Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 94: Vị hôn thê tới

Đối với chuyện tam đệ Lâm Phi trở về, Lâm Phong cũng thấy vô cùng bất ngờ.

Theo tình huống bình thường, Lâm Phong không nghĩ đệ đệ sẽ trở về, sau chuyện năm đó, liên tiếp năm năm, đệ đệ chưa bao giờ trở lại, trong gia tộc lại xảy ra chuyện.

Không nghĩ tới hôm nay lại trở về, còn phế bỏ một đệ tử ưu việt của Trương gia. Trương Vạn Tùng đã hoàn toàn bị phế đi rồi, một thân thực lực còn đại giảm, cả đời sẽ phải sống với bộ dáng này.

Lâm Phong còn hoài nghi, người trước mắt này có thật là tam đệ trước đây hay không, từ lúc nào đã trở nên hung tàn nhưu vậy, trừ những điều này ra, còn dư lại đều là lo lắng.

...

Hai người hàn huyên xong liền quay vào trong tiệm thuốc. Lúc này tiệm thuốc lộn xộn khắp nơi, rõ ràng là do mấy người vừa rồi lưu lại.

"Bọn họ thường hay qua đây lắm sao?" Lâm Phi không khỏi hỏi, trong lòng hắn cũng hiểu, việc này đều là do bản thân năm đó lưu lại, nếu không phải là bởi vì hắn, Lâm gia cũng sẽ không phải chịu cảnh này.

Năm đó, Lâm gia là thế lực mạnh nhất Quy Nguyên thành, cho dù Trương gia và Lý gia liên hợp lại cùng nhau thì nhiều lắm cũng chỉ có thể bất phân thắng bại, vậy mà bây giờ địa vị Lâm gia đã cấp tốc xuống dốc.

Thời gian năm năm, Lâm gia đã thành bộ dáng như bây giờ.

Không đợi Lâm Phong trả lời, tiểu la lỵ đáng yêu đã líu lo nói: "Ngươi chính là đại ca ta sao?"

"Ta đương nhiên là đại ca của ngươi." Lâm Phi một tay bế tiểu la lỵ lên, tiểu la lỵ không khẩn trương chút nào, trái lại vô cùng vui vẻ, vươn cánh tay nhỏ bé tròn tròn: "Đại ca, lễ vật, đại ca, lễ vật!"

Trong lòng Lâm Phi toát mồ hôi, tiểu la lỵ này không khỏi quá thông minh rồi!

Nhờ mấy lời nói của tiểu la lỵ, không khí hiện trường cũng đỡ khẩn trương hơn rất nhiều.

"Nghiên Nghiên, mau xuống đây, không được gây sự." Lâm Phong dở khóc dở cười, giải thích: "Tam đệ, đây là Lâm Nghiên Nghiên, là tiểu muội của chúng ta, bình thường được nuông chiều quen, ngươi đừng để ý!"

Lâm Phi lắc đầu, có chút thổn thức: "Không có chuyện gì, không nghĩ tới trong thời gian năm năm, ta lại có thêm một tiểu muội, còn là một tiểu muội đáng yêu như vậy!"

Mặc dù đây là là lần đầu tiên gặp mặt, trong lòng Lâm Phi cũng đã xuất hiện nhiều suy nghĩ khác nhau.

...

Chuyện của tiệm đan dược Lâm Phong giao cho tiểu nhị đi xử lý. Lâm Phi đã năm năm chưa từng trở về nhà, Lâm Phong chỉ hận không thể lập tức đưa hắn về.

Một phen chiến đấu vừa rồi, bản thân Lâm Phong cũng chấn động không gì sánh nổi, thực lực đồng dạng, hắn không đỡ được công kích của Trương Vạn Tùng. Vậy mà tam đệ dĩ nhiên lại có thể đánh bại dễ dàng, còn phế bỏ một tay của tên kia nữa.

Đây chính là việc hệ trọng.

Lâm Phong chỉ có thiên phú bậc trung, không thích luyện võ, chủ yếu thích kinh doanh buôn bán, cho nên thực lực chỉ dừng lại ở Võ Đạo thất trọng thiên.

Hiện giờ, Lâm Phong vội vã mang theo Lâm Phi về nhà để thương nghị đối sách. Phế bỏ một đệ tử của Trương gia, lại là một đệ tử chi thứ danh khí không nhỏ, Trương gia nhất định sẽ không ngồi yên cam chịu. Nếu không chuẩn bị sẵn sàng đối phó, bọn họ không thể yên ổn được.

"Cha mẹ có khỏe không?"

Trên đường đi, Lâm Phi khó khăn nặn ra một câu nói.

Mặc dù hắn sở hữu tất cả ký ức của Lâm Phi trước đây, nhưng càng đến gần Lâm gia, nội tâm Lâm Phi càng không thể giữ được bình tĩnh.

Lâm Phong nhìn thoáng qua Lâm Phi: "Tốt vô cùng, còn rất nhớ ngươi nữa."

Nghe vậy, Lâm Phi trầm mặc.

...

Sau nửa canh giờ, phủ đệ Lâm gia đã xuất hiện ở trước mặt.

Vẫn y nguyên như năm năm trước, hai bên cửa là hai con hùng sư uy vũ hùng vĩ, sừng sững ngẩng đầu, trấn thủ Lâm gia, bên ngoài có dấu vết năm tháng lưu lại, ngoài ra không còn gì khác.

Cảnh tượng quen thuộc không ngừng trào dâng trong trí nhớ, tựa như một bộ phim.

"Nên vào thôi, cũng không thể tránh né mãi mãi được!" Sau khi hít sâu một hơi, Lâm Phi hướng đại môn của Lâm gia bước tới.

"Chào nhị thiếu gia!"

"Chào nhị thiếu gia!"

Lính gác cửa vội vàng cung kính nói, còn có chút ngạc nhiên, người phía sau này là ai, bọn họ nhìn mấy lần vẫn không nhận ra.

"Nhanh đi thông báo, tam thiếu gia đã trở về."

Hai người lính gác như bị thần lôi đánh một cái, lặng lẽ liếc nhau, mồ hôi lạnh chảy ướt sũng cả người, sau đó một người thủ vệ lập tức xoay người đi vào.

"Nhị ca, cũng không cần phải thông báo đâu." Lâm Phi vẫn chưa thể hoàn toàn thích ứng, dù sao hắn đời trước ở Trái Đất chỉ là một sinh viên đại học bình thường thôi.

Thân phận tam thiếu gia này, ngoài thấy trên ti vi, hoặc là mộng tưởng hão huyền, ngoài ra hắn chưa từng trải qua.

Hắn ở Thần Vũ môn ngây người không ít thời gian, giờ trở về Quy Nguyên thành Lâm gia, Lâm Phi vẫn không quá thích ứng.

Lâm Phong nở nụ cười: "Tam đệ, nếu như không có sự xuất hiện của ngươi, người của Trương gia còn không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa, phế đi một cánh tay trái của tên kia, ta nghĩ phụ thân đại nhân sẽ không tức giận đâu, nhất là sau khí nhìn thấy ngươi có thành tựu như bây giờ, nhất định sẽ vô cùng vui mừng."

Lâm Phi cười cười, không biết phải nói gì nữa.

...

Lâm Phi, Lâm gia tam thiếu gia trở về.

Tin tức này lập tức truyền ra toàn bộ Lâm gia.

Còn như chuyện bên ngoài, bọn họ tạm thời vẫn chưa biết.

Lâm Phi trở lại một cái lập tức đưa tới rất nhiều đề tài, trong đó tuyệt đại đa số đều là châm chọc.

"Năm năm rồi, tên phế vật kia lại trở về, nếu là lão tử, có đánh chết ta cũng không về, chỉ làm cho Lâm gia thêm mất mặt!"

"Còn phải nói sao, năm đó Lâm Phi gây ra đại họa, nếu không Lâm gia chúng ta sao lại có thể thành bộ dạng như bây giờ, tất cả đều tại tên Lâm Phi kia, bây giờ còn có mặt mũi trở về, đúng là không biết xấu hổ!"

"Phế vật chính là phế vật, thời gian mấy năm, thực lực chỉ là Võ Đạo tam trọng thiên, ta thấy vị trí tam thiếu gia của hắn cũng có thể nhường lại được rồi, đệ tử chi thứ chúng ta cũng không phải kém hơn hắn!"

...

Tình huống bây giờ của Lâm gia không ổn, những đệ tử này sớm đã ôm một bụng tức, nghe nói Lâm Phi trở về, lập tức tìm được chỗ trút giận.

Nếu như không phải Lâm Phi có cái thân phận tam thiếu gia này, bọn họ thật sự không ngại đánh Lâm Phi cho hả giận rồi.

Đối với đệ tử Lâm gia, Lâm Phi trở về khiến bọn họ tự nhiên là oán khí chồng chất. Đối với chấp sự, trưởng lão, Lâm Phi chính là một tên phế vật, chưa từng đáng để xem trọng.

Năm năm không trở về, bọn họ cũng chưa từng để ý, chuyện năm đó sớm đã bị người quên lãng, bọn họ cũng sẽ không nói gì nữa, nhưng đương nhiên, ấn tượng xấu về Lâm Phi thì vẫn không hề thay đổi.

Nếu như không phải Lâm Phi gây ra đại họa, lại là tam thiếu gia, nói không chừng sớm đã bị gia tộc đem làm vật hi sinh rồi chứ đừng nói tới chuyện có thể trở thành đệ tử ngoại môn của Thần Vũ môn.

Phủ đệ Lâm gia chiếm diện tích vô cùng lớn, trong đó đình đài thủy các, giả sơn lưu thủy, tranh hoa điểu khắp nơi, hoàn toàn là một phiên bản phóng đại của khu nhà cao cấp.

Dọc theo đường đi, tam thiếu gia Lâm Phi cùng đưa tới vô số chú ý của vô số người.

Đương nhiên, bầu không khí vô cùng không tốt.

"Chúng ta đây là muốn đến chỗ nào vậy?" Lâm Phi cười khổ trong lòng, đã biết tam thiếu gia hắn không quá được hoan nghênh, chắc là vì chuyện năm đó.

"Chúng ta đi tới phòng khách, mẫu thân hẳn là đang ở đó!" Lâm Phong do dự một chút, nói ra một câu làm cho Lâm Phi nhảy dựng lên: "Vị hôn thê của ngươi tới rồi."

Trong lòng Lâm Phi giật nảy, không khỏi mở miệng: "Cái gì, vị hôn thê? Sao ta không biết?" Lâm Phi trợn tròn mắt.