Vô Địch Thiên Hạ

Chương 224: Khiếp sợ

Nhìn Thiên Phật Đài bỗng nhiên bùng phát hào quang rực rỡ, mọi người vốn đang bàn tán không ngừng đều dừng lại, ai nấy ngơ ngác nhìn Thiên Phật Đài trên bầu trời.

Lúc trước, khi hai người Lạc Vô Nhất và Trần Định Nguyên tiến lên, Đấu khí Thích thể, Thiên Phật Đài cũng chỉ nhấp nháy hào quang mà thôi.

Thế nhưng khi Hoàng Tiểu Long thả Đấu khí ra, Thiên Phật Đài lập tức rực rỡ hào quang! 

Lần này Thiên Phật Đài đã xuất thế một tháng, một tháng này có không ít thiên tài của các đại gia tộc trong đế quốc Thiên Phật tới thử sức, thế nhưng chưa từng có thiên tài nào có thể khiến cho Thiên Phật Đài phản ứng kịch liệt như thế,

Sau khi mọi người giật mình thì lập tức bùng nổ tiếng nghị luận rối loạn.

"Rốt cuộc tiểu tử này là người nào? Vì sao Thiên Phật Đài lại có phản ứng lớn như vậy?" 

"Lẽ nào thiên phú Vũ Hồn của hắn còn cao hơn cả Lạc Vô Nhất và Trần Định Nguyên sao?"

"Cũng chưa chắc, không phải có lần Thiên Phật Đài chọn trúng một tên chỉ có Vũ Hồn cấp mười sao? Nói không chừng Vũ Hồn của tiểu tử này cũng chỉ là cấp mười thôi!"

"Hiện tại Thiên Phật Đài phản ứng kịch liệt như vậy, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc tiểu tử này sẽ được chọn!" 

Mọi người nghị luận.

Mà Lạc Vô Nhất thì nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long, còn Trần Định Nguyên thì lại chìm vào suy tư không biết đang nghĩ cái gì.

Trong tiếng bàn tán xôn xao của mọi người, hào quang của Thiên Phật Đài càng ngày càng rực rỡ mãnh liệt, tiếng vang ong ong không ngừng. Âm thanh vang vọng lần này của Thiên Phật Đài khác với lúc Lạc Vô Nhất và Trần Định Nguyên lên thử. Âm thanh của hai người họ là gián đoạn, còn của Hoàng Tiểu Long thì như sóng triều, càng lúc càng lớn, càng ngày càng vang, cuối cùng vang vọng khắp quảng trường Vạn Phật. 

Mọi người khiếp sợ, hai mắt trừng lớn.

Đột nhiên, trong hào quang rực rỡ của Thiên Phật Đài lại bắn ra từng tia sáng màu vàng kim.

"Phật quang, trời ạ, thế mà lại là phật quang!" 

"Thiên Phật Đài thế mà sinh ra phật quang!"

Trong mắt mọi người tràn đầy khiếp sợ.

Lạc Vô Nhất và Trần Định Nguyên cũng vô cùng hoảng hốt. 

Đế quốc Thiên Phật vẫn có một truyền thuyết, nếu có người nào có thể kích phát phật quang của Thiên Phật Đài, vậy thì người đó có bảy phần cơ hội được Thiên Phật Đài chọn trúng!

Bảy phần!

Đồng nghĩa với việc có hơn phân nửa cơ hội! 

Trong lúc mọi người còn đang khiếp sợ, Thiên Phật Đài đột nhiên vang lên một loại phạm âm.

"Đây là phật âm!"

"Là phật âm do Vạn Phật ngâm xướng!" 

Phật âm do Vạn Phật ngâm xướng! Trong lòng Lạc Vô Nhất và Trần Định Nguyên cũng vô cùng kinh ngạc. Lại thấy trên Thiên Phật Đài lóe lên từng tấm phù văn màu vàng khác thường, từng tấm phù văn này hợp thành từng phật ảnh ở giữa không trung.

"Hình bóng của Vạn Phật!"

Mọi người đã không còn từ ngữ nào miêu tả sự kinh ngạc của mình. 

Hoàng Tiểu Long thế mà làm cho Thiên Phật Đài hiện ra hình bóng của Vạn Phật!

Nếu có thể làm cho Thiên Phật Đài hiện ra hình bóng của Vạn Phật, vậy thì người đó nắm chắc chín phần có thể được Thiên Phật Đài chọn trúng! Hiện tại, Hoàng Tiểu Long chỉ còn thiếu một bước cuối cùng!

Đó chính là Phật họa tứ diện của Thiên Phật Đài! 

Nếu như Hoàng Tiểu Long có thể kích hoạt Phật họa tứ diện của Thiên Phật Đài, vậy thì Hoàng Tiểu Long chắc chắn sẽ là người mà Thiên Phật Đài lựa chọn, Thiên Phật Đài sẽ giáng phật lực xuống!

Toàn bộ mọi người có mặt đều hồi hộp, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm Hoàng Tiểu Long, rồi nhìn Thiên Phật Đài.

Trong ánh mắt của mọi người, trong hào quang của Thiên Phật Đài đột nhiên chiếu rọi ra hình ảnh của một mặt Phật họa! 

"Nhìn kìa, Phật họa, thực sự đó, tiểu tử này thế mà thực sự kích hoạt được Phật họa rồi!"

Nghe tiếng hô hào của mọi người xung quanh, Trần Định Nguyên không nhịn được, lạnh lùng nói: "Chỉ có một mặt mà thôi, có thể kích hoạt bốn mặt hay không, còn chưa chắc mà!"

Lời của Trần Định Nguyên vừa dứt. 

Lại có một mặt Phật họa nữa được hào quang Thiên Phật Đài chiếu rọi trên không trung!

Mặt thứ hai!

Mặt thứ hai rồi! 

Trong lòng mọi người càng thêm căng thẳng, thậm chí còn có người sốt ruột hơn cả Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Tiểu Long đứng dưới Thiên Phật Đài cũng rất sốt ruột. Có thể được Thiên Phật Đài lựa chọn, được phật lực thanh tẩy hay không, Hoàng Tiểu Long thực sự không quan tâm lắm, hắn chỉ quan tâm có thể tiến vào Phật Quật hay không.

Hào quang Đấu khí của Hoàng Tiểu Long rực cháy, lúc này, trong hào quang của Thiên Phật Đài đã lấp lóe mặt thứ ba của Phật họa. Nhìn thấy mặt thứ ba đã dần hiện ra, trong lòng mọi người càng thêm co rút. 

Sau đó, mặt Phật họa thứ ba chiếu rọi trên không trung!

Mặt thứ ba rồi!

Chỉ còn lại một mặt cuối cùng. 

Mọi người nhìn chằm chằm Thiên Phật Đài, một mặt cuối cùng!

Trái tim mọi người giờ phút này giống như bị cuốn chặt lại.

Lúc này, mặt thứ tư của Phật họa lấp lánh, cuối cùng chiếu lên không trung! 

Thời điểm mặt thứ tư được chiếu lên, Phật họa tứ diện đột nhiên bay lên, không ngừng xoay tròn, phật quang phóng thẳng lên cao, ánh sáng bao phủ cả ngàn dặm, phật quang sáng chói khiến cho toàn bộ dân chúng thành Cổ Bắc phía xa xa và tất cả cường giả đều thấy rõ.

Trong thành Cổ Bắc, mọi người gần như đều nhìn về phía phật quang rực rỡ ở quảng trường Vạn Phật phóng lên cao, hai mắt mở lớn.

"Đây là, chẳng lẽ có người kích hoạt được Phật họa tứ diện của Thiên Phật Đài rồi!" 

"Lần này người được chọn của Thiên Phật Đài xuất hiện rồi!"

"Đi, đi qua quảng trường Vạn Phật xem!"

Vì vậy, hầu như tất cả mọi người bên trong thành Cổ Bắc đều lao tới quảng trường Vạn Phật. 

Trên không trung quảng trường Vạn Phật, Phật họa tứ diện xoay tròn quanh Thiên Phật Đài, từng luồng phật lực từ trên Thiên Phật Đài chiếu xuống, bao phủ Hoàng Tiểu Long.

Toàn thân Hoàng Tiểu Long lập tức ấm áp, giống như được trở về trong vòng tay mẹ, một sức mạnh ấm áp thấm vào kinh mạch, khí hải, ngũ tạng lục phủ, bắp thịt toàn thân Hoàng Tiểu Long, một lần lại một lần, không ngừng cải thiện bản thể của Hoàng Tiểu Long.

Trong quá trình cải thiện này Hoàng Tiểu Long lại không chịu chút đau khổ nào, hơn nữa còn cực kỳ thoải mái, thoải mái tới mức hắn muốn rên rỉ. 

Đây chính là sức mạnh của Phật!

Trên quảng trường Vạn Phật hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều nín thở nhìn Hoàng Tiểu Long được bao phủ bên trong phật quang, có hâm mộ, có ghen tỵ, có sợ hãi.

Trần Định Nguyên nhìn Hoàng Tiểu Long tiếp thu sự thanh tẩy của phật lực, hai mắt tràn ngập vẻ đố kị, tay phải đột nhiên xuất hiện một cây độc châm màu lam, thừa dịp mọi người không chút ý gã bắn nó ra, đâm thẳng về phía khí hải ở lồng ngực Hoàng Tiểu Long. 

Thời điểm độc châm sắp đâm trúng khí hải của Hoàng Tiểu Long, hào quang toàn thân hắn đột nhiên sáng lên, độc châm bị văng ra ngoài.

Trần Định Nguyên thấy thế thì nổi lên sát ý, độc châm màu lam lại xuất hiện trong tay phải. Nhưng lúc gã định bắn cây độc châm này ra, bên tai lại vang lên một giọng nói nhỏ nhẹ, nghe giọng nói nhỏ nhẹ này nói xong gã mới không cam lòng thu hồi độc châm.

Hoàng Tiểu Long tiếp nhận sự thanh tẩy của phật lực, theo thời gian trôi qua, cường giả từ các phương trong thành Cổ Bắc ập tới càng ngày càng đông, làm cho cả cái quảng trường Vạn Phật chặt như nêm cối. 

Quảng trường Vạn Phật, vô cùng náo nhiệt.

Mà ở bầu trời Phật Quật, trong một không gian đang có tám lão giả mặc phật bào màu vàng kim ngồi nghiêm túc, khí tức mạnh mẽ trên thân tám người ngập tràn toàn bộ không gian. Lúc này, tám người đang xuyên qua không gian nhìn Hoàng Tiểu Long tiếp nhận phật lực thanh tẩy ở quảng trường Vạn Phật.

"Pháp lão, ông xem người trẻ tuổi này đi, so với tên Phạm Thần lần trước thì thế nào?" Một lão giả trong nhóm hỏi một lão giả khác ngồi ở vị trí trung tâm, tóc phân nửa trắng nửa đen. 

Hơn ba trăm năm trước, người được Thiên Phật Đài chọn là Phạm Thần - đệ tử thiên tài của Phạm gia, hiện tại Phạm Thần đã là cường giả Thánh Vực!

Pháp lão trầm mặc một lúc lâu mới lên tiếng: "Thành tựu của người này sau này còn cao hơn cả Phạm Thần!"

"Cái gì?" Bảy người khác giật mình.