Vị Vua Được Sinh Ra Từ Đó

Chương 11: Chương 11


Một lúc sau, cơ thể của Iris được bọc trong một tấm chăn, và một cái lò sưởi được đặt trước mặt cô ấy.

Cô vẫn chưa được đưa vào nhà, có vẻ như Ritero sắp trải qua quá trình xác nhận cô ấy là ai.

Iris, người cố tình đi vào trung tâm của cơn bão, hỏi trong khi giả vờ không biết.“Tại sao ông lại ở đây?”"Xin thứ lỗi?"“Đây chẳng phải là vùng đất được sát nhập sao?”"Đúng rồi."“Tôi vốn định nhờ người đứng đầu gia tộc này giúp đỡ, nhưng… Hai người hơi quá đáng đấy.”Iris cố tình làm ra vẻ bất mãn.

Cô thể hiện một sự xa lánh rõ ràng.

Tuy nhiên, Ritero - người đứng đầu Asheri - và đã được mệnh danh là một con cáo già trắng trong một thời gian dài trong gia tộc, mỉm cười hiền lành.“Những người trẻ tuổi bây giờ thường chẳng biết làm gì.

Có lẽ là do họ không được dạy dỗ.”“Không đời nào, tôi biết có tin đồn về việc gia đình Asheri quan tâm đến việc học hành của con cái họ đến mức nào.”“Trừ thời gian trôi qua, lão phu còn luyến tiếc với cái gì nữa chứ?”Ritero nói, ra lệnh chuẩn bị một cái bàn giữa họ.

ông chuẩn bị phục vụ trà cho cô.

Iris biết điều đó có nghĩa là ông muốn lắng nghe nhiều hơn câu chuyện của cô ấy.

Iris nhìn ra khu vườn và chỉ vào một đài phun nước được mô phỏng theo nữ thần giả kim ở đằng xa.“Quả là một đài phun nước tuyệt đẹp.”Đài phun nước đó đã được mang đến đây sau khi tốn rất nhiều công sức tìm lại trong khu vườn của nhà Ritero khi ông ấy còn nhỏ.

Ritero cười thầm.


Trong khi đó, tất cả những con cáo với bộ lông trắng muốt và đôi mắt đỏ sẫm trong vườn đều chạy về phía hai người, có lẽ vì hơi ấm của lò sưởi.

Ritero hỏi Iris, người đang vô tư vuốt ve con cáo đang ngồi trên đùi cô ấy."Có vẻ cô rất thích nó."“Có thể nói đứa trẻ này thích tôi thì đúng hơn.”“Cô có muốn cho nó ăn không?”"Tôi thật sự có thể sao?""Tất nhiên rồi."Ritero nói và ra hiệu, và những người hầu đang chăm sóc lũ cáo chạy đến chỗ ông.

Và mang những con vượn cáo đã được lột da chất đống trong thùng, Ritero nói."Bạn có thể xẻ thịt và cho chúng ăn."Thông thường, với tình huống này, các quý tộc sẽ hét lên và bỏ chạy.

Iris đã từng như thế và nó nhanh chóng bị coi là hành động thiếu tôn trọng đối với gia đình Asheri.

Biết vậy, Iris lập tức tìm đến người hầu, cầm lấy con dao, cắt miếng thịt làm đôi."Hãy đến nào."Máu chảy ra từ đôi bàn tay trắng nõn nà, xinh đẹp của Iris.

Một trong hai con cáo vốn chùn bước từ khi còn là người lạ tiến đến giật miếng thịt trên tay cô rồi bỏ đi."Đứa trẻ này là con cáo dũng cảm nhất."“Nó tên là Con.”“Con.”Con vểnh tai lên, như thể biết cô đang gọi tên mình.

Iris cầm nửa còn lại và ném nó cho Con, và Ritero cười khi cô ấy chỉ cho Con ăn phần còn lại."Cô phải phân phối nó đồng đều."“Không phải cứ ở trong hàng rào an toàn thì sẽ yếu đi sao? Chúng phải cạnh tranh với nhau.”“…….”“Nếu chúng đói, chúng sẽ lao vào và lấy nó.

Nó chẳng phải rất đói để chấp nhận bà tay của người đã cho nó ăn sao?”“Con bạn không biết cảm thấy biết ơn.”Ritero trở về với hiện tại, nhận ra ý nghĩa trong lời nói của Iris, nhưng chỉ mỉm cười như thể ông không biết.

Sau khi no bụng, Con chạy đến chỗ Iris và liếm vết máu trên tay cô, những con cáo còn lại chạy đến chỗ những người hầu, như thể chúng đang xin thức ăn.

Con, người đã no nê, dụi đầu vào tay Iris và đi theo đồng loại khi cả nhóm lại lên đường.Ritero nói.“Con là con cáo của Hayer.”"Ahhh."Khi tên của Hayer xuất hiện, Iris thoáng nghĩ đến anh ta.


Cô nhớ người đàn ông đã mỉm cười cho đến phút cuối cùng.

Có lẽ anh ta có thể có mọi thứ trên thế giới.

Để lại Hayer trên cánh đồng tuyết ở tận cùng phía bắc nơi không ai lui tới vẫn còn trong tâm trí cô.

Cô không thể xóa bỏ nỗi cô đơn này cho đến khi nhìn thấy khuôn mặt sống động của anh.

Ritero nói."Bạn chắc hẳn có mục đích đến Asheri?""Đúng.

Để nhận được sự giúp đỡ từ người đứng đầu gia tộc.”"Tôi hiểu rồi."Ông chậm rãi gật đầu và đứng dậy.“Vì cô đã đi một chặng đường dài, tôi sẽ chuẩn bị một phòng cho bạn.

Cô sẽ ở lại một căn phòng tiện nghi trong tòa nhà phụ.”"Cảm ơn."Iris đứng dậy sau Ritero.* * *Vùng đất của Asheri, nằm ở sát biên giới với Sière, là sự kết hợp của các tài sản văn hóa của hai quốc gia.

Ritero, người đang đi trước chậm rãi, nói.“Tôi không nghĩ cháu trai mình xứng đáng với điều đó.”Câu hỏi đặt ra là, tại sao cô ấy lại làm mọi thứ trở nên phức tạp như vậy trong khi mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản nếu cô ấy kết hôn với Sid Lepos? Iris dừng lại và nói.“Thưa ngài…”Nghe giọng điệu của cô ấy, Ritero ra hiệu.

Sau đó, người quản gia để lại chìa khóa cho anh ta, chào tạm biệt và biến mất.


Iris tiếp tục đi trong hành lang nơi chỉ còn lại hai người họ.“Việc gia tộc Asheri ủng hộ đại hoàng tử là điều đương nhiên.”"Đúng vậy."“Nhưng có đúng là ý niệm của mọi người cũng nghĩ như vậy không?”Ritero nheo mắt trước câu hỏi của cô và nhìn chằm chằm vào Iris.

Iris tiếp tục.“Anh ấy là cháu trai đầu tiên của bạn, vì vậy tôi biết bạn yêu anh ấy đặc biệt.

Nhưng."“…….”Ritero không mở miệng để cô có thể nói ra mọi chuyện.

Iris tiếp tục, cảnh giác, không để bị lung lay bởi ông già hồ ly này.“Câu hỏi đặt ra là liệu Sid Lepos thấp kém đó có thể giải quyết tình huống này hay không.”Trước lời nói của cô ấy, Ritero giả vờ suy nghĩ một lúc.

Rõ ràng là ông ấy đang giả vờ lo lắng, mặc dù ông ấy hẳn đã suy tính nó trong đầu.

Không phải Luwan đột nhiên trở thành đống đổ nát.

Sáu năm trước, nó đã đổ nát và sụp đổ ở khắp mọi nơi.

Chính những gia đình ở biên giới, như Asheri, là những người cảm thấy sức mạnh quốc gia suy yếu nhiều nhất.

Điều đầu tiên bạn sẽ cảm thấy là có nhiều người chạy trốn từ Luwan đến Sière hơn những người chạy trốn từ Sière đến Luwan.

Ritero hỏi."Cô có nghĩ rằng có điều gì đó không ổn với Sid không?"“Hắn ấy có vẻ quá hẹp hòi.”“…….”“Tôi đã thấy Luwan không có cách nào tồn tại nếu không có những kẻ ngoại đạo.

Nhưng anh ấy sẽ không bao giờ là người tiếp tay với một kẻ ngoại đạo.”"…Đúng."Ritero đồng ý."Vì thế…"“À, tốt hơn là bạn nên đi ngủ ngay bây giờ.

Ông già này không đủ nghị lực để đứng một chỗ lâu và nói chuyện như những người trẻ tuổi.”Ông cố tình cắt ngang cuộc nói chuyện.


Rồi ông quay lại nói trước căn phòng đã định cho cô.“Nghĩ lại thì, căn phòng này không có nhiều ánh sáng mặt trời.”"Là vậy sao?"“Hãy lên tầng ba.

Tôi sẽ cho cô một căn phòng ở phía nam.”Ông đi đầu trên cầu thang lên tầng ba.

Iris nhìn lại căn phòng mà cô ấy sắp sửa bước vào.

Đó là một căn phòng tối chất đầy hành lý.

Nó rõ ràng được sử dụng như một nhà kho.

Căn phòng mới ở tầng ba không được tốt lắm nhưng đủ ánh sáng và ngăn nắp.

Ngoài ra còn có một phòng riêng cho người giúp việc ở một bên để chủ phòng có thể gọi người giúp việc ngay cả vào lúc rạng sáng.

Trong cuộc trò chuyện, người ta truyền đạt tình trạng của căn phòng rằng lòng hiếu khách đã được nâng lên từ một vị khách không mời thành một vị khách.

Cô nhìn quanh phòng và bấm chuông, và một người giúp việc xuất hiện từ căn phòng liền kề.“Xin chào, em tên là Annie, thưa cô… Ôi trời, sao cô ướt thế này!”"Tôi cần bồn tắm…"Khi đang nói điều đó, Iris đột nhiên ngã xuống, cảm giác như các cơ trên cơ thể cô ấy bị đứt lìa.“Ahhh, tiểu thư của tôi!”Người giúp việc, Annie, chạy đến.

Khi cô ấy nắm lấy cánh tay của Iris để đỡ cô, cô ấy đã vô cùng hoảng sợ.“C-cơ thể cô đang nóng như lửa vậy, thưa cô!”“…Tôi đã sống sót, nên không sao đâu.”“Chuyện vớ vẩn gì vậy? Cô đang nói những điều vô nghĩa vì cô bị sốt ư?Thật là một cô hầu gái lảm nhảm… Annie gọi những người hầu trong khi Iris đang suy nghĩ.

Ngay sau đó, một người hầu cõng Iris trên lưng và đưa cô vào phòng tắm, nơi nước bắt đầu nóng lên..