Võ Động Thiên Hà

Chương 605: Phá địch


Bên trong hoang mạc Xích Diễm, bão cát đang nổi.

Dưới cảnh khí hậu khô nóng, nhiệt độ mỗi hạt cát cực cao, mà tại dải đất trung tâm màu đỏ, huyết khí vẫn mười phần nồng hậu, dưới cái khắc nghiệt của hoang mạc vẫn không hề tiêu tan một phần, hình thành một đạo phong cảnh cực kỳ đặc biệt.

Xuyên qua màn sương mù dày đặc nồng đậm huyết khí, tại phần đải đất trung tâm màu đỏ, một tòa kiến trúc kỳ dị cùng dạng với kim tự tháp đang được khai quật hơn phân nửa lộ ra ngoài đất cát.

Bên trong sa mạc, nó có vẻ tương đối nhỏ bẻ, thế nhưng khi chứng kiến một người đang hành động chạy đông chạy tây bên cạnh nó chỉ nhỏ bằng một con kiến, lúc này nó không khác gì một tòa kiến trúc vô cùng to lớn.

Tân Minh trưởng lão đứng ngay tại bên dưới bổn nguyên chi tháp, ánh mắt trông mong nhìn xuống đám người đang làm việc cật lực, khai quật để lộ ra một cánh cổng vào.

Nói là cổng nhưng không gian cũng không hề lớn, chỉ vừa vặn cho một tiểu hài tử bước vào, thế nhưng lực lượng ba động bên trong cánh cổng đẩy ra ngoài lại mười phần nồng hậu khiến cho đám người đang tiến hành khai quật, cả người giống như bị hỏa diễm quay nướng, thậm chí có người còn bị thoát lực, bắt buộc phải gọi người thay thế.

Đối với tiến độ như vậy, Tân Minh rất không hài lòng.

- Tốc độ nhanh hơn một chút nữa nào.

Bằng vào sự hiểu biết về kiến trúc tòa kim tự tháp này, Tân Minh nhìn ra được cánh cổng này chỉ là một cổng vòm tương đối nhỏ, phía dưới nó còn có rất nhiều cánh cổng như vậy, kỳ thực vẫn còn có một cánh cổng khác mới chân chính là cửa nhập khẩu, từ đó mới có thể tiến nhập vào sâu bên trong tháp. Nguồn truyện: Trà Truyện

Chỉ là mắt thấy phải đào bới sâu thêm mấy thước nữa mới có thể tìm được chân chính cửa vào, mà Tân Minh cảm ứng được bên ngoài đang có cường địch tiếp cận, trước hắn phải ngăn cản cường địch rồi tiếp nhập bên trong tháp, hoàn thành kế hoạch vĩ đại của mình mới được.

Mặc dù một mực thúc giục, nhưng Tân Minh cũng thấy có vài người không thể tiếp tục chịu đựng ảnh hưởng do lực lượng từ bên trong tòa bổn nguyên chi tháp phóng ra đã phải quay về nghỉ, hắn chau mày, phát hiện cỗ lực lượng ước thúc của huyết sát đại trận khi càng tới gần đạo môn kia lại càng suy yếu, mà hiện tại những người kia đã gần như cật lực, tiến độ càng thêm chậm chạp.

- Đều trở lại, tiếp tục đào bới, không đào tới đáy không ai được lui về, ai lui về một bước, chết!

Cũng bởi liên tục nhìn thấy có người lui về nghỉ ngơi, sự nhẫn nại của Tân Minh đã tới cực hạn, không khỏi hét lớn bắt những người lui về chạy ra tiếp tục công việc.

Thế nhưng tiếp tục đào bới được một hồi lại có người không nghe lời hắn nói lui về, Tân Minh giận dữ, trực tiếp vận dụng Huyết Sát Chưởng, một chưởng đánh nát mấy người kia biến thành một đoàn huyết vụ, dính đầy lên trên bổn nguyên chi tháp.

Thông qua huyết khí mấy người này, cộng với tác dụng của huyết sát đại trận, lực lượng ba động phát ra từ tòa bổn nguyên chi tháp bỗng nhiên yếu bớt vài phần.

Đám người đào bới chứng kiến sát khí của Tân Minh cũng không có người dám tiếp tục lui về, trong lòng bọn họ vô cùng sợ hãi, dưới tình thế lực lượng ba động bị suy yếu liền cố gắng tăng nhanh tiến độ.

Với phương thức đồng dạng, Tân Minh không tiếc đại giới giết tiếp hơn mười người nữa, khoảng chừng nửa canh giờ sau, hắn rốt cuộc cũng thấy được cánh cửa trong suy nghĩ của hắn kia.

Cánh cửa này có dạng hình quả trứng, hai bên cánh cửa có một chỗ hổng rất nhỏ, có thể thấy rất rõ trên mặt cửa làm bằng đá có một hàng ký tự vẽ hình phi cầm tản mát ra một loại quang mang kỳ dị, nhất là bộ vị đại biểu cho đôi con ngươi của phi cầm, có hai khỏa thủy tinh cầu lúc ẩn lúc hiện làm tăng thêm vẻ thần bí.

Nhìn thấu cửa môn này, trong đôi mắt thâm thúy của Tân Minh, nhất thời lóe lên một tia quang mang.

- Đại trưởng lão, rốt cuộc đã tới, cánh cửa này thoạt nhìn so với những cánh cửa khác tương đối đặc biệt, hẳn là có thể mở được, chỉ là ở đây khi thì cực nóng, khi lại cực lạnh, chúng ta có thể hay không đi ra ngoài?

Một vị đầu mục phụ trách đào bới thấy mục đích đã đạt được, mà sự nhẫn nại của hắn cũng đã tới cực hạn, bởi vậy thừa lúc thần sắc Tân Minh có điểm vui mừng liền vội nói.

Tân Minh vẫn theo dõi những người này, chỉ là hắn không có xuống phía dưới, vừa nghe được lời tên tiểu đầu mục, Tân Minh càng thêm chứng thực cho suy đoán của mình, cửa này tất nhiên có thể mở, hơn nữa đi vào sẽ tìm được nơi đặt phong ấn trấn áp.

Nghĩ tới đây, Tân Minh không nhịn được cất bước, đi tới gần cánh cửa kia.

Chỉ là khi tiếp cận tới thì có một cỗ lực lượng rất mạnh truyền đến đẩy hắn lui lại, nhưng thấy những người đào bới tựa hồ cũng không có bị cỗ lực lượng này ảnh hưởng, nhất thời trong lòng có điểm suy nghĩ.

Nhưng đột nhiên quay sang nhìn mấy cỗ thi thể đã bị khô quắt, lại thấy những người đào bới đang chuẩn bị đi ra, trong đầu Tân Minh đột nhiên nảy sinh một cỗ ý niệm tà ác.

Ngay khi những người đó sắp đi tới, lúc này Tân Minh đột nhiên làm khó dễ, lần thứ hai sử dụng Huyết Sát Chưởng, dưới mỗi chưởng liền nghe một tiếng hét thảm, một cỗ huyết vụ liền phun lên phụ cận cánh cửa kia, thêm vào lực ảnh hưởng của huyết sát đại trận, cỗ lực lượng ba động kia lại yếu bớt thêm vài phần.

- Đại trưởng lão, tha mạng…Ngươi….a, không nên…

Giữa những tiếng kêu gào thảm thiết của đám người, Tân Minh vươn ma chưởng, mỗi một chưởng đi ra, cơ hồ có một đoàn huyết vụ phun ra chung quanh phía sau, cỗ lực lượng ba động lại yếu đi vài phần.

Lúc này Tân Minh đã có chút điên cuồng, khuôn mặt già nua mang theo nét cười vặn vẹo, cất tiếng âm trầm nói:

- Sự nỗ lực của các ngươi rất đáng giá, chờ lão phu phá vỡ được cánh cửa này, hủy đi phong ấn kia các ngươi sẽ là những đại công thần của Thánh điện, tương lai bản trưởng lão tuyệt sẽ không bạc đãi tử tôn đám người các ngươi, dùng máu huyết các ngươi tế điện cho thời khắc vĩ đại này thì có sao…

Dứt lời, Tân Minh liền bắt tay vào một hồi giết chóc tàn khốc, điên cuồng.

Bi ai nồng đậm, huyết sắc càng đậm hơn.

Mà ở bên ngoài dải dất trung tâm màu đỏ này, chứng kiến huyết sắc càng ngày càng đậm, người ở bên ngoài vận hành huyết sắc đại trận tuy rằng có thể nghe được một vài tiếng kêu thê lương thảm thiết truyền đến, nhưng là bọn họ không thể nhìn thấy được bên trong đang xảy ra chuyện gì.

Bất quá nếu để cho những người này biết được một màn tàn nhẫn đang phát sinh ở bên trong, sợ rằng bọn họ đã sớm bỏ trận mà chạy đi rồi.

Chỉ là vào lúc này, cơ hội cho bọn họ có thể bỏ trận chạy trốn cũng mười phần xa vời.

Ầm ầm.

Một trận động tĩnh kịch liệt truyền tới, mặt đất bắt đầu rung chuyển.

Trong huyết vụ mơ hồ có thể thấy một bóng ảnh tử, tựa như một cơn gió đang bay nhanh tới đây.

Phác thông.

Chờ khi ảnh tử rơi xuống mặt đất, những tên thủ vệ này liền lập tức nhận ra, ảnh tử kia chính là Minh Huyết trưởng lão, thân thể lão cũng giống như tên gọi, lúc này khóe miệng không ngừng thổ ra từng tia máu, sắc mặt cả người mười phần tái nhợt.

Chỉ là bên trên nét mặt già nua, tái nhợt của hắn còn mang theo một cỗ thần tình sợ hãi, thảm thương vô cùng, miệng không ngừng lẩm bẩm:

- Khôn lam chi diễm, khôn…Không…

Ngay khi hắn còn đang lẩm bẩm, bên trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu xanh phóng ra, rồi cả người hắn như bị tẩm xăng, bùng lên như một ngọn đuốc.

Để rồi khi hắn thảm thiết hét lên một tiếng, cả người bị cỗ hỏa diễm màu xanh kia thôn phệ hoàn toàn, khí huyết toàn thân cũng đồng dạng bị thiêu đốt.

Đại hỏa hừng hực, không ngừng lan rộng khắp huyết khí đại trận, mà thứ nhiên liệu kích thích sự lan tràn đó không gì khác chính là huyết khí dày đặc, vừa hay làm chất dinh dưỡng cho khôn lam chi diễm.

- A, không tốt, là khôn lam chi diễm…

Đám thủ vệ môn phụ trách thủ vệ huyết sát đại trận vừa thấy cỗ đại hỏa hừng hực thiêu đốt trong trận, hơn nữa còn lấy tốc độ lan tràn cực nhanh, không khỏi sợ hãi quát to một tiếng, bỏ trận mà chạy.

Chỉ là vẫn có người chậm một chút, khi bị nhiễm phải huyết khí khắp xung quanh, thân thể bọn họ nhất thời bốc lên một đoàn hỏa diễm màu xanh, bọn họ cũng chỉ kịp hét thảm lên một tiếng, trong khoảng nửa khắc thời gian đã bị biến thành một cỗ thây khô cứng ngắc giống như băng điêu được điêu khắc thành.

Mà lúc này, chỉ thấy một thân ảnh một người giống như đang nhàn nhã dạo chơi, hắn không hề bị ảnh hưởng một chút nào từ thứ hỏa diễm màu xanh mà còn chậm chậm bước ra từ màn huyết khí đang bị hỏa diễm màu xanh hừng hực thiêu đốt.

Ngay khi hắn chậm rãi bước ra, hỏa diễm trên người hắn liền thiêu đốt toàn bộ huyết khí xung quanh, biến huyết sát đại trận thành một biển lửa màu xanh, cùng với dải đất màu huyết hồng phía trung tâm tạo thành hai mảnh hoàn toàn đối lập.

Đương nhiên người toàn thân bao bọc bởi khôn lam chi diễm, đốt trụi huyết sát đại trận chính là Vân Thiên Hà.

Vân Thiên Hà từ sớm đi tới gần huyết sát đại trận, hắn tuy không có biện pháp hóa giải thật tốt trận pháp này, bất quá hắn cũng chẳng cần bày ra trận thức, liền trực tiếp triệu hồi ra phân thân xông thẳng vào trong trận.

Bên trong trận, hắn gặp phải Minh Huyết mai phục một bên đánh lén.

Chỉ là khi Minh Huyết đánh lén, Vân Thiên Hà đã sớm dùng vi quang chi nhãn phát hiện rồi, bất quá Minh Huyết mới chỉ có thực lực Địa Cảnh cấp ba, so với hắn khác biệt hoàn toàn không chỉ là một đẳng cấp.

Vân Thiên Hà khi giao thủ với Minh Huyết, vì không muốn vận dụng chân khí tránh dẫn động tới huyết sát đại trận phản phệ, bởi vậy liền trực tiếp sử dụng khôn lam chi diễm đôi phó với Minh Huyết.

Không có ngờ tới, khi hắn vừa phóng xuất khôn lam chi diễm, một chưởng đánh trúng Minh Huyết, trong thời khắc Minh Huyết bị đả thương, cỗ khôn lam chi diễm kia dĩ nhiên lại thiêu đốt toàn bộ huyết khí xung quanh, bởi vậy lại giúp Vân Thiên Hà nhận ra kẽ hở lớn nhất của huyết sát đại trận này.

Ngay lập tức, Vân Thiên Hà liền phóng xuất khôn lam chi diễm phủ kín toàn thân rồi thẳng bước tiến vào sâu trong huyết sát đại trận, theo bước tiến của hắn, khôn lam chi diễm nương theo huyết khí chung quanh nhanh chóng khuếch tán, thẳng tới khi hắn đi ra khỏi huyết sát đại trận, thì toàn bộ huyết sát đại trận đã biến thành một biển lửa do khôn lam chi diễm tạo thành.

Không may nhất chính là đám thủ vệ môn, bọn họ bị bao phủ bên trong huyết vụ, căn bản là không có cơ hội đào tẩu, tất cả đều bị Vân Thiên Hà thiêu đốt trong khôn lam chi diễm, táng thân trong trận.

Rốt cục cũng đi tới dỉa dất trung tâm màu đỏ, lúc này tới trước chỉ là một cụ phân thân của Vân Thiên Hà, bất quá hắn đến dải đất trung tâm màu đỏ này đang được khai quật lộ ra bổn nguyên chi tháp, xung quanh tháp huyết khí vẫn lan tràn nồng đậm như cũ.

Thế nhưng khi hắn đi tới khu vực khai quật, chỉ thấy dưới vực sâu một tràng cảnh thảm liệt vô cùng, trên mặt không khỏi động dung, hắn hoàn toàn không thể ngờ tới, đại bộ phận những người Thiên Ám điện lại chết ở trên tay chính người mình, bất quá đây cũng không phải điều trọng yếu.

Trọng yếu chính là, hắn thấy dưới đáy bổn nguyên chi tháp có một đạo môn bị mở, bên trong có một cỗ lực lượng ba động rất mạnh truyền ra, cũng theo đó là từng trận những tiếng nổ, toàn bộ tòa tháp đang kịch liệt lay động.

Hắn biết đã có người tiến nhập vào bên trong bổn nguyên chi tháp, hơn nữa còn đang tiến hành phá hư, chính hắn phải nhanh chóng đúng lúc ngăn cản.

Thế nhưng khi phân thân của Vân Thiên Hà chuẩn bị tiếp tục chạy vào bên trong tòa tháp, bản tôn của hắn tại bên ngoài huyết sát đại trận lại gặp phải phiền phức.