Vinh Quang [Esport]

Chương 39: 39 Vệ Kiêu Tôi Chọn Close


Đù, thế mà cũng dám nói!
Cả hội trường nào nhiệt lên.

Trong sảnh tiệc, tất cả khán giả đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, đều là tuyển thủ khá nổi tiếng, bọn họ hiểu rõ Marshal hơn cả fan, cũng hiểu rõ hơn giá trị của đỉnh Vinh Quang.

Marshal có thể ở trong số đó, thực lực không thể nghi ngờ.

Đối mặt với kẻ mạnh, rất nhiều người sẽ căng thẳng sợ sệt.

Đây là bản chất của con người, có thể đồng cảm, nhưng không đánh giá cao.

Vệ Kiêu lại không như thế, cậu không sợ hãi hay lo lắng, còn có thể hố lại Nguyên lươn lẹo.

Mạnh mẽ đấy! Không biết kĩ thuật của cậu ta thế nào nhưng tâm lí mạnh mẽ đấy.

Nguyên Trạch là một người thuần S (sadist), đối thủ càng mạnh thì anh càng hứng thú, nếu Vệ Kiêu sợ hãi, anh sẽ quên luôn cậu là ai.

Nhưng Vệ Kiêu không sợ, thậm chí còn có thể giết ngược lại anh.

Nguyên Trạch rất thích đứa nhỏ này và đánh giá cao cậu.

MC sầu muốn chết, cái giới esport này sao ai cũng mồm mép thế, sao không kiềm chế cái miệng chút đi, cái gì cũng dám nói!
May mắn thay, lần này cô không cần phải phiên dịch, mọi người đều hiểu.

MC cố gắng làm dịu bầu không khí: “Vậy bây giờ xin mời hai người chọn đối thủ, ý Marshal thế nào?”
Nguyên Trạch ga lăng nói: “Nhường cho bạn nhỏ chọn”
Vệ Kiêu không khách khí, nhấn nút trong tay MC.

Trận đấu đôi trở nên kịch tính, đầu tiên là việc Nguyên Trạch chọn đồng đội, tiếp theo là việc Vệ Kiêu chọn đối thủ.

Dưới tầng tầng bất ngờ như vậy, kỳ vọng của mọi người được nâng cao vô cùng!
Ban đầu là trận chiến 5V5 đầy bùng nổ, tiếp theo là trận đấu đôi tấu hài, lễ khai mạc này thặc thú dị!
Một lúc sau, màn ảnh không ngừng nhảy tên dừng lại, đối thủ xuất hiện.

Không phải Kim Sung Hyun và Lee Heran, cũng không phải A Thụy và Tòng Dật của khu thi đấu Trung Quốc.

Nhưng hai cái tên xuất hiện trên màn hình cũng không hề xa lạ——SK.

A Ly, SK.

A Vũ.

Hội cá chép* này là ngôi sao mới nổi của giải đấu đôi.

*Hai từ Ly [lí] và Vũ [yǔ] đọc ghép lại với nhau giống như cá chép [鲤鱼]-[lǐ yú].

SK là đội mới thành lập của khu thi đấu Hàn Quốc, chỉ tập trung vào thi đấu đôi, tham vọng giành được giải.

Mặc dù đội này chưa chính thức tham gia đấu trước thế giới, nhưng trong nước có đôi cộng sự thần tiên Kim Sung Hyun và Lee Heran bọn họ cũng được mài giũa không ít.

Năm nay Pro đang nhắm đến giải nhất trong giải đấu đoàn đội nên khá buông lỏng đấu đôi.

Chiến đội anh em cùng khu thi đấu SK muốn giành giải đấu đôi, bọn họ tình nguyện hỗ trợ.

Vì vậy, dù A Ly và A Vũ thiếu kinh nghiệm thi đấu, nhưng hai người họ vẫn rất mạnh.


Thậm chí còn có thể mạnh hơn cả á quân năm ngoái.

Nguyên Trạch cười: “Ngón tay cậu may mắn nhỉ”
Tương đương với việc rút trúng Kim Sung Hyun và Lee Heran luôn.

Vệ Kiêu liếc anh một cái: “Sợ?”
Nguyên Trạch: “…”
Vệ Kiêu không cho anh cơ hội mở miệng: “Sợ thì rút đi, để tôi đổi người khác”
Nguyên Trạch nhìn lướt qua Lục Phong dưới khán đài, nhỏ giọng nói: “Đội trưởng của cậu không am hiểu đấu đôi đâu”
Vệ Kiêu cắt ngang: “Đội trưởng của tôi không gì là không am hiểu cả!”
Nguyên Trạch không nói cái gì nữa, lắc đầu nói: “Lại đây nào, trận đấu sắp bắt đầu rồi”
Bốn người vào chỗ, trên màn hình chiếu cảnh BP.

Thi đấu đôi vẫn có 6 lần Ban, đây không phải là chỉ để nhằm vào đối thủ mà còn để ban những tướng mạnh, đỡ cho không những không cướp được lại còn bị đút hành.

Bình luận viên cuối cùng cũng nhận ra vấn đề.

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì Quiet là tuyển thủ đường trên đúng không?”
“Đúng, là tuyển thủ đường trên mới của FTW ở khu Trung Quốc”
“Mọi người đều biết Marshal chỉ chơi đường trên mà”
Cho dù là thi đấu đội, thi đấu đôi thậm chí là giải đấu đơn anh tham gia 3 năm trước, anh chỉ dùng tướng đường trên.

Nguyên Trạch có một câu châm ngôn: “Đường trên chính là lẽ sống, dùng cái khác không quen, không an toàn”
Sau đó Gary say rượu phun ra sự thật: “À, đội trưởng của chúng tôi không thể chơi vị trí khác được, có lần tôi thấy đội trưởng chơi đạo tặc, chậc chậc chậc, không phải là dùng không quen mà là bị bào hành, đúng, bị bạo hành đó!”
Mặc kệ sự thật như thế nào, Marshal là chỉ dùng tướng đường trên ——.

Nguyên lươn lẹo rất sĩ diện, làm sao có thể để mình mất mặt trước cả trăm tuyển thủ như thế được.

Nếu vậy, vấn đề chính là…
Bình luận viên A: “Không phải là hai người đi đường trên không thể đánh đôi, chỉ là phần thắng không cao”
Khi hai người phối hợp thi đấu, lấy tướng khác tuyến thì kết quả sẽ tốt hơn.

Bình luận viên B: “Suy cho cùng, đây cũng chỉ là trận đấu biểu diễn, thắng thua không quan trọng, xem đã mắt là được rồi”
Ngay sau khi những lời này phát ra, những người thuộc khu thi đấu Trung Quốc biết rõ chân tướng: “Ha ha”
Thắng hay thua không quan trọng?
Có biết cái tên đang ngồi trên sân khấu là ai không?
Đó là thằng súc vật khiêu chiến nửa cái giới Vinh Quang, chỉ muốn khắc luôn hai chữ thắng lợi trên mặt mình đấy!
Cậu ta làm sao chịu thua!
Bình luận viên A: “Ủa… Quiet chọn đạo tặc bóng đêm”
Bình luận viên B: “Hay là để cho Nguyên thần dùng?”
Bình luận viên A: “Nguyên thần dùng đạo tặc bóng đêm…”
Lời lão G nói khi say rượu vẫn còn mới trong kí ức mọi người.

Bình luận viên B: “Khóa rồi! Là để cho tuyển thủ đường trên mới của FTW dùng!”
Không chỉ bình luận viên kình ngạc mà tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Dùng đạo tặc bóng đêm giống Close.

Có ai ở đây mà không mở tưởng đến thi đấu đơn?
Nhưng mơ tưởng thì có tác dụng gì.

Nhìn đại ma vương đứng trên đỉnh cao, cũng chỉ có hắn mới tưởng tượng nổi!
Rất nhiều tuyển thủ nổi tiếng thích đạo tặc bóng đêm, bởi vì giới hạn của anh hùng này rất cao, thao tác như thế nào tùy thuộc vào trình độ cá nhân.

Muốn dùng đạo tặc bóng đêm tốt thì thực lực cũng phải tốt.


Cách dùng đơn giản đến thô bạo như vậy, ai ai cũng muốn dùng nó để chứng minh bản thân!
Đáng tiếc là đại ma vương quá hung ác, đạo tặc chỉ có thể trở thành ánh trăng trắng trong lòng mọi người, —— thần thánh không thể xâm phạm, không thể có được.

Có tuyển thủ ở phía dưới nhỏ giọng thắc mắc: “Không trâu bắt chó đi cày?”
“Chắc là do Marshal muốn dùng Thần Chiến, ai ai cũng biết Thần Chiến và đạo tặc bóng đêm cực kì xứng đôi”
“Quiet thảm quá, bị bắt lên làm nền”
“Chậc chậc chậc, chọc ai không chọc, lại chọc đến lão lươn lẹo.


“Thương Quiet”
Đội 3U nghe thấy mấy câu này: Đừng đau lòng.

Từ khi Vệ Kiêu lên sân khấu, Lục Phong không nói thêm một chữ gì.

Thần Phong nhìn hắn vài lần, muốn nói gì đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu.

Thang Thần thần kinh thô, há mồm nói: “Hình như kỹ năng Thần Chiến này của lão Nguyên luyện riêng vì lão Lục”
Thần Phong: “… …”
Đuỵt mọe, chú mày nói ít đi một chút thì chết à?
Cải Trắng không rõ đầu đuôi nhưng thích hóng hớt vểnh tai lên.

Có tư liệu rồi! Là tư liệu về thời xa xưa đầy mãnh liệt!
Trái tim Quái Đế rục rà rục rịch.

Thần Phong né tránh chủ đề, nhưng người trong cuộc lại hết sức bình tĩnh, chỉ nghe Lục Phong nói: “Không phải.


Nghe thấy hắn trả lời, Thang Thần lập tức tràn đầy phấn khởi hỏi: “Có thật không vậy? Nghe Nguyên Trạch nói vậy mà, ổng kể là đội muốn hai người đánh đôi, lúc đó bộ đôi thần chiến và đạo tặc bóng đêm của hai người không phối hợp được, cậu sở trường nhất là đạo tặc bóng đêm, Nguyên Trạch…” là tuyển thủ đường trên trong đội, luyện thần chiến là điều thiết yếu.

Mặc dù ngày từ đầu thần chiến của Nguyên Trạch vốn không yếu, nhưng tại thời điểm đó, anh ta am hiểu bắn lén và đột kích, không giỏi trong việc chơi thần chiến một cách ổn định chút nào.

Lục Phong dừng lại nói: “Tôi và anh ấy không đánh đôi được”
Thang Thần còn muốn hỏi, Thần Phong thúc thúc tên ngốc này một chút, nói: “Trong đấu đôi, tính cách tuyển thủ rất quang trọng, hai người tính cách không hợp” Đây là đang muốn nhanh chóng đổi chủ đề.

Trên thực tế lúc đó năm người của chiến đội thần thánh FTW không ai đánh đôi được cả.

Đấu đôi khác với đấu đơn chỉ cần thể hiện chút tài năng bản thân là xong việc.

Đấu đôi cũng khác với đấu đội phải hoàn toàn ăn ý với nhau.

Một trận đấu đôi thậm chí còn đặc sắc hơn cả đấu đơn.

Nó yêu cầu hai tuyển thủ khi vào trận phải có sự thấu hiểu ngầm khắc sâu vào xương cốt, phải bao dung và tin tưởng lẫn nhau.

Quán quân giải đấu đôi 2020 là Kim Sung Hyun cùng Lee Heran, hai người này chính là anh em tốt ngủ cùng phòng từ cấp 2.

Tuyển thủ hạt giống thi đấu đôi của khu thi đấu Trung Quốc là A Thụy và Tòng Dật càng không cần nhắc tới, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, A Thụy nói mớ, ngoại trừ Tòng Dật thì không ai có thể hiểu được.

Lại xét đến hội cá chép vừa đánh với Nguyên Trạch và Vệ Kiêu, hai thằng nhóc 17 tuổi này cùng ăn cùng ngủ hơn một năm mới đủ hiểu nhau, bộc lộ tài năng khi đấu đôi.

Muốn đấu đôi thì không phải chỉ cần tùy tiện xếp hai người chơi với nhau là được.


Tất cả mọi người đều cho là như thế, mãi đến tận khi…
“Đệt! Cậu ta mạnh khiếp!”
“Hai người này từng luyện ngầm với nhau sao?”
“Thằng nhóc này dùng đạo tặc bóng đêm trâu thật!”
Trận đấu bắt đầu, Nguyên Trạch dùng thần chiến, Vệ Kiêu dùng đạo tặc bóng đêm, hai người vừa vào sân là khí thế bừng bừng!
Vào lúc tất cả mọi người đều cho rằng đạo tặc bóng đêm của Vệ Kiêu chỉ là để làm nền, cậu bắt đầu chém giết, trắng trợn không kiêng dè!
Địa hình của đấu đôi tương tự như đấu đơn nhưng có nhiều hơn hai chỗ ngoặt, có thêm hai sinh vật ở góc cua, tạo thêm biến số cho trận đấu.

Theo lý thuyết, khi kết hợp tuyển thủ đường trên và đi rừng, thường thì tuyển thủ đường trên sẽ tấn công, đi rừng sẽ chạy đi kiểm soát rồng, như vậy khiến cho rắc rối cứ lặp đi lặp lại.

Nhưng hai người này lại không vậy.

Vào trận đấu, thần chiến tung một loạt BUFF, vọt vào trong tháp dùng một đợt kỹ năng đánh A Ly, A Ly rất cẩn thận, rút ​​lui né tránh đòn tấn công, ai ngờ thần chiến lại tiếp tục vọt lên trước, trực tiếp chống đỡ đòn tấn công của tháp; mắt thấy sắp chết ở trong tháp, một tia sáng đỏ chợt lóe lên, đạo tặc ẩn nấp gần đó tập kích giết chết A Ly.

Khi First Blood xuất hiện, thần chiến và đạo tặc bóng đêm rút lui khỏi tháp, lúc đến hùng hổ, khi lui lại im hơi lặng tiếng, chỉ có A Ly của SK ngã xuống!
Màn hợp tác này khiến toàn trường kinh ngạc đến ngây người.

Phải một lúc lâu sau bình luận viên mới lên tiếng: “Rất, rất ăn ý”
Bình luận viên B: “Thần chiến đỡ trụ rất hay nhưng chỉ cần đạo tặc đến chậm một giây thì anh ấy chắc chắn sẽ chết”
Bình luận viên A: “Đòn tấn công cuối cùng của trụ rơi vào đạo tặc bóng đêm, anh ấy đã đoán trước được!”
Sau đó càng trở nên kích thích.

Mọi người đều nghĩ nhầm rồi, thế này mà là làm nền á?
Rõ ràng đây là sân nhà của cậu ta luôn rồi!
Kẻ làm nền phải là thần chiến của Nguyên Trạch mới đúng, anh vốn là tuyển thủ đường trên thiện tấn công, nhưng lại thay đổi phong cách, dùng thần chiến theo hướng ổn định.

Tại sao trong trận đấu đôi, thần chiến và đạo tặc bóng đêm cực kì xứng đôi?
Bởi vì hai loại tướng này có sự phù hợp bẩm sinh.

Đạo tặc bóng đêm tập kích giống như một lưỡi dao sắc bén rời vỏ.

Thần chiến có khả năng chịu lỗi* cao, có thể vì lưỡi dao sắc quét sạch tất cả chướng ngại.

*Fault tolerance: khả năng tiếp tục hoạt động mà không bị gián đoạn khi một hoặc nhiều thành phần của nó gặp sự cố của một hệ thống, trong trường hợp này thì chính là khả năng thua của nhóm khi một người chết.

Một người tấn công, một người bọc hậu, trời sinh gắn bó chiến đấu!
Ngay sau đó có người không nhịn được thốt lên: “Đạo tặc bóng đêm này… do Close tự tay đào tạo sao?”
“Không giống, có cảm giác cách chơi của hai người này không giống nhau”
Bọn họ không hiểu được nhưng người quen biết Close nhìn qua là hiểu.

Ở phía Pro.

Kim Sung Hyun nói với người đàn ông ở bên cạnh: “Chả trách Nguyên Trạch lại tích cực khoét tường như thế”
Ngồi bên trái là một người đàn ông với đôi lông mày lạnh lùng, thoạt nhìn thì có vẻ bình thường, nhưng càng nhìn càng thấy cuốn hút, là cảm giác khiêm tốn dễ quên nhưng lại có khí chất trầm ổn không nên bỏ qua.

Đây là đội trưởng của Pro, tuyển thủ hỗ trợ Lee Heran.

Lee Heran nói: “Là tuyển thủ có tính thích ứng cao.


Kim Sung Hyun: “Mạnh mẽ hiếm thấy”
Tiêu chí chung để đánh giá một tuyển thủ là năng lực cá nhân mạnh mẽ, một tiêu chí khác mà tất cả các đội mạnh đều muốn có chính là là khả năng thích ứng cao.

ầu hết các hỗ trợ đều có khả năng thích ứng rất mạnh, có thể phối hợp với cả đội, có thể hợp tác với toàn bộ đội viên trong mọi tình huống.

Những người chơi hỗ trợ nhìn chung thì yếu hơn những người khác một chút xét về sức mạnh cá nhân.

Không phải nói bọn họ không giỏi, đơn giản vì mục đích của họ khác với mọi người.

Mạnh mẽ và khả năng thích ứng là hai tiêu chuẩn đi ngược với nhau.

Những kẻ mạnh thường khó phối hợp với mọi người, nhưng nếu có thể ăn ý với đồng đội thì lại không mạnh bằng.

Tìm khắp cái giới Vinh Quang này, người phù hợp cả hai tiêu chuẩn này, đồng thời đạt được đỉnh cao chỉ có một người.


Cựu đội trưởng của FTW.

Vị kia dùng vị trí hỗ trợ để bước lên đỉnh cao của Vinh Quang, trở thành người đàn ông tạo ra vô số thần thoại.

Hiện tại lại xuất hiện một người nữa…
FTW Quiet.

Một tuyển thủ mạnh mẽ, dũng cảm, chém giết bừa bãi trong hẻm núi như người điên——
Có vẻ lộn xộn và liều lĩnh, nhưng thật ra lại thận trọng từng bước, đề phòng khắp nơi.

Cực đoan đến mức như vậy nhưng vẫn phối hợp ăn ý.

Khiến người nể phục.

Đây cũng là điểm khác nhau giữa Quiet và Close.

Một người là bá chủ sân nhà, một người lại kiểm soát tuyệt đối.

Không hề giống nhau.

Kết quả thi đấu không ngoài ý muốn.

Nguyên Trạch và Vệ Kiêu giành được chiến thắng.

Không phải A Ly và A Vũ không mạnh, chỉ là hai người họ từ đầu đến cuối không hề phát huy được thực lực.

Nguyên Trạch và Vệ Kiêu phối hợp tốt hơn so với họ nghĩ rất nhiều, thao tác của đạo tặc bóng đêm đã phá vỡ nhận thức của họ hết lần này đến lần khác.

Giai đoạn đầu tâm lý không ổn định, càng về sau càng tan đàn xẻ nghé.

Kim Sung Hyun thông cảm: “Hai đứa nhỏ này vẫn còn thiếu kinh nghiệm lắm”
Không phải là đánh không lại, mà là bị vỡ mộng.

Nói cho cùng, Nguyên Trạch và Vệ Kiêu cũng chỉ là tổ đội tạm thời, hai người không quen biết nhau, dù tài giỏi đến đâu cũng không thể thắng dễ dàng như thế.

Nguyên nhân chính là do tâm lý của hội cá chép suy sụp, nếu như đổi thành Kim Sung Hyun… À không, đổi thành A Thụy và Tòng Dật, chưa chắc đã thua dưới đội ngũ tạm thời này.

Dù lý do là gì thì việc hai người họ thắng là sự thật.

Càng khiến người ta nể phục chính là kỹ thuật của Quiet!
Một ván dùng đạo tặc bóng đêm này đã làm mọi người tâm phục khẩu phục.

Không nói những cái khác, cậu thật sự có tư cách được Marshal mời gia nhập và có tư cách để từ chối Marshal.

Cứ tưởng FTW năm nay vẫn hiu hắt như mọi khi, nhưng không ngờ lại có thêm một dòng máu tươi trẻ không bị che lấp bởi hào quang của Close.

Giải đấu biểu diễn đến đây kết thúc sao?
Tất nhiên là không rồi.

MC quay lại sân khấu chúc mừng đội thắng cuộc và an ủi đội thua cuộc, sau đó nói: “Sau đây còn một tiết mục nữa”
Quả nhiên…
Đã có 5V5 và đấu đôi, bây giờ đến lượt đấu đơn!
Lần này ban tổ chức thi đấu quyết định giữ sự bất ngờ cho đến cùng, chỉ nghe MC nói: “Tuyển thủ thắng trong trận đấu đôi này sẽ được phép quyết định tiếp theo là gì”
Lần này cơ hội rơi xuống tay Vệ Kiêu bởi vì Nguyên Trạch đã chọn lần trước, Vệ Kiêu có thể tìm thêm một đồng đội, tiếp tục thi đấu đôi hoặc cũng có thể chọn đối thủ để solo.

Nghe xong quy tắc, những người hiểu nhóc điên Vệ đồng thời im lặng:
Hết đường chạy rồi…
Nhóc điên kia kiểu gì cũng đòi solo với Lục Phong.

Làm sao cậu có thể buông tha cơ hội ngàn năm có một này!
Ai ngờ, Vệ Kiêu cầm chặt mic nói: “Tôi chọn Lục Phong, tôi muốn mời anh ấy là đồng đội của tôi”
Cậu từ bỏ Solo và chọn đấu đôi với Close!.