được.

Tuy Dương Thạc đã luyện thành Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Chân Thân nhưng công pháp Đệ Nhị Trọng cũng không biết ở nơi nào.

Đã tìm được công pháp thì cũng chưa chắc có thể tìm được thiên tài địa bảo cần thiết.

Mà một khi gom đủ công pháp, muốn ngưng tụ Cửu Dương Chân Thân liền đơn giản.

Bất kể là tư chất cao hay tư chất thấp, tu luyện từng bước, nhiều nhất năm ba tháng, hầu như đều có thể ngưng tụ thành chân thân, thực lực trực tiếp vượt qua một đẳng cấp lớn!

Là đẳng cấp lớn!

Từ Võ Tôn trực tiếp tiến vào cảnh giới Đại Tông Sư.

Lại từ cảnh giới Đại Tông Sư trực tiếp tiến vào cảnh giới Võ Thánh!

Từ Võ Thánh Đệ Tam Trọng Lôi Âm trực tiếp tiến vào Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm lại tiến vào Ngũ Trọn… Truyện được copy tại Trà Truyện

Tu luyện võ đạo bình thường, càng gần đến mức cuối thì càng khó!

Nhưng tu luyện Cửu Dương Chân Thân, cho dù tới cảnh giới nào, chỉ cần gom đủ công pháp tầng tiếp theo và thiên tài địa bảo, tu luyện đều không có nửa phần khó khăn nào.

Cho nên mặc dù thiên phú của Dương Địch cao hơn, độ phù hợp với truyền thừa Đạo Hoàng cũng cao hơn, Dương Thạc cũng không cần hâm mộ.

Chỉ cần tìm kiếm Cửu Dương Huyền Công, tìm kiếm thiên tài địa bảo, thực lực bản thân hắn có thể vững bước tăng lên, chẳng những có thể đuổi theo Dương Địch mà thậm chí còn có thể cao hơn Dương Địch mấy cấp độ.

- Thiếu gia, ta đi tu luyện đây!

Chẳng qua mới chỉ nhìn văn tự trên Hộ Tâm Giáp Thiên Đạo Thần Hoàng Giáp một lần, Dương Địch đã nhớ kỹ toàn bộ rồi.