Trong lòng Đạm Thai Tử Nguyệt, Cốc Tâm Hoa phức tạp, thấp giọng chúc mừng, sau đó liền lui xuống, cũng không ai biết trong lòng bọn họ nghĩ gì.
Đối với những điều này Diệp Bạch cũng không để ý, hắn thản nhiên đáp lễ trở lại, sau đó đã được các vị trưởng lão đi về phía sau hậu viện.
Cốc chủ của Tử Cảnh Cốc Túc Hàn Sơn đang chờ hắn. Nguồn tại http://Trà Truyện
Một đêm không có vấn đề gì để nói.
Chỉ là đối với rất nhiều người đêm này là đêm không ngủ đối với bọn họ.
Tuy nhiên Diệp Bạch lại ngủ rất yên ổn, không có bao nhiêu người quấy rầy hắn, các vị trưởng lão chúc mừng hắn vài câu đã quay trở lại.
Tuy nhiên các tông chủ khác thì không như vậy.
Ngày thứ hai, vạn dặm không có mây.
Khi Diệp Bạch xuất hiện ở hậu viện Lôi Tông, không ít tông chủ đều có đôi mắt thâm quầng, hiển nhiên đêm qua bọn họ không ngủ.
Nguyên nhân thế nào không hỏi cũng biết.
Hôm nay cũng chính là lễ trao phần thưởng.
Các đại tông môn chủ trừ Bái Kiếm Cốc đã rời đi thì toàn bộ đều đến đầy đủ.
Hoàng bảng mười người đầu tiên, ngoại trừ Hắc Ma Vương Yến Cực Sơn đã mất tích thì Lôi Tông Lôi Hành Không cũng không xuất hiện, một bộc nhân áo đen đến lĩnh phần thưởng thay cho hắn.
Người bộc nhân này toàn thân mặc hắc bào, không thấy diện mục, toàn thân u linh, không ai dám nhìn hắn nhiều.
Tám người còn lại toàn bộ đều tề tựu, đứng ở trên đài cao mà hơi trầm mặc.
Hôm nay cũng là ngày tỷ thí cuối cùng ở Tiên Thiên đài.
Phần thưởng từ vị trí thứ mười trở lên mỗi thứ đều khiến cho mọi người phải kinh ngạc.
Hoàng bảng thứ mười, Hắc Ma vương Yến cực Sơn được thưởng một thanh tam giai trung cấp, đó là Nhạn Minh Vô Song Kiếm, một đệ tử của Ma Thần Cốc đến lĩnh thay cho hắn.
Hoàng bảng vị trí thứ chín chính là Liễu Nhân Cốt của Trường Kiếm Môn, phần thưởng chính là một thanh tam giai cao cấp Tùng Hàn Lưu Tinh Kiếm.
Hoàng bảng thứ tám, Cao Tinh Tinh của Thực Hồn Tông, nhận được một viên tam giai cao cấp linh đan, Niệm Bích Hồi Tinh Đan, có thể giúp đột phá bình cảnh, mặc dù mỏng manh nhưng giá trị tuyệt đối không nhỏ.
Hoàng bảng vị trí thứ bảy, Lôi Tông Lôi Thiên Hình được thưởng một cặp Lôi Điện Thanh Quang thủ sáo, tử quang lưu chuyển, đao kiếm không thể làm bị tổn hại, quả là một cặp lợi khí.
Hoàng bảng vị trí thứ sáu, thứ năm cũng có thưởng phần thưởng vô cùng trân quý.
Hoàng bảng vị trí thứ tư Yến Bạch Bào nhận được một viên Kim Lam Thánh Thạch, nghe nói có khả năng bổ sung linh hồn hiệu quả, trân quý vô cùng.
Mà hoàng bảng vị trí thứ ba Phó Tinh Di được thưởng một bộ Kiếm châu, ở bên trong có Kiếm pháp ám sát vô cùng đáng sợ.
Kiếm châu này nổi danh khắp Lam Nguyệt Công quốc, nghe nói là bảo vật con sót lại của một cường giả bán vương giai, so với Kim Lam Thánh Thạch của Yến Bạch Bào thì trân quý hơn không biết bao nhiêu lần.
Mà Lôi Hành Không thì nhận được một Tử Khí Trường Sinh dịch, đây là bí pháp tu luyện Thái Dịch Kim Hoàn thánh pháp, ngay cả các tông chủ của các đại tông môn cũng không nỡ sử dụng.
Tuy nhiên tất cả đều kém hơn so với phần thưởng của Diệp Bạch.
Diệp Bạch nhận được Sinh Tử Hoàng Dương châu, một trắng một đen, hắc châu ảm đạm không có ánh sáng trong khi đó bạch châu thì trong suốt, tạo ra một cảm giác kỳ lạ.
Hạt châu này sau khi nuốt vào chỉ cần người chết không quá một canh giờ thì có thể cải tử hồi sinh, chỉ là nếu như quá ba canh giờ thì không còn tác dụng nữa.
Nhân gian quỷ giới, đường sinh tử kỳ thật rất khó nói, dược thạch trân quý cũng không thể toàn năng.
Cho nên, trên thế gian này, tính mạng chính là thứ trân quý nhất, Nhạc Thành sau khi nhận được thì kinh hãi, ngón tay cũng trở nên run rẩy.
Hắn vốn không coi trọng kỳ tỷ thí Tiên Thiên đài này, giải quyết xong khúc mắc là sẽ ra đi, nhưng giờ thì phát hiện ra, thu thập của hắn có giá trị rất lớn.
Sau này tiến vào Kỳ Thiên Bí cảnh, Cửu Tử nhất sanh, cho dù Diệp Bạch có kiếm trận nhưng vẫn khó có thể đảm bảo an toàn.
Lúc này có một đôi song châu có lẽ Diệp Bạch sẽ có cơ hội sống sót trở về.
Tay của hắn nắm chặt không một tiếng động, hắn cũng không nói gì, trong lòng thở ra một hơi.
Nói thật hắn tuy biết con đường vương lộ nguy hiểm, khắp nơi đều là tử lộ, Nhạc Thành mặc dù có vốn liếng nhưng cũng chỉ nắm chắc ba thành mà thôi.
Một năm thực sự quá ngắn, hắn là huyền tông không có kinh nghiệm, so với những người khổ luyện vài chục năm thì so sánh cũng không bằng.
Cho dù có Kiếm Trận thì Nhạc Thành bất quá cũng chỉ là một trung vị huyền tông.
Bằng vào vị trí một huyền tông trung vị muốn tiến vào Kỳ Thiên Bí cảnh gian nan lại càng thêm gian nan, từ trước tới nay chỉ có Đỉnh Cấp Huyền tông mới có thể đánh bại quần hùng mà tiến vào trong đó. Những người đi vào cũng đều gặp phải cửu tử nhất sinh.
Bởi vì kỳ thí luyện của Kỳ Thiên Bí Cảnh chỉ còn bảy tám tháng thời gian nữa, thật sự không còn nhiều thời gian lắm, nếu như không tận lực thì khi tiến vào Kỳ Thiến Bí cảnh cũng là tiến vào con đường tử lộ.
Lúc trước hắn không thể không lo lắng, mọi người sống trên đời đều tiếc tính mạng của mình. Diệp Bạch cũng không phải là thánh nhân cho nên cũng không phải là ngoại lệ.
Trong bàn tay, Sinh Tử Hoàn Dương châu tựa hồ như cảm ứng được sự ba động của hắn đột nhiên trở nên ấm áp.
Ở bên kia, mọi người nhìn lên trên đài.
Môn chủ của Trường Kiếm môn, Phương Trung Kiếm nhìn lên trên đài, nhìn thấy tám người tinh thần phấn chấn, khí chất hiên ngang như rồng như phượng thì bất giác cảm thấy mình hơi già rồi.
Thở dài một hơi, hắn quay đầu nhìn mọi người cất tiếng cười:
- Diệp Bạch hiện tại đã là huyền tông cường giả, có nên phong hào hay không?
- Sao?
Nghe thấy lời nói của hắn, một số tông chủ của các đại tông môn ngẩn ra, sau đó nói:
- Không sai, không sai, Diệp Bạch hiện tại đã là trung vị huyền tông, tại sao lại không thể phong hào đây?
Mọi người trong thời gian ngắn liền nghị luận sôi nổi lên, mà cốc chủ của Ma Thần Cốc thì sắc mặt đột nhiên trở nên âm hàn, hắn híp mắt lại rồi nói:
- Chư vị, ta có một đề nghị, không biết mọi người thấy như thế nào?