Vạn Độc Quỹ Môn

Chương 92: Tranh đoạt bí kíp



Hán Sơn gằn giọng :



- Trên lầu này thoáng mát, ta thích ngồi. Bọn họ bàn nhau chuyện gì mặc xác họ, ta đâu thèm lắng nghe. Lầu còn rộng rãi lắm ta cứ vào uống rượu cho thoải mái.



Gương mặt hoảng hốt, gã tiểu nhị kêu lên :



- Thiếu gia ơi, xin mời thiếu gia xuống phòng dưới kia cũng mát mẻ lắm, còn có mấy cô hầu xinh đẹp tùy thiếu gia chọn lựa. Thiếu gia đừng nên chọc bọn ngoại nhân này, rất nguy hiểm cho tửu lầu chúng tôi.



Chàng trai đáp thản nhiên :



- Việc ta làm ta chịu, có gì phải nguy hiểm tới chủ quán?



Chàng xô vẹt gã tiểu nhị ra rồi hiên ngang bước vào trong giữa lúc tên lọ la chói lói :



- Quý khách dừng chân, đừng nên gây sự.




Mặc cho gã hầu bàn la lối, Hán Sơn cứ sải bước vào giữa phòng...



Thình lình... Ầm một tiếng nổ dữ dội, kình lực phóng ra từ bàn rượu của bọn Mãn Châu Thần giáo quật thẳng vào Hán Sơn.



Chàng rú lên một tiếng ngã gục xuống sàn.



- Năm tên Mãn Châu Thần giáo cùng cầm gươm xông tới.



Hán Sơn vẫn nằm yên bất động...



Bọn Mãn Châu thấy Hán Sơn nằm bật ngửa, ngoẹo cổ sang một bên có vẻ khoái chí, nói cười nghi ngờ.



Một tên cặp gươm vào nách, khom mình xuống phóng hữu thủ toan chộp đầu chàng trai kéo dậy.



Đột nhiên...



Bình bình.



Hán Sơn búng mình lên như làn chớp, chiêu Phá Sơn Song Thủ của chàng xô bật năm tên Thần giáo Mãn Châu dội vào vách quán, cả tửu lầu rung rinh như đưa vòng. Năm tên nọ đã rèn luyện thân hình như sắt thép nhưng vẫn bị chấn động đến ói máu. Chấn thương nặng nhất là gã vừa toan cúi xuống chụp đầu Hán Sơn. Mặt gã xanh xám, toàn thân run rẩy tựa thằn lằn đứt đuôi.



Lúc ấy bọn chúng mới biết Hán Sơn giả trúng thương để thình lình giáng một chiêu khủng khiếp, nếu chúng không có nội lực thâm hậu thì đã tan xương nát thịt rồi.



Sau một lúc thân hình chao đảo, năm tên Mãn Châu vừa trụ bộ đã thấy Hán Sơn dựng song thủ đẩy tiếp một chiêu.



Hoảng kinh hồn vía bọn chúng lào ra ban lơn lầu tháo chạy tựa năm luồng gió lốc.



Ầm...




Hán Sơn đánh với một chiêu Hắc Khí Tuyệt Lộ làm sạt một bức tường lầu, khói đen lan tỏa mù mịt.



Đôi mắt Hán Sơn rực ánh tinh quang. Chàng nhìn thấy một chiếc túi của bọn Mãn Châu vướng lại nơi bao lơn lầu liền chụp lấy rồi phóng vèo theo bọn chúng.



Cả tửu lầu nhốn nháo như vừa trải qua một cơn động đất.



* * * * *



Khi những làn khói đen tan hết, cảnh tượng bày ra thật hãi hùng. Tường lầu sụp đổ máu me bọn Mãn Châu ói ra văng đầy, tanh tưởi. Nhưng cả đôi bên giao chiến chẳng còn một ai. Lão chủ tửu lầu dậm chân kêu trời, bởi lão bị một vố thiệt hại quá nặng, chẳng biết nắm ai để buộc bồi thường.



Trong lúc đó Hán Sơn phóng đi vèo vèo. Chàng đuổi theo những tên Thần giáo khả nghi vừa thâm nhập từ quan ngoại...



Trình độ phi hành của Hán Sơn như một mũi tên bay vậy mà bọn Mãn Châu kia tháo chạy còn nhanh hơn, phút chốc bọn chúng đã biến dạng sau mấy rặng núi cao trùng điệp.



Chàng trai dừng lại cười gằn :



- Hừm, bọn này chưởng lực tầm thường nhưng bỏ chạy thì quá giỏi. Song nếu chúng âm mưu gì ở Trung Thổ thì trước sau cũng có ngày ta gặp lại chúng thôi.



Chàng phóng vút xuống cửa rừng tạm nghỉ.



Ngồi trên một tảng đá lớn, Hán Sơn lục soát trong chiếc túi của bọn ngoại nhân. Ngoài số vàng bạc, chàng trai còn tìm thấy một phong thư viết bằng chữ Hán.



Hán Sơn thoáng nghỉ nhanh trong đầu :



- Thư từ gì đây, ta phải xem ngay cho biết.



Chàng mở phong thư ra, mắt chàng lướt nhanh những hàng chữ trong lá thư có đóng triện đỏ “Cẩn, Mật”...



“Giáo chủ Thần giáo Mãn Châu ra pháp lệnh cho các Đàn chủ và Phân đàn chủ bổn giáo.




Tất cả đều phải hành động khẩn, nếu được giao nhiệm vụ thâm nhập Trung Nguyên. Phải tìm cho ra đôi nam nữ Tống Phi Bằng và Thượng Quan Linh Phụng. Trong người Linh Phụng có pho bí kíp Thiên Chiêu Sưu Lục, một pho võ công quý báu, siêu tuyệt cả võ lâm đều truy tầm... Giáo chủ đã phát lạc, các cấp Đàn chủ và giáo chúng phải khẩn cấp thi hành, song hết sức thận trọng bởi một nhóm cao thủ võ lâm Phù Tang đã bị hại bởi đôi nam nữ ấy.



Giáo chủ ấn ký”...



Trái tim Hán Sơn như thắt lại, quả thật Linh Phụng đang cùng Tống Phi Bằng giang hồ phiêu bạt, mang theo pho bí kíp mà võ lâm nhiều nước đang thèm thuồng chiếm đoạt.



Ôi, số phận Linh Phụng sẽ ra sao khi bao thế lực võ lâm trong và ngoài nước đều nhắm vào nàng để tranh đoạt bí kíp.



Tình cảm của nàng với Phi Bằng thế nào mà nàng chấp nhận cùng đi bên cạnh gã ta khắp nẻo sông hồ?



Lòng Hán Sơn nóng như lửa đốt.



Vô tình chàng lại nhìn xuống cổ tay nơi đeo chiếc vòng kỷ niệm, như vật chứng hôn ước của đôi trẻ mà giờ đây mỗi đứa một phương trời.



Phải tìm cho ra Linh Phụng, nhưng biết tìm nàng ở nơi đâu? Thời gian cứ trôi qua mà Hán Sơn chưa nắm bắt được hành tung của người mình yêu thương tha thiết.



Chàng thở dài, thả tầm mắt nhìn suốt dải rừng núi chập chùng mà chẳng biết nơi đâu ẩn giấu bóng hình Linh Phụng.



Chợt bên tai chàng nghe vang lên những âm thanh kỳ lạ, mà chàng nhận ra ngay tiếng chuỗi thân quen.



Chàng vui vẻ nói lớn một mình :



- Tế Điên thánh tăng.