Linh khí của hắn lúc này từ từ xoay tròn rồi tụ lại. Qua một thời gian, ở đan điền sẽ chảy ra một giọt Huyền dịch, hấp thụ linh khí ngoại giới thường xuyên trong nửa canh giờ, dung hợp huyền khí tuy chỉ là một giọt Huyền dịch thôi nhưng mà tích lũy nhiều thì cũng sẽ có ngày thành công.
Cho nên đây là quá trình cần phải tích lũy từng chút, đan điền của Diệp Bạch đã tiếp cận đến mức độ gần no, đã vượt qua giai đoạn Huyền sĩ sơ cấp đỉnh phong, trong giai đoạn này, trừ phi Diệp Bạch ăn thiên tài địa bảo nếu không thì việc dung nạp chân khí có hạn, muốn tiến thêm một bước nữa thì rất khó. Hắn phải từng bước áp súc, khiến cho phẩm chất của Huyền Khí tăng thêm, đến lúc đó mới có thể tiến giai thành công. Lúc đó, Diệp Bạch sẽ bị tổn thương kinh mạch một chút, chỉ là điều này khó có thể tránh khỏi, điều dưỡng trong một thời gian ngắn thì rất tốt, đương nhiên nếu như có những ma công kỳ lạ, tiến giai thậm chí có thể bị tẩu hỏa nhập ma, nhẹ thì bị tê liệt, nặng thì bị chết ngay tại chỗ, nguy hiểm vô cùng nhiều.
Tuy nhiên, trung cấp Huyền quyết của Diệp Bạch không có nguy hiểm này, trung cấp Huyền quyết của hắn kế thừa Huyền quyết trụ cột, chính là công pháp vững vàng nhất trongt hiên hạ, không có thuộc tính lại có thể bao dung bất kỳ thuộc tính nào trong thiên hạ, không có sở trường cũng không có sở đoản. Loại huyền khí này có ưu điểm chính là trong thời gian tiến giai sẽ nhất định vững vàng, thất bại cũng không để lại di chứng gì quá lớn. Thứ này lực công kích công cao, lực phòng ngự cũng kém, không có thuộc tính, không thích hợp với những người nóng lòng tu luyện.
Một canh giờ, hai canh giờ trôi qua, biểu lộ của Diệp Bạch vẫn vững vàng. Sau đó một ngày trôi qua, hai ngày cũng trôi qua, đến ngày thứ ba, thời khắc diễn ra Tứ Tông Hội Vũ đã bắt đầu.
Tuy nhiên, trên khuôn mặt của Diệp Bạch lúc này đã xuất hiện một số vẻ thống khổ, giãy dụa, bởi vì trong đan điền của hắn huyền khí đã tích góp được một chút. Diệp Bạch cắn răng một cái, hắn quyết định dứt khoát áp sú huyền khí, việc đầu tiên chính là bắt đầu luồng huyền khí thứ nhất, điều động huyền khí bốn phương mà đè ép, đánh sâu vào.
Lại một canh giờ nữa trôi qua, rốt cuộc sợi huyền khí này cũng đã có những biến hóa nho nhỏ, thể tích của nó từ từ co lại, từ từ có màu nhạt đi, rồi trở thành trong suốt. Tuy nhiên nhìn kỹ thì phát hiện ra nó có một lực lượng mạnh mẽ, một sợi đều có lực lượng thể tích huyền khí tăng lên gấp hai lần.
Dầy đặc và hoạt bát dị thường.
Trán của Diệp Bạch lúc này đã đổ mồ hôi như hạt đâu, hiển nhiên việc áp súc đối với hắn vô cùng nặng. Tuy nhiên, Diệp Bạch vẫn cắn chặt răng, khóe miệng nở ra một nụ cười, lần đầu có thể thành công thì lần tiếp theo cũng có thể. xem tại Trà Truyện
Vì vậy Diệp Bạch tiếp tục điều động huyền khí còn lại, tạo thành một luồng huyền dịch nữa. Lần này hắn bắt đầu quá trình áp súc, quá trình này vô cùng gian nan và thống khổ, mà đám huyền dịch kia khi áp súc thành công, một lần nữa quay trở lại đan điền. Tuy nhiên huyền dịch bốn phía có khác biệt thật lớn, tự động đánh vào trung tâm, tựa hồ như là vương giả vậy, tất cả đều vận chuyển quanh người hắn, không ai dám tới gần.
Đan điền của Diệp Bạch bỏ trống một phần.
Lại một canh giờ sau, huyền dịch thứ hai lại được áp súc thành công, dung nhập đến trung tâm, trở thành trong suốt. Diệp Bạch cố gắng nén mệt mỏi toàn thân, kinh mạch đau đớn, bắt đầu áp súc lần thứ ba.
Mười canh giờ đã qua đi, ngày thứ ba cũng đã trôi qua.
Mà Diệp Bạch vì đắm chím trong thế giới của mình, không ngừng áp súc đan điền, từng sợi huyền khí trong kinh mạch cho nên thời gian qua đi bao nhiêu hắn cũng không biết.
Diệp gia ngoại tông.
Trên một khoảng sân cẩm thạch rộng lớn, có năm lôi đài đã được dựng lên, vì đây chỉ là vòng đấu loại cho nên bốn tông đã làm theo ý mình, mỗi tông đều bố trí một lôi đài cho tông môn của mình, bắt đầu chọn lựa, cuối cùng mỗi tông còn mười tám đệ tử tinh anh sẽ đại biểu cho nhà của mình, tham dự cuộc Tứ Tông Hội Vũ, tổng cộng là bảy mươi hai người, tham gia đấu loại lần nữa.
Mỗi gia tộc chỉ có gần một trăm đệ tử dự thi, tất cả là gần bốn trăm người. hiển nhiên những ngày đầu tiên xác suất bị loại là rất lớn, có thể thành công hay không không chỉ dựa vào thực lực mà còn phải dựa vào vận khí của mình.
Tam đại đệ tử, chỉ cần trước hai mươi lăm tuổi, có thực lực huyền khí tầng thứ chín là có thể báo danh tham gia thi đấu. Ở bên cạnh lôi đài của Diệp gia có một chỗ ghi danh, do mỗi vị trưởng lão chấp sự đường phụ trách. Mỗi người sau khi đến sân rộng đều ghi danh một dãy số thân phận, sau đó dựa theo kết quả rút thăm mà quyết định đấu ở lôi đài nào. Để phòng ngừa chuyện người mạnh gặp người mạnh, ví dụ như trong trận chiến có hai đệ tử tầng thứ mười đấu với nhau, khí đó sẽ có một người bị loại, một người bị thất bại cho nên bọn họ quyết định những người ghi danh có thể đứng ra khiêu chiến với bất luận người nào trong mười tám người mạnh nhất, miễn là cảm thấy mình có tư cách để chiến thắng hắn. Sau khi thắng lợi người này sẽ trở thành mười tám người mạnh nhất, đại biểu cho Diệp gia tham dự, mà người thất bại dĩ nhiên là mất tư cách.
Đồng thời người thất bại trên lôi đài nếu không phục cũng có thể tự do khiêu chiến với mười tám người còn lại, nếu như chiến thắng thì có thể đại biểu cho Diệp gia dự thi, nhưng mỗi người chỉ có một cơ hội cho nên nhất định phải thận trọng, bằng không sẽ vĩnh viễn đánh mất cơ hội, đây chính là phòng ngừa cho những cao thủ như Diệp Bạch Diệp Khổ ngay từ vòng đầu đã gặp nhau.
Bởi vậy mười tám người này chắc chắn là những người có thực lực, không bao giờ có chuyện người mạnh bị loại, kẻ yếu lại được chọn.
Mới sáng sớm nhưng đã có không ít đệ tử nội tông và ngoại tông vây quanh khoảng sân, trong đó có những người không đủ tư cách dự thi cũng đến xem náo nhiệt. Những người đến dự thi đều nghị luận, xem hôm nay những ai được xem là kình địch, dĩ nhiên mấy người như Diệp Khổ, Diệp Bạch, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi… được bọn họ bàn luận nhiều nhất.
Người xem vô cùng náo nhiệt, bọn họ tuy biết rằng mình không đủ tư cách để xem những trận đấu này nhưng cũng không bỏ qua cơ hội, muốn đến nhìn một chút rồi về. Hơn nữa cuộc náo nhiệt lớn như thế này cũng không dễ mà gặp được, trên cơ bản, hầu như đệ tử Diệp gia từ nội tông ngoại tông đã đứng ở trên khoảng sân.
Mặt trời lên cao.
Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi đã xuất hiện, đứng ở trên quảng trường vô cùng khí khái. Sau đó, Diệp Khổ, Diệp Bồng Lai cũng xuất hiện, tuy nhiên Diệp Bạch một người trong ngũ cường thì hiện tại vẫn không thấy đâu, không biết vì nguyên nhân gì mà chưa tới.
Hơn một trăm người, hơn một trăm con số, vòng thứ nhất, một đấu với số mười, hai đấu với số mười hai, ba đấu với số mười ba…
Số một chính là Diệp Khổ, Số hai chính là Diệp Bạch, số ba chính là Diệp Khuyết, số bốn chính là Diệp Thiên Nhi, số năm chính là Diệp Bồng Lai.
Mà từ số một đến số mười lăm cũng có không ít cường giả Diệp gia nội tông, đều đạt tới huyền khí tầng thứ chín đỉnh phong. Tuy nhiên những người này so với năm người thì kém không ít. Ở trận đấu đầu, Diệp Khổ ở trên đài, đối phương đã trực tiếp nhận thua, Diệp Khuyết cũng nhẹ nhàng dùng một chiêu mà giải quyết đối thủ, đối thủ của Diệp Thiên Nhi cũng bỏ cuộc, mà Diệp Bồng lia tiêu sái vô cùng, dễ dàng hạ đối thủ. Tuy nhiên trong những cuộc chiến này, Diệp Bạch vẫn một mực không xuất hiện, khi trưởng lão hô lên ba tiếng, Diệp Bạch vẫn không xuất hiện, đối thủ kia vốn định nhận thua nhưng cuối cùng cũng đã được tấn cấp, không tin vào lỗ tai của mình. Lúc này, bốn phía đã vang lên tiếng hoan hô nhưng hắn vẫn còn nằm ỏ trong mộng, thầm véo mình một cái, sau khi xác định mình đã thật sự tấn cấp, hơn nữa còn là nằm ở trong năm người mạnh nhất, được tiến vào trong vòng tiếp theo.
Âm thanh dưới đàn vang rền, không ít người nghị luận. Diệp Bạch vì sao từ đầu đến cuối vẫn không xuất hiện thì ngay cả các vị trưởng lão cũng cảm thấy kỳ quái, thời gian trôi qua, trận đấu thứ hai đã bắt đầu.
Lúc này, số sáu đấu với số mười sáu, số bảy đấu với số mười bảy, theo thứ tự mà sauy ra, mãi đến khi số mười đấu với số hai mươi thì lúc này mới có thắng bại. Trong đó, Diệp Phá số tám thắng số mười tám Diệp Thường, Diệp Huyễn số mười thắng số hai mươi Diệp Tùng Lâm.
Diệp Thiên Mị số mười sáu thắng Diệp Lan San số sáu. Diệp Bất Đan số mười chính tắng Diệp Thắng số chín.
Đợt thứ hai chính thức bắt đầu, số ba mươi mốt đấu với số bốn mượi mốt, số ba mươi hai đấu với số bốn mươi hai. Theo thứ tự mà suy ra thì kết quả ngày thứ ba ngày thứ ngày thứ năm, mãi đến số mười một đã toàn bộ chấm dứt năm mươi hai cường giả đã được tuyển ra, tấn cấp thành công.
Mà lúc này, Diệp Bạch vẫn như trước không xuất hiện.
Sau đó, thi đấu tấn cấp đã được chuẩn bị, Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai bốn người tiếp tục chiến thắng đối thủ đơn giản tiến vào hai mươi sáu người mạnh nhất, còn Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Thiên Mị thì không thắng nổi đối thủ, không thể tiến vào hai mươi sáu người mạnh nhất.
Vòng thứ ba bắt đầu, vòng này chính là lựa chọn mười tám cường giả mạnh nhất, trong hai mươi sáu người đã có tám người bị loại, trong vòng một buổi sáng, mười tám người đã được xác định. Mà lúc này, thân ảnh cuar Diệp Bạch vẫn không thấy đâu, Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai, bọn họ nhìn mặt nhau. Diệp gia đệ tử cũng không kinh ngạc không hiểu, đến lúc giải tán, tiếng bàn luận nổi lên bốn phía. Có người nói Diệp Bạch biết thực lực của mình không đủ không dám đi lên khiêu chiến, có người thì nói Diệp Bạch bị tẩu hỏa nhập ma trọng thương không thể tham gia thi đấu, có người nói Diệp Bạch có chuyện phải trì hoãn. Tuy nhiên bất kể là chuyện gì thì Tứ Tông Hội Vũ rất trọng yếu, nhiều người không thể tin nổi. Nhưng bọn họ đều biết, cuộc chiến buổi sáng đã chấm dứt, buổi chiều chính là cuộc chiến với mười tám người, nếu như Diệp Bạch vẫn chưa xuất hiện, thì hắn mãi mãi không có cơ hội tham gia cuộc Tứ Tông Hội Vũ lập ở nhà Đạm Thai gia ngày mai.