Đây là một thời đại phát triển rất nhanh chóng, một loạt các khu đô thị
mọc lên, trong đó thành phố G chính là một trung tâm thương mại lớn nhất tỉnh Q. Mặc dù không thể so sánh với Thủ Đô về mức độ đông đúc, nhưng
thành phố G lại hoàn toàn thắng ở môi trường tốt, năng động và hệ thống
giáo dục kèm thương mại phát triển.
Thành phố G vốn từ một đô thị cổ mà phát triển lên, không thể không kể
tới công sức của các đại gia tộc ở nơi này như Lý gia, Vương gia, Lâm
gia... Chính nhờ những đại gia tộc này chung vai góp sức, thành phố G
mới đạt đến mức phát triển như vậy. Mối quan hệ giữa các gia tộc này
cũng khá hòa ái, chủ yếu là hợp tác để làm ăn. Không như ở Thủ Đô nơi mà cùng chung mục đích lại không thể là đồng bạn mà lại là đối thủ, ở
thành phố G, hợp tác chính là phát triển.
Tất nhiên bề nổi của tảng băng luôn nhỏ hơn thể tích thực của nó. Một
thành phố phát triển luôn luôn có những thế lực ở dưới thao túng. Các
thế lực ngầm này cũng cạnh tranh với nhau.
Trong đó cũng không ít các gia tộc nắm trong tay các thế lực ngầm. Một
số thích giương cao công bằng, một số lại muốn thu lợi nhuận tối đa. Vì
vậy các khu vực tối liền bắt đầu xuất hiện.
Đầu tiên là việc quấy nhiễu dân lành cũng chẳng thể tránh khỏi. Tiếp
theo là xuất hiện của các tệ nạn xã hội, điển hình của các khu đô thị
phát triển.
Theo đó là sự phát triển của các bang phái, các võ quán, các môn phái
lớn nhỏ bắt đầu rục rịch tiến về thành phố G. Những điều này được diễn
ra một cách âm thầm, chậm rãi. Đến nay đã có nhiều bang hội, môn phái,
võ quán thành lập trụ sở ở thành phố này.
Các bang hội môn phái và võ quán này chia nhau quản lý các khu vực của
thành phố G. Phía Tây Bắc và Tây Nam là khu vực của Hắc Long hội, phía
Đông Nam là khu vực của Hùng Sư bang, phía Bắc là khu vực của Hồng Diệp
hội, phía Đông Bắc là khu vực của Long Hổ Môn cùng Huynh Đệ hội. Năm đại thế lực thì Hắc Long hội lớn nhất, có rất nhiều bang hội dưới quyền,
Long Hổ Môn cùng Huynh Đệ hội phạm vi ảnh hưởng thấp nhất nhưng thực lực không thể coi thường. Thậm chí Hắc Long hội hội chủ còn nói, nếu hắn
Hắc Long hội thực sự gây hấn với Long Hổ Môn cùng Huynh Đệ hội, bị diệt
chính là Hắc Long hội.
Năm thế lực hình thành một thế hòa hoãn, trong đó nổi tiếng nhất dĩ
nhiên là Hồng Diệp hội, không phải vì thế lực này rất mạnh, mà chủ yếu
vì Hồng Diệp hội chỉ thu nữ nhân, đứng ra bảo vệ nữ nhân, do đó cũng đạt được ủng hộ của Long Hổ Môn cùng Huynh Đệ hội. Có thể nói trong các thế lực, Hắc Long hội ngang ngược nhất, còn Hồng Diệp hội cùng Long Hổ Môn, Huynh Đệ hội lại có quan hệ mật thiết.
Đông Bắc khu.
Huynh Đệ hội tổng bộ, Giang gia trang viện.
“Ông chủ, ngươi đi lại như vậy cũng đã một canh giờ rồi. Không bằng ngồi xuống nghỉ ngơi một chút?” Trong một căn phòng sang trọng, một người
đàn ông trung niên cùng với một đeo kính trẻ tuổi đang đứng đấy. Người
đàn ông trung niên đã đi lại vòng quanh một canh giờ như vậy rồi.
“Trần Trí, ta không muốn ngồi, đã hơn một canh giờ rồi mà vẫn không thấy tin tức gì. Ta lại không thể rời nơi này đi đến bệnh viện ở bên nàng.”
Trung niên nhân nóng nảy nói.
Thanh niên trẻ tuổi đeo kính tên là Trần Trí cười khổ nói:
“Hiện tại là lúc trọng yếu, ông chủ đừng vì căng thẳng quá độ mà trễ nải chuyện của huynh đệ hội. Ít nhất ngồi xuống nghỉ ngơi một chút được
không?”
Trung niên nhân tên gọi Giang Hữu Ba, hội chủ của Huynh Đệ hội, cũng
chính là gia chủ của Giang gia. Huynh đệ hội ở trong lòng người dân Đông Bắc khu rất tốt, chủ yếu là nhờ vị hội chủ đầu óc sáng suốt này. Ngoài
việc không kinh doanh hàng cấm ra, Huynh Đệ hội thu phí bảo hộ cũng rất
hợp lý, đảm bảo đối xử công bằng với các chủ tiệm, cùng đứng ra dẹp loạn các tranh chấp cùng với bảo vệ người dân Đông Bắc khu khỏi sự xâm lấn
của các bang hội khác.
Hôm nay thê tử Giang Hữu Ba đã đến lúc sinh nở, hiện đã được chuyển vào
bệnh viện. Giang Hữu Ba vì hôm nay phải chỉ huy Huynh Đệ hội người hợp
tác với Hồng Diệp hội rà soát lại khu vực phía bắc để tiêu diệt hàng
cấm, không thể trực tiếp đến bệnh viện được.
Thông tin hàng cấm mới được biết hai canh giờ trước, Giang Hữu Ba cùng
Hồng Diệp hội, Long Hổ Môn phân chia nhau rà soát lại khu vực, quyết
không để hàng cấm tràn vào Đông Bắc cùng Bắc khu.
Thật ra Huynh Đệ hội cũng chủ yếu nhờ cậy Long Hổ Môn hỗ trợ. Bởi vì
Long Hổ Môn là võ quán nổi tiếng, thực lực võ thuật của người trong võ
quán rất mạnh, thậm chí có thể đối đầu với nhiều người dùng súng.
Trong lúc Giang Hữu Ba đang chuẩn bị nghe lời Trần Trí ngồi xuống, điện
thoại của hắn vang lên. Giang Hữu Ba lập tức nghe điện thoại. Khuôn mặt
hắn càng lúc càng rạng rỡ. Giang Hữu Ba vừa kết thúc cuộc gọi, một cuộc
gọi khác lại đánh tới. Lần này nghe xong, Giang Hữu Ba ngửa mặt cười ha
hả:
“Ta có con trai rồi! Càn quét thành công, thật đúng là song hỉ lâm môn mà!”
Hôm đó, Huynh Đệ hội tổ chức ăn mừng tới tận sáng hôm sau. Riêng môn chủ Giang Hữu Ba đã tiến vào bệnh viện ở bên cạnh thê tử cùng mới ra đời
tiểu hài nhi.
“Hữu Ba, ngươi thấy nên đặt tên nhi tử là gì?” phụ nhân xinh đẹp mệt mỏi nhưng hạnh phúc ôm sơ sinh tiểu hài, mỉm cười hỏi Giang Hữu Ba.
“Ta Giang Hữu Ba, cả đời này có ngươi ở bên là hạnh phúc nhất, ngươi
chính là ánh sáng của đời ta. Vậy nhi tử đặt tên là Giang Minh đi.”
Vậy là nhân vật chính của quyển sách này, Giang Minh tiểu hài, chính
thức đặt chân đến thế giới này. Dĩ nhiên không ai biết, tiểu hài đáng
yêu này lại mang một thân võ công tuyệt thế.