Vô Tận Kiếm Trang

Chương 202: Phế bỏ Tư Đồ Xa

Giờ khắc này, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên hai người Đạm Thai Tử Nguyệt và Diệp Khổ, bọn họ đều hiểu rõ, sắp tới chính là thời khắc phân thắng bại.

- Bắt đầu đi.

- Bắt đầu.

Ánh mắt hai người ngưng tụ lại, bọn họ nhìn về phía trên lôi đài, trong lúc nhất thời không khí trở nên khẩn trương hơn.

Cuối cùng Đạm Thai Tử Nguyệt cũng đã cử động mà vung tay lên, Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm, tựa hồ như là một đạo quang ảnh, mọi người cuối cùng cũng đã nhìn thấy thanh kiếm đã đến trước mặt Diệp Khổ.

- Thật nhanh!

- Thanh kiếm này thật nhanh, thật là kiếm quyết rất nhanh!

- Hoàng giai đỉnh cấp kiếm quyết, chính là kiếm quyết đệ nhất của Đạm Thai gia tộc, quả nhiên là bất phàm.

Mà Diệp Khổ ở phía đối diện cũng lập tức động đậy. Chỉ thấy một quyền của hắn đánh ra tựa hồ như là chặn đánh ở trên không trung. Nhưng lúc này không khí bốn phía đột nhiên trở nên sụp đổ, trở nên hỗn loạn.

- Đại Liệt Thiên Không quyền!

Hoàng giai đỉnh cấp huyền kỹ.

Đại Liệt Thiên không quyền ở trên không trung đấu với Đạm Thai Tử Nguyệt đột nhiên xuất hiện một vầng huyết sắc, kiểu dáng kỳ lạ, đem Đạm Thai Tử Nguyệt bảo vệ trong đó. Mà trên người Diệp Khổ lúc này cũng xuất hiện ra một luồng quang mang bạch sắc, hình thành nên một phương khối trong suốt, hình thành nên một tổ hợp liên lạc kỳ lạ, ngăn cản trước mặt hắn.

- Hoàng giai đỉnh cấp huyền kỹ phòng ngự, Huyết Bố Sa, đấu với hoàng giai đỉnh cấp huyền kỹ phòng ngự, Tự Phong!

Những trung kim thiết vang lên, nhật nguyệt vô quang, lúc này ngay cả một tiếng vang cũng không phát ra, mọi người chỉ cảm thấy không khí bốn phía đột nhiên nhúc nhích, sau đó đột nhiên trở nên tĩnh lặng, hoàn toàn dừng lại.

Đạm Thai Tử Nguyệt cầm bảo kiếm đứng đối diện với Diệp Khổ, chỉ là Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm lúc này đã biên mất, mà Tê Liệt bao tay của Diệp Khổ đã có một điểm thương tích!

- Ngươi thua rồi. truyện được lấy tại Trà Truyện

Đạm Thai Tử Nguyệt thu hồi kiếm mà bình tĩnh nói, tựa hồ người đối diện không phải là cao thủ đệ nhất của Diệp gia mà là một người bình thường vậy.

- Đúng thế, ta thua rồi!

Diệp Khổ cũng bình tĩnh nhận thua, không hề có vẻ gì là buồn bã, hắn thu bàn tay về, sờ sờ vết rách trên đó, sau đó hắn bình tĩnh đi xuống dưới đài, từ đầu đến cuối không hề để lộ một vẻ khác biệt gì với Đạm Thai Tử Nguyệt.

Vị trưởng lão trọng tài lập tức hô lớn:

- Lôi đài số một, Đạm Thai Tử Nguyệt của Đạm Thai gia chiến thắng.

Ở trên đài quan chiến, Đạm Thai Phó nở ra một nụ cười, mà Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn trưởng lão thì lộ ra một vẻ khó coi, hiển nhiên cảnh tượng này bọn họ đã đoán trước cho nên khi xảy ra bọn họ cũng không quá thất vọng.

Đạm Thai Tử Nguyệt nhìn thoáng qua bóng lưng của Diệp Khổ từ từ biến mất, nàng khẽ lau Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm rồi nhìn về phía lôi đài số hai, vừa nhìn thấy khoảnh khắc kia của Diệp Bạch và Tư Đồ Xa.

Sau đó nàng thu hồi ánh mắt, từ từ tra kiếm vào vỏ, lẳng lặng đi xuống lôi đài, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, tất cả những người xung quanh khi thấy nàng đi tới đều chủ động nhường ra một con đường.

Nhanh chóng sau đó thân ảnh của nàng đã biến mất, lúc nàng biến mất, mọi người đều lớn tiếng nghị luận.

- Thấy chưa, đây chính là đệ nhất nhân trẻ tuổi của Diệp gia. Đây chính là thực lực của người mạnh nhất trong hàng ngũ đệ tử của Diệp gia, thấy trận chiến này quả là không uổng phí.

- Đúng thế, trước kia chúng ta chưa bao giờ biết được thực lực chân chính của Đạm Thai Tử Nguyệt và Diệp Khổ nhưng hiện tại đã rõ ràng rồi. Thực lực của bọn họ chênh lệch so với người khác nhiều lắm, còn nữa thanh huyền binh tam giai trung cấp của Đạm Thai gia cũng khiến cho người ta phải giật mình. Trước kia chúng ta đều chỉ biết Đạm Thai Tử Nguyệt đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp, mà Diệp Khổ đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp, không biết bọn họ tu luyện công pháp gì, bây giờ cuối cùng cũng đã lộ ra, Đạm Thai Tử Nguyệt tu luyện công pháp đệ nhất của Diệp gia, Tiên Thiên Huyet công, huyền kỹ công kích thì là hoàng giai đỉnh cấp Thân Ý Huyễn Hình quyết, kiếm pháp thì có hoàng giai đỉnh cấp kiêm quyếm, phòng ngự thì có hoàng giai đỉnh cấp huyền kỹ phòng ngự, Huyết Bố Sam, thân pháp thì có hoàng giai cao cấp thân pháp huyền kỹ, Tử Di Điện quyết, một bộ lục giai trung cấp, ba bộ hoàng giai đỉnh cấp, còn có một bộ hoàng giai cao cấp thân pháp, và một thanh huyền binh tam giai trung cấp, vậy thì ai có thể là đối thủ của nàng đây?

- Không sai, chỉ là Diệp Khổ cũng không yếu, đệ nhất đệ tử của Diệp gia quả nhiên không phải là hư danh, nếu như không phải gặp Đạm Thai Tử Nguyệt thì nhất định hắn có thể chiến thắng người khác, tam giai đê cấp huyền binh, Tê Liệt, Lục giai đếp cấp công pháp, Thiên Nguyên công, hoàng giai đỉnh cấp huyền kỹ công kích, Đại Liệt Thiên Không quyền, hoàng giai đỉnh cấp huyền kỹ phòng ngự Tự Phong. Còn có huyền kỹ Phân Ảnh kiếm thuật do hắn tự nghĩ ràng, hoàng giai cao cấp huyền kỹ thân pháp, Thốn Bộ, ngoại trừ Đạm Thai Tử Nguyệt thì những người khác đều không thể vượt qua hắn.

- Đáng tiếc, hai người này đáng lẽ ra gặp nhau ở trận chung kết mới phải, hiện tại ở trận bán kết mà đã gặp nhau, khiến cho Diệp Khổ bị loại, thật đáng tiếc.

- Chuyện này cũng không có biện pháp, ai bảo vận khí của hắn không tốt làm chi.

Tất cả mọi người đều nghị luận, hôm nay biểu hiện của Đạm Thai Tử Nguyệt cùng với Diệp Khổ khiến cho mọi người phải kinh ngạc, đối với thực lực của bọn họ mà nói, những cuộc chiến trước chỉ là những trận chiến nhỏ mà thôi, đây mới chính là thực lực của hai nhà.

Đáng tiếc chính là, Diệp Khổ thua kém một chút, thất bại với Đạm Thai Tử Nguyệt, trở thành một tiếc nuối của Diệp gia.

Hiện tại, phải chờ xem cái tên thứ hai là ai, có cơ hội liều mạng với Đạm Thai Tử Nguyệt hay không, không ai tin rằng hắn có thể chiến thắng, tuy nhiên bọn họ đều cảm thấy, trận chung kết kế tiếp nhất định cũng sẽ không tệ.

Trận chiến của Đạm Thai Tử Nguyệt và Diệp Khổ mặc dù đã trôi qua, nhưng những thảo luận về trận chiến này sẽ vẫn còn ồn ào mãi.

Tứ đại thế gia từ trước đến nay cũng không có mấy trận chiến hấp dẫn như vậy.

Ở lôi đài số một, Đạm Thai Tử Nguyệt và Diệp Khổ đã phân thắng bại, mà lúc này, ở lôi đài số ba và số bốn, cuộc chiến cũng đã dần đến mức kết thúc.

Lôi đài số ba, La Long Hạc đấu với Diệp Thiên Nhi.

Cuộc chiến này vẫn giằng co, lúc này, trên người La Long Hạc có một luồng chính khí nhu hoà truyền ra, trong nháy mắt huyền khí của hắn đã khôi phục toàn bộ, cả người trở về trạng thái đỉnh phong.

- Cái gì, huyền nguyên khí công, ngươi đã học được công pháp trấn gia của gia tộc, Huyền Nguyên khí công?

Trên khuôn mặt của Diệp Thiên Nhi lộ ra một vẻ không tưởng tượng được mà nhìn về phía La Long Hạc.

La Long Hạc gật nhẹ đầu.

- Vậy tại sao lúc chiên đấu lúc nãy ngươi lại không dùng?

La long Hạc cười khổ:

- Ngươi cảm thấy ta có thể chống lại Tư Đồ Xa sao?

Diệp Thiên Nhi trầm mặc.

La Long Hạc nói:

- Có thể, đã không thể thắng thì dứt khoát thua cho sung sướng, lưu lại một phần thực lực để sử dụng bây giờ.

Diệp Thiên Nhi hừ lạnh một tiếng, ước lượng thực lực của hai người, thực lực của nàng hiện tại đã còn không tới ba thành, mà La Long Hạc sinh long hoạt hổ, được công pháp đệ nhất của La gia, lục giai đê cấp công pháp Huyền Nguyên Chính Khí công, cuộc tỉ thí này không có cách nào đánh bại hắn.

Nàng oán hận nhìn La Long Hạc rồi nói:

- Ta nhận thua!

Nói xong nàng cũng không quay đầu lại mà đi xuống lôi đài, hiển nhiên rất không cam lòng.

La Long Hạc nhìn theo bóng lưng của nàng rồi cười khổ, nếu như không phải Huyền Nguyên Chính Khí công thì trận đấu này tám phần mình sẽ thua. Tuy nhiên, lục giai công pháp với hoàng giai công pháp có sức chênh lệch quá lớn, mình lại có thực lực gấp đôi, Diệp Thiên Nhi thua cũng là chuyện thường tình.

Nhìn thấy Diệp Thiên Nhi nhận thua đi xuống lôi đài, vị trọng tài lúc này liền tuyên bố:

- Lôi đài só ba, La gia, La Long Hạc chiến thắng.

Đồng thời ở lôi đài số bốn.

Diệp Bồng lai đấu với Diệp Khuyết, hai đệ tử Diệp gia chiến đấu với nhau. Trận chiến này vốn có thực lực chênh lệch rất xa, Diệp Bồng Lai bất quá ban đầu chỉ là một đệ tử ngoại tông, thực lực không thể so sánh với một trong ba đệ tử hạch tâm này. Nhưng ai cũng không ngờ, Diệp Bồng Lai bề ngoài chẳng có vẻ gì là đệ tử nội tông lại là con trai độc nhất của Diệp gia gia chủ Diệp Thiên Vấn, hắn có ba tổ hợp huyền kỹ hoàng giai đỉnh cấp, Tam Huyền Xích Hỏa công, Tam Tiêu Thốn Kính cùng với hoàng giai đỉnh cấp thân pháp, Thiên Hỏa Du Thân Bộ.

Với thực lực như vậy, trận chiến này trở nên giằng co.

Cho nên trận chiến này vô cùng dị thường, đáng tiếc là người xem chỉ rải rác, đa phần mọi người đều tập trung tại lôi đài số một và lôi đài số hai.

Số người xem ở đây không có mấy ai.

Lúc này hai người đã giao thủ rất nhanh, trong chốc lát không biết đã trải qua bao nhiêu chiêu thức.

Lúc trận chiến sắp phân thắng bại, Diệp Khuyết đột nhiên chấn động khí thế, ở dưới đài mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, mà ở đối diện, Diệp Bồng Lai cũng vô cùng kinh ngạc.

Diệp Khuyết ở trong trận chiến này đã đột phá sao?

Thấy như vậy, Diệp Bồng Lai dừng lại, quả nhiên một lát sau, một tiếng ầm vang lên, trên khuôn mặt của Diệp Khuyết đã xuất hiện một thần quang trầm tĩnh, trong suốt ngọc nhuận hơn, hắn thật sự đã đột phá trong chiến đấu, đạt tới cảnh giới huyền sĩ đê cấp.

Những người ở trên đài quan chiến đều đưa mắt nhìn về phía này, bọn họ đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Sau khi thấy Diệp Khuyết đã đột phá trở thành huyền sĩ, trên khuôn mặt ba nhà còn lại đều lộ vẻ khó coi, mà gia chủ Diệp gia và nhị vị trưởng lão lại phá lên cười, vô cùng vui sướng.

Trong nháy mắt, tam đại đệ tử của Diệp gia lại có một người đạt tới cảnh giới huyền sĩ, tổng cộng bọn họ đã có ba huyền sĩ, các gia tộc còn lại không thể so sánh.

Mà trận chiến này kết quả không cần nói cũng biết, thực lực của Diệp Bồng Lai yếu hơn Diệp Khuyết rất nhiều, hắn ỷ vào ba tổ hợp huyền kỹ mới có thể đánh ngang tay với Diệp Khuyết, hiện tại Diệp Khuyết đã đột phá tới cảnh giới huyền sĩ, không cần đánh cũng biết kết quả.

Diệp Bồng Lai nhận thua, lôi đài số bốn, Diệp Khuyết chiến thắng.

Mà ở lôi đài số hai.

- Phế hắn, phế hắn đi, phế hắn đi.

Nhìn thấy Tư Đồ Xa bị Diệp Bạch chế phục, những đệ tử Diệp gia ở dưới đài đột nhiên hô lên, thanh âm đầu tiên vang vọng, kế tiếp các thanh âm thứ hai thứ ba thứ tư nhanh chóng nối tiếp, đòi hỏi phế Tư Đồ Xa.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tư Đồ Xa trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ, giờ hắn mới hiểu được, bây giờ mình không chỉ có thất bại mà còn đang phải chờ đợi sự đối xử của đối phương.

- KHông cần, không phải, ta không phải cố ý, không cần phải…

Diệp Bạch quay đầu, ánh mắt nhìn về phía chúng đệ tử Diệp gia đang điên cuồng kia, thậm chí còn có cả đệ tử Đạm Thai gia và đệ tử La gia. Cơ hồ, bọn họ đều điên cuồng hò hét chỉ tay vào Tư Đồ Xa.

Diệp Bạch khẽ thở dài một tiếng rồi khẽ động ngón tay, điểm về phía bụng của Tư Đồ Xa, một tiếng nhỏ vang lên, cơ thể của Tư Đồ Xa tựa như có vật gì đó nghiền nát, trước mặt của hắn đột nhiên tối sầm, thân thể mềm nhũn mà hôn mê bất tỉnh.

Diệp Bạch đưa tay ra, ném Tư Đồ Xa bây giờ giống như một cục bùn nhão lên lôi đài, thương cảm nhìn hắn một cái, không hề biểu lộ nói;

- Đây là do ngươi tự chuốc lấy, Tư Đồ Xa, chớ trách ta nhẫn tâm, muốn trách thì trách trước kia người đừng ngược đãi người khác như thế.

Nói xong câu đó, Diệp Bạch cũng không quay đầu lại mà lập tức xuống lôi đài, đi về phía đám người.

Vị trưởng lão kia đi lên trên đài, đến gần thân thể chán ghét của Tư Đồ Xa đã ngã xuống kiểm tra một chút rồi lập tức không hề có biểu tình nói:

- Huyền khí của Tư Đồ Xa đã bị phế, cuộc đời này vô vọng tu luyện huyền kỹ, trở thành phế nhân, trận chiến này, Diệp Bạch của Diệp gia chiến thắng.

Nói xong lão cũng nhẹ nhàng đi xuống lôi đài, mà mọi người ở dưới đài đột nhiên có một dư vị, vừa rồi ngón tay nhẹ nhàng kia của Diệp Bạch điểm vào mà đã khiên cho Tư Đồ Xa bị phế, trong lúc nhất thời mọi người đều lớn tiếng hoan hô:

- Diệp Bạch Diệp Bạch Diệp Bạch.

Thanh âm chấn kinh cả Thái Cực nghiễm tràng, khiến cho mọi người xung quanh đều đưa mắt nhìn, không hiểu rốt cục chuyện gì đã xảy ra.

Ở trên đài quan chiến, Tư Đồ gia chủ đã tối sầm hai mắt, thân hình trở nên mềm nhũn, may mà một trưởng lão phía sau đã đỡ hắn, mà trên khuôn mặt của vị trưởng lão này cũng hiện ra một vẻ vô cùng đau thương. Tuy nhiên ba gia tộc khác lại không hề liếc mắt nhìn họ, tựa hồ như coi như bọn họ không tồn tại vậy.

Làm nhục người khác thì tất sẽ bị người khác làm nhục lại, thủ đoạn của Tư Đồ Xa tàn nhẫn sớm đã khiến cho rất nhiều người nổi giận, bất kể là Diệp gia hay là Đạm Thai gia cũng đều rất tức giận với Tư Đồ Xa.

Bởi vậy, khi Diệp Bạch phế bỏ huyền khí của Tư Đồ Xa, tuy không tuân theo quy định nhưng không ai trách hắn, tựa hồ như chưa có chuyện gì phát sinh ra vậy.