Nói tới bài tập, lấy trình độ của ba người đã nắm vững kiến thức năm nhất từ lâu rồi, đi học bây giờ chỉ nghe lại những thứ đã biết…
“Không đâu, mình thấy rất vui mà, gặp gỡ được rất nhiều bạn mới..” Max vốn suy nghĩ không giống hai tên lớn tuổi trong thân xác trẻ con Ambrose và Fayola.
Ambrose phủi mắt nhìn Max nói:
“Hay chúng ta thành lập một câu lạc bộ đi…”
“Ý này cũng hay đấy, trước thì có mấy đứa không có mắt để mình chơi đùa bây giờ đứa nào cũng khôn ra hay sao ý…”
Ambrose mặt đen lại, Fayola đang chỉ mấy học sinh bị cô chỉnh cho lên lên xuống xuống, cậu cảm thấy Fayola càng ngày càng xấu bụng. Ambrose đang muốn nói thì Fayola đã nói trước:
“Thành lập câu lạc bộ cũng được, nhưng không phải một cái, mà là hai cái…”
“Ý bạn là sao?” Ambrose chưa thông hỏi.
“Đơn giản, lấy danh tiếng của chúng ta dễ dàng tập hợp một số lượng kha khá học sinh, nhưng nếu mấy năm nữa thì sao, sẽ có càng nhiều học sinh gia nhập nhiều hơn… tới lúc đó cái câu lạc bộ này quá khổng lồ, rất khó quản lý, chỉ sau khi chúng ta tốt nghiệp có thể nó sẽ bị tan rã.”
Không ngờ cô bé nghĩ xa tới vậy, Fayola không chỉ muốn thành lập một câu lạc bộ đơn thuần mà là nơi truyền thừa ý chí của cô bé… nếu thành công thì sau này bọn chúng sẽ có không ngừng nguồn máu mới.
“Hay lắm, chúng ta sẽ lập hai câu lạc bộ, mình và Fayola mỗi người sẽ quản lý một cái…”
“Thế mình thì làm gì….” Max một bên hỏi.
“Cậu á… thì làm người bôi trơn cho hai bên…”
“Phải, cậu chỉ cần tiếp tục kết bạn như cậu muốn, tới lúc hai câu lạc bộ có ma sát thì đứng ra hòa giải là được…”
Ambrose và Fayola hai người đã có ý định mời chào thành viên cho câu lạc bộ của mình, tất nhiên Ambrose sẽ lấy học sinh nhà Ravenclaw làm lòng cốt, cậu sẽ thuyết phục thêm mấy tên Gryffindor vào làm thứ tiếp lửa cho mấy tên Ravenclaw.
Còn Fayola lại lấy học sinh nhà Slytherin làm chủ yếu, rồi thu nạp các học sinh khác tham gia…
Toàn trường đều biết học sinh nhà Gryffindor và Slytherin có mâu thuẫn không nhỏ, đến lúc đấy, hai câu lạc bộ cũng sẽ có ma sát… tới lúc này cần một bên xông ra hòa giải, hoặc làm trọng tài, đó là Max chứ còn ai…
Ambrose và Fayola bàn bạc thêm về hai câu lạc bộ, con Max thì cho cậu bé ngồi nghe, tới khi trời chuyển màu sẫm, chúng mới trở lại lâu đầu thưởng thức bữa tối.
=======
Muốn thành lập một câu lạc bộ trong Hogwart cũng không đơn giản, Ambrose và Fayola cần có sự đồng ý, và đề cử của một vị giáo sư trong trường…
Sáng hôm sau, Ambrose dẫn Fayola tới gặp giáo sư Flitwick, để cô bé thuyết phục ông làm giáo sư chủ nhiệm cho câu lạc bộ của cô…
Hôm qua, Fayola đã hỏi thăm ý kiến của giáo sư Snape, nhưng bị ông ta từ chối thẳng thừng, có lẽ ông nghĩ mình không lãng phí thời gian chơi với bọn nhãi con.
Hai người đi lên tầng bốn của lâu đài, văn phòng của giáo sư Flitwick ở gần cuối hành lang phía tây của tầng này.
Tới trước của, Ambrose đưa tay gõ nhẹ vào cánh của ba cái, ngay lập tức, bên trong vọng ra một giọng nói cao ngất thường nghe của giáo sư yêu tinh:
“Xin chờ một lúc…”
Một phút sau, cánh cửa bật mở, giáo sư Flitwick bất ngờ nói:
“Chào buổi sáng, trò Karling, và trò Smith… thật bất ngờ khi vào một ngày đẹp trời như hôm nay, hai trò lại tới gặp lão già này…”
Ambrose cười nói:
“Thầy nào có già, chúng con tới đây có việc nhờ thầy…”
Ai chứ không biết chứ nhưng Ambrose biết giống loài yêu tinh có tuổi thọ trung bình là ba trăm năm, dù giáo sư Flitwick chỉ là bán yêu tinh nhưng ông không thể chết trước hai trăm tuổi…
“Mời vào…”
Văn phòng của một giáo sư vừa là nơi tiếp khách, cũng là nơi ở của họ trong Hogwarts… Với giáo sư yêu tinh này, Ambrose phải công nhận văn phòng của ông vô cùng giản dị, không giống cái tính cách tham tài của lũ yêu tinh thuần chủng.
Giáo sư chuẩn bị cho hai đứa nước bí ngô, sau khi cả ba đều yên vị, giáo sư mới nói:
“Có chuyện gì... nói đi.”
“Thưa giáo sư, trò hôm nay chỉ dẫn Fayola tới thôi, bạn ấy có việc nhờ thầy…”
Giáo sư Flitwick sao không biết Fayola, ông cũng đã nghe nói từ miệng của mấy niên trưởng Slytherin về cuộc tuyển chọn đầu năm.
Nghe Ambrose nhắc tên mình, Fayola mới nhẹ nhàng nói:
“Vâng, con muốn thành lập một câu lạc bộ, và muốn mời thầy làm chủ nhiệm…”
Giáo sư Flitwick mắt lóe lên, ông ta bắt đầu thấy hứng thú, hầu hết các học sinh đều cong đuôi nên học (chương trình học ở Hogwarts khá nặng), bây giờ lại có một học sinh muốn dành thời gian thành lập một câu lạc bộ.
Nếu là người khác thì ông sẽ chỉ nghe không thôi, nhưng đây là Ambrose - một học sinh ông vừa ý nhất - giới thiệu, và Fayola cô bé cũng xuất sắc không kém… Flitwick nghĩ mình sẽ nghiêm túc xem xét ý kiến của cô bé…
Fayola bắt đầu nói về câu lạc bộ của cô bé, đó là một câu lạc bộ đấu tay đôi (Dueling Club), Fayola muốn mọi người có nhiều thời gian luyện tập phép thuật hơn, tăng cường khả năng phản ứng của học sinh trước mọi tình huống…
Giáo sư Flitwick nghe xong cau mày lại, tuy ông thấy cô học trò có mục đích là tốt (Fayola diễn kĩ quá cao), nhưng chuyện này khá khó, nếu bị người ngoài biết, họ sẽ lấy cớ để chỉ trích Hogwarts…
Vốn trong giới phù thủy, việc dạy học sinh chiến đấu trong trường học rất nhạy cảm, nhiều người cho rằng, trường học chỉ nên dạy tri thức thôi, những việc như đấu tay đôi, kể cả chống lại nghệ thuật hắc ám nên để những người chuyên nghiệp xử lý...
Đó là ý kiến của mấy tay chính trị gia trong Bộ pháp thuật, nhưng nhiều gia tộc phù thủy thuần chủng lại không đồng ý, họ muốn sức mạnh phải giữ trong tay họ, nếu Hogwarts không dạy được chuyện này thì họ sẽ không cho con của họ tới trường, như vậy sẽ mất đi một phần rất lớn tiền tài trợ cho trường học dẫn tới Hogwarts phải đóng cửa…
Một bên là Bộ phép thuật, một bên là các gia tộc phù thủy, hai bên này vừa cạnh tranh, vừa lợi dụng lẫn nhau. (Tác: khá giống kiểu vua và chư hầu)
“Được rồi, ta đã hiểu ý của trò, trò Smith… ta sẽ cân nhắc…” Giáo sư Flitwick trầm ngâm nói.
Ambrose và Fayola trao đổi ánh mắt, bọn chúng biết là giáo sư đang phân vân, thôi đành chờ kết quả sau vậy…
Sau đó hai người chào tạm biệt giáo sư Flitwick, rồi ra khỏi văn phòng của ổng.
“Bây giờ chúng ta đi đâu…” Fayola nói.
“Mình còn chưa xử lý câu lạc bộ của mình đây…” Ambrose cười nói.
“Bạn định lập câu lạc bộ như thế nào?” Fayola từ hôm qua đã hỏi Ambrose mấy lần nhưng cậu bé không nói.