Mà tạm thời mà nói không phải là lúc nghĩ đến chuyện này, hiện tại việc mình cần làm là phải tu luyện cho thật tốt, sớm ngày đại thành.
Hiện tại, sau khi linh bảo xuất hiện ở cuộc đấu giá Tử Nguyệt, toàn bộ Thượng Quan gia bị tiêu diệt, sau đó xuất hiện một thế lực không ai rõ là gì, bọn họ từ bên ngoài đi tới, không biết là đang tìm kiếm thứ gì đó.
Theo như Diệp Khuyết điều tra hai năm nay thì dường như có một số người của tứ đại thế gia rơi vào trong tay của tay của Thiên Báo cốc. Lần phụng mệnh dò xét này chính là đi tới Thiên Báo cốc, quan hệt tới sự tồn vong của Tứ Đại thế gia.
Nếu như có thứ gì khiến cho tình trạng này xảy ra thì cũng chỉ có thể là Thanh đồng giới chỉ. Tuy nhiên, Thanh đồng giới chỉ lại xuất hiện sau một năm khi Diệp Khuyết chấp hành nhiệm vụ, vật đó rốt cuộc là vật gì?
Còn nữa, Thiên báo cốc rột cuộc là do ai thành lập, tại sao bọn họ không đi chỗ khác mà lại chọn đúng bên ngoài Hỏa Vân thành?
Vấn đề này khiến cho Diệp Bạch cảm thấy vô cùng phiền muộn, nửa ngày sau Diệp Bạch vẫn không tìm ra một chút đầu mối nào. Tuy nhiên khi biết rằng cố gắng suy nghĩ cũng vô ích, hắn đành phải để mọi chuyện đợi ngày mai rồi tính.
Ở ngoại tông Diệp gia, Ngoại Pháp đường.
Diệp gia nội tông có tất cả bốn đường, theo thứ tự là Trưởng Lão Đường, Chấp Sự đường, cùng với Huyền đường và Khai đường. Mà ngoại tông cũng đặt bốn đường khác chỉ có điều, cơ cấu của ngoại tông không giống như nội tông.
Ngoại pháp đường có tất cả năm vị chấp sự, Diệp Hàn Sơn chính là một trong số đó, năm nay hắn năm mươi lăm tuổi, ở đây đã làm việc yên ổn được hai mươi lăm năm. Lúc này hắn đang chờ đợi nội tông có thể cho hắn làm thêm năm năm nữa. Cửa hàng này của hắn ngoại trừ phải giao nộp một số lên trên còn lại mọi lợi nhuận đều lọt vào túi của Diệp Hàn Sơn. .
Hôm nay là ngày cuối cùng của thời hạn năm năm, Diệp Hàn Sơn không thể nào nhượng cử hàng này cho người khác cho nên hắn cần phải tìm mọi cách giữ lấy nó, dùng cách ngoại giao mà giữ lấy.
Cửa hàng này hắn đã có thể duy trì năm năm, yên ổn làm ăn. Thậm chí hắn đã từng chứng kiến tòa cửa hàng này Đọc Truyện Online mới nhất ở Trà Truyện
Diệp Hàn Sơn có một người anh rể, tên là Diệp Bạch Hưng, hiện tại đang làm bảo vệ ở Luyện võ các. Nghe nói ở Luyện Võ các mỗi lần các đệ tử nghèo khổ đi vào hắn đều thu lộ phí ở đó. Tuy rằng ca thán xảy ra rất nhiều, nhưng Diệp Bạch Hưng đều chọn những người không có bối cảnh, không có thực lực mà thu cho nên vẫn chưa xảy ra chuyện gì. Diệp Hàn Sơn thấy vậy thì cũng chỉ mắt nhắm mắt mở.
Cho nên mặc dù có một số đệ tử ngoại tông làm ầm ĩ thì nhờ có Ngoại công đường bảo kê nên Diệp Bạch Hưng vẫn không sao. Về sau mọi người thấy Diệp Bạch Hưng có người chống lưng cho nên không tiếp tục náo loạn nữa, Diệp Bạch Hưng thấy vậy thì không kiêng nể gì nữa, may mắn là đều không xảy ra chuyện gì.
Một năm trước, đệ tử ngoại tông Diệp gia có sáu người được chọn vào trong nội tông. Diệp hàn Sơn đã hỏi qua Diệp Bạch Hưng liệu hắn có đắc tội với người nào trong đám bọn họ hay không, nếu mà bọn họ trở thành đệ tử nội tông thì sẽ rắc rối. Tuy nhiên, Diệp Bạch Hưng chắc chắn là không có, hắn tưởng rằng đi vào nội tông chắc chắn phải là người kỳ tài, mà những người như vậy chẳng có ai lại tới chỗ Luyện Võ Các để học những kiếm kỹ cơ sở này nữa. Sau đó, Diệp Bạch Hưng còn hiếu kính Diệp Hàn Sơn một số tiền, tuy rằng sô tiền này không nhiền nhưng hắn cũng nhận.
Tuy nhiên, mấy ngày nay cuộc sống của Diệp Hàn Sơn không còn yên bình nữa, chức vụ của hắn ở Chấp Sự đường ngày càng bị dao động, cửa hàng ngày càng bị suy bại. Người bên ngoài thì đoán chừng chắc phải có một đại nhân vật nào mới có thể khiến hắn điêu đứng như vậy, bọn họ đều hả hê, những người ngấp nghé địa vị của hắn cũng rất nhiều, muốn tranh chức vị trí tiểu chấp sự của hắn.
Diệp Hàn Sơn đau khổ suy nghĩ, hắn cũng không biết rốt cục mình đã đắc tội với đại nhân vật nào. Một thời gian sau, có một chấp sự quan hệ tốt với hắn nói cho hắn biết, toàn bộ chuyện này xảy ra đều là do một người ở trong nội tông mới đến, người này hiện đang ở trong đường chủ đại điện uống trà còn hắn vì sao mà khiến ngươi điêu đứng như vậy ta cũng không biết, ngươi tự qua cầu phúc đi.
Nói xong câu này, vị chấp sự kia chỉ có thể lắc đầu mà bỏ đi. Diệp Hàn Sơn bắt đầu chuyển từ tức giận theo hoảng sợ, người này có thực lực như thế nào? Mình có thể đối đầu với hắn sao?
Mình chỉ ở ngoại tông, chưa bao giờ đắc tội với một đại nhân vật trong nội tông như vậy, vô luận thế nào, Diệp Hàn Sơn cũng không muốn kết oán cùng với người trong nội tông.
Cho gã một trăm cái lá gan, gã cũng không dám.
Tuy trong lòng cảm thấy tức giận không cam lòng nhưng Diệp Hàn Sơn vẫn cảm thấy sợ hãi. Nếu người trong nội tông này muốn giết mình thì chỉ sợ mình cũng không biết phải chết thế nào. Cuối cùng hắn đem biết bao nhiêu tài vật, hi vọng vị tiểu chấp sự kia có thể khiến cho mình có một cuộc gặp mặt với người trong nội tông kia. Vị tiểu chấp sự kia ban đầu cảm thấy khó xử, nhưng sau khi Diệp Hàn Sơn cho hắn một hạt minh châu thì hắn tỏ vẻ mình tận lực thử xem, còn thành hay không cũng không biết.
Diệp Hàn Sơn cảm động đến rơi nước mắt nhưng không biết rằng trong mắt của vị tiểu chấp sự kia đã có một vẻ cười cợt hắn.
Vị đại nhân nội tông kia đồng ý gặp hắn ở một căn phòng nhỏ yên ắng ngoài công đường.
Diệp Hàn Sơn quỳ trên mặt đất mà nhìn vị đại nhân nội tông kia. Trước kia chỉ có người khác quỳ trước mặt hắn không ngờ bây giờ lại diễn ra điều ngược lại.
Người kia bỗng nhiên cất một tiếng nói nhàn nhạt, khiến cho Diệp Hàn Sơn bị chấn động:
- Ngươi đã tới tại sao còn không ngẩng đầu lên.
Diệp Hàn Sơn càng cúi đầu xuống thấp, không dám ngẩng lên:
- Không dám, không dám.
Thanh âm của người kia đột nhiên trở nên lạnh lẽo, hắn cất tiếng:
- Ta ra lệnh cho ngươi ngẩng đầu lên.
Diệp Hàn Sơn nghe vậy thì mới ngẩng đầu lên, sau đó hắn nhìn thấy được khuôn mặt của người đệ tử Diệp gia nội tông này.
Người kia nở ra một nụ cười vui vẻ mà thản nhiên nói:
- Ta tên là Diệp Bạch. Một năm rưỡi trước ta tiến vào nội tông, không lâu sau ghi danh Huyền sĩ được lệnh bài chưởng sự của gia tộc.
- Một năm rưỡi trước ta vào luyện võ các bị người khác thu phí, hôm nay ta trở về ngươi nghĩ ta nên làm thế nào?
Mồ hôi lạnh của Diệp Hàn Sơn vã ra trên trán, trong nháy mắt hắn đã hiểu ra tất cả.
Hắn phủ phục dưới mặt đất, trong lòng vô cùng run sợ.
- Thuộc hạ hiểu, thuộc hạ biết phải làm thế nào.
Diệp Hàn Sơn quay về sau nhà, hắn càng nghĩ càng hận, người đầu sỏ khiến mình đắc tội với người trong nội tông chính là ông anh rể kia. Mình đã sớm hỏi qua hắn, có đắc tội với người trong nội tông hay không mà hắn vẫn một mức là không có. Không thể tưởng được, lo lắng của mình đã trở nên sự thật, hiện tại phải làm sao đây? Mình vất vả lâu như vậy, cố gắng lâu như vậy mới chiếm được vị trí này, vậy mà chri vì hắn, chỉ vì tên Diệp Bạch Hưng tham lam kia, một chút số tiền ít ỏi đó cũng không bỏ qua khiến mình phải rước họa.
Tuy nhiên gã không nghĩ rằng khi Diệp Bạch Hưng mang tiền đến cho gã, gã đều nhận lấy, chưa lần nào khách khí.
Nhưng bây giờ thì khác, trong lòng của Diệp Hàn Sơn đã tràn ngập sự tức giận. Gã biết rõ, muốn cứu vãn mọi thứ thì chỉ có thể làm sao cho vị đại nhân nguôi giận, người ta có chức vụ Chưởng sự đó.
Trong lòng Diệp Hàn Sơn không ngừng lay chuyển tâm tư.