Đương nhiên tinh thần công kích tuy cường lại nhưng nhiều người không dùng tinh thần công kích tấn công địch thủ được ngược lại còn bị cắn trả, nhẹ thì bị trọng thương, trở nên ngây ngốc, nặng thì tử vong.*
Cho nên dùng tinh thần công kích cũng phải chọn lựa đối thủ mà vận dụng, bình thường mà nói, Tinh Thần Công kích có thể đối cho dù không giết chết người khác cũng tạo nên ảnh hưởng, quấy nhiễu công kích của đối phương, khiến cho người ta trì trệ, chết lặng, thậm chí là mất khả năng công kích, biến thành kẻ ngây ngốc, toàn thế giới tinh thần là một mảng hỗn loạn.*
Một người bị thụ thương thì không sao nhưng thế giới tinh thần bị trọng thương thì người này toàn bộ bị phế bỏ, vô phương tu luyện.*
Nếu như không bị thương lớn thì theo thời gian có thể khôi phục lại, tuy nhiên trên thế gian này cũng không có linh dược nào có thể trị thương, chỉ có thể dựa vào tốc độ khôi phục tinh thần mà thôi.*
Tinh thần công kích không có bất kỳ môn huyền kỹ phòng ngự nào có thể ngăn cản được, cho dù là một huyền giả dùng tinh thần công kích mà đối thủ là một huyền sư dùng huyền kỹ phòng ngự lục giai đỉnh cấp thì cũng vô dụng, bởi vì hai thứ này không giống nhau về mặt phương diện.*
Cho nên có thể nói tinh thần gô kích là cường đại nhất, khó lòng mà phòng bị, người khác không thể tưởng được là có thể có loại thủ đoạn này.*
Thứ hai là không có huyền kỹ phòng ngự nào có thể ngăn cản được công kích này cho nên nó vô cùng khủng bố. Cho dù đối thủ có biết được mình có pháp môn này cũng không ngăn cản được, chỉ có thể dùng tinh thần lực mà ngạnh khàng, trừ khi có người cũng tu luyện pháp môn tinh thần lực phòng ngự thì mới có thể chống cự được.*
Tuy nhiên bình thường tinh thần tu luyện bí kíp cũng không có pháp môn tinh thần công kích, những bí kíp mà có pháp môn này đều vô cùng trân quý và thưa thớt. Bạch Thủ Thái Huyền Kinh này liệu có pháp môn đó không?*
Phải biết rằng Kiếm lão cũng không xem qua tinh thần bí kíp cho nên cũng không biết kỹ càng về Bạch Thủ Thái Huyền Kinh này, chỉ có thể suy đoán. Phải biết rằng mang theo pháp môn tinh thần công kích, tinh thần phòng ngự thì so với tinh thần tu luyện bí kíp bình thường trân quý hơn rất nhiều.*
Nghe thấy lời nói của Kiếm lão, Diệp Bạch cũng vô cùng hiếu kỳ, bản tinh thần tu luyện bí kíp này cũng không dà, chỉ vẻn vẹn có tám trang, Diệp Bạch cũng không xác định có hay không, cho nên hắn cắt ngón tay, muốn nhìn chữ viết sau cùng.*
Kiếm lão nhìn thấy hành vi của hắn thì cười to:
- Thẳng nhỏ ngốc, ngươi còn nhỏ máu sao, có máu thì để lại mà dùng, bên ngoài không ít mãnh thú, lấy một chút máu của chúng là được.*
Diệp Bạch khẽ giật mình, sau đó lập tức vỗ đầu nói:
- Đúng thế, đệ tử nhất thời vui sướng mà quên mất.*
Nói xong thần hình của hắn lay động, trong chốc lát đã lấy về một con thỏ hoang, cắt bắp chân của nó mà nhỏ máu xuống một cái bát đá, sau đó lại băng bó con thỏ mà thả ra ngoài.*
Sau đó Diệp Bạch liền đem máu bôi lên tinh thần tu luyện bí kíp Bạch Thủ Thái Huyền Kinh, cuối cùng quả nhiên toàn bộ những chữ viết trên quyển bí kíp đã xuất hiện, ở đằng sau có một hàng chữ màu đen:
- Tinh thần phòng ngự pháp môn, Tinh Thần võng.*
Diệp Bạch vui mừng quá đỗi, lại đem máu thỏ bôi thêm hai trang nữa, lại xuất hiện một tiểu tinh thần công kích pháp môn tên là Tinh Thần Thứ và một pháp môn nữa là Tinh Thần Trùy. Tinh Thần Thứ chính là đem tinh thần đọng lại, hình thành nên một đạo vô hình, công kích đối phương. Mà Tinh Thần Trùy thì đối phó với những đối thủ có tinh thần lực tương đối mạnh, cùng với tu luyện tinh thần phòng ngự.*
Bản Bạch Thủ Thái Huyền Kinh này tuy chỉ có hai pháp môn tinh thần công kích và một pháp môn tinh thần phòng ngự nhưng tuyệt đối cũng là tinh phẩm.*
Kiễm lão nhìn Diệp Bạch mà trịnh trọng nói:
- Diệp Bạch quyển bí kíp này quá trọng yếu, tuyệt đối không thể lưu lại trên người, một khi bị phát hiện thì với thực lực của ngươi sợ không bảo vệ được, không bằng hiện tại ngươi học nhớ kỹ sau đó đem đi thiêu hủy, đề phòng vạn nhất.*
Diệp Bạch lập tức hiểu được, vừa rồi hắn quá vui mừng mà quên mất không nghĩ đến hậu quả.*
Không sai lúc trước Đạm Thai gia chủ, Diệp gia chủ, La gia chủ ba người bọn họ đoán rằng đây là một bí kíp hôi giau trung cấp, cho nên cười nhạo không thôi, bây giờ biết nó là bí kíp tinh thần giá trị còn vượng qua cả một quyển bí kíp xích giai trung cấp.*
Xích giai trung cấp đây là ý nghĩ gì? Nếu như cho người ta biết thì đừng nói Vô Sương Quốc, ngay cả Lam Nguyệt Công Quốc, Tử Hoa Vương quốc, Thiên Long đế quốc cũng đều sẽ oanh động, vô số cường giả sẽ đuổi giết, đến lúc đó một vạn Diệp Bạch cũng không thể trốn thoát nổi.*
Hiển nhiên ngay cả Tứ đại gia chủ cũng không biết bộ bí kíp này là cái gì, bằng không chắc chắn sẽ không giao cho Diệp Bạch mà đã sớm chém giết lẫn nhau giành lấy nó.*
Bộ bí kíp này tương đương với xích giai trung cấp, chính là thứ mà ngay cả những cường giả huyền tôn dốc sức cũng không tìm được.*
Loại vật này lưu lại ở trên thân thể nhất định sẽ trở thành mối họa, cần phải hủy nó đi. Trước kia Diệp Bạch không biết, nhưng hiện tại biết rồi thì tuyệt đối không thể giữ lại bên người nữa.*
Phương pháp tốt nhất chính là nhớ kỹ nó rồi thiêu hủy, không để lại dấu vết.* nguồn Trà Truyện
May mà phát hiện sớm không ai chú ý tới bằng không hậu quả khó mà tưởng tượng được, Diệp Bạch không dám nghĩ đến lúc đó sẽ phát sinh ra điều gì.*
Ngay lập tức Diệp Bạch không chần chừ mà gật đầu nói:
- Dạ lão sư.*
Sau đó hắn nhanh chóng nhỏ toàn bộ máu vào bộ bí kíp, khắc sâu từng câu chữ của bí kíp vào trong não, rồi bật một mồi lửa, thiêu hủy nó thành đống tro tàn.*
Lúc này Diệp Bạch mới cảm thấy an toàn. Ngẫm lại đoạt được ngôi vị đệ nhất trong kỳ Tứ Tông Hội Vũ tuy hơi nguy hiểm nhưng tất cả đều đáng giá.*
Sau khi có được bí kíp này Diệp Bạch có thể âm thầm tu luyện, cố gắng đột phá cảnh giới cấp ba tinh thần lực. Giờ phút này hắn đã đạt tới tinh thần lực cấp hai đỉnh phong, cần phải có một thời gian dài nữa mới có thể đột phá tuy nhiên bây giờ hắn đã có tinh thần tu luyện bí kíp, Diệp Bạch có thể nhanh chóng trong một thời gian ngắn mà tấn giai.*
Tuy là gian nan nhưng vẫn còn có hi vọng, hắn tin rằng ở trong cảnh giới huyền sĩ mình cũng có thể học được phi hành kiếm trận, khi đó có thể ngự kiếm mà bay đi tới nghìn dặm.