Vô Tận Thần Công

Chương 248: Biến thân tầng thứ hai - Nhân hình thần binh

Ba tháng tăng lên hai cấp, đã đạt đến cảnh giới Võ Sư cao nhất, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào cảnh giới Võ Tôn. Dựa theo Dương Địch giải thích, đột phá Võ Tôn sơ giai, khả năng cần phải thêm một hai tháng nữa. Còn những tầng trên Võ Tôn đến Võ Tôn cao giai thì phải cần nửa năm. Đột phá Đại tông sư thì bốn tháng là đủ. Phía trước phía sau chưa đến một năm rưỡi thời gian là có thể bước vào cảnh giới Đại tông sư.

Chỉ sợ, cũng chỉ có Huyết Phi, Hắc Hùng, Tiểu Hỏa tốc độ của chúng mới có khả năng đánh đồng với Dương Địch.

Dương Thạc cũng chưa tăng quá nhiều, chỉ là cách cảnh giới Võ Sư cao giai gần thêm một chút mà thôi. Cửu Dương Chân Thân đồng dạng cũng như vậy.

Nhưng, Dương Thạc cảm giác được, cách sáng chế "Thần Ưng bí quyết" càng lúc càng gần.

Càng tiếp cận được với "Thần Ưng bí quyết" thì Dương Thạc lại càng không nóng nảy.

Cứ để từ từ mọi chuyện sẽ đến.

Rất nhanh, lại mười ngày trôi qua.

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc bay giữa không trung, cẩn thận cảm ngộ sự sắc bén của Cửu thiên nhất kích.

- Không đúng!

- Không đúng, Huyền Ưng công kích tuyệt đối không chỉ có sắc bén.

- Còn phải là bá đạo vô cùng.

Bay giữa không trung, Dương Thạc trong lòng khó hiểu.

Bá đạo, giống như Phá Thiên Nhất Kiếm của Nam Cung Thương.

Phá Thiên Đại Kiếm của Nam Cung Thương, trọng kiếm vô phong, tuyệt đối không chỉ có hai chữ sắc bén là có thể hình dung. Còn phải dùng một từ "bá đạo".

Bên trong "Thần Hùng bí quyết" ẩn chứa đại địa chi thế. Đại địa chi thế không phải là rất nặng mà còn có ý ôn hòa, dưỡng chi.

Giống như một trưởng giả hiền lành, có thể bao dung bất cứ chuyện gì.

Còn Thiên không chi thế thì lại hoàn toàn khác.

Bá đạo!

Nghịch ta thì chết.

Giống như một tên cai ngục.

Nghĩ tới người này, trong đầu Dương Thạc tựa hồ như xuất hiện một đạo ánh sáng. Không do dự chút nào, Dương Thạc lập tức nhắm hai mắt lại, bắt đầu thể ngộ.

Một ngày....Hai ngày....Ba ngày....

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc không cần ăn uống gì, cứ nhắm mắt lĩnh ngộ theo.

Còn cơ thể của Dương Thạc vẫn cứ ngâm trong dòng sông, không ngừng hấp thu Huyền âm khí tức, tẩm bổ thân thể, không ăn không uống cũng có thể duy trì trong một thời gian dài.

Một tháng, hai tháng. Thời gian thể ngộ đã hai tháng rồi, nhưng vẫn chưa ngừng lại.

Dương Địch biết Dương Thạc đang ngộ đạo. Chỉ cần Dương Thạc không có nguy hiểm gì, thì nàng cũng không quấy rầy Dương Thạc.

Ba tháng.

Lại qua ba tháng.

Ầm ầm!

Không đợi Dương Thạc đột phá lĩnh ngộ, vùng phụ cận của thi thể Huyền Ưng thượng cổ vang lên một tiếng kêu thật to. Một khí thế sắc bén tuyệt cường phóng lên cao. Huyết Phi đã đột phá được cảnh giới Võ Sư cao giai, trực tiếp tiến vào cảnh giới Võ Tôn sơ giai.

Cùng lúc với khí thế sắc bén phóng lên, Cửu Dương Chân Thân đang nhắm mắt thể ngộ của Dương Thạc cũng nhẹ nhàng chấn động.

- Đó chính là Cửu Thiên chi lăng lệ?

Trong đầu hắn hiện ra một ý niệm.

Ầm ầm!

Mà ngay sau đó, lại là một đạo khí thế khác.

Vù vù vù vù... Truyện được copy tại Trà Truyện

Thiên địa chấn đãng, ông ông tác hưởng.

Dĩ nhiên, giờ phút này Dương Địch cũng đã đột phá được cảnh giới Võ Tôn sơ giai.

Nàng tu luyện "Thiên đạo thần âm công", lúc đột phá cũng đồng thời dẫn động thiên địa âm phát. Dưới thanh âm cuồn cuộn, Dương Thạc cảm nhận được chính mình như quay lại hơn một năm về trước, trong Chu Ngọc Mạt Lâu bị Tô Thanh Như dùng Thiên đạo thần âm hung hăng áp đảo.

- Đó chính là "bá đạo" của thiên đạo.

- Sắc bén, bá đạo. Thì ra là thế....thì ra là thế....

Trong nháy mắt, Dương Thạc liên tục thể ngộ ba tháng hai mắt chợt mở. Trong ánh mắt chớp động sự hưng phấn đến mức tận cùng.

Giờ phút này, Dương Thạc đã hoàn toàn lĩnh ngộ được "Thần Ưng quyết".

Bộ công pháp kia đã xuất hiện một hình thức sơ bộ ban đầu. Thân hình vừa động, bên trong Cửu Dương Chân Thân, bốn ngàn không trăm chín mươi sáu khiếu huyệt không ngừng sinh ra một loại năng lượng kỳ dị. Loại năng lượng này hoàn toàn khác so với chân khí thuần dương lúc trước, mà là một loại đại khí mang sức mạnh cổ xưa. Đây chính là nguyên lực thần hoang.

Từ "Thần Hùng quyết" tu luyện ra nguyên lực thần hoang còn có chút bất đồng.

Nếu như nói, nguyên lực thần hoang tu luyện ra từ "Thần Hùng quyết" là một đại khí hùng hậu thì loại nguyên lực thần hoang này tuyệt đối sắc bén bá đạo.

Có thể tu luyện ra nguyên lực thần hoang, điều này cũng chứng minh, Dương Thạc đã nghĩ ra thành công "Thần Ưng quyết".

Vù!

Cho tới giờ phút này, Dương Thạc mới thở phào một hơi.

Ngay sau đó, hắn cảm thấy hưng phấn vô cùng.

Rốt cuộc mình đã sáng tạo ra được "Thần Ưng quyết".

Tuy rằng thiên phú của hắn không tính là tốt, nhưng dựa vào cố gắng, không ngừng quan sát thể ngộ, cuối cùng liên tiếp sáng chế ra hai bộ công pháp "Thần Hùng quyết" và "Thần Ưng quyết". Thành quả như vậy rất đáng để Dương Thạc tự hào.

Đương nhiên, Dương Thạc cũng biết, chính mình sáng tạo ra được hai bộ công pháp này cũng được tính là may mắn.

Không có huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ cùng với Hắc Hùng thượng cổ thì làm sao hắn có thể làm được điều này.

Nhưng, dù vậy cũng không thể phủ định cố gắng cùng thực lực của Dương Thạc.

Con đường võ đạo dài đằng đẵng. Từng bước tu luyện, chỉ có những người có đại thiên phú như Dương Địch, mới có khả năng bước lên trên đỉnh cao nhất của võ đạo. Những võ giả không có tư chất, không có cơ ngộ, không có may mắn thì căn bản không có khả năng bước lên cảnh giới tối cao của võ đạo.

Cho dù là mạnh như Dương Thiên.

Ông ta chẳng qua chỉ là cảnh giới Võ Thánh trung giai, lại nắm trong tay Hổ Báo lôi âm tầng thứ năm, là Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm. Thực lực kinh khủng như vậy cũng chỉ là dựa vào kỳ ngộ mang lại.

"Bát hoang quyết" của Dương Thiên chính là công pháp Bát chủng hoang thú. Lúc trước, ông ta ít nhất sáng tạo ra bốn loại. "Thần Hùng quyết" chính là loại đầu tiên. Không biết là "Bát hoang quyết" mà ông ta sáng tạo ra đã ở tầng thứ mấy rồi.

Dương Thạc thầm suy nghĩ trong lòng.

Dương Thiên có thể nói là kỳ tài ngút trời.

Hơn nữa, với cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm, võ đạo thâm hậu, muốn sáng tạo ra một bộ công pháp như "Bát Hoang quyết" cũng không tính là khó khăn.

Dương Thạc hiện tại nghĩ ra một bộ "Thần Ưng quyết", một bộ "Thần Hùng quyết" cũng đã đủ nghịch thiên rồi.

Trên người mình không có huyết mạch mãnh thú hồng hoang thượng cổ nào. Dương Thạc biết, chính mình còn muốn tiếp tục nghĩ ra một loại công pháp tương tự thì gần như không thể nào.

Cũng may, Dương Thạc còn có "Cửu dương huyền công".

"Cửu dương huyền công" làm chủ đạo, "Thần Hùng quyết", "Thần Ưng quyết" làm phụ trợ cũng đủ nghịch thiên cường đại rồi.

Đang lúc suy nghĩ đến điều này, Dương Thạc đột nhiên cảm giác được, bên trong Cửu Dương Chân Thân của mình, cái nguyên lực thần hoang vừa mới tu luyện được không ngừng lưu chuyển bên trong hơn bốn ngàn khiếu huyệt của mình.

Dưới sự lưu chuyển của nguyên lực thần hoang, hơn bốn ngàn khiếu huyệt của mình bắt đầu vùng lên.

Nguyên lực thần hoang giống như được dán lại.

Dán hơn bốn ngàn khiếu huyệt của Dương Thạc lại cùng một chỗ.

- Chẳng lẽ muốn đột phá đến cảnh giới Võ Tôn cao giai?

Khiếu huyệt dung hợp, Dương Thạc lập tức hiểu rõ, đây chính là dấu hiệu Cửu Dương Chân Thân của mình sắp đột phá.

Hơn bốn ngàn khiếu huyệt dung hợp thành hai ngàn không trăm hai mươi tư khiếu huyệt. Chính mình cũng sắp sửa tiến vào Võ Tôn cao giai rồi.

Cũng là lúc đột phá rồi.

Đối với lần này, Dương Thạc thật ra cũng không kinh ngạc lắm.

Trong không gian Thập phương ca sa, Dương Thạc tu luyện suốt bảy tháng. Trong một thời gian như thế, mặc dù Dương Thạc luôn luôn lĩnh ngộ nhưng Cửu Dương Chân Thân vẫn vận chuyển công pháp thuần dương, hấp thu dương khí bên trong Thập phương ca sa, tích lũy được một công phu thâm hậu.

Chỉ cần có một cơ hội, tùy thời đều có thể đột phá.

Mà lĩnh ngộ được "Thần Ưng quyết" cũng chính là cho Dương Thạc một cơ hội thật lớn để đột phá.

- Hôm nay, ta, Huyết Phi, Tiểu Địch có thể đồng thời đột phá. Tuyệt đối là tam hỉ lâm môn.

Dương Thạc trong lòng vui sướng vô cùng.

Còn Tiểu Hỏa, sớm đã đạt đến cảnh giới Võ Tôn trung giai rồi. Hắc Hùng thì còn đi trước Huyết Phi, hoàn thành đột phá. Hiện tại cũng là Võ Tôn sơ giai.

Trong không gian Thập phương ca sa, hai người ba thú toàn bộ đã đạt đến cảnh giới Võ Tôn, xem như là thực lực mạnh nhất.

Phỏng chừng, đột phá của mình không phải không thể hoàn thành trong dăm ba bữa nữa. Dương Thạc hít sâu hai cái, cố gắng kềm nén sự hưng phấn. Hai mắt khép kín, bắt đầu đột phá.

Ba ngày trôi qua rất nhanh.

Rầm rầm rầm rầm!

Hai ngàn không trăm bốn mươi tám tiếng nổ phát ra từ bên trong Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc rốt cuộc đã chính thức đột phá, đạt được cảnh giới Võ Tôn cao giai.

Rống!

Một tiếng hú hưng phấn phát ra từ trong miệng Dương Thạc.

Ken két!

Nắm chặt tay, Dương Thạc rõ ràng có thể cảm nhận được sức mạnh bên trong Cửu Dương Chân Thân.

Cảnh giới Võ Tôn cao giai.

Phải biết rằng, Dương Thạc mặc dù thi triển Hắc Hùng biến thân, nhưng bất quá cũng chỉ là cảnh giới Võ Tôn cao giai thôi. Hiện tại, Cửu Dương Chân Thân không cần biến thân cũng đã là Võ Tôn cao giai rồi. Mạnh mẽ vô cùng.

- Còn có....biến thân.

Trong đầu Dương Thạc, linh quang chợt thoáng.

Hiện tại, Cửu Dương Chân Thân thi triển Huyền Ưng biến thân tầng thứ nhất, không thể nghi ngờ lập tức có thể bước vào cảnh giới Võ Tôn cao giai. Còn bây giờ, Dương Thạc đã lĩnh ngộ được "Thần Ưng quyết". Vận chuyện công pháp này sẽ có khả năng thúc đẩy kích phát càng nhiều huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ. Khi đó, rất có thể sẽ mở ra được Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai.

Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai, thực lực cường đại đến cảnh giới nào thì thật khó nói.

Thử xem rồi nói sau.

Không chút do dự, Dương Thạc lập tức hạ quyết tâm thử nghiệm một chút, xem Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai rốt cuộc cường đại như thế nào.

Hít sâu một hơi, Dương Thạc bắt đầu vận chuyển "Thần Ưng quyết".

- Bộ công pháp kia, tất nhiên cũng có mười tám điểm phù hợp với chân thân, sáu điểm phù hợp với cơ thể.

Độ phù hợp của Thần Ưng quyết cũng gần giống như Thần Hùng quyết.

Độ phù hợp đủ cao, khi vận chuyển nguyên lực thần hoang, Dương Thạc cũng không hề cố kỵ. Huống hồ, đây dù sao cũng là Cửu Dương Chân Thân, đánh cũng không tiêu tan. Bất diệt mãi mãi. Cho dù vận chuyển nguyên lực thần hoang quá nhanh, xảy ra vấn đề thì cũng không đến mức nghiêm trọng. Dương Thạc trực tiếp đem Thần Ưng quyết dùng tốc độ gấp ba lần để vận chuyển.

Ken két, ken két.

Thần Ưng quyết tốc độ gấp ba tức khắc phát ra một đại lượng huyết mạch Huyền Ưng thượng cổ.

Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc bắt đầu phát sinh biến hóa.

Vù!

Hai cánh chim thật lớn xuất hiện.

Đồng thời, bề ngoài của Cửu Dương Chân Thân cũng liên tục phát ra tiếng vang ken két.

Đầu tiên là vị trí hai tay, lập tức bao trùm một lượng màu đen như giáp cứng, chẳng khác gì Huyền Ưng lợi trảo. Có khác là Huyền Ưng biến thân tầng thứ nhất, hai tay của Dương Thạc không chỉ bao trùm giáp cứng mà hình thái cũng trở nên giống móng vuốt của Huyền Ưng như đúc.

Huyền Ưng trảo gần như không có bàn tay, chỉ có năm ngón tay thon dài.

Còn bây giờ, hai tay của Dương Thạc được bao trùm một lớp giáp cứng, hình thái vẫn không có biến hóa, vẫn là bàn tay của con người, chỉ là giống như mang một lớp bao tay thép mà thôi.

Ken két, ken két!

Bàn tay bao trùm một lớp giáp cứng đen sắc, cứ tiếp tục kéo dài đến cẳng tay, cánh tay, bờ vai...

Toàn bộ hai cánh tay cuối cùng đã được bao phủ lớp giáp cứng đen sắc.

Ken két, ken két!

Ngay sau đó, giáp cứng đen sắc này trực tiếp kéo dài đến miệng của Dương Thạc.

Tại vị trí miệng, toàn bộ đều bị lớp giáp cứng này bao trùm. Độ dầy của nó so với hai cánh tay còn dày hơn. Lực phòng ngự rõ ràng càng mạnh.

Bụng, thậm chí là hai chân.

Ken két!

Cuối cùng một tiếng vang nhỏ vang lên. Lớp giáp cứng đen sắc đã bao trùm toàn bộ đầu, mặt của Dương Thạc.

Lớp giáp cứng này cũng không phải là cùng một khối.

Mà là từ những khối nhỏ kết hợp lại.

Những mảnh nhỏ giáp cứng này hình dạng cũng không theo quy tắc, nhưng tả hữu đối xứng, không hỗn độn. Sau khi bao trùm toàn bộ đầu mặt của Dương Thạc, nhìn từ bên ngoài, ngũ quan của Dương Thạc thập phần hiện ra rõ ràng. Mặc dù bao trùm một lớp hắc giáp, toàn bộ diện mạo đều là đen sắc, nhưng liếc mắt một cái thì vẫn là góc cạnh rõ ràng.

- Toàn thân trên dưới đều là hắc giáp?

Thanh âm ồm ồm phát ra từ cổ họng Dương Thạc.

Phần đầu bị bao trùm, khiến cho miệng của Dương Thạc bị chặn lại, giống như đang đeo một cái mặt nạ. Tiếng nói cũng bị thay đổi.

- Sức mạnh vẫn chỉ gia tăng một cấp, đạt đến cảnh giới Võ Tôn cao giai. Nhưng toàn thân từ trên xuống dưới đều là hắc giáp. Hiện tại, độ cứng của Cửu Dương Chân Thân chỉ sợ là đạt đến một cực độ biến thái?

Dương Thạc trong lòng âm thầm giật mình.

Hắc Hùng biến thân, chủ yếu là sức mạnh khí huyết tăng trưởng. Từ tầng thứ nhất tăng lên cảnh giới tam giai; tầng thứ hai tăng lên cảnh giới tứ giai.

Huyền Ưng biến thân sức mạnh khí huyết tăng lên hữu hạn, nhưng cường độ cơ thể lại được tăng trưởng trên diện rộng. Tầng thứ nhất có thể so với độ cứng của móng vuốt đại bàng, hay dao găm sắt thép.

Hiện tại, toàn thân trên dưới đều bao trùm hắc giáp, độ cứng phỏng chừng lại được tăng lên lần nữa.

Cang, cang!

Hai tay nhẹ nhàng ma sát, phát ra thanh âm của kim loại chạm vào nhau.

- Độ cứng này tuyệt đối còn cứng hơn cả dao găm sắt thép. Phỏng chừng là cảnh giới Thần binh cấp hai.

Dương Thạc thầm nghĩ.

Dao găm thép hình hoa cúc, tuy nói rằng được trang bị độ cứng mạnh nhất, nhưng miễn cưỡng chỉ được xem là cảnh giới Thần binh cấp một, không thể so với Huyền Ưng trảo thượng cổ.

Hiện tại, Dương Thạc cảm nhận được, lớp giáp đen bao bên ngoài cơ thể của mình độ cứng còn hơn cả dao găm hình hoa cúc. Cho dù không được như cấp độ của Huyền Ưng đoạn trảo, nhưng ít ra cũng là Thần binh cấp hai.

Hai cánh vỗ xuống, phát ra âm thanh giòn vang.

Dương Thạc phát giác, đôi cánh phía sau mình cũng bao trùm lông chim màu đen nhánh. Độ cứng cũng không sai biệt lắm so với lớp hắc giáp bao trùm cơ thể.

- Thần binh cấp hai!

- Hơn nữa, vẫn là thần binh hình người cấp hai.

Nghĩ tới những thứ này, Dương Thạc không khỏi hít sâu một hơi.

- Thử xem uy lực của Huyền Ưng biến thân tầng thứ hai này xem.