Bọn họ từ chỗ An Võ Hầu Trình Ngọc sớm biết khói độc của Huyết Phi lợi hại, trước khi vào Yến sơn đã chuẩn bị đan dược giải độc.
Nuốt đan dược giải độc xong khói độc của Huyết Phi ảnh hưởng bọn họ giảm hiệu quả tới chín phần.
Hồng hộc hồng hộc!
Ngựa chạy như điên, trong phút chốc chui vào rừng rậm đằng trước.
Ít nhất có thể dễ dàng phân biệt phương hướng, tìm được vị trí kinh thành Đại Chu triều, Yến sơn. Sau khi tập trung cắt hư không, khoảng cách trăm vạn dặm lập tức đến ngay.
Tất nhiên Dương Thạc phải chờ đột phá rồi mới trở về kinh thành, Yến sơn.
Trong con sông nhỏ này Dương Thạc tu luyện suốt năm ngày.
Trong năm ngày này, một ngàn năm trăm sáu mươi âm khiếu vẫn cứ kêu ong ong cộng minh nhưng không thể đâm thủng tầng cửa sổ giấy cuối cùng, hoàn toàn đả thông, đi vào võ sư sơ giai.
Ngày thứ năm, buổi tối.
- Luôn ở trong sông nhỏ tu luyện e rằng trong chốc lát khó thể đột phá.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Không thể cứ bế môn tạo xa. Thôi, không cần chấp nhất đột phá, khống chế Thập phương cà sa trở về Yến sơn nhìn xem rồi tính đi!
Dương Thạc ra khỏi sông nhỏ, động ý niệm. Cửu Dương chân thân xuất khiếu, rạch không gian Thập phương cà sa, xuất hiện trên bầu trời Đông hải.
Thập phương cà sa nổi trên mặt biển.
Dương Thạc tùy tay bắt lại Thập phương cà sa choàng trên người. Khi Thập phương cà sa bay tới người Dương Thạc thì bao chặt Cửu Dương chân thân, không lớn, cũng không nhỏ. Cửu Dương chân thân của Dương Thạc có thể tùy ý biến ảo lớn nhỏ, Thập phương cà sa có công năng tương tự.
Dương Thạc ngẩng đầu nhìn bầu trời, một vòng trăng tròn treo trên cao.
- Ủa? Hôm này là ngày mười lăm tháng tám... Tết Trung Thu?
Dương Thạc tính nhẩm ngày, phát hiện hôm nay là trung Thu.
Cửu Dương chân thân bềnh bồng trên mặt biển, nhìn vầng trăng trên bầu trời, lòng Dương Thạc dâng trào cảm thán, đọc một câu thơ:
Tết Trung Thu là ngày Trung Thu, nhưng đối với Dương Thạc thì ngày hội này không có ý nghĩa gì lớn. Năm ngoái Dương Thạc và Tiểu Địch cùng nhau, mẫu thân sớm qua đời, phụ thân thì chưa từng cùng Dương Thạc qua ngày hội này.
Trung Thu thì Trấn Quốc Công phủ có tổ chức tiệc, nhưng Dương Thạc là thứ tử hèn mọn, không có tư cách tham gia
Dương Thạc nhìn trăng tròn thầm nghĩ:
- Không biết bây giờ Tiểu Địch ra sao rồi, có lẽ cùng các trưởng bối sư môn như Tiễn Nguyệt, Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh cùng nhau qua Trung Thu.
- Trăng tròn... Trăng tròn...
- Vầng trăng này phát ra ánh sáng bạc khác với ánh sáng của Thái dương chân hỏa, đây là một loại chí âm... Chí âm...
Dương Thạc nhìn chằm chằm mặt trăng, lòng máy động.
Dường như Dương Thạc đã bắt được cái gì.
- Thái dương, phát ra là hơi thở thái dương chân hỏa, là chí dương!
- Ánh trăng dù cũng phát ra ánh sáng nhưng không cực nóng dương tính mà là lạnh lẽo chí âm. Trên đời này bóng đêm lạnh như nước... Đây là một loại chí âm của Thái âm chân hỏa.
Mắt Dương Thạc sáng ngời:
- Hiểu được! Rốt cục hiểu ra rồi!
Như thân thể của Dương Thạc tu luyện "huyền thủy ngưng thân quyết" là pháp quyết chí âm, hiện giờ hắn cảm nhận được chân lý ánh trăng phát ra "Thái âm chân hỏa", xác định giúp ích lợi cho thân thể đả thông âm khiếu, đột phá cảnh giới.
Lòng ngộ ra, Dương Thạc vèo một tiếng, Cửu Dương chân thân lại chui vào trong không gian Thập phương cà sa, tiến vào thân thể trầm tư, bắt đầu cảm ngộ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sau đó một ngàn năm trăm sáu mươi âm khiếu trong người Dương Thạc đột nhiên quán thông.
Đột phá!
Lĩnh ngộ chân lý Thái âm chân hỏa xong Dương Thạc rốt cuộc đánh vỡ bình chướng cuối cùng, thân thể hoàn toàn đột phá đến đẳng cấp võ sư sơ giai.
- Phù.
Sau đó trong người Dương Thạc tràn ra từng đợt lửa màu bạc trắng.
Những ngọn lửa này không giống Thái dương chân hỏa nóng cháy có thể đốt diệt hết thảy mà là hết sức lạnh lẽo.
- Đây là... Thái âm chân hỏa!
Dương Thạc không cần nghĩ cũng biết lửa màu bạc này chính là Thái âm chân hỏa, sau khi thân thể đột phá thì có bí pháp mới.
Thuộc tính của Thái âm chân hỏa hoàn toàn khác với Thái dương chân hỏa của Cửu Dương chân thân, trái ngược nhau.
- Thái dương chân hỏa, thuộc tính là đốt diệt hết thảy. Còn thái âm chân hỏa, hình như là... Thẩm thấu! Thẩm thấu giống như nước!
Lòng Dương Thạc máy động, trong tay xuất hiện một lũ thái âm chân hỏa, hắn điều tra đặc tính của nó.
Không cuồng bạo nóng cháy như Thái dương chân hỏa mà là một loại lửa cực kỳ âm nhu, uy lực không kém hơn Thái dương chân hỏa. Dương Thạc phát hiện Ẩn Giao Vương có thể thẩm thấu vào trong các loại vật chất, nhẹ nhàng phá hủy, đập vỡ vật chất.
Dương Thạc cảm thán rằng: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: Trà Truyện chấm c.o.m
- Lặng lẽ thẩm thấu, mạnh quá.
- Không biết cùng lúc sử dụng Thái dương chân hỏa, Thái âm chân hỏa thì sẽ như thế nào? Là triệt tiêu lẫn nhau, không có chút uy lực hay là...
Lòng máy động, Dương Thạc lập tức phát ra Thái âm chân hỏa, trong Cửu Dương chân thân phát ra Thái dương chân hỏa.
Nhanh chóng hòa hợp hai ngọn lửa rồi quăng ra xa vài chục trượng.
Xẹt xẹt xẹt xẹt!
Hai ngọn lửa tụ tập lại kêu xèo xèo.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hỗn hợp Thái Âm thái dương chân hỏa nổ tung, uy lực cường đại hơn đơn thuần Thái dương chân hỏa gấp bốn, năm lần, thậm chí ngang ngửa một kích mạnh nhất của cao thủ đẳng cấp võ sư trung giai.
Mắt Dương Thạc sáng ngời:
- Mạnh như vậy sao?
Cùng sử dụng Thái dương chân hỏa, Thái âm chân hỏa thì sinh ra hiệu quả nổ tung, uy lực nhân lên?
Lòng Dương Thạc máy động, vung tay, một luồng con dao chân khí rít gào lao ra, bên trong ẩn chứa Thái âm chân hỏa.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Thái âm chân hỏa cũng có thể phát động đại nhiên mộc đao pháp, nếu có thể hỗn hợp Thái âm chân hỏa, Thái dương chân hỏa lại phát động 'Âm dương đại nhiên mộc đao pháp' thì uy lực một đao này sẽ tăng gấp một, hai lần.
Phập! Phập! Phập!
Trong không gian Thập phương cà sa, Dương Thạc nheo mắt, liên tục phất tay, từng đợt Đại nhiên mộc đao pháp bay ra theo tay hắn vung.
Đại nhiên mộc đao pháp này có uy lực không quá mạnh mẽ, chỉ bằng một phần mười Đại nhiên mộc đao pháp mạnh nhất của Dương Thạc. Khi thì trong Đại nhiên mộc đao pháp mang hơi thở Thái dương chân hỏa, đôi lúc lại ẩn chứa hơi thở Thái âm chân hỏa.
Hai loại lửa theo Dương Thạc tùy ý cắt, rất là quen tay.
Dương Thạc liên tục chém ra mấy trăm Đại nhiên mộc đao pháp, chợt mở to mắt.
Trong mắt Dương Thạc bắn ra đoàn sáng.
Phập!
Ngay sau đó, Dương Thạc vung tay trái, một luồng đao khí hùng hồn bắn ra từ kinh mạch, kêu vù vù lao tới trước.
Xẹt xẹt xẹt xẹt!
Đao khí mới bay ra ba trăm trượng liền phình to gấp mấy lần, biến thành đao khí rộng hai thước, dài hai trượng, đúng là pháp môn Đại nhiên mộc đao pháp rồi!
Cùng lúc đó, trong đao khí Đại nhiên mộc đao pháp ẩn chứa Thái dương chân hỏa màu trắng, Thái âm chân hỏa màu bạc nhấp nháy. Hai ngọn lửa đan vào nhau phát ra tiếng xèo xèo khe khẽ. Bởi vì màu của hai ngọn lửa cùng là trắng, không khác biệt quá rõ ràng nên thoạt trông Đại nhiên mộc đao pháp chẳng có gì đặc biệt.