Lâm Tuyết Y vẫn còn căng thẳng, hưng phấn thì ngọn đèn sân khấu bỗng nhiên bừng sáng.
Khán đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm. Không ngờ bên bộ phận quan hệ xã hội đã không ngăn được giới truyền thông chỉ có thể để cho nhà thiết kế nói về sự thành công của buổi biểu diễn.
Cứ như vậy Lâm Tuyết Y bị phóng viên vây quanh.
“Lâm tiểu thư, nghe nói cô phải mất tận 1 tháng để hoàn thành những mẫu thiết kế này đúng không?”
“Lâm tiểu thư, nghe nói cô làm trong công ty chưa lâu, tại sao trong thời gian ngắn như vậy cô lại có thể tạo lên thành công lớn như vậy?”
“Lâm tiểu thư, có phải cô đặc biệt quan tâm tới áo cưới không? Nên cô dùng tài năng của mình để tạo ra mẫu thiết kế tuyệt vời như vậy?”
“Lâm tiểu thư, cô có thể giải thích vì sao chương trình lần này lại lấy chủ đề là “Thiên trường địa cửu” được không?”
“Lâm tiểu thư, xin nêu cảm nghĩ của cô về thành công lần này.”
Phóng viên liên tiếp đặt câu hỏi cho Lâm Tuyết Y làm cho cô không thể trả lời được.
Liễu Vân Dương thầm trách bộ phận quan hệ xã hội sao lại tiết lộ về Lâm Tuyết Y. Trên thương trường những nhà thiết kế như vậy nên giữ kín thông tin.
Quản lý La Phán Phán bất đắc dĩ nói: “Liễu tổng, tôi cũng không muốn nhưng các phóng viên nói rằng hôm nay mà không phỏng vấn được nhà thiết kế thì bọn họ sẽ bám lấy công ty. Ngài cùng biết nhiều phóng viên như vậy sẽ làm ảnh hưởng đến công việc.”
Liễu Vân Dương suy nghĩ lại thấy việc này cũng không phải là không tốt. Mặc kệ ra sao theo như hiện tại thì chương trình lần này rất thành công.
Anh biết bình thường Tuyết Y rất đơn giản, anh lo lắng muốn đi qua giúp cô. Đột nhiên Tuyết Y phải đối mặt với rất nhiều phóng viên, ánh đèn flash nháy sáng liên tục làm cho cô lóa mắt. Cô chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng nhất thời không biết nên nói cái gì.
Nhưng dù sao cô cũng tốt nghiệp loại tốt đại học T, lại sống trong nhà hào môn 2 năm cũng từng vài lần cùng Hoắc Tư Hào tham gia một số sự kiện nên cũng biết một chút nên làm. Cô nhanh chóng ổn định cảm xúc, điều chỉnh tư thế của mình, mỉm cười nhìn các phóng viên nói:
“Cảm ơn các vị đã tham gia làm cho buổi biểu diễn của chúng tôi thành công. Nếu nói đến kinh nghiệm thành công của tôi vậy thì phải cảm ơn cuộc sống đã tôi luyện cho mình, làm cho tôi hoàn toàn có thể tĩnh tâm quay lại công việc mà mình yêu thích. Và đem tình yêu của mình gửi vào các mẫu thiết kế. Áo cưới chính là cao quý xa hoa, làm nổi lên phong cách rực rỡ tình yêu vĩnh cửu, mọi công đoạn đều được làm bằng tay tạo lên vẻ tinh tế. Mà người phụ nữ khi khoác trên mình bộ váy cưới bước vào lễ đường, chính là bắt đầu một cuộc sống mới, mong muốn rất nhiều vào tương lại cho nên tôi hy vọng sau khi kết hôn họ vẫn sẽ giữ mãi nụ cười hạnh phúc. Tôi hy vọng mọi người yêu nhau trên thế giới đều có thể đến được với nhau, vĩnh viễn yêu nhau!. Đây chính là ý nghĩa của “Thiên trường địa cửu”.”
Nói rất hay. Vân Dương nhẹ nhàng lắm lấy bàn tay đầy mồ hôi của Tuyết Y.
Các phóng viên nhanh chóng ghi lại rồi lại chụp ảnh cô. Lại có một số phóng viên hỏi cô một số vấn đề khác, cô đều bình tĩnh trả lời họ, cuối cùng thật vất vả mới thoát khỏi sự vây quanh của họ, lui về phía sau hậu trường.
Bên kia, tổng tài Cự Phong- Cảnh Nhất Phi cũng vừa thoát khỏi vòng vây của phóng viên, lại bị người của công ty khác vây quanh. Bởi vì nghe nói buổi biểu diễn lần này là Cự Phong tài trợ, vì muốn tìm kiếm cơ hội hợp tác với Cự Phong nên nhiều công ty đến tham gia để làm quen.
Vu Đức tìm được Liễu Vân Dương và Lâm Tuyết Y liền nói cho bọn họ: “Tổng giám đốc rất vui hôm nay muốn đích thân mở tiệc chiêu đãi hai đại công thần, ngài ấy đặc biệt muốn gặp nhà thiết kế chính.”