La Tiễn cũng không khách khì mà cất nó vào trong ngực, sau đó lập tức đi ra, đêm hôm sau hắn đã trở về, lần này thu hoạch nhiều hơn một chút, tổng cộng điểm cống hiến thu được cũng hơn hai mươi.
Ngày thứ ba cũng thế, tuy nhiên chỉ có ba cây, có giá trị gần mười điểm cống hiến, ba ngày được hơn ba mươi điểm cống hiến.
Tuy không thể kiếm được nhiều hơn nữa, nhưng hiện tại số điểm cống hiến của Diệp Bạch đã đạt hơn bốn trăm.
Con số này quả là đã vượt qua sự ước đoán của Diệp Bạch trước kia, mà La Tiễn ở hai ngày cuối cùng vẫn tận lực kiếm điểm cống hiến, kéo dài sự chênh lệch giữa hắn và Trương Huyền Hạo.
Trương Huyền Hạo dĩ nhiên là biết La Tiễn cũng âm thầm thu mua linh thảo, nhưng hắn không để ý tới, tất cả đều cười lạnh nói:
- Xem ai thu mua được nhanh hơn, luận về thực lực các ngươi chỉ là một đám cặn bã, luận về tài lực, các ngươi cũng vậy.
Nếu như lúc đó hai người ném ra một hạt Hỏa Lôi Tử thì bọn họ đã sớm phải đi gặp Diêm Vương, tuy nhiên hiện tại hai người vẫn phải nhẫn nhịn.
Diệp Bạch và La Tiễn không thèm để ý.
Mà bọn họ có lẽ không ngờ rằng Diệp Bạch trên người vốn có hơn ba trăm điểm cống hiến, hiện tại đã hơn bón trăm điểm, đó không phải là một con số nhỏ. Bọn họ hiện tại quá con thường Diệp Bạch, đợi đến ngày cuối cùng, khi thành tích được công bố, lúc đó bọn họ hối hận cũng đã muộn.
Đồng thời mấy ngày này Diệp Bạch cũng đã đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp đỉnh phong, sắp chạm vào quan khẩu của huyền sĩ cao cấp. Tuy nhiên bất kể hắn tu luyện thế nào cũng vô phương.
Chỉ có đánh vỡ bức tường cản trở trước mắt thì mới có thể tiếp tục tu luyện, chỉ là cái này cần phải có cơ duyên. Cho nên Diệp Bạch tạm thời đình chỉ việc tu luyện huyền khí, tiếp tục tu luyện Bạch Thủ Thái Huyền Kinh, chờ đợi thời cơ.
Một đêm này, Diệp Bạch đã đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp đỉnh phong. Lúc này hắn lại ngồi ở trong phòng, hấp thụ tinh quang, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được tinh quang từ từ dung nhập vào trong cơ thể. Lúc này hắn vẫn không bối rối, bảo trì sự linh động trong lòng, cuối cùng tờ thứ nhất của Bạch Thủ Thái Huyền Kinh đã được Diệp Bạch tu luyện tiến tới một bước dài.
Tinh thần Diệp Bạch tuy chư lột xác nhưng mấy ngày sau sẽ dễ dàng hơn, điều kế tiếp chính là làm sao hiểu được tinh quang, cảm nhận được tinh quang, hấp thu linh nguyên, tinh thần.
Tuy nhiên, hai bước này so với việc hấp thu tinh quang thì còn gian nan hơn gấp trăm lần, tạm thời không nên vội.
Dù sao thời khắc này dục tốc bất đạt, loại tu luyện này phải giữ cho trong lòng yên tĩnh sáng như gương soi, chỉ có như vậy mới cảm nhận được ý cảnh tinh quang, thu nạp tinh quang mà sử dụng, thay đổi thế giới tinh thần.
Xem ra về sau cần phải cố gắng, hiện tại mình vẫn chưa đạt tới tinh thần lực cấp ba nhưng với tình trạng này thì đó chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Ngày thứ mười bảy ở căn nhà gỗ, cũng chính là ngày thứ ba mươi chín của cuộc thí luyện, Diệp Khuyết đã tới đây. Toàn thân hắn tràn đầy những vết máu, sau khi đến đây, hắn tìm một gian nhà bế quan, cả đêm không đi ra.
Sau đó những người khác cũng lục tục kéo đến, đại bộ phậ đều bị thương, hội tụ tới nơi này. Tổng cộng đã cso bốn năm mươi người tới.
Ngày thứ mười tám chính là ngày cuối cùng của cuộc thí luyện, Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong cuối cùng cũng quay về, chỉ là tất cả bọn họ đều chật vật, vô cùng thê thảm, tuy nhiên trên khuôn mặt của bọn họ vẫn có một vẻ tươi cười.
Diệp Bạch Diệp Khổ nhìn dáng vẻ này thì biết bọn họ có thu hoạch, có xác suất cao tiến vào hai mươi lăm người dẫn đầu.
Hai người cười vui mừng.
Đồng thời những người khác cũng đi tới, hiện tại con số tụ họp ở đây đã qua sáu mươi người.
Cuối cùng cũng không có người đến nữa, lần thí luyện này có tất cả một trăm hai mươi sáu người tham gia, mà lúc hoàn thành chỉ có hơn sáu mươi người.
Tổng cộng chỉ có sáu mươi hai người còn sống trở về, còn có ai rớt lại phía sau không thì ai cũng không biết. Một số vị trưởng lão chấp sự đi vào bên trong tìm kiếm một khi phát hiện người bị thương thì sẽ giải cứu bọn họ.
Tuy nhiên số còn sống được ở trong đó là rất ít.
Mà cho dù số ít này có sống được thì cũng bị thương rất nặng, chỉ sợ đã bị những mãnh thú xé thành từng mảnh nhỏ rồi.
Tuy nhiên đây cũng là lựa chọn của bọn họ, không thể trách ai. Đọc Truyện Online mới nhất ở Trà Truyện
- Được rồi, tất cả mọi người đã đến đông đủ,chúng ta bắt đầu xác định thứ tự.
Không biết từ lúc nào, ngoại trừ Phương trưởng lão còn có ba trưởng lão khác đột nhiên xuất hiện. Phương trưởng lão nhìn mọi người, lạnh lùng mở miệng nói.
- Dạ.
Hơn hai mươi mấy chấp sự lập tức đáp lời, nhanh chóng sắp ra năm cái bàn, vị chấp sự áo lam ngồi ở trung tâm, ánh mắt của Phương trưởng lão tựa như là điện quang, quét lên mọi người:
- Ai tới trước?
- Ta tới trước.
Một thanh niên áo xanh đi ra, hắn tiến tới gần chiếc bàn, sau đó mang cái bao nhỏ của mình đặt lên trên đó, ở trên đó là ba đóa hoa bạch sắc, cùng với hai củ sâm hồng sắc.
Vị chấp sự kia nhìn qua một chút rồi kết luận:
- Nhất giai đê cấp Lãnh Ngân thảo một cây có giá trị mười điểm cống hiến, nhất giai trung cấp ma huyễn hoa có giá trị mười hai điểm cống hiến, nhị giai trung cấp Khổ Hồng Sâm hai củ có giá trị mười một cống hiến một củ, tổng cộng là ba mươi ba điểm cống hiên, không tệ, người kế tiếp!
Nói xong, lão ghi vào cuốn sổ vài nét bút, kêu hắn rời khỏi rồi gọi người tiếp theo.
Thanh niên áo xanh liền lui ra, sau đó Phương trưởng lão đưa cho hắn một thứ:
- Cầm lấy đi thứ này có thể giải trừ phong ấn của ngươi, khôi phục lại thực lực.
Nghe nói như vậy mọi người liền hoan hô, vốn những người khô đủ can đảm tiến ra bây giờ đều lập tức đi tới.
Mà thanh niên áo xanh kia lúc này đã lập tức khoanh chân ngồi xuống, phá giải phong ấn huyền khí, chỉ trong chốc lát hắn đã khôi phục lại tới cảnh giới huyền sĩ sơ cấp, trên khuôn mặt hiện ra một vẻ vui mừng.
Vị chấp sự áo lam kia vung tay lên, hắn lập tức hiểu ý ngoan ngoãn đứng qua một bên, chờ những người khác đăng ký.
Diệp Bạch cũng không gấp, hắn ở đám người mà yên lặng nhìn lại, La Tiễn cũng ở bên cạnh hắn, cuối cùng đưa cho hắn một cái bọc nhỏ, đây là sự cố gắng hai ngày cuối cùng của hắn, trong đó có hai Chu Linh thảo, hiện tại trong úi của Diệp Bạch đã có 444 điểm cống hiến.
Diệp Bạch tiếp nhận, hướng về phía hắn mà gật nhẹ đầu, hai người không nói gì thêm mà nhìn những người khác tới ghi danh.
Hơn sáu mươi người, năm mười người đã đăng ký, tốc độ vô cùng nhanh, mọi người cứ theo thứ tự đăng ký rồi giải phong hoàn khí, bọn họ sau khi giải phong được thì lập tức khôi phục bình thường, khuôn mặt lộ ra vẻ hưng phấn.
Tào Quốc An, Thiên Nhân Hà ba cây, Sinh Tử lan một đóa, Sương Lăng Hoa hai quả, giá trị là bốn mươi tám điểm cống hiến.
- Lý Thiếu, Hoàng Kim cúc một đóa, Nhất Chi Mai hai cây, Thất Tinh Biến Thảo ba cây tổng cộng là năm mươi hai điểm cống hiến.
Theo thanh âm của những người đăng ký, vị chấp sự áo lam nhanh chóng ghi những số liệu này trong hồ sơ, sau đó những người này liền đi qua bên cạnh mà giải phong huyền khí, có người uể oải có người vui mừng.
Tuy nhiên, đối với chuyện này Diệp Bạch không có biểu lộ gì, La Tiễn cũng hiện lên một vẻ không kiên nhẫn.
Đúng lúc này một thanh âm nhỏ nhẹ vang lên:
- Sài Hành Phong, nhị giai cao cấp linh hoa, Ti Trụ Diên vĩ có giá trị năm mươi ba điểm cống hiến, nhị giai cao cấp linh thảo, Lưu Ly Tịnh thảo có gái trị hai mươi hai điểm cống hiến, nhị giai trung cấp Tuyết Tích Hoa, giá trị hai mươi hai điểm cống hiên, nhị giai đê cấp Vũ Diệp Mính, có giá trị năm mươi hai điểm cống hiến, tam giai đê cấp Long Thuyền Thụ có giá trị bảy mươi ba điểm cống hiến.
Tổng cộng là hai trăm hai mươi hai điểm cống hiến.
Nghe thấy thanh âm này Diệp Bạch và La Tiễn hai người liền sáng ngời hai mắt, bọn họ nhìn lại thì thấy người này thân mặc tử y, khuôn mặt lãnh đạo, đằng sau lưng mang theo một thanh bảo kiếm, cũng là một trung cấp huyền sĩ giống như Diệp Bạch và Diệp Khổ.