Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 86: Giải đấu tỉnh – Xạ thủ bắn tỉa 2

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mở màn giây thứ mười bảy, tiếng chuông báo tử của thần chết đã vang lên trầm thấp trên sân thi đấu.

Xạ thủ bắn tỉa còn chưa kịp chuyển sang địa điểm thứ hai, mũi đao của Tyler đã đúng hẹn mà tới.

Nam bình luận viên: “Đánh lén thành công! Lại là một đòn phục kích từ trên xuống dưới! Xạ thủ bắn tỉa đúng là không còn cách nào để đánh trả lại, súng lục của y không còn, làm sao mà đánh trả được ——“

Mới nói được tới đây, chỉ thấy Mạc Mạc vẫn vững vàng vác cây súng bắn tỉa của mình.

Nữ bình luận viên: “Mở kính ngắm (1)! Trời ơi! Trong phạm vi cận chiến một mét, Mạc Mạc mở kính ngắm súng bắn tỉa!! Anh ta định làm gì? Muốn trong một mét bắn tỉa Odin sao?”

Súng bắn tỉa không có hiệu quả mấy trong phạm vi cận chiến——đây là một điều luật thép. Bởi vì khoảng cách tốt nhất của súng bắn tỉa vô cùng xa, cho nên vừa mở kính ngắm, số lần phóng to kính viễn vọng của súng bắn tỉa đều bắt đầu là bốn lần, hơn trăm lần là cực hạn, mà tầm nhìn tương xứng sau khi mở kính ngắm, cũng sẽ thu nhỏ lại tới cực điểm.

Trong phạm vi cận chiến, sau khi mở kính ngắm súng bắn tỉa mà muốn tìm được đối thủ, độ khó về cơ bản chính là dùng mắt thường đi tìm viên đạn lóe lên một cái rồi biến mất…Nếu ngay cả việc khóa chặt mục tiêu cũng gặp khó khăn thì còn bắn súng cái gì nữa?

Thế nhưng Mạc Mạc lại làm vậy.

Không chỉ bởi súng lục của y đã hỏng, càng bởi vì y cần phải đánh cược!

Nam bình luận viên liếc thời gian trên góc nhìn của đạo bá, đã tiến hành đến giây thứ 18.42, lập tức vội vàng nói: “Có thể trúng không! Có thể sáng tạo nên kỳ tích không! Ván này đánh đến hiện tại, nhất định phải bắn Odin ít nhất một phát mới có khả năng giết ngược lại!”

Tỷ lệ trúng mục tiêu của súng bắn tỉa ở khoảng cách gần thấp đến thảm thương, thế nhưng sát thương của viên đạn lại cao đến độ làm người ta căm phẫn——một phát súng bắn đúng vào chỗ hiểm, rất có thể giết ngược lại khi đường cùng!

Mạc Mạc đánh cược chính là xác suất này.

Khi lưỡi đao hạ xuống trên người y, y hiểu rõ mình chỉ còn khoảng hai giây, nhiều nhất còn hai phát súng!

Trong lúc nhát đao đầu tiên lấy đi 10% HP của y, Mạc Mạc chĩa kính ngắm súng bắn tỉa về phía bóng người Tyler chợt lóe rồi biến mất, bắn phát súng thứ nhất!

Theo tiếng súng vang lên, nam bình luận viên căng thẳng mà hò hét: “Không trúng! Odin đúng lúc dùng một Tia chớp đi đến sau lưng y…”

Lời còn chưa dứt, chỉ thấy bóng người Tyler không dừng lại ở phía sau Mạc Mạc, trái lại vòng người cực nhanh qua mạn sườn y, chủy thủ cùng lúc kéo thành một đường cong uyển chuyển.

Kính ngắm của Mạc Mạc không chộp được y! Phát súng thứ hai đã lên nòng, nhưng lại chậm chạp không có cơ hội bắn ra!

Lúc này thanh máu của y đã tụt xuống 20%!

Hai bình luận viên đồng thời hô to: “Thận trọng! Nhân tố quyết định thắng bại nằm ở một phát súng này, nhất định phải thận trọng!”

“Ảnh vũ bộ——!! Mạc Mạc hoàn toàn không có tầm nhìn, không tìm được vị trí của Odin!”

Tia chớp đó, không phải ngẫu nhiên…không phải “đúng lúc”.

Nó là khúc nhạc dạo của Ảnh vũ bộ.

Đoạn Ảnh vũ bộ này chỉ khoảng chừng hai giây, nhưng nó phong kín triệt để cơ hội bắn ra viên đạn cuối cùng từ nòng súng của Mạc Mạc!

Đặc điểm lớn nhất của Ảnh vũ bộ, chính là khiến đối thủ không thể nắm bắt được vị trí của mình, không thể đối mặt với mình mà thi triển phép thuật——bắn súng cũng như vậy.

Tyler liên tục lượn vòng hai lần tao nhã, lấy đi vạch máu cuối cùng của Xạ thủ bắn tỉa!

Ván thứ nhất kết thúc, Odin chiến thắng, điểm số 1:0.

Hai tảng băng từng người đi xuống sân khấu, một chút biểu hiện cũng không có, làm cho người dẫn chương trình đứng ở giữa lúng túng đến muốn khóc.

Khán giả dồn dập an ủi cô: “Bọn tôi đều quen rồi 233333, ngày nào đó nếu Chiến Thần để ý đến bọn này, vậy ngày ấy chắc chắn là tận thế…”

“Có gì to tát đâu! Cô cứ coi như mình là Lục Tiểu Phụng bị kẹp giữa Diệp Cô Thành và Tây Môn Xuy Tuyết đi! Tự mình tiêu khiển là được!”

“Đừng nhìn Mạc Mạc lạnh lùng vậy, thực ra ảnh đang xấu hổ đó…”

“Ố ồ, chị dâu Mạc đến rồi!!!”

Đạo bá chuyển ống kính về phía “chị dâu Mạc”, lập tức nhìn thấy Mạc Mạc đang nói chuyện với vợ mình trên màn hình lớn.

Xạ thủ bắn tỉa mặt lạnh đi xuống sân khấu, vợ y đi tới hỏi han ân cần, bưng trà rót nước, thấy trên màn hình xuất hiện ảnh mình, còn vẫy vẫy tay, sau đó vui vẻ lôi kéo Mạc Mạc.

Biểu cảm của Mạc Mạc xem chừng không tình nguyện lắm, nhưng vẫn hơi cúi đầu.

Chị dâu Mạc hung hăng hôn y một cái.

Ừm, ngay trước mặt toàn trường mấy chục nghìn khán giả, mấy chục triệu người xem trực tiếp, sau còn không biết có bao nhiêu người…Cô hôn đến là vui vẻ, còn hôn cho môi của Xạ thủ bắn tỉa mặt lạnh đỏ ửng lên.

Tất cả mọi người: “…”

Màn hình chung: “Tui giết tui giết tui giết…Thức ăn cho chó lạnh lẽo bất ngờ không kịp phòng bị đập bôm bốp lên mặt tui rồi!”

“Người đâu, bưng thức ăn cho chó của trẫm lên! Vừa mới mua một loại bản limited tinh tế đó!”

“Thiêu đê thiêu đê thiêu đê thiêu đê…”

Đáng lẽ, show ân ái cũng chẳng có gì, nhưng không nghĩ tới đạo diễn lại xấu xa xấu xa quá sức.

Ổng ra hiệu cho ống kính, trên màn hình lớn liền xuất hiện hàng ghế người nhà của Odin——

Trống không, Tiểu Khả không có ở đó.

Sau đấy ống kính lại chuyển về phía Odin vừa xuống sân khấu.

Odin mặt không cảm xúc nhìn về phía Mạc Mạc, thờ ơ rời đi.

Trên màn hình chung cũng đang xì xào bàn tán: “Ống kính có ý gì đây, Chiến Thần nhà tui là núi băng – thật, cần mấy người show ân ái à?”

“Nam thần Odin lợi hại thế mà vẫn còn FA, bạn lập tức không thấy sốt ruột nữa”

“Không phải, mấy thím còn nhớ trước đó ngồi chỗ kia là đại diện quân không? Tui còn tưởng Chiến Thần và đại diện quân là official couple đó…”

“Tốc độ tay của Chiến Thần nhanh như vậy, mềnh cá là phải FA ít nhất một trăm năm!”

Khán giả không rõ nội tình, hãy còn đoán già đoán non trạng thái tình cảm của Chiến Thần.

Mấy nhân viên làm tin tức thì lại biết Victor, dù sao tin tức trong giới cũng không có nhiều.

Giờ nội tâm đ*o diễn đang nghĩ: Ấy chà! Ngược tụi này gâu gâu lâu vậy, hôm nay đến lượt người ta ngược cậu…Thiện ác đến cùng cũng có báo ứng ha!

Không ai nhìn ra được Odin có bất cứ biểu hiện gì. Bậc thầy sát thủ luôn thần bí siêu oách vô cùng, làm người ta nhìn không thấu, khán giả cũng không để ý đến khúc nhạc đệm ở giữa này.

Năm phút sau.

Ván thi đấu thứ hai rất nhanh đã bắt đầu, bản đồ ngẫu nhiên là: Đấu trường dung nham.

Bản đồ núi lửa hiếm thấy! Cũng là bản đồ Tyler từng đánh thi đấu đồng đội.

Tuyển thủ cách một khoảng thời gian nhất định phải lấy tiếp tế, bằng không HP sẽ rơi rào rào xuống đáy, tương đương với giết người bỏ mạng. Hơn nữa sân đấu cực kỳ nguy hiểm, rớt xuống dung nham thì tương đương với tuyên án tử hình.

Nữ bình luận viên: “Chậc chậc chậc trời ạ, bản đồ núi lửa!Hai tuyển thủ đều là chức nghiệp da mỏng nhân giòn, một Xạ thủ bắn tỉa, một Sát thủ, nếu vào bản đồ, chút máu này qua mấy chục giây là đi tong rồi…”

Nam bình luận viên tiếp lời cô: “Trong thi đấu cá nhân một chọi một, nếu được phân đến bản đồ núi lửa, các tuyển thủ bình thường đều sẽ không lấy tiếp tế. Một là vì tỷ lệ kháng lỗi (2), vốn là đơn đả độc đấu, lúc phân tâm rất dễ bị đối thủ chớp lấy thời cơ, được một mất mười. Một nguyên nhân khác chính là thời gian chiến đấu của thi đấu cá nhân đều rất ngắn, trong tình huống bình thường chưa chờ được bản đồ đun sôi bao nhiêu máu của tuyển thủ, kết quả thắng bại cũng đã có, vậy nên không nhất thiết phải phí thời gian đi lấy tiếp tế…”

Nữ bình luận viên: “Nhưng mặc kệ nói thế nào, bản đồ mất máu vẫn là tồn tại khách quan, cho nên bản đồ này vừa xuất hiện, hai tuyển thủ đều cần nắm chặt thời gian”

Thời gian đếm ngược đã bắt đầu.

Hai người phân biệt đứng ở hai đầu đấu trường dung nham, cách kiến trúc đổ nát nhìn nhau.

Bản đồ này san sát nối tiếp nhau, đâu đâu cũng có góc đá đứng sừng sững do dung nham hình thành nhô ra, cả mặt đất đều là tro núi lửa…Lại thêm ba tầng kiến trúc chính của đấu trường, có thể cung cấp khá nhiều chỗ để né tránh.

Ba mươi giây đếm ngược kết thúc, Xạ thủ bắn tỉa đã lăn khỏi chỗ, trực tiếp tiến vào quần thể kiến trúc đổ nát, ngay lập tức không còn nhìn thấy bóng dáng.

Mà Odin thì lại ngoài dự kiến của mọi người, căn bản không có ẩn thân mở màn!

Ngay cả nam bình luận viên kinh nghiệm phong phú cũng không khỏi giật nảy người, nói rằng: “Đây thật sự là quá khiêu khích! Đây đây đây…”

Nữ bình luận viên: “Tình huống gì thế này! Odin bỏ ẩn thân, nhường Mạc Mạc bắn phát súng đầu tiên ư? Như vậy không phải là quá nguy hiểm sao?”

Nam bình luận viên giải thích: “Tình huống này, tôi chỉ có thể nghĩ đến một lời giải thích ——đó chính là Odin chủ động từ bỏ quyền ra tay trước, hắn đang chờ Mạc Mạc hiện thân! Tương đương với hắn đang nói: ‘Mau ra đây bắn phát súng đầu tiên đi, tôi chắc chắc cậu không giết chết được tôi! Với cả tôi sẽ lập tức phát hiện ra vị trí của cậu!’ Đây không chỉ là khiêu khích, mà còn là coi thường Xạ thủ bắn tỉa…”

Nữ bình luận viên ngây ngốc, hỏi: “Hắn làm như vậy thì được ích lợi gì?”

Nam bình luận viên muốn nói “Làm như vậy thì không cần thăm dò vị trí của nhau, siêu tiết kiệm thời gian chứ sao”, thế nhưng đảo mắt lại nghĩ: Odin không phải cố định nhường hai mươi giây sao? Vậy làm như thế đơn thuần chỉ là khiêu khích? Trào phúng thôi à?

Khóe miệng nam bình luận viên co rúm, để không khơi mào chiến tranh giữa fan hai bên, ha ha nói: “Tình hữu nghị là số một, thứ nhì là giải trí, cuối cùng mới là thi đấu mà…”

Tyler hoàn toàn không ẩn thân, chậm rãi đi đến bệ cao trong sân, không chỉ liếc mắt một cái là rõ mồn một hoàn cảnh địa thế xung quanh, đồng thời cũng hoàn toàn bại lộ bản thân không chút phòng vệ trong tầm nhìn của Xạ thủ bắn tỉa.

Ngay cả vũ khí hắn cũng không rút ra, chỉ đứng trên cái bệ đó, lẳng lặng chờ đợi.

Theo dung nham dưới chân không ngừng nhấp nhô, phun ra nuốt vào hỏa xà, ánh lửa chớp tắt cùng bóng tối không ngừng dao động trên mặt hắn, tay áo nhẹ nhàng phất phới. Bức xạ nhiệt thiêu đốt làm cho bóng dáng hắn mịt mờ vặn vẹo, chỉ ngẫu nhiên mới có thể nhìn thấy một chút ánh sáng kim loại phản chiếu ——đến từ vỏ kiếm cùng cúc áo của hắn.

Bỗng nhiên, hắn hơi nghiêng đầu.

Cùng lúc đó, nam bình luận viên đột ngột hô to một tiếng: “Mạc Mạc ra tay!”

Cách xa khoảng chừng bảy mươi mét!

Mạc mạc ở phía sau công sự, im lặng nhấc súng bắn tỉa của y lên. Ngay trong thời gian chưa đến một giây, y đã hoàn thành một chuỗi hành động dựng giá súng, mở kính ngắm, ngắm bắn, xạ kích, có thể nói là nước chảy mây trôi!

Viên đạn phản vật chất trong giây lát xuyên qua khoảng cách bảy mươi mét, vọt thẳng về phía ngực Tyler——

Mạc Mạc không nhắm vào đầu, điều này nói rõ y không có lòng tin có thể bảo đảm tỷ lệ trúng mục tiêu! Bởi vì lúc Xạ thủ bắn tỉa chắc chắn, vĩnh viễn sẽ chọn đầu, vị trí mà sát thương đạt trên 300%. Nhưng chỉ có lúc y không chắc chắn, mới chọn ngực, bởi vì vị trí mục tiêu càng lớn thì sát thương tăng thêm càng nhỏ.

Nếu mà có pha quay chậm, khán giả có thể nhìn thấy, viên đạn đó đang bay được nửa chừng, tay Tyler cũng vừa mới đặt trên chuôi kiếm Khải Ca.

Nhưng mà, khi tay hắn chạm tới chuôi kiếm, chỉ cần một cái chớp mắt, đã vung rộng ra một đường kiếm huy hoàng!

Đó chỉ là một tích tắc mà thôi, tất cả mọi người đều chợt nghe thấy hai tiếng rít ——

Một tiếng, đến từ Khải Ca ra khỏi vỏ.

Mà một tiếng khác, chỉ có thể đến từ viên đạn.

Viên đạn phản vật chất giảm thanh thì không có tiếng. Cho nên đây là sau khi vỏ ngoài hoàn hảo của viên đạn bị phá hủy, gặp lực cản ở trong không khí mới phát ra âm thanh!

Vỏ đạn bị chém thành hai nửa!

Một mảnh vỡ sượt qua bên mặt Tyler, để lại một vệt máu rất nhỏ bên dưới mắt phải hắn.

Mà bóng dáng Tyler, trong nháy mắt lúc viên đạn sượt qua đã đi vào trong cái bóng.

——Shadow Jump.

Chú thích:

(1) Nguyên văn Khai kính “ 开镜 ”:  thường dùng trong ngành điện ảnh chỉ hoạt động bấm máy hay bắt đầu quay. Tuy nhiên, trong trường hợp này thì mình nghĩ là mở kính ngắm của súng, không biết có phải không, ai hiểu rõ về lĩnh vực súng đạn thì góp ý giúp mình nhé

Kính ngắm:



(2) Nguyên văn Dung thác suất “ 容错率 ”: là xác suất có thể làm giảm một vài nhân tố hoặc lựa chọn không ổn định trong một hệ thống nào đó. Tỷ lệ kháng lỗi càng cao, ảnh hưởng đến kết quả càng nhỏ, tỷ lệ kháng lỗi càng thấp, ảnh hưởng đến kết quả càng lớn