Vô Tận Thần Công

Chương 161: Nhân Hoàng Phiên Thiên? Ta trấn áp ngươi!

- Trận đấu này vẫn còn tiết mục thú vị?

Nghe Càn Minh Vũ nói, tim Dương Thạc khẽ động.

Vốn dĩ Dương Thạc nghĩ Càn Minh Vũ muốn thỉnh giáo mình chẳng qua là cọ xát bình thường, hắn cũng không để tâm lắm. Nhưng Càn Minh Vũ nói đến mục thú vị thì Dương Thạc không thể không để tâm nữa.

Thua chẳng qua chỉ bị phạt ba chén rượu.

Nhưng thắng thì có thể bảo Càn Minh Vũ làm cho minh một việc.

- Vừa hay mình còn muốn Càn Minh Vũ giúp mình cứu Tiểu Hoạch ra. Nếu lần này thắng Càn Minh Vũ, đưa ra yêu cầu này thì coi như mọi việc thuận lợi…

Dương Thạc nghĩ bụng.

Có lẽ một số việc quá to tát khác Càn Minh Vũ sẽ không làm cho Dương Thạc, nhưng chuộc một nữ tử trong Ngọc Mạt Lâu, với Càn Minh Vũ mà nói dễ như trở bàn tay, chẳng mất bao nhiêu công, còn có thể khiến Dương Thạc nợ một ân tình, sao Càn Minh Vũ không vui vẻ làm chứ?

- Nếu vương gia đã muốn cọ xát thì Dương mỗ cũng cung kính không bằng tuân mệnh!

Dương Thạc cười nói với Càn Minh Vũ.

- Tốt, tốt!

Nghe Dương Thạc đồng ý, hai mắt Càn Minh Vũ sáng lên, miệng nói liền hai chữ "tốt".

Thân thể rung lên, uỳnh một tiếng, chiếc cẩm bào trên người Càn Minh Vũ phồng lên, hai cánh tay rung một cái, chiếc cẩm bào tuột khỏi người hắn, chỉ còn lại bộ trang phục sát người.

- Tất cả thị vệ lùi ra mười trượng. Bản vương và Dương huynh đệ cọ sát, không một ai được phép làm phiền! Dương huynh đệ, bản vương không khách khí đâu, hãy tiếp một quyền của bản vương!

Càn Minh Vũ quả nhiên có bản sắc của người ham mê võ công, chỉ một lần giao đấu cọ xát cũng khiến hắn phấn khích đến vậy, liền gọi Dương Thạc thành "huynh đệ" luôn. Sau khi quát lui thị vệ, Càn Minh Vũ cũng không khách khí, không nói bất cứ lời thừa thãi não, thân hình lướt tới như chớp, chớp mắt đã tới trước mặt Dương Thạc tung một quyền!

Uỳnh uỳnh!

Làn sóng khí mạnh mẽ ập về phía Dương Thạc.

Tuy đánh trước nhưng Càn Minh Vũ cũng biết chừng mực, khống chế sức mạnh, uy lực một quyền này chỉ bằng một kích của cường giả Luyện Khí cao giới, cũng không dùng võ kỹ tinh diệu, chỉ đánh một quyền để thăm dò vậy thôi.

- Đánh hay lắm!

Đối mặt với một quyền của Càn Minh Vũ, thần sắc Dương Thạc nhanh chóng ngưng đọng.

Càn Minh Vũ là người mê võ, Dương Thạc cũng không kém, cùng lúc với Càn Minh Vũ tung quyền, khí kình toàn thân Dương Thạc cũng có cảm ứng tự động bùng lên, khí huyết toàn thân sục sôi!

- Tiếp ngơi một quyền trước!

Dương Thạc bão nguyên thủ nhất, hai tay bắt chéo đỡ lấy một quyền của Càn Minh Vũ.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, quyền của Càn Minh Vũ đánh lên hai tay Dương Thạc, làn sóng khí nổi lên cuồn cuộn, thân thể Dương Thạc vững như bàn thạch không động đậy chút nào. Quyền của Càn Minh Vũ không gây chút tổn hại nào cho hắn

Ưng Hùng Hợp Kích, Hùng thủ!

Lần này Dương Thạc thi triển Hùng thủ, đừng nói là quyền Luyện Khí cao giới, ngay Võ Sư cũng chưa chắc dễ dàng công phá được phòng ngự của Dương Thạc.

- Giỏi! nguồn Trà Truyện

Thấy Dương Thạc nhẹ nhàng đỡ được một quyền của mình, Càn Minh Vũ khen một câu.

- Dương huynh đệ, ta dùng lực đây!

Càn Minh Vũ thét lên một tiếng rồi lại xuất ra một số quyền!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!

Quyền tung ra liên tiếp, mỗi quyền đều được khống chế ở thực lực Luyện Khí cao giới, nhưng Càn Minh Vũ nói cho cùng vẫn là cường giả Võ Sư đỉnh phong, lĩnh ngộ với khí kình, chiêu pháp cũng vượt xa cao thủ Luyện Khí bình thường. Tuy không thi triển võ kỹ nhưng quyền nào cũng ngang với công kích toàn lực của võ giả tầng thứ của Gia La Minh.

Binh binh binh!

Thế nhưng, đối mặt với công kích của Càn Minh Vũ, Dương Thạc vẫn bình tĩnh nhàn nhã hoá giải công thế của Càn Minh Vũ.

- Chỉ thủ không công? Xem ra Dương huynh đệ vẫn còn giấu diếm, vậy bản vương không nương tay nữa.

Càn Minh Vũ đã phấn khích từ lâu, hét lên một tiếng, từ trong cơ thể toả ra vô số tầng khí kình.

Từng tầng khí kình này mang chút cảm giác nghịch chuyển càn không. Chân khí toả ra của Dương Thạc chạm phải khí kình của Càn Minh Vũ thì bị bóp méo, không thể gây nên bất cứ ảnh hưởng nào tới Càn Minh Vũ. Nhưng với ảnh hưởng của khí kình Càn Minh Vũ, Dương Thạc cảm giác mỗi động tác của mình rất tốn sức.

- Đây là thần công của hoàng thất Đại Châu, "Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết"?

Tâm thần khẽ động, trong đầu Cổ Thần loé lên suy nghĩ như vậy.

- Rốt cuộc vẫn là công pháp tuyệt học cấp thần công bí điển. Thuần Dương Công của ta căn bản không thể sánh được nới nó. Chân khí hai bên giao kích, chân khí Thuần Dương của ta sẽ bị áp chế hoàn toàn…

Khác biệt lớn nhất giữa công pháp cấp cao và cấp thấp đó là tầng thứ chân khí tu luyện ra khác nhau.

Chân khí tu luyện từ công pháp cấp thấp gặp của cấp cao thì sẽ bị áp chế, không thể phát huy được công hiệu!

Trước đó Dương Thạc và Dương Tử Gi giao đấu, với Trình Tử Dương, thậm chí là Gia La Minh đều phải chọn đúng thời cơ một chiêu tất sát, dù công pháp có bị áp chế cũng không sao.

Giờ mình giao đấu với Càn Minh Vũ, so về khí kình Dương Thạc đã rơi vào thế yếu.

- Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết, đảo lộn trời đất, nghịch chuyển càn không, quả nhiên không tầm thường!

Trước công kích của Càn Minh Vũ, Hùng thủ của Dương Thạc dường như không giữ vững nổi.

- Không chống đỡ được thì không chống đỡ nữa. Thất vương gia, tiếp một chiêu Huyền kích của ta đây!

Rồi khí thể trên người Dương Thạc đột nhiên thay đổi.

Từ sự hùng hồn vững chắc của Hùng thủ, đột nhiên trở nên sắc bén.

Uỳnh uỳnh!

Một trảo tung ta!

Ầm ầm!

Grào! Grào!

Đệ nhất trùng Hổ Báo Lôi Âm cũng được phát ra!

Đệ nhất trùng Hổ Báo Lôi Âm chính là bí pháp tôn giả võ đạo, dùng bí pháp này sẽ phát tám được ảnh hưởng của Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết đối với Dương Thạc.

Càn Minh Vũ chỉ cảm thấy một trảo của Dương Thạc giống như một con Huyền Ưng khí thế mạnh mẽ đến cực điểm lao xuống tấn công mình. Chân khí Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết quanh Càn Minh Vũ bị đánh tan đi do cú lao của Huyền Ưng, không hề có khả năng chống đỡ.

Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết, đảo lộn trời đất, nghịch chuyển càn khôn nhưng đối mặt với Huyền Ưng thì chẳng có chút tác dụng nào!

- Công thế mạnh mẽ thật!

Sắc mặt Càn Minh Vũ bỗng chốc trở nên ngưng trọng, lúc này cuối cùng hắn cũng hiểu Trình Tử Dương vì sao đã có tu vi Luyện Khí đỉnh phong, có Vân Hoàng Đạp Lãng Quyết thôi động Đại Bàn Long Thủ mà vẫn bị Dương Thạc áp chế.

Bàn Long thì sao? Đối mặt với Thượng Cổ Huyền Ưng, có thể bị một trảo bóp nát.

Nhân Hoàng thì sao? Dù có tập trung khí vận của thiên hạ nhưng vẫn khó lòng chiến đấu được với Thượng Cổ Huyền Ưng…

Càn Minh Vũ cảm giác toàn thân mình dưỡng như bị móng vuốt của một con Huyền Ưng khổng lồ quắp chặt. Với sức mạnh ấy, gân cốt hắn phát ra những tiếng răng rắc, sức mạnh Luyện Khí cao giới căn bản không thể chống đỡ được. Thậm chí dưới khí thế này, dường như Càn Minh Vũ cũng giống như Trình Tử Dương, bị chèn ép đến quỳ xuống!

Tác giả: Linh Ẩn Hồ