Vô Hạn Thự Quang

Quyển 1 - Chương 12: Đội mới

“Không được ngồi như thế! Ngươi là thành viên trực hệ của gia tộc Emma Burns, tư thế ngươi ngồi như vậy sẽ làm mất mặt gia tộc.”
“Không được ăn những thứ thấp hèn dơ bẩn đó, ngươi là thành viên trực hệ của gia tộc Emma Burns, ngươi là quý tộc, sao có thể ăn những thức ăn nhanh vất đi này?”
“Không được kết giao với cô ta, ngươi biết huyết thống cha mẹ và nàng ta như thế nào không? Một bình dân không có tư cách sinh con nối dõi cho gia tộc Emma Burns, ta cho ngươi hai lựa chọn, chia tay với cô ta hoặc là làm cô ta biến mất…”
“Không thể…không cho phép…không thể…không cho phép…”
(Vậy… cái gì mới được đây!!!!!)
Ares thoáng thất thần nhưng rất nhanh liền khôi phục. Hắn thao túng chiếc xe rẽ trái quẹo phải trong thành phố. Trên thực tế, hành động bắt cóc này đã được bọn họ diễn luyện vài lần, kể cả đường lui cũng đã chuẩn bị tốt. Những thứ này đều do Sở Hạo một tay thết kế. Mà từ những gì hắn biểu hiện thì mọi người đều nguyện ý tin tưởng.
Tòa cao ốc dần lui lại phía sau, xe việt dã chạy được hơn mười phút nhưng tính ra cũng đã đi được hơn nửa lộ trình. Dọc theo con đường ấy, cả đám tránh đông núp tây, thậm chí nhiều lần suýt nữa bị vũ khí sinh vật đuổi theo. Cũng may có Sở Hạo trù hoạch tốt, tuy lệch với nơi định đến 70-80% nhưng lại một mạch thông suốt. Những quái vật thân hình to lớn sẽ không chú ý đến con đường này, hơn nữa xung quanh có nhiều cao ốc che chắn khiến vũ khí phi hành loại nhỏ rất khó thấy được. Khuyết điểm duy nhất là nó vòng vèo quanh co khá là xa, hơn nữa trên đường còn phải thỉnh thoảng ẩn vào chỗ tối nên tiêu phí rất nhiều thời gian.
Trên đường đi, Sở Hạo không ngừng liếc nhìn đồng hồ. Ngồi bên cạnh hắn, Elaine đang được Jerrord ôm trong lòng. Nhưng không biết bởi vì lo lắng hay vì bộ dáng kiệm lời của Sở Hạo, hoặc giả muốn nắm được mục đích của đám người kỳ lạ bên cạnh, Jerrord bỗng nhiên mở miệng: “Vì sao anh cứ nhìn đồng hồ mãi thế, chẳng lẽ đưa bọn tôi đến chỗ đó còn hạn chế thời gian sao?”
Sở Hạo cũng không ngẩng đầu lên: “Không phải chuyện đó, mà là xem người ngoài hành tinh còn lưu lại cho chúng ta bao nhiêu thời gian.”
“Người ngoài hành tinh?” Jerrord cùng Elaine đồng thời ngẩn người.
Sở hạo nhìn bọn họ, ngược lại càng thêm kinh ngạc hỏi: “Các ngươi chẳng lẽ cho rằng cột sáng lam sắc, những vũ khí sinh vật to lớn cùng với vật thể bay hình bạch tuộc kia đều do con người làm ra? Ta van các ngươi… Ta trước kia khi xem phim điện ảnh Âu Mỹ, luôn thấy các ngươi rất cực đoan, nếu không phải là mê tín tôn giáo, mê tín quỷ thần, mê tín người ngoài hành tinh đến điên cuồng thì sẽ là dạng nói gì cũng nhất quyết không tin. Bây giờ sự thật đã bày ra trước mắt rồi mà hai vị vẫn còn kinh ngạc thế sao. Chẳng nhẽ hai vị không cảm thấy chuyện này rất quỷ dị à?”
“Ha ha, đích xác như thế, chẳng qua tôi phải nói trước là tôi không vậy đâu.”
Đang lái xe, Ares bỗng mở miệng cười nói.
Jenny trên ghế lái phụ cụng gấp giọng: “Tôi cũng không như thế, tôi tin vào khoa học kỹ thuật chứ không mê tín. Tôi luôn luôn dùng khoa học để giải thích mọi việc.”
“Jerrord vội vàng khoát tay: “Đợi một chút, các vị khiến tôi hồ đồ rồi, chẳng lẽ các vị trước đó đã biết sự tồn tại của những người ngoài hành tinh này? Bằng không vì sao lại chuẩn bị sẵn xe, hơn nữa còn có một chỗ để tránh nạn… Được rồi, những thứ này là bí mật của các vị, nhưng việc bắt cóc chúng tôi thì có quan hệ gì chứ? Chúng tôi không có năng lực đặc biệt, không cần phải mạo hiểm để bắt cóc chúng tôi như thế.”
“Không sai.”
Sở hạo lắc đầu nghiêm túc nói: “Hai người rất đặc biệt, chúng tôi chính vì thế mới bắc cóc hai vị, hoặc chính xác hơn là cứu các vị.”
Jerrord cùng Elaine liếc mắt nhìn nhau, bọn họ thực sự không biết mình có chỗ này đặc biệt, không phải đại nhân vật chính trị gì, cũng chẳng phải phú hào giàu có, có chỗ nào khiến người ta phải bắt cóc chứ?”
“Hai vị có thể là nhân vật chính.” Sở Hạo nở nụ cười.
“Khi một bộ phim bắt đầu, với tư cách là nhân vật chính, mặc kệ hắn trước đó không có tiếng tăm gì, nhưng trong nội dung cốt truyện lại dẫn phát ra sóng gió ngập trời, tạo nên một mảnh không gian chỉ thuộc về nhân vật chính. Mà hai người các vị lúc này chính là nhân vật chính.”
Elaine bật thốt: “Đợi chút, lời của anh càng khiến tôi thêm hồ đồ. Tôi vẫn không hiểu được ý của anh,. Sao lại gọi chúng tôi là nhân vật chính? Nói thật, mỗi câu của anh tôi đều nghe rất rõ, nhưng tổ hợp lại thì không hiểu gì cả, rốt cuộc là có ý gì chứ?”
Sở Hạo lắc lắc đầu, nhưng vẫn giải thích: “Tôi vừa rồi đã nói khi bắt đầu một bộ phim… Được rồi, nói thẳng ra thì thế giới hai người đang sống chỉ là một bộ phim. Chúng tôi đều đã nhìn thấy quá khứ, hiện tại, tương lại của các vị, hơn nữa còn biết nếu chúng tôi không nhúng tay vào thì kết cục của cả hai sẽ ra sao. Bộ phim này gọi là Skyline, và hai nhân vật chính trong phim chính là hai người các vì. Cô nói thử xem mình có đặc biệt hay không?”
“A?” Jerrord cùng Elaine kinh hô nhìn nhau, nét mặt hai người đều rất quỷ dị, không phải kinh ngạc mà là Quỷ DỊ, bọn họ dùng ánh mắt như nhìn kẻ điên để đánh giá Sở Hạo.
“Nhìn đi.” Sở Hảo rất bất đắc dĩ nhún nhún vai: “ Mặc dù bọn họ đều đã thấy người ngoài hành tinh rồi nhưng vẫn không muốn tin mình là nhân vật chính trong phim. Cho nên tôi mới nói người Âu Mỹ các vị rất kỳ lạ, chẳng nhẽ các vị không dám buông thả tư tưởng để điên cuồng một chút hay sao?”
Ares cười ha ha, ngoại trừ Jenny đang nhỏ giọng cãi lại vài câu, những người còn lại đều trầm mặc không nói, chỉ có Jerrord cùng Elaine bị bầu không khí trầm mặc này khiến cho sởn gai ốc.
Bỗng Elaine đột nhiên hỏi: “Nếu chúng tôi là nhân vật phim, vậy hết thảy đều được thể hiện trên màn hình rồi, xin anh nói cho chúng tôi biết nếu các anh không nhúng tay vào thì kết cục của chúng tôi sẽ ra sao?”
Sở Hạo lộ vẻ bất cần, hắn vẫn một bên nhìn đồng hồ, một bên tùy ý trả lời: “CẢ hai đều bị người ngoài hành tinh bắt, bọn chúng muốn biến hai vị thành vũ khí sinh vật. Nhưng chỉ có Jerrord là bị cải tạo, còn về phần cô, vì cô đang mang thai nên người ngoài hành tinh định trực tiếp mở bụng lấy đứa bé ra…” Nói đến đây, Sở Hạo lại không nói thêm gì nữa, lông mày khẽ nhíu lại.
(Không có điểm thưởng, cũng không có chi tiết phụ tuyến, chẳng lẽ… nói cho nhân vật trong phim biết nội dung cốt truyện còn chưa đủ để sinh ra biến hóa sao?)
Tuy Sở Hạo không nói hết nữa nhưng Jerrord và Elaine nghe mà rợn cả người, đặc biệt là lúc nói Elaine đang mang thai, Jerrord quay đầu nhìn sang liền thấy Elaine khẽ gật đầu xác nhận. Trong lòng hai người nhất thời phát lạnh, không thốt được câu nào. {*}
Đúng lúc này, xe việt dã bỗng dưng dừng lại đột ngột, Ares lên tiếng: “Nguy rồi! phía trước có xe hỏng gây tắc đường, các lối đi khác đều bị chặn, bây giờ phải làm sao, Sở Hạo!?”
Sở Hạo lập tức nhìn ra bên ngoài cửa xe, con đường phía trước đã hoàn toàn bị bịt kín, mấy chiếc xe hỏng chặn ngang giữa đường khiến xe việt dã không thể tiến thêm. Hắn nhìn chung quanh xem xét, trầm mặc vài giây liền quả quyết nói: “Xuống xe! Nơi này cách chỗ trú ẩn không xa, hơn nữa những con đường tắt tôi lựa chọn chính là dự phòng cho chuyện này, xuống xe! Theo tôi!”
Vừa nói, Sở Hạo vừa chui ra khỏi xe, theo sát hắn là năm người con lại. Về phần Jerrord vài Elaine cũng chỉ hơi chần chừ một chút rồi cũng vội bám theo. Tổng cộng tám người chạy về một con đường nhỏ nằm giữa các tòa cao ốc, hướng tới nơi trú ẩn tiếp tục hành trình.
Cùng lúc đó, cách nơi này khá xa, bên ngoài cục cảnh sát, thanh niên tóc vàng đang hối hận thúi ruột. Cho đến bây giờ hắn mới biết thế giới này quả thực là Skyline. Bên ngoài tràn ngập quái vật ngoài hành tinh, tất cả cảnh sát xung quanh đều đã chạy trốn hết, hiện tại chỉ còn mấy người họ đang bị vây tại đây. Cứ vậy nữa thì quả thật chết chắc rồi!
“Này! Có ai không? Trước thả chúng tôi ra được không! Mở khóa cho chúng tôi, thả chúng tôi ra!” Thanh niên tóc vàng gọi vọng vào hành lang nhưng nơi này vốn đâu còn ai nữa.
Một nam tử đứng cạnh bỗng nhiên phẫn nộ hét lên: “Dừng lại đi! Làm gì còn người nào ở lại chỗ này chờ chết nữa? Đã sớm chạy hết rồi, mày cứ gầm rú như vậy nhỡ đâu lại kéo tới bọn ngoài hành tinh kia thì sao? Tao không muốn bị bọn chúng mở đầu lấy não đâu, nếu như vậy thà rằng tao tự sát còn tốt hơn!”
Một phụ nữ trung niên khác cũng kích động gào: “Đúng vậy, đều tại ngươi! Nếu theo tên châu Á kia thì hiện tại ít nhất có thể tự quyết định vận mệnh của chính mình! Đều tại ngươi!”
Thanh niên tóc vàng cũng nổi giận bừng bừng thét: “Lúc đó lựa chọn đi cùng ta là các ngươi, nếu các ngươi thật sự tín nhiệm tên khỉ da vàng kia thì đã không theo ta rồi. Luân hồi thế giới? Trò chơi quốc tế à! Các ngươi cảm thấy lúc đó ai sẽ tin tưởng chuyện này?”
“Ồ, khỉ da vàng? Rất lâu không nghe người ta nhắc từ này rồi.”
Ngay khi người thanh niên đeo kính đang gào thét, đột nhiên một thanh âm truyền tới từ phía hành lang, lập tức tiếng gào thét cãi lộn trở nên yên tĩnh, tiếp đó cả bọn cuồng hỉ hướng lối nhỏ kia hét lên. Quả nhiên, không bao lâu sau từ bên ngoài đi tới một nam hai nữ, chẳng qua không biết vì cái gì mà cả ba đều mặc lễ phục cao cổ đen kịt… tựa như trang phục của vampire trong phim.
“Từ khi cái Trung châu đội tàn bạo đó tham gia đại chiến sáu bên, tiếp đó đánh nát nửa khối đại lục, trong toàn bộ thế giới luân hồi đã rất lâu rồi không có người nào dám hét to mấy chữ ‘khỉ da vàng’. Không ngờ ở đây vẫn còn dũng sĩ can đảm như vậy.” Người nam đi tuốt phía trước, cười cười nói chuyện với hai cô gái bên cạnh.
Hai cô gái cũng chỉ che miệng mỉm cười không nói tiếng nào. Mà vị nam tử đó cũng không bình luận gì thêm mà tiếp tục đi tới trước cánh cửa phòng giam. Hắn cười với mấy người bên trong: “Các ngươi hẳn là thành viên của Bắc Băng châu đội? Thật là tiếc nuối mà, từ khi vị nữ trí giả kiêm đội trưởng kia của các ngươi chết đi, Bắc Băng châu đội cứ một lần tiếp một lần đoàn diệt. Lần này chắc cũng đoàn diệt nữa hả? Ngay cả đội trưởng cũng không có, thật là đáng tiếc mà…”
Trong phòng câu lưu, mọi người đều cảm thấy không đúng, chỉ có thể ép sát về phía sau ý đồ cách ba người trước mặt càng xa càng tốt.
Thanh niên tóc vàng miễng cưỡng khởi lên chút dũng khí: “Các vị là ai? Các vị cũng là thành viên của thế giới luân hồi sao?”
Nam tử cười hả hả, bàn tay thò về phía cửa sắt. Chỉ thấy cả cánh cửa như giống như đống bùn nhão trực tiếp bị xé nát. Gã nam tử thoải mái đi vào phòng câu lưu.
“Ta ư? Đúng vậy, ta là đội trưởng của Nam Viêm châu đội. Bắc Băng châu và Nam Viêm châu, hắc hắc, trước giờ đều là tử địch, hơn nữa…”
“Ta sẽ nói cho các ngươi biết một chuyện, ta suýt chút nữa đã chết trong tay đội trưởng tiền nhiệm Bắc Băng châu đội của các ngươi, là vị mụ trí giả chết tiệt đó!”
Một lát sau, trong phòng câu lưu chỉ còn lại xương khô rải rác khắp phòng, còn một nam hai nữ kia mặt mũi lấp lánh hào quang đỏ rực yêu dị đi ra.
“Bọn chúng phân đội rồi, có sáu ngươi…”
“Tìm bọn chúng! Giết hết tất cả!”
“Tam đoàn đại chiến… Trước khi Trung châu đội giả nhân giả nghĩa đó xuất hiện phải hoàn thành chuyện này!” {**}
---------------------
{*}: Theo phim thì Elaine đã nói cho Jerrord biết mình mang thai vào bữa tiệc tối rồi, căn cứ thời gian thì lúc này Jerrord phải biết chuyện này rồi. Tác giả nhớ nhầm rồi >.<
{**} BUG đã hiện ra. Theo quy tắc thế giới luân hồi, đội ngũ chưa có đội trưởng thì không tham gia đoàn chiến. Trung châu đội ở VHKB lần đầu tiên đoàn chiến cũng là vì có gã nửa đội trưởng Trương Kiệt. Nhưng ngay khi vào phim, trên đồng hồ có ghi thông báo đoàn chiến với đội nào. Sau này vì chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng, các đội chưa có đội trưởng vẫn phải tham gia.