Vô Địch Thiên Hạ

Chương 212: Hồn pháp

Thấy sắc mặt quái dị của Tạ Bồ Đề, Hoàng Tiểu Long cúi đầu nhìn mình. Vẫn còn nguyên quần áo, không có gì khác thường.

Tạ Bồ Đề khoa trương sờ lên trán hắn, cười hỏi:

“Ta hỏi này, huynh đệ, ngươi còn chưa tỉnh ngủ sao?” 

“Tỉnh ngủ?”

Hoàng Tiểu Long vẫn ngơ ngác.

“Bây giờ chúng ta đã ở bên ngoài rồi. Nhưng khi ngươi bị truyền tống ra thì vẫn còn đang ngủ. Ta gọi thế nào cũng không dậy. Đừng có nói với ta một tháng ở trong Thánh vực các ngươi chỉ có ngủ thôi!” 

Hoàng Tiểu Long nghe vậy, cười cười, gật gật đầu.

Tạ Bồ Đề trợn trừng hai mắt, chỉ hắn, rồi cười ha hả:

“Con mẹ nó. Huynh đệ ngươi quá mạnh mẽ đi. Ta thấy ngươi là đầu tiên vào Thánh vực các mà ngủ đấy! Còn là ngủ hẳn một tháng!” 

Tạ Bồ Đề nói đúng. Thánh vực các đã được mở nhiều lần trong nhiều năm, cho tới bây giờ, chưa từng nghe nói có đệ tử nào vào đây là ngủ!

“Đây là tiểu viện của Tạ phủ. Chúng ta đã ra ngoài được nửa ngày rồi, thấy ngươi vẫn ngủ mê mệt, ta bèn đưa ngươi về Tạ phủ trước. Thế nào, bây giờ chúng ta đi uống mấy trăm bình Túy Nan Vong nhé!”

Hoàng Tiểu Long gật đầu. 

Tuy bây giờ hắn đang muốn quay về phủ Nam Sơn, kiểm tra tình hình thân thể một chút, nhưng trước khi tiến vào Thánh vực các, hắn đã đồng ý uống rượu với Tạ Bồ Đề, cũng không định từ chối.

“Được, huynh đệ, đi!”

Tạ Bồ Đề lôi kéo Hoàng Tiểu Long rời Tạ phủ, sau đó tới tửu lâu Túy Nan Vong ở học viện Đoạn Nhận. 

Trên đường đi, Hoàng Tiểu Long không nhịn được thăm dò một chút tình huống trong cơ thể mình.

Nhìn một cái, thần sắc chấn động, tiếp theo là mừng như điên!

Đoạn Hồn châu! 

Trên linh hồn chi hải của hắn, ba đại dị bảo Linh Lung bảo tháp, Tù thần quyển, Đoạn Hồn châu đang lơ lửng. Ba đại dị bảo đứng thành thế chân vạc, tản ra từng ánh sáng bao lấy.

Màu đỏ thẫm, màu vàng kim, màu tím thẫm, ba dị bảo không ngừng luân chuyển, tương dung.

Đoạn Hồn châu cũng không chống lại Linh Lung bảo tháp và Tù Thần quyển như ở trong vùng núi bạch cốt nữa, mà hòa bình ở chung. 

“Có chuyện gì thế nhỉ?”

Trong nội tâm, hắn vừa kinh hỉ vừa không hiểu.

Khi bị vô số bộ xương trắng và âm sát chi khí bao trùm lấy, ý thức lập tức mất đi, hắn còn cho rằng mình xong đời rồi, không ngờ bây giờ không chỉ không chết, mà đã thành công thu phục được Đoạn Hồn châu! 

Đoạn Hồn châu!

Xếp hàng thứ tư bảng dị bảo!

Hoàng Tiểu Long hít sâu một hơi. 

Rốt cuộc đã thu phục được Đoạn Hồn châu! Vậy, tiếp theo, mình có thể tới Đế quốc Thiên Phật tìm Tu Di thần sơn rồi!

Sáu năm!

Bất kể thế nào, mình cũng phải đạt tới Tiên thiên thập giai! 

Sau đó, hắn phát hiện ra tu vi Đấu khí của mình đã đột phá đến Tiên thiên nhất giai hậu kỳ đỉnh phong, đạt tới Tiên thiên nhị giai. Không chỉ là Tiên thiên nhị giai, mà còn là Tiên thiên nhị giai sơ kỳ đỉnh phong, có thể đột phá lên Tiên thiên nhị giai trung kỳ bất kỳ lúc nào. Ngay cả nội lực cũng được phóng đại!”

Phát hiện Đấu khí và tu vi nội lực đều phóng đại, Hoàng Tiểu Long lại mừng rỡ.

Chẳng lẽ âm sát chi khí kia không chỉ không có hại mà còn là thứ đồ đại bổ? Nếu không, Đấu khí và nội lực của mình làm sao có thể bất ngờ tăng cao chỉ trong một tháng? 

“Huynh đệ, ngươi không sao chứ?”

Tạ Bồ Đề phát hiện Hoàng Tiểu Long có vẻ bất thường bèn hỏi.

Hoàng Tiểu Long tỉnh lại, giấu bớt sự kinh hỉ trong lòng, lắc đầu cười đáp: 

“Không có việc gì!”

Ngủ ở Thánh vực các một tháng, mình lại kiếm được lợi lớn! Giấc ngủ này, rất có giá trị.

Tạ Bồ Đề nghe vậy cười cười: 

“Đã lâu lắm rồi không uống Tửu Nan Vong rồi. Lần này nhất định hai huỵnh đệ chúng ta phải uống thật hăng, không say không về!”

Hoàng Tiểu Long cười nói:

“Chúng ta có ở đây uống mấy tháng cũng không say được!” 

Cả hai cười cười.

Hoàn toàn chính xác, với tu vi Tiên thiên của hai người, cho dù có uống mấy tháng liền cũng khó mà say được.

Sau đó, hai người tới Túy Nan Vong. Hôm nay cả hai đi từ sớm, khi vào trong vẫn còn hơn bốn trăm bình. Hoàng Tiểu Long lập tức hào sảng nói với tiểu nhị: 

“Đem hơn bốn trăm bình còn lại cho Túy Nan Vong tới cả đây!”

Hơn bốn trăm bình. Hơn bốn ngàn vạn!

Tiểu nhị lắp bắp kinh hãi, nhìn sang Tạ Bồ Đề. 

Tạ Bồ Đề cười nói:

“Lần này là vị huynh đệ kia của ta mời đi, chúng ta mới cho ngươi lên. Huynh đệ ta bảo ngươi mang lên thì ngươi cứ mang lên!”

Tiểu nhị giật mình nhìn Hoàng Tiểu Long. 

Hoàng Tiểu Long lập tức ném ra một tấm thẻ vàng.

Dù sợ, tiểu nhị kia vẫn phải nhận lấy, vội vàng cười cười thưa:

“Tạ công tử, Hoàng công tử, hai vị chờ một lát. Ta sẽ lập tức đưa tất cả Túy Nan Vong của quán tới.” 

Nói xong, gã xoay người rời đi, không bao lâu sau đã đưa toàn bộ số Túy Nan Vong tới, ngoài ra, còn soạn thêm một mâm đồ ăn ngon.

Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề chạm cốc, uống say sưa.

Lần này vào Thánh vực các, thành công thu phục Đoạn Hồn châu, Đấu khí và tu vi nội lực đều tăng thêm rất nhiều. Trong thâm tâm, hắn vô cùng sảng khoái. 

Nhưng hai người chưa chạm cốc được bao lâu thì thấy hai huynh đệ Quách Chí, Quách Phi từ bên ngời quán rượu đi vào, vừa đi vừa nói chuyện.

“Không ngờ lần này tới Thánh vực các, Đoạn Vô Ngân lại phái Khương Dương, Lưu Chí bảo vệ cho Hoàng Tiểu Cẩu. Đáng hận, Quách Phi không thể giết hắn!”

“Yên tâm đi, sau này lão tổ tông trùng kích thành công Thánh vực, khi lão tổ tông xuất quan, sẽ là ngày chết của Hoàng Tiểu Cẩu và Triệu Thư!” 

“Nghe nói lần này Hoàng Tiểu Long vào Thánh vực các chỉ có ngủ. Hiện giờ, cả Hoàng thành đều lan truyền Hoàng Tiểu Cẩu này là một con lợn ham ngủ!”

Hai người vừa nói vừa người, không chú ý tới Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề cũng ở trong quán. Hoặc cũng có thể nói, căn bản là họ không ngờ Hoàng Tiểu Long và Tạ Bồ Đề vừa rời Thánh vực các sẽ tới Túy Nan Vong tửu lâu này uống rượu.

Hai người đi vào trong, đột nhien thấy không gian lạnh đi. Ngẩng đầu nhìn, họ mới thấy HoàngTiểu Long và Tạ Bồ Đề. 

Sắc mặt hai người tái mét, lại càng hoảng sợ, vội vàng quay lưng hoảng hốt chạy trốn.

“Được rồi!”

Khi Tạ Bồ Đề định đức dậy, Hoàng Tiểu Long đưa tay đè lại, can: 

“Không nên để hai tên hề kia làm hỏng hứng rượu của chúng ta!”

Tạ Bồ Đề nghe vậy cười cười, ngồi xuống:

“Được!” 

Hai người lại tiếp tục.

Mấy giờ sau, cả hai rời quán, ra học viện. Hai người tách nhau, Hoàng Tiểu Long quay về phủ Nam Sơn.

Về tới phủ Nam Sơn thì trời đã tối, Hoàng Tiểu Long triệu Phí Hầu ra, hỏi thăm một chút tình hình phủ Nam Sơn một tháng nay, rồi mở Tù thần quyển, tiến vào trong chiến trường Viễn cổ, triệu Đoạn Hồn châu trong cơ thể ra. 

Hắn nhỏ một giọt máu vào hạt châu. Máu thấm vào trong, Đoạn Hồn châu tản ra hào quang màu tím. Đột nhiên, một dòng chữ màu tím từ trong Đoạn Hồn châu chảy vào mi tâm Hoàng Tiểu Long, tiến nhập vào cơ thể hắn. Trong đầu hắn lại có thêm một chút tri thức.

Là phương pháp khống chế Đoạn hồn chỉ và Đoạn Hồn châu.

Theo như tri thức đó, Hoàng Tiểu Long biết rõ, ngoại trừ đấu kỹ Đoạn chi hồn, Đoạn Hồn châu còn có một môn bí pháp uy lực khó lường, tên hồn pháp. 

Hiển nhiên, hồn pháp này là một môn bí pháp khống chế linh hồn người ta!

Hoàng Tiểu Long chấn động. Theo như hướng dẫn, chẳng phải sau khi tu luyện thành công hồn pháp này sẽ có thể thu phục và khống chế người khác một cách triệt để sao?

Hơn nữa, hồn pháp này không chỉ có tác dụng với con người, mà còn với cả yêu thú. Chỉ cần là sinh mạng là có thể dùng!