Vô Địch Thăng Cấp Vương

Chương 80: Lâm gia gửi thư đến, lâm phi buồn bực

Vòng thứ nhất một trăm đệ tử mạnh, Lâm Phi đạt được quyền thăng cấp, điều này thực sự khiến người khác cảm thấy bất ngờ.

Nếu như đệ tử bình thường thì mọi người sẽ không có cảm giác gì nhưng kết quả lại nằm ngoài tưởng tượng của họ, một vở kịch hay mà mọi người kỳ vọng, cuối cùng lại xuất hiện cục diện nghiêng về một bên. Chưa chắc trong mười người đã có người biết.

Trương Vạn Sơn chưa hề ra tay đã bị Lâm Phi đánh cho không kịp trở tay, ngoài kinh sợ ra thì bất kỳ ai cũng có thể có một suy nghĩ đó là trong thời gian ngắn tuyệt đối không được đắc tội với Lâm Phi! 

Ít nhất trước khi họ trở thành Huyền giả thì không được tạo ra mâu thuẫn với Lâm Phi, bởi vì Lâm Phi quá hung tàn.

Đường đường thực lực Võ Đạo bát trùng thiên cuối cùng lại có kết cục như trước mắt, chẳng khác nào ông trời đang đùa quá lố, họ lại quen biết người tên Lâm Phi này từ đầu.

Lúc này những đệ tử đã từng ức hiếp Lâm Phi hối hận không ngớt, lúc đầu tại sao lại đi ức hiếp Lâm Phi, phen này tốt rồi, mọi người oai rồi, nếu như Lâm Phi tìm họ báo thù thì.…họ không dám tiếp tục tưởng tượng nữa. 

“Lý trưởng lão, thật ngại quá, xem ra ông không lấy được Thanh Phong kiếm của tôi rồi, nhưng ngược lại Phiên Vân Thiên Chưởng của ông...” Hồ Phi không nói hết câu, nhưng dụng ý trong đó ai cũng hiểu cả, ông vuốt râu cười ha ha.

“Lý trưởng lão ông cũng có ngày hôm nay, e rằng trong vòng vài tháng vị đệ tử đó của ông không thể động võ rồi.” Hồ Phi cười thầm trong lòng, hai người luôn đấu với nhau, Hồ Phi luôn nằm ở thế yếu khó khăn lắm mới có một cơ hội đả kích Lý Đinh, đương nhiên Hồ Phi không thể khách sáo rồi, nét mặt hiện lên dáng vẻ cung kính không bằng tuân lệnh.

“Hừm, Hồ trưởng lão yên tâm đi, mật tịch chưởng pháp lão phu nhất định sẽ phái người đưa đến cho ông.” 

Lý Đinh hất tay áo đứng lên, rõ ràng là không có mặt mũi nào để tiếp tục ở lại đây nữa, lúc này ông giống như viên đá lạnh buốt khiến cho người khác không dám đến gần.

Trên thực tế, tâm trạng Lý Đinh đang hỗn loạn, trong những ngày tháng trước kia, luận về thủ đoạn luận về mưu kế thì Hồ Phi cũng không phả là đối thủ của ông, không ngờ lần này sơ ý dẫn đến thất bại, lại bị tên nhãi Lâm Phi lấy được tư cách thăng cấp.

Lý Đinh trưởng lão vừa đi khỏi thì các vị trương lão còn lại ở đó đều cười. 

“Hồ Phi trưởng lão thật giỏi!”

“Xem ra ông có mong muốn nhận một đệ tử tốt, nếu bồi dưỡng tốt chút thì tuyệt đối sẽ trở thành cao thủ dùng đao giỏi!”

“Tuổi nhỏ mà đã có năng lực lĩnh ngộ như vậy, thì nói không chừng trong tương lai Thần Vũ môn chúng ta sẽ có một cao thủ lĩnh ngộ Phong cảnh, danh tiếng không kém Vương triều!” 



Tâm trạng Hồ Phi rất tốt, lần này coi như là ông đã tìm đúng đệ tử, bất luận như thế nào thì ông cũng phải nhận Lâm Phi làm đồ đệ, dù cho đối phương tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công thì đã làm sao, nói không chừng lại có cơ hội đột phá trở thành Huyền giả cũng nên.

Lời chúc mừng của các trưởng lão, Hồ Phi xin nhận, dường như có thể trở thành sư tôn của Lâm Phi ngay lập tức vậy. 



Nhưng Lâm Phi không biết mình đã được trưởng lão xem trọng, thậm chí muốn trở thành đệ tử trưởng lão.

Lâm Phi bây giờ đang bận rộn với việc ứng phó một đám đệ tử, rất nhiều người trong số đó chạy đến nịnh bợ, hoặc là đến để tìm kiếm sự tha thứ, nếu như bị một kè thù hung tàn căm hận, thì chắc chắn là một việc kinh hồn bạt vía. 

Cùng với sự đả kích của Lâm Phi với Trương Vạn Sơn, trong phút chốc đã lập ra một tấm gương hung tàn gao lớn.

Ba tháng trước, Lâm Phi từ Võ Đạo tứ trùng thiên nhảy vọt lên Võ Đạo thất trùng thiên, tổng cộng tăng lên ba cảnh giới nhỏ trở thành Võ giả cao cấp, phát huy uy lực khắp chặng đường, quét sạch đối thủ, thuận lợi tiến vào tốp chín mươi người mạnh nhất.

Cái tên Lâm Phi trong chốc lát đã vượt qua cả Trương Vô Địch và Vương Tùng và trở thành tiêu điểm của ngoại môn. 

Suy cho cùng, Lâm Phi đã xác lập kỷ lục người tu luyện trong thời gian ngắn nhất của Thần Vũ môn.

Ba cảnh giới nhỏ, bình quân mỗi tháng tăng một cảnh giới nhỏ, trong ngoại môn tìm không ra người thứ hai có tốc độ tu luyện như vậy, có thể gọi đây là kỷ lục.

Thứ nhất, 

Kỷ lục tu luyện.

Thứ hai,

Sức chiến đấu mạnh mẽ hung hãn, đặc biệt là chiêu cuối cùng khiến cho họ đều kinh ngạc, công kích cơn lốc, xuất đao thần bí không đoán được, bản thân họ cũng không thể chịu đựng nổi đòn công kích cuồng phong bão táp này. 

Thứ ba,

Từ phế vật trở thành đệ tử thiên phú, có điều là trong thời gian ba tháng.

Trận đấu tiếp theo. 

Lâm Phi lại trở thành chú ngựa ô, sau khi có một trận đấu trước thì phàm là những đối thủ gặp Lâm Phi cũng đều không cản được đòn công kích bão táp đó.

Tám mươi người mạnh nhất!

Sáu mươi người mạnh nhất! 

Năm mươi người mạnh nhất!

Bốn mươi người mạnh nhất!



Lâm Phi cường thế suốt chặng đường cuối cùng cũng đã lọt vào tốp mười người mạnh nhất. Chắc chắn Lâm Phi trở thành một chú ngựa ô mạnh lớn nhất trong đó.

Tốp mười ngoại môn, sẽ có quyền được vào cấm địa Hàn Băng, đồng thời có thể được lựa chọn trở thành đệ tử nội môn, một trong hai cơ hội trong một năm.

Tốp mười ngoại môn, tất cả đều là sức lực dựa vào sức lực để đạt được. 

Lâm Phi Võ Đạo thất trùng thiên trộn lẫn trong đó, nói lên rằng có bất ngờ trái ngược, nhưng không ai dám xem thường Lâm Phi.

Tốp mười ngoại môn, thực chất như trở lại không có chút lượng nước nào.

Đạt đến trình độ này, bất kể thắng hay thua đều có thể trở thành đệ tử nội môn, có tư cách lĩnh ngộ chiến kỹ cấm địa Hàn Băng, cuối cùng thời khắc kích thích nhất cũng đã đến rồi. 

Ai có thể giành được vị trí thứ nhất ngoại môn, mọi người sẽ mỏi mắt mong chờ.



Màn đêm buông xuống tại chỗ ở của Lâm Phi! 

Trong sân nhỏ, Lâm Phi đặt tờ giấy trong tay xuống, mặc cho tờ giấy giống như chiếc lá rớt xuống mặt bàn đá, muôn vàn tâm tư, vô cùng buồn bực.

Trường đao vung lên, cả người Lâm Phi giống như cơn gió, múa máy trong sân, đao Hắc Sát bổ về phía trước, chém ra hết đao này đến đao khác, ánh đao như ánh trăng.

Trút hết, trút ra hết. 

Lúc này, Lâm Phi muốn trút hết ra, chém đứt tất cả mọi thứ trước mắt hắn.

“Muốn làm gì thì làm cái đó, thật đau đầu!”

Bản thân Lâm Phi có thể dung nhập Huyền Thiên đại lục, nhưng sau khi nhận được bức thư mà Lâm gia gửi đến, thì những oán niệm trong tiềm thức lại bắt đầu quấy phá, khiến cho toàn thân không thoải mái. 

Bức thư này là do Lâm gia phái người mang đến, mục đích rất đơn giản là kêu Lâm Phi quay về.

Lâm Phi không ngốc, nếu liên hệ Trương Vạn Sơn thì rõ ràng đây là ý gì, tình hình Lâm gia không tốt lắm, họ không mong chờ hắn có thể giúp được gì, trừ khi là một lễ nghi, còn việc có đi hay không thì Lâm Phi tin rằng người trong gia tộc có lẽ đã không còn nhớ nổi người như hắn, có vẻ như là tam thiếu gia.

“ Nếu đã gửi thư đến rồi, thì hắn cũng có thể trở về một chuyến, không xử lý những vấn đề này thì luôn luôn bị chịu ảnh hưởng, đây tuyệt đối không phải là chuyện tốt đẹp gì, lão tử ghét cái cảm giác không sảng khoái này!” 

Một đao nối tiếp một đao, không khí trước mắt không ngừng bị tách ra làm hai.

Nếu như có người ở đây, chắc chắn sẽ kinh ngạc phát hiện lúc này tốc độ xuất đao của Lâm Phi nhanh đến mức nhìn không thấy bóng dáng, như trùng lặp vào nhau.