Về Nhà

Chương 1

——

Tần Anh ngồi trong một góc ở bệnh viện, người qua người lại đông đúc nhưng anh lại cảm thấy lạnh đến ghê người. Mà tờ giấy trong tay anh tuy mỏng nhưng cảm giác như nặng ngàn cân.

Đây là một tờ kết quả xét nghiệm chỉ có một vài con chữ trên đó:

Tần Anh, Nam Alpha… Chẩn đoán: Ung thư gan thời kỳ cuối.

Giờ đã là năm 9072 theo lịch Tinh Thần, tuổi thọ trung bình của loài người hiện giờ đã gia tăng đến 200 tuổi nhưng ung thư vẫn là loại bệnh chưa có biện pháp cứu chữa.

Tần Anh tòng quân nhiều năm cũng đã vào sinh ra tử trong vô số làn mưa bom bão đạn nhưng anh chưa bao giờ cảm thấy tuyệt vọng đến vậy.

Thần chết đang đứng sau lưng nhấc lưỡi hái bén nhọn ôm lấy anh.

Cho dù bố anh có giàu có đến đâu, quyền cao chức trọng thì cũng chẳng cản được bước chân của thần chết.

Cho dù là kết quả khiến cho Alpha muốn điên mất thì khí chất quý tộc được tu dưỡng bao năm cũng khiến cho Tần Anh giữ vững sự trấn định và phong độ của hoàng tộc.

Anh bình tĩnh gập tờ xét nghiệm lại nhét vào túi áo.

Vừa đi vừa nghĩ xem sau này phải làm sao.

Trời hôm nay rất nắng khiến cho đôi mắt Tần Anh tưởng chừng như chảy nước mắt.

Anh đã là một Alpha trưởng thành không nên chỉ vì mấy việc vặt vãnh đó mà phiền não.

Còn chưa ra khỏi cửa bệnh viện, quang não trên tay đã vang lên tiếng chuông cuộc gọi đến quen thuộc.

Đây là nhạc chuông anh cài riêng cho bạn trai mình, nghĩ đến Omega điềm đạm, dịu dàng, xinh đẹp của mình, tâm tình Alpha đã tối tăm cũng trở nên sáng hơn.

Anh hít thở sâu mấy cái, khóe miệng nứt nẻ khó khăn nở một nụ cười tươi lại cứng đờ.

Vừa lúc bên cạnh có một nữ Omega bế con đi ngang qua, nhóc con trong lòng oe oe khóc lên.

“ Alo, A Vĩ.”

“ Chúng ta chia tay đi.”

Nụ cười tươi cứng đờ trên mặt anh: “ Sao thế? Không phải chúng ta đã nói rồi à? Chờ khi anh hoàn thành nhiệm vụ ở Naiad * về thì sẽ kết hôn sao?”

“ Ba năm trước anh cũng nói thế, ba năm rồi lại ba năm, rốt cuộc anh muốn tôi chờ tới bao giờ?”

“ Ngoan nào, đừng nháo nữa, kỳ nghỉ đông năm nay anh nhất định về thăm em.” Alpha tuấn tú hơi hoảng loạn, anh không giỏi ăn nói nên chỉ có thể vụng về dỗ người yêu của mình: “ Là vì không đủ tiền tiêu sao em? Hay em chê phòng hiện giờ đang ở quá nhỏ?”

“ Lần trước em nói muốn bộ lễ phục cao cấp cùng nhà thiết kế với bộ mà minh tinh Omega kia mà, anh bảo người đặt cho em nhé?”

“ Không phải là vấn đề về tiền, chúng ta không hợp, tôi đã chẳng còn cảm giác với anh từ lâu rồi.” Vẻ mặt Omega ở đầu kia lạnh lùng cực kỳ giống thẩm phán vô tình đang đưa ra quyết định cuối cùng với anh: “ Chúng ta chia tay đi.”

Bên A Vĩ rất ồn ào, anh nghe thấy có người đang nói: “ Lần trước bảo sẽ cho em quay bộ phim kia ấy, đã hẹn xong rồi, 300 triệu Tinh tệ, là đạo diễn nổi tiếng quay, vì em mà quay đấy, nên cảm ơn anh thế nào đây nhỉ, cục cưng~”

“ Anh yêu, em biết anh tốt nhất mà~”

Vì chưa tắt nên liên tiếp truyền tới âm thanh khiến cho người ta mặt đỏ tim đập.

Tần Anh đứng ở cửa bệnh viện, sườn mặt của Alpha tuấn tú giờ vặn vẹo đến đáng sợ chỉ hận đến nghiến răng.

Anh tức giận ném quang não xuống đất vỡ tan.

Gia tộc Lan Trạch vô cùng nghiêm khắc đối với con nối dõi nên nhóm Alpha của gia tộc đều phải làm việc trong quân đội ba năm sau đó mới được lựa chọn nghề nghiệp mà mình thích.

Tần Anh là con trai của Quân Vương ở thế hệ này Tần Thừa và Vũ Uy Thân Vương Percy của Đế Quốc, là một hoàng tử ngay từ lúc sinh ra nhưng anh không hề được hưởng bất cứ đặc quyền gì. Mà ngược lại từ lúc anh bắt đầu đi học, ông bố của anh đã lấy một cái tên bình thường, làm giả thân phận Alpha bình dân cho anh rồi ném vào quân đội từ sớm.

Người ngoài nhìn vào thì chỉ biết Tần Anh chỉ là một tên Alpha khá đẹp đến từ một hành tinh xa xôi lại còn là loại người có tố chất làm phượng hoàng nam * nhất.

Mặc dù là bạn trai yêu nhau 5 năm nhưng Tần Anh cũng không nói thân phận thật của mình cho cậu ta biết.

Tần Anh bực bội vò đầu.

Rồi chậm rãi ngồi xổm xuống nhặt từng mảnh quang não do mình ném vỡ ban nãy.

…..

Tần Anh cầm ô đứng trên con đường nhỏ lát đá xanh, trong tay cầm một bản đồ lòe loẹt.

Kì nghỉ đông mà anh tích cóp ba năm vốn định sẽ bay về để cầu hôn mà kết quả lại là bạn trai vứt mình, bỏ đi cùng kim chủ. Tâm tình Tần Anh trở nên phiền muộn liền xin nghỉ ra ngoài giải sầu.

Trấn nhỏ vùng sông nước này là do bạn cùng phòng cực lực đề cử cho anh, nói là nơi đây sông nước đặc sắc, phong cảnh tuyệt đẹp, rất thích hợp du lịch, hơn nữa mấu chốt là cách trụ sở rất gần.

Không ngờ nơi này lại tà môn đến thế, còn có khả năng làm nhiễu điện từ, cơ giáp hay phi thuyền đều không vào được, quang não hay la bàn đều không dùng được.

Hiện giờ cuối cùng Tần Anh cũng hiểu được điều mà bạn cùng phòng nói, thể nghiệm cuộc sống của cổ nhân là ý gì.

Quang não hư đến rối hết lên, đến đặt cơm cũng chẳng được, quả thật là ngăn cách với loài người. Thế này còn có thể không nguyên thủy nữa à, người nguyên thủy chính là sống thế này đấy.

Thật vất vả đi theo bản đồ tới khách sạn đã đặt ai ngờ trên cửa kính lại dán một tờ giấy vừa mới in ghi ngừng kinh doanh để chỉnh đốn.

Vì khách sạn bán rượu giả nên bị ngừng kinh doanh để chỉnh đốn lại, xin lỗi vì đã đem lại phiền phức cho quý khách xin quý khách thông cảm.

Nhìn ngày ghi, a, là hôm nay mới in.

Hiện giờ đúng lúc là mùa du lịch nên dân tới đây du lịch rất đông, toàn bộ khách sạn và nhà nghỉ trên trấn đã đầy phòng.

Mưa càng ngày càng lớn, gió kết hợp với mưa tạt vào người khiến cho làn da bánh mật ướt sũng lại lạnh lẽo.

Tần Anh tùy tiện lau nước mưa trên mặt nếu như anh mà còn không tìm được nơi để ở thì có lẽ nay anh phải ngủ ngoài đường rồi.

“ ĐM.” Tần Anh hung tợn chửi một câu tục.

Cho dù tìm khắp cả thế giới có lẽ cũng chẳng tìm được Alpha nào xui xẻo hơn anh đâu.

Trong làn sương mù phủ khắp trời đêm, ở bờ sông phía trước có rất nhiều ánh đèn lồng thấp thoáng.

Ở bên bờ sông phía trước có một người đang treo hai chiếc đèn lồng màu cam lên cổng, ánh sáng chiếu xuống mặt sông đen như mực, nó cũng chiếu sáng tấm biển bên dưới đèn lồng.

“ Tịnh Viên.”

Đó là một căn nhà nghỉ.

——-

Chú thích:

Naiad: cũng được biết tới là Neptune III, là vệ tinh trong cùng của Sao Hải Vương, được đặt tên theo các Nữ thần nước trong thần thoại Hy Lạp.

Phượng hoàng nam: chỉ những người đàn ông sống bám víu vào người khác để được cuộc sống sung sướng

———