Chương 6: Gặp Chung Linh
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
“Hai người tôn tính đại danh là gì?” “Thiên cơ bất khả lộ” Chung Linh đáp, còn Giang Minh chỉ ngồi cười cười nhìn xuống. Tả Tử Mục lửa giận bừng bừng nhưng cố nén không để phát tác nói: “Thế thì lệnh tôn là ai? Tôn sư là vị nào thế?” “Ngươi hỏi ai?” Giang Minh bỗng mở miệng. “Ta hỏi hai người các ngươi” Tả Tử Mục vẫn cố đè nén. “Ta không môn không phái, nàng, ta không biết” Giang Minh nói xong quay sang Chung Linh mỉm cười. Chung Linh đỏ mặt, cúi đầu xuống nói: “Nếu… Nếu ngươi muốn biết ta sẽ cho ngươi biết.” Nhìn hai người nói chuyện như chỗ không người, Tả Tử Mục càng thêm giận dữ, hắn quát lên: “Xin mời hai người xuống dưới này nói chuyện.” Giang Minh cau mày lạnh lùng liếc Tả Tử Mục, sau đó nhảy xuống nói: “Ngươi có gì muốn nói cứ trực tiếp nói đi” Chung Linh thấy Giang Minh nhảy xuống cũng nhảy xuống theo. “Hai người là người của Thần Nông Bang?” Tả Tử Mục dùng giọng bề trên hỏi Giang Minh và Chung Linh. “Không phải” Giang Minh chưa kịp nói gì, Chung Linh đã nói. “Các ngươi bây giờ không thể xuống núi được, Thần Nông Bang nói bất cứ ai xuống núi đều bị giết” Tả Tử Mục nói. “Bọn họ không giết ta đâu, Thần Nông Bang chỉ giết người của Vô Lượng Kiếm thôi. Ta đi trên đường nghe thấy tin tức đó bèn tới đây xem trò giết người cho vui. Lão già râu dài kia, kiếm pháp của các ông không đến nỗi dở, có điều không biết sử dụng độc dược nên không đánh lại Thần Nông Bang đâu.” Chung Linh cười nói.