Vĩnh Hằng Chi Tâm

Chương 144: Nhất thương song sát

Hai ngày sau.

Trong không gian huyết sắc, dưới hạ du dòng sông.

Vù... 

Một thiếu niên cao lớn lẻ loi một mình từ khu vực bên ngoài tiến nhập vào khu vực bên trong.

- Trung tâm lâm viên, sắp đến rồi...

Trần Vũ cầm bản đồ da thú trong tay, ánh mắt nhìn lâm viên thần bí bị màn ánh sáng huyết sắc nhàn nhạt phương xa bao trùm. 

Trong màn sáng huyết sắc này, mơ hồ có thể thấy được một ít kiến trúc cổ xưa tĩnh mịch.

Nơi này là trung tâm Huyết Táng Thiên Viên, từng bị một vị đại năng cải tạo, từ đó truyền ra rất nhiều lời đồn.

Sau khi Đồng Tượng công đạt tới xương đồng đại thành, Trần Vũ một mình tiếp cận trung tâm lâm viên. 

Hai ngày qua...

Trần Vũ thỉnh thoảng gặp được đệ tử của ba tông hoặc Cốt Ma Cung.

Kỳ quái là đệ tử trận doanh Cốt Ma Cung, nếu như chỉ có hai ba người lạc đàn, vừa nhìn thấy Trần Vũ đều cấp tốc tránh lui, biểu hiện cực kỳ kiêng kỵ. 

Dường như, bên trận doanh của Cốt Ma Cung đã tạm thời dừng việc vây quét Trần Vũ trong thời gian ngắn.

Trần Vũ thầm phân tích: mặc dù Cốt Ma Cung muốn đuổi giết hắn, nhưng cũng không muốn lãng phí quá nhiều nhân lực và tinh lực.

Suy cho cùng, Mai Trường Thanh đích thân đuổi giết hắn, cuối cùng cũng thất bại. 

Đổi thành kẻ vô danh khác, vậy thì chẳng khác gì tự tìm đường chết.

Mà trong Huyết Táng Thiên Viên này, kỳ ngộ lớn nhất vẫn là trung tâm lâm viên. Nếu vì một người như Trần Vũ mà lãng phí phần lớn thời gian và tinh lực, vậy thì cái được không bằng cái mất.

Có thể thấy được, Mai Trường Thanh không hề mất lý trí chút nào. 

Nhưng Trần Vũ tin rằng, đối phương tuyệt đối sẽ không từ bỏ sát tâm đối với mình. Chẳng qua là bây giờ chưa đến thời cơ mà thôi.

Vù...

Trần Vũ không hề do dự tiếp cận màn ánh sáng bao phủ lâm viên thần bí. 

- Đệ tử Vân Nhạc môn? Không chừa một tên!

Một thanh âm lãnh khốc đạm mạc từ phụ cận sườn núi truyền đến.

Keng... Keng... Ầm... Ầm... 

Tiếng đánh nhau kịch liệt từ phương xa truyền đến.

Đối với loại tình huống giao phong này, Trần Vũ dù thấy cũng không có biện pháp.

Đừng nói là giữa ba tông và Cốt Ma Cung, nếu như đối mặt với bảo vật trân quý, cho dù là đệ tử cùng trận doanh thì cũng có thể chém giết lẫn nhau. 

- Vân Nhạc môn?

Trần Vũ thoáng dừng bước, phái côn trùng đi trước dò đường, bản thân hắn cũng cấp tốc tiếp cận.

Ở trên sườn núi, bụi mù dấy lên, hai bên nhân mã đang cùng chém giết lẫn nhau. 

Bên phía Cốt Ma Cung có sáu, bảy người.

Hai người dẫn đầu là một nam tử tay cầm đại đao, vẻ mặt lạnh lùng và một thiếu nữ xinh đẹp có điểm hồng sa giữa mi tâm.

Hai người này đều là Luyện Tạng hậu kỳ trở lên. 

Trần Vũ đã từng gặp qua thiếu nữ có chấm hồng sa này, chính là Tưởng Bình – top 3 đệ tử bí truyền Cốt Ma Cung, trong chiến dịch ở Bắc Sơn Linh Viên, hắn đã từng nhìn thấy đối phương xuất thủ.

Mà lúc này, một thân tu vi của thiếu nữ hồng sa Tưởng Bình đã đạt tới Luyện Tạng kỳ đỉnh phong.

Năm tên đệ tử Cốt Ma Cung còn lại, tu vi Luyện Tạng sơ kỳ, Luyện Tạng trung kỳ bất đồng, mỗi người đều đằng đằng sát khí. 

- A...

Tiếng hét thảm truyền đến, đệ tử thuộc trận doanh của ba tông bị hai tên đệ tử Cốt Ma Cung liên thủ đánh chết.

Người chết là một tên đệ tử Thiết Kiếm môn. 

Bên phía trận doanh của ba tông có ba tên đệ tử Vân Nhạc môn, hai tên đệ tử Thiết Kiếm môn.

Khoảng khắc vừa giao phong đã có một người chết đi.

Bên phía Vân Nhạc môn, người đều là là một thiếu niên áo đen ánh mắt lãnh đạm, trong mắt lộ ra một tia máu, tay cầm trường đao, chém ra từng đạo hư ảnh đao ảnh huyết sắc cuồng bạo. 

- Huyết Cuồng Đao Thường Hiên, thực lực không tồi.

Thiếu nữ hồng sa mỉm cười, thân ảnh chớp động vòng quanh người Thường Hiên, không hề có ý định ngạnh đấu.

Tốc độ thân pháp của nàng thoạt nhìn không hề thua kém Vô Gian Đạo Tặc. 

Vù... Vù...

Cánh tay thiếu nữ hồng sa vung lên, từng sợi tơ màu đen sắc bén lóe lên trong hư không, sau đó biến mất.

Sắc mặt Thường Hiên đại biến, thân hình cấp tốc thối lui. 

Phốc...

Trên vai lưu lại một đạo vết máu, ngay cả Bảo Khí hộ giáp tinh phẩm cũng bị cắt ra một vết rách nhỏ bằng kim khâu.

Nhìn kỹ lại mới thấy trên ngón tay thiếu nữ hồng sa Tưởng Bình có một sợi tơ đen không hề phản quang, thoạt nhìn còn nhỏ hơn cả kim khâu bình thường. 

Nhưng tơ đen trong tay nàng thỉnh thoảng hóa thành từng sợi tơ sắt cực kỳ sắc bén, thân pháp thì quỷ dị như u linh, cương nhu xen lẫn, khó lòng phòng bị.

Luận tu vi và tốc độ thân pháp, Tưởng Bình hoàn toàn vượt qua Thường Hiên.

Cộng thêm sợi tơ đen cường đại khó lường, Thường Hiên lập tức bị nữ nhân này gắt gao áp chế. 

Ở một nơi khác, tên nam tử vẻ mặt lạnh lùng, tu vi Luyện Tạng hậu kỳ của Cốt Ma Cung đang bị một nam một nữ của Vân Nhạc môn quấn lấy.

Hai người này, một người là thiếu niên tay cầm quạt xếp, thân pháp linh hoạt, còn một người là thiếu nữ thanh mỹ thoát tục.

Chính là Nam Cung Lễ và Mục Tuyết Tình. 

Lúc này, dưới sự liên thủ của hai người, vậy mà có thể đánh bất phân thắng bại với nam tử lạnh lùng của Cốt Ma Cung.

Chỉ có điều, hai tên đệ tử Thiết Kiếm môn đã chết đi một người. Mà bên phía Cốt Ma Cung vẫn còn bốn năm tên đệ tử Luyện Tạng kỳ, hoàn toàn chiếm ưu thế nhân số.

- Mau lùi lại, kết trận thế! 

Thường Hiên khẽ hô một tiếng.

Thiếu nữ hồng sa kia còn lợi hại hơn hắn tưởng tượng, từ lúc giao phong tới này, vẫn luôn áp chế hắn.

Vù... Vù... 

Ba người Vân Nhạc môn liên tục lùi về sau, tập trung cùng một chỗ.

- A...

Lại một tiếng hét thảm vang lên, tên đệ tử Thiết Kiếm môn còn lại hơi chậm một bước, đã bị tơ đen của thiếu nữ cắt đứt đầu lâu. 

Ngay lập tức, bên phía ba tông chỉ còn lại ba người Thường Hiên, Nam Cung Lễ, Mục Tuyết Tình, hơn nữa mỗi người đều có chút thương thế.

Bên phía Cốt Ma Cung thì chưa tổn thất một người, bao gồm thiếu nữ hồng sa và nam tử lạnh lùng và năm tên đệ tử bình thường thì có tổng cộng bảy người.

- Giết! 

Bảy người Cốt Ma Cung bắt đầu vây công ba người của Vân Nhạc môn.

Ba người Thường Hiên tràn ngập nguy cơ, bị bảy người của Cốt Ma Cung bao vây, phải thối lui đến tận sườn núi.

- Ta chuẩn bị thi triển “Huyết Cuồng Bí Đao”, các ngươi chuẩn bị nhân cơ hội đột phá vòng vây chạy đi. 

Thường Hiên truyền âm.

Một khi thi triển Huyết Cuồng Bí Đao, hắn sẽ rơi vào hình thức giết chóc điên cuồng, thậm chí có thể ngộ thương cả phe mình.

- Thường sư huynh... 

Nam Cung Lễ và Mục Tuyết Tình đều lộ vẻ mặt không đành lòng.

Mặc dù Thường Hiên thi triển Huyết Cuồng Bí Đao có thể đề thăng chiến lực lên một tầng, nhưng đối thủ lại là cường địch hạng hai và hạng tư trong đệ tử bí truyền Cốt Ma Cung.

Sau khi thi triển bí thuật xong, Thường Hiên sẽ rơi vào trạng thái cực kỳ suy yếu. 

- Huyết... Cuồng... Bí... Đao!

Trong mắt Thường Hiên tràn ngập huyết sắc, trên người dấy lên một trận cuồng phong huyết sắc.

Thoáng chốc, trường đao trong tay hắn vung bổ ra từng đạo đao ảnh huyết sắc khổng lồ, điên cuồng múa ra tầng tầng ánh đao huyết ảnh, thoạt nhìn giống như một cơn lốc huyết đao phạm vi hai ba trượng. 

Keng... Keng... Keng...

Thế công mạnh mẽ lập tức đánh cho những đệ tử thực lực yếu nhược của Cốt Ma Cung liên tục bại lui.

- Huyết Cuồng Bí Đao? Ha ha... Tất cả tránh ra, để mình ta đấu với hắn. 

Thiếu nữ hồng sa khẽ cười một tiếng, lộ ra vài phần hứng thú.

Vừa dứt lời, nam tử lạnh lùng đã dẫn năm người còn lại rút lui năm sáu trượng, nhưng cũng không có ý định thả cho Mục Tuyết Tình và Nam Cung Lễ rời đi.

Một màn sau đó càng khiến cho Mục Tuyết Tình và Nam Cung Lễ chấn kinh, chỉ thấy Thường Hiên trong trạng thái bùng nổ lại bị thiếu nữ hồng sa một mình ngăn cản. 

Ô...ô...ô...n...g

Điểm hồng sa ở mi tâm thiếu nữ lập lòe ánh sáng cực kỳ yêu dị, trên gương mặt trắng nõn nổi lên từng đường vân màu đỏ hết sức quỷ dị.

Không chỉ có vậy, trên đầu ngón tay nàng cũng ngưng hiện một tầng đường vân nhỏ màu đỏ tươi, trên người bộc phát khí tức cường đại mà yêu dị. 

Trong khoảng khắc đó, nội tức trên người thiếu nữ hồng sa bùng nổ, thậm chí lực lượng và tốc độ đều tăng phúc vài phần.

Ầm... Ầm... Ầm...

Tơ đen trong tay Tưởng Bình múa lên một cơn lốc màu đen, thanh thế cực lớn, hầu như không thua kém Thường Hiên. 

Keng... Keng... Keng...

Hai luồng lực lượng cường đại dị thường chạm vào nhau, sườn núi phụ cận bị san bằng trong nháy mắt.

Cấp bậc lực lượng chiến đấu của hai người e rằng đã chạm tới tầng thứ Hóa Khí cảnh rồi. 

Nếu như hai người liên thủ cùng nhau, cho dù là Mai Trường Thanh đích thân tới cũng có sức đánh một trận.

Khác biệt ở chỗ, lúc Thường Hiên thi triển Huyết Cuồng Bí Đao, thần trí gần như lâm vào hỗn loạn, cho dù chiến lực mạnh thì cũng không đủ sức khống chế.

Mà thiếu nữ hồng sa Tưởng Bình thì ánh mắt vẫn trong trẻo lạnh lùng, không phải liều mạng hoàn toàn, chỉ khiến cho Thường Hiên tiêu hao nguyên khí nhiều nhất. 

- Huyết Cuồng Bí Đao... cũng chỉ vậy mà thôi.

Tưởng Bình nhếch miệng cười châm chọc.

Luận chém giết chính diện, nàng có lẽ hơi kém Huyết Cuồng Bí Đao một chút, thế nhưng nàng vẫn có thể khống chế hoàn toàn lực lượng huyết mạch của mình, chỉ cần kéo dài giây lát là có thể khiến Thường Hiên rơi vào tình trạng suy yếu. 

- Xong rồi...

- Tưởng Bình kia vậy mà có lực lượng huyết mạch, không ngờ hạng hai đệ tử bí truyền Cốt Ma Cung lại ẩn giấu thực lực sâu như vậy.

Mục Tuyết Tình và Nam Cung Lễ đều tuyệt vọng. 

Hai người đã tấn thăng Luyện Tạng trung kỳ, dưới tình huống cùng liên thủ với nhau, cho dù top 5 đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung đến thì cũng có thể đánh một trận, sẽ không rơi xuống hạ phong.

Mà lúc này, tên nam tử lạnh lùng hạng tư đệ tử bí truyền lại dẫn theo bốn năm tên đệ tử vây giết tới, trên người bọn họ không ngừng thụ thương.

- Tiểu nữ nhân, nghe nói ngươi từng là tình nhân của Giáo Liệp Ma phải không? 

Trong mắt nam tử lạnh lùng không hề che giấu lộ ra một tia cuồng nhiệt và tham lam, nhìn chằm chằm dung mạo thanh mỹ thoát tục của Mục Tuyết Tình.

Nếu không phải Nam Cung Lễ thỉnh thoảng phát động bí thuật tinh thần, kìm lại thế công của đám người, e rằng hắn đã bắt sống Mục Tuyết Tình rồi.

- Ha ha... Cốt Ma Cung chỉ biết lấy nhiều hiếp ít sao? 

Một âm thanh vang dội như tiếng chuông từ sau lưng đám người Cốt Ma Cung truyền đến.

Trong thanh âm kia dường như có một loại sức mạnh trấn áp tâm linh, khiến mấy người Cốt Ma Cung đều cảm thấy tâm thần khí huyết nhộn nhạo di động.

Người nào? 

Tưởng Bình và nam tử lạnh lùng đồng thời biến sắc, cảm thấy một loại áp lực chỉ có cường giả đồng cấp mới có thể mang lại.

Hai người Mục Tuyết Tình thì lại cảm thấy thanh âm này vô cùng quen thuộc.

- Vũ ca! 

- Trần sư đệ!

Hai người gần như là vô thức từ trong thanh âm đoán được thân phận người này.

Còn không đợi người của Cốt Ma Cung quay đầu xác nhận hoặc phản ứng thì... 

Vù...

Một thanh giáo lạnh lẽo rạch phá hư không, mang theo một chuỗi tàn ảnh màu tím quét lao tới, sát khí cuồng bạo rít gào, chỉ trong chớp mắt đã đến.

- Cẩn thận! Là Giáo Liệp Ma! 

Tưởng Bình và nam tử lạnh lùng đồng thời lên tiếng nhắc nhở.

Thế nhưng, hai người nhắc nhở vẫn chậm.

Tốc độ của thanh giáo này thật sự quá nhanh, lực lượng lại mạnh mẽ vô cùng. 

Phốc...

Ngân Phong Giáo kéo theo một đạo huyết tiễn, xuyên qua thân thể một tên đệ tử Luyện Tạng trung kỳ của Cốt Ma Cung.

Bảo Khí nhuyễn giáp hạ phẩm trên thân người này không khác gì tờ giấy mỏng. 

Trước mặt giáo của Trần Vũ, căn bản không tạo nên tác dụng gì.

Ầm...

Tên đệ tử Luyện Tạng trung kỳ này vừa ngã xuống đất bỏ mình thì lại có một tiếng hét thảm truyền đến. 

- A...

Một giáo kia sau khi xuyên qua một người, lực đạo không yếu đi bao nhiêu, thuận thế đâm thủng ngực một tên đệ tử Cốt Ma Cung khác ở phía trước.

- Không... 

Tên đệ tử Cốt Ma Cung thứ hai nhìn thanh giáo xuyên qua ngực mình, trên mặt lộ vẻ tuyệt vọng, hoảng sợ không thể tin nổi.

Chỉ trong nháy mắt, thanh giáo mang theo lực lượng khủng bố đã liên tục xuyên qua thân thể hai tên đệ tử Cốt Ma Cung.

Nhất thương song sát! 

Đám người Cốt Ma Cung ở bên cạnh đều hít vào một ngụm khí lạnh, trên mặt tràn ngập kinh hãi.