Vạn Giới Pháp Thần

Chương 112: Trận đấu đầu tiên

Mùa bóng Quidditch sắp chính thức bắt đầu. Thứ bảy tuần này Max sẽ đấu trận đầu tiên, trận giữa Gryffindor vs Hufflepuff.

Trận đầu này phải nói là vô cùng khó khăn, Max và đội của cậu gặp phải đội đương kim vô địch, Gryffindor với dàn cầu thủ đồng đều, cộng thêm một Tầm thủ được đánh giá là giỏi nhất trường - Charles Weasley.

Từ sau bữa tiệc Halloween, Ambrose và Fayola đã không thấy Max đâu cả, cậu bé bị bắt huấn luyện hằng ngày… thật là vất vả, nếu Ambrose là Max chắc chắn nó bỏ Quidditch luôn từ lâu rồi.

Tất nhiên, câu lạc bộ của Ambrose cũng không bỏ qua dịp này, bọn họ bán những tấm băng rôn biến hình, những đồ cổ vũ sành điệu… tất cả đều là tiền…

Sớm ra, bình minh rạng rỡ mà xe xe lạnh. Đại Sảnh đường ngào ngạt mùi xúc xích chiên và um sùm tiếng đấu láo của bọn trẻ con đang háo hức chờ coi một trận Quidditch hay ra trò.

Có hai đứa nhóc vừa nhai nhồm nhoàng vừa nói chuyện.

“Hello, mày nghĩ đội nào sẽ thắng…”

“Tất nhiên là Gryffindor, họ quá mạnh so với Hufflepuff…”

“Theo tao thì năm nay Hufflepuff có thể tạo được bất ngờ…”

“Hay tao với mày cá cược đi…”

“Tốt, chơi thì chơi…”

“Chúng ta sang bên kia, Invention Club có tổ chức cá cược, hai ta mỗi người đặt một bên kiểu gì chả ăn…”

Thêm hai con gà vào bẫy, dịp thể thao nào cũng là lúc lên ngôi của chùm cờ bạc, Ambrose cũng vậy, ở thế giới Muggle cậu cũng sở hữu mấy sòng bạc, nhân dịp Quidditch sao lại không kiếm chút tiền.

Cái hoạt động đánh cược này, Ambrose vận dụng tất cả chiêu trò trong thế giới Muggle vào, nào thì chấp mấy điểm, ai sẽ bắt trái Snitch trước, đoán số điểm bị lọt lưới, vân... vân…

Tất nhiên, Ambrose chỉ cho bọn nhóc chơi số tiền có hạn thôi, mà cậu tập chung vào vui là chính, kiếm tiền là phụ, nếu không biến Invention Club thành ổ cờ bạc thì không hay.

Và phụ trách công việc này là anh em sinh đôi nhà Weasley, sau khi thấy mấy con rối Halloween, hai đứa nào mặt dày bám lấy Ambrose cả một ngày để kì kèo cậu dạy cho chúng cách làm mấy con rối, hai tên này chắc lại nghĩ ra trò quậy mới đây.

Không chịu được phiền phức, buổi chiều hôm sau, Ambrose đưa cho hai tên này bản thiết kế con rối, và yêu cầu hai tên này gia nhập vào invention Club.



Nhưng cũng thật bất ngờ, cặp sinh đôi tóc đỏ này lại rất có năng khiếu trong việc chế tạo mấy đồ lung tung linh tinh, dựa theo bản thiết kế của Ambrose, hai đứa tạo ra những hình nhân nhỏ hơn, đã vậy còn đa dạng chức năng hơn…

Thật là nhặt được của, Ambrose quyết định trọng điểm bồi dưỡng hai đứa, cậu cũng cấp mỗi tháng hai mươi Galleon như tiền nghiên cứu cho bọn chúng.

Thôi, quay trở lại trận Quidditch đầu tiên của Max, nó đang trong phòng chờ thay đồ, thật là hồi hộp, từ hôm qua nó đã nhận được rất nhiều lời chúc may mắn từ bạn bè...

Ambrose còn gửi cho cậu bé một cái bao tay siêu dính, cứ bóng chạm vào là bị dính lại. Max rất vui vì món quà, nhưng tiếc là cậu không được phép dùng nó để thi đấu (xem ra Ambrose quên không đọc luật Quidditch rồi).

Đã tới giờ, khi Max vừa bước ra khỏi phòng chờ, thì một trận ầm ĩ xông tới đấm đá màng nhĩ cậu.

Xung quanh sân đấu, những cái tháp cao, nơi các cổ động viên cổ vũ trận đầu đứng, hàng loạt tiếng hò reo, cổ vũ mỗi khi có một cầu thủ lên sàn.

Max rất ngạc nhiên khi thấy một tấm biểu ngữ rất to: “CỐ LÊN - MAX” Xung quanh nó còn có hình minh họa những chấm đen bắn như mưa vào khung thành nhưng không chấm nào lọt qua được.

Đơn giản chỉ ba chữ nhưng Max cũng biết đó là Ambrose, có thể nói Max cảm động suýt khóc. Cậu chủ đã cố vũ tới vậy thì cậu không thể thua được…

Giáo sư Hooch cầm còi trọng tài. Bà đứng giữa sân chờ hai đội tiến ra, một tay bà đã cầm sẵn cây chổi.

Khi tất cả các cầu thủ đã đứng chung quanh, bà Hooch nói:

“Tất cả các trò nghe đây, ta muốn tất cả phải chơi một trận thật hay thật đẹp.”

Hai đội trưởng tiến tới bắn tay nhau, bọn chúng có thể nhìn thấy đội trưởng Hufflepuff rất căng thẳng, trận đấu chưa bắt đầu thì mồ hôi trên trán anh ta đã lấm tấm.

“Lên chổi!”

Bà Hooch thổi một hồi còi chói tay bằng cái còi bặc. Mười lăm cây chổi vọt lên không trung, càng lúc càng cao. Trận đấu bắt đầu.

“Và ngay lập tức, truy thủ số một của đội Gryffindor giành được trái Quaffle. Thật không ngờ, cô ta năm ngoái mới bắt đầu chơi Quidditch, quả là một Truy thủ xuất sắc…” Trên đài, một học sinh được giao nhiệm vụ bình luận trận đấu.

“Còn bây giờ, thưa quý vị, cô ấy đang vượt lên cao, cô ta truyền bóng cho Truy thủ số hai, người này như một con chim cắt xuyên thủng tuyến phòng ngự của Hufflepuff, ôi không thật nguy hiểm, không biết bọn họ phòng thủ kiểu gì…”

“Xem ra đội Hufflepuff đang chịu áp lực rất lớn, năm ngoái bọn họ mất hai trị cột là tầm thủ xuất sắc thứ hai Hogwarts, (tất nhiên xếp sau Charles), và một thủ môn kỳ cựu đã có sáu năm kinh nghiệm bảo vệ khung thành…”

“Ơ kìa… Truy thủ thứ ba của Gryffindor đã giành được bóng, phía trước hắn chỉ là khung thành và một thủ một mới năm thứ nhất, Max Swans. Không biết cậu bé có đánh bại được tên Truy thủ này không… rồi… rồi… không vào….”

Những cổ động viên Hufflepuff đứng gậy hò reo, tuy không phải bàn thắng nhưng cũng giải tỏa phần nào áp lực của bọn chúng.

“Một cú bắt bóng thật đẹp, giáo sư Sprout đã có một quyết định vô cùng chính xác, tân sinh này là một Thủ môn bẩm sinh… Trận đấu tiếp tục… Hufflepuff đang có bóng…”

Trên khán đài của nhà Ravenclaw, Ambrose vừa ngồi thỏa mái vừa thưởng thức trận đấu, thấy vậy Takagi hiếu kì hỏi:

“Nè, Ambrose không lo lắng cho Max hả? Dù sao cũng là trận đấu đầu tiên của bạn đấy…”

“Không, đây là sự tin tưởng, mình tin Max sẽ làm tốt vai trò của Thủ môn...” Ambrose ánh mắt tự tin nói.

“Vậy bạn nghĩ Hufflepuff có thắng trận này được không?”

“Không thắng được…” Ambrose nói như trận đấu này sắp kết thúc tới nơi rồi.

“Tại sao?’ Takagi hỏi tiếp, theo cô bé nếu Max có thể giữ sạch lưới tới cuối trận thì nhà Hufflepuff có khả năng rất lớn sẽ thắng.

“Đơn giản vì Charles Weasley là một tầm thủ xuất sắc…”

“Ồ… vậy chiến thắng của Gryffindor phụ thuộc hoàn toàn vào anh ta…” Takagi như hiểu ra điều gì đó nói.

Đúng như cô bé nói, trận đấu tiếp tục theo một tình thế khá kì lạ, Gryffindor vẫn giành quyền cầm bóng nhiều hơn, nhưng bọn họ không thể ghi điểm được, Thủ môn Max Swans bên Hufflepuff quá xuất sắc…

Ba mươi phút qua đi, đội Hufflepuff vẫn sạch lưới… mà bên Gryffindor đã bị ghi năm mươi điểm.Tên học sinh bình luận không biết nói gì về điều này, hắn chỉ cảm thán:

“Thật không thể tin nổi, bây giờ cả đội Hufflepuff đều do một người gánh đỡ, đó là Thủ môn năm nhất, cậu Swans… Phía trên hàng công Hufflepuff như vững tinh thần, họ phát huy lối chơi Huper Huper quen thuộc… ôi kìa Hufflepuff lại vào một quả… 60 - 0 nghiêng về đội con lửng…”

“.....”