Trải qua nhiều ngày nghiệm chứng cùng xem xét, Sở Hạo cơ bản xác nhận được một số quy luật hoán đổi của chủ thần. Đầu tiên là thế giới thật có thứ gì thì trên cơ bản không cần tiêu hao chi tiết phụ tuyến, hoặc là tiêu hao rất ít, cùng lắm là một cái cấp D, hiếm thấy khi nào cần tới tận chi tiết cấp C. Về phần sản phẩm phi chiến đấu hay vật phẩm không thể tự mình biến thành vũ khí, ví dụ như các loại sản phẩm hưởng thụ, kim loại quý, nguyên liệu, thậm chí một ít tư liệu khoa học kỹ thuật…vv Những thứ này đều có giá rẻ vô cùng, gần như cho không. Tiếp theo là các loại vũ khí khoa học kỹ thuật, giá cũng khá rẻ, ngay cả vũ khí của tương lai cũng vậy. Còn những thứ liên quan đến cường hóa, tiến hóa, kỹ năng đều vô cùng đắt. Tuyệt đại đa số chúng được chia thành nhiều tầng, từ sơ cấp đến cao cấp, phải nâng cấp lần lượt mới có thể đến được đỉnh phong, nhưng đồng thời nó cũng đại biểu cho một số điểm thưởng không lồ và chi tiết phụ tuyến. Trên thực tế, những thứ cần nghiên cứu có rất nhiều… đáp án thu được lại là càng xem càng hoa mắt. Chỉ mười ngày ngắn ngủi không đủ cho Sở Hạo hiểu được tất cả, chỉ có thể thoáng tổng kết một chút những thông tin đã thu được, sau đó tiến hành chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo. “Đầu tiên mỗi người một khẩu súng, tôi đề cử súng ngắn 54 kiểu cổ, nhưng kết cấu khéo léo, uy lực vừa phải, lực xuyên thấu lớn, tính năng đảm bảo, khuyết điểm duy nhất là lượng đạn ít, độ chính xác hơi kém mà lực phản chấn cũng khá lớn. Sở dĩ chọn loại súng này có hai nguyên nhân, đầu tiên là rẻ, thứ hai là dễ che giấu. Chúng ta cũng có rất nhiều cách để khắc phục những khuyết điểm trên. Ngoài ra, tôi đề nghị mỗi người mang theo hai đến ba quả lựu đạn để dùng cho những tình huống đặc biệt. Về phần súng trường cùng những vũ khí hạng nặng khác thì thôi, điểm dư của chúng ta không đủ để trang bị. “Tiếp theo là nhu yếu phẩm bổ cấp. Chúng ta không biết bộ phim tiếp theo là phim gì, rất có thể gặp phải cảnh hoang vắng trong thời gian dài. Cho nên cần phải chuẩn bị một ít, tôi đề nghị mang theo lương thực cho ba ngày gồm thức ăn cô đặc, nước uống ở trạng thái cố định. Mỗi người tốt nhất là mang theo một bình xịt cầm máu, mà Ares là chuyên gia trong lĩnh vực này, điểm thưởng của J còn dư vậy hãy đổi cho hắn một ít thiết bị cấp cứu.” Những điều này đều phát sinh vào ngày thứ mười sau khi bọn họ trở về chủ thần không gian. Cũng là ngày mà bọn họ phải bước vào bộ phim kinh dị tiếp theo. Cả ba đều có kinh nghiệm dùng súng, đặc biệt là J và Sở Hạo cực kỳ tinh thông, không cần mất thời gian luyện tập. Hơn nữa trong khoảng thời gian mười ngày vừa rồi, ba người đã tiến hành thương nghị nhiều lần cho bộ phim tiếp theo, cho nên khi Sở Hạo đưa ra phương án sắp xếp, không ai dị nghị gì thêm. Bọn họ nhanh chóng hoán đổi từ chỗ chủ thần các loại vật tư, ngoài ra mỗi người 100 viên đạn linh loại phòng cho trường hợp gặp phải thể loại phim linh dị. Khi mọi thứ chuẩn bị xong, thời gian tiến vào thế giới phim kinh dị chỉ còn chừng 20 phút, cả ba đều đặt ba lô xuống rồi cứ thế ngồi bệt trên mặt đất. Ares đưa cho mỗi người một điếu thuốc, mà J lên lên tiếng hỏi: “Sở Hạo, ngươi nói thử xem chúng ta lần này gặp phải bộ phim gì? Dự đoán đại khái một chút đi!” Sở Hạo thoáng chần chờ một chút nhưng vẫn gật đầu: “Trước kia tôi đã nói rồi, vô luận là vì sao thế giới luân hồi và chủ thần không gian được thành lập, cũng mặc kệ kẻ kiến tạo là ai, nếu đã cho đổi lấy những thuộc tính và vật phẩm cường hóa vậy thì mục đích của nó không phải là muốn giết chúng ta. Như trong bộ phim kinh dị lần trước xảy ra đoàn chiến, Trung châu đội rất mạnh, mạnh đến mức chúng ta căn bản không thể đối kháng lại được. Nhưng trên thực tế, chúng ta cũng không rơi vào tình huống tuyệt cảnh, nếu như thiết kế sắp đặt tốt thì có khả năng không mất một ai. Cho nên nhiệm vụ chủ thần đưa ra lần này chắc cũng không bắt mọi người đi gặp diêm vương đâu.” “Cứ thế mà xét thì với thực lực của chúng ta hiện giờ không thể đụng phải thể loại linh dị. Sở dĩ mang theo đạn linh loại cũng là vì phòng xa mà thôi. Phim hủy diệt tận thế đoán chừng cũng không có. Trừ hai cái này ra thì những loại khác đều có thể xuất hiện. Nhưng chỉ cần chúng ta không hoảng hốt, đồng thời căn cứ vào cốt truyện mà sắp đặt thì sẽ sống sót.” Ares và J đều khẽ gật đầu, cả hai rất tin tưởng vào năng lực của Sở Hạo. Dù sao cũng đã cùng nhau trải qua một bộ phim, nếu không phải may mắn có hắn bố trí thì đã không đạt được hai vạn điểm kia mà là toàn đoàn bị chủ thần delete hết. Còn 10 phút đồng hồ, ba người không tiếp tục bàn luận chuyện phim kinh dị nữa mà quay sang nói một chút về thế giới thực. Tất nhiên, cả đám đều là đàn ông nên chủ đề chỉ xoay quanh chuyện nữ nhân. Nói qua nói lại, cuối cùng quay sang mình đã cưa được mấy cô, nội dung bên trong cũng có phần không dành cho trẻ em, chỉ khi nhắc đến người phụ nữ mình khó quên nhất thì biểu lộ cả ba liền không giống nhau. J là người nói chuyện thẳng thắn hào sảng nhất trong ba người, nét mặt tuy có chút âm trầm nhưng vẫn mở miệng: “Người phụ nữ ta khó quên nhất… uhm, không liên quan gì tới chuyện giường chiếu yêu đương đâu. Người ta nhớ nhất là mẹ ta, bà… Được rồi, ta nói đến đây thôi, những cái khác không cần thiết, tóm lại là khi ta cường đại hơn sẽ quay về thế giới thực báo thù, phải chết một hai ngàn người mới giải quyết được.” Sở Hạo và Ares đều không nói gì, một lúc sau Ares mới cười cười: “Sở, cậu thật xấu tính, đang đợi tôi nói trước phải không? Được thôi, cô gái khiến tôi khó quên nhất là một cô bé trên mặt có vết tàn nhang, tóc thắt bím, hay lẳng lặng ngồi nghe tôi nói sẽ trở thành bác sĩ giỏi nhất thế giới… Chỉ thế thôi. Ares nói xong nhưng mãi lâu sau mà Sở Hạo vẫn chỉ trầm mặc, thậm chí nụ cười thường ngày cũng biến mất. Thế nhưng Ares và J đều không hối thúc mà chậm rãi chờ đợi. Không biết trôi qua bao lâu, bỗng một thanh âm xuất hiện trong đầu ba người. “Tiến vào cột sáng trong vòng 30 giây, mục tiêu truyền tống Daybreakers…” Ba người liếc nhìn lẫn nhau rồi đồng thời vác ba lô lên kiểm tra vũ khí, nhu yếu phẩm , xong xuôi mới đi nhanh vào cột sáng. Nhưng trước khi bước vào, thanh âm Sở Hạo đột nhiên truyền đến: “Người tôi khó quên nhất là chị của tôi… tôi đã tự tay giết chết chị ấy, trước khi bị chị ấy giết…” Tiếng nói càng lúc càng nhỏ, ba người đều đã bước vào trong cột sáng, một loại cảm giác mơ hồ bỗng dưng kéo tới khiến họ không phân biệt được mình đang mơ hay tỉnh, có lẽ chỉ trong chớp mắt cũng có thể đã qua vô số năm… Khi Sở Hạo tỉnh lại, hắn phát hiện ra mình đang nằm sấp trên mặt đất, trong lòng nhất thời buồn bực, chủ thần cũng thật đáng ghét, chuyển thì cứ chuyển, cần gì cứ phải mỗi lần đều bắt người ta nằm bò trên đất thế này chứ? Nghĩ thì nghĩ như thế nhưng hắn cũng không dám chậm trễ, lập tức mở mắt ra quan sát xung quanh. Bốn phía đen kịt, chỉ có chút ánh sáng le loi từ đèn đường xa xa chiếu tới nhưng không gian vẫn tối tăm hôn ám. Sở Hạo nhìn kỹ một chút mới phát hiện ra mình đang ở cạnh đường, chẳng qua nơi này vắng vẻ chứ không tấp nập như khi vừa xuất hiện ở Skyline. Song thế cũng tốt, Đây là Daybreakers mà. Sở Hạo cũng đã xem qua bộ phim này, nó nói về một trận bệnh dịch lớn. Virus biến đại đa số nhân loại trên thế giới thành quỷ hút máu. Chúng sợ ánh sáng mặt trời, uống máu con người để sống, có khả năng khôi phục cường đại và tuổi thọ kéo dài cơ hồ là bất tử. Ngoài ra, sức mạnh của đám này khá lớn nhưng may mà không biết pháp thuật, nói chung là gần giống với Vampire trong truyền thuyết. Khi đại đa số nhân loại đều biến thành quỷ hút máu và họ cũng tự nhận mình là vampire, phần còn lại trở thành thiểu số. Vampire không bị mất đi ý thức trước kia nên xã hội loài người dần bị thay thế bởi xã hội mới, xã hội vampire. Mà con người lại trở thành đối tượng bị nuôi nhốt nhằm cung cấp thức ăn cho cái xã hội này. Nhưng số lượng nhân loại càng ngày càng ít nên không thể thỏa mãn tất cả mọi người, dẫn tới việc bọn họ phải tổ chức nghiên cứu chế tạo huyết dịch thay thế. Cùng lúc đó, một nhóm nhỏ nhân loại sống sót và nhân vật nam chính đã tìm ra cách để biến vampire trở lại thành người. Điều đặc biệt là nhân vật nam chính kia vốn thuộc phe vampire. Đây là nội dung chủ yếu của bộ phim. Ngoại trừ một số kẻ thoái hóa ra, trên cơ bản không xuất hiện lực lượng nào vượt qua khoa học kỹ thuật. Những người thoái hóa chính là vampire do thiếu huyết dịch nhân loại nên quay sang tập kích lẫn nhau, sau khi hút máu đối phương xong liền khiến cơ thể bản thân bị thoái hóa biến chất và trở thành nửa người nửa biên bức(dơi), nhưng lực lượng của bọn họ lại tăng trưởng khủng bố, vượt xa vampire hình người. Cho nên, nhìn qua thì tựa hồ bộ phim này không có nhiều nguy hiểm, nhưng thực chất đó chỉ là biểu hiện bề ngoài. Đối với thành viên tiểu đội luân hồi, độ nguy hiểm của nó đã vượt xa Skyline! Một tiểu đội luân hồi có bao nhiêu người chứ? Cứ cho là 100 đi! Nhưng thế giới này là do vampire nắm giữ trật tự xã hội. Muốn dựa vào 100 người để đối kháng với trật tự của cả một quốc gia sao? Chả khác gì nói đùa! Trừ phi có lực lượng mạnh mẽ như Trung châu đội, nếu không 100 người tiến lên chỉ có thể tạo ra một cuộc tập kích khủng bố chứ không thể đối kháng trực diện với sức mạnh quốc gia được. Kinh khủng nhất là tiểu đội luân hồi lại đứng ở phe đối lập với cái quốc gia này, chỉ bởi vì mọi người đều là nhân loại trong khi văn minh chủ đạo của đối phương là vampire. Sở Hạo tỉnh lại được mấy giây liền nghĩ ra rất nhiều thứ. J và Ares đều đã thức tỉnh, cả bọn đều từ từ đứng lên. Trừ ba người ra, dưới mặt đất còn nằm năm người nữa, khiến Sở Hạo thấy lạ nhất là trong bọn họ lại xuất hiện một thanh niên châu Á. Đây là Bắc Băng châu đội mà, khả năng xuất hiện người châu Á như vậy thực sự rất nhỏ. Sở Hạo thoáng đánh giá những người nằm trên mặt đất một lát rồi mới đưa tay đeo đồng hồ lên nhìn. Phía trên đó ghi nhiệm vụ của bộ phim kinh dị này. “Nhiệm vụ giai đoạn một, trong vòng ba ngày tìm được nhân vật chính Edward Dalton, đi theo hắn cho đến khi gặp Lionel Cormac, thành công được 2000 điểm một chi tiết cấp C, thất bại bị trừ 3000 điểm.” “Hạn chế của nhiệm vụ: một khi tìm được nhân vật chính Edward Dalton, không được rời khỏi hắn trong phạm vi bán kính 1000m, nếu không trực tiếp delete.”