Vạn Độc Quỹ Môn

Chương 23: Hồi 023



Lời nói chưa dứt, gã tung ngay câu đại đao vào Vương Hán Sơn.



Pặc...



Chàng trai đứng dậy chụp gọn cây đại đao, nhưng lắc đầu :



- Chưởng chiêu, quyền cước ta tạm có bản lĩnh, đao pháp ta có biết gì đâu mà huynh đài trao cây đao lớn này cho ta?



Khương Bạch Hổ lẹ miệng :



- Thiếu hữu là người cốt cách tuyệt phàm. Ta lại có cách bí truyền đao pháp, căn bản võ công của thiếu hữu vốn vững vàng học mấy đường đại đao này chẳng khó khăn đâu.




Dứt lời, Khương Bạch Hổ vươn tay bẻ một nhánh cây khô và bảo :



- Thiếu hữu cứ nghe khẩu quyết giữ đúng bộ vị. Ta bắt đầu luyện đao nhé.



Vương Hán Sơn vòng tay cầm ngang cây đao, trang trọng nói :



- Về chữ nghĩa người ta bảo nửa chữ cũng là thầy. Vậy huynh đài truyền đao pháp cho ta... phải để ta lạy một cái tôn sư chứ?



Xua tay lia lịa, Khương Bạch Hổ bảo :



- Ta chỉ muốn gởi gắm cây đao thay ta bên cạnh thiếu hữu, chẳng dám nhận là thầy. Nếu cần tôn sư về đao pháp thì thiếu hữu nên chờ gặp thần đao Tạ Đại Đởm.



Rồi với hành động thật khinh khoái, Khương Bạch Hổ vừa đọc khẩu quyết vừa vung nhánh cây khô thi triển đao pháp. Vương Hán Sơn lập tức nhập tâm khẩu quyết và múa đao theo...



Quả đúng như lời Khương Bạch Hổ, với phương pháp bí truyền luyện đao cho người có căn bản võ công, chỉ trong một buổi Vương Hán Sơn đã học được chín đường đao căn bản.



Khương Bạch Hổ nói :



- Từ chín thế, theo khẩu quyết thiếu hữu sẽ biến thành tám mươi mốt thế đại đao tuyệt kỹ. Nếu chuyên luyện ít lâu thiếu hữu chỉ thua một người là thần đao Tạ Đại Đởm mà thôi.



Vương Hán Sơn xúc động nhận ra Khương Bạch Hổ là tay giang hồ ngang ngạnh, nhưng tính nết bộc trực, có mắt nhìn người. Chàng được gã truyền tuyệt kỹ đao pháp thật có lợi cho chàng trên bước giang hồ đối chọi cùng bọn ma đầu Hắc phái.




Chàng liền vòng tay, cúi đầu :



- Đa tạ Khương huynh đã truyền môn tuyệt kỹ đại đao, trọn đời ta ghi nhớ ơn này.



Khương Bạch Hổ vỗ bồm bộp vào vai Hán Sơn :



- Ôi, thiếu hữu đừng khác sáo, hãy tiếp lấy đại đao và coi như có ta luôn bên cạnh. Khi nào tìm được ái muội đừng quên quay lại thăm ta.



Nâng cây đao trao lại Khương Bạch Hổ, Vương Hán Sơn nói :



- Đây là khí giới tùy thân của huynh, hãy để ta đi ngang thị trấn rèn cây đao khác.



Đẩy nhẹ cây đao trong tay Vương Hán Sơn, Khương Bạch Hổ nói nhanh :



- Cây đao vài chục cân sắt với ta nào khó khăn gì, nó thay ta cùng thiếu hữu hành trình là món quà tặng rất nhỏ. Chỉ có Huyền Thiết đại đao của Tạ Đại Đởm mới là vật khó tìm.



Rồi gã trầm giọng :



- Nếu muốn dò tung tích ái muội thiếu hữu nên ghé vào thanh lâu Vân Mộng của nàng Huệ Tiên. Ả ta rất thích những chàng trai có dung mạo khác thường và ả cũng chính là tình nhân của tên Vạn Độc Thần Ma, thiếu hữu sẽ tìm hiểu được ở ả Huệ Tiên này những nguồn tin bí mật trong giang hồ hắc phái.



Vương Hán Sơn rúng động trong lòng khi nghe Khương Bạch Hổ nói tới danh hiệu Vạn Độc Thần Ma. Chàng định hỏi vài câu nhưng thấy bất tiện nên im đi.




Liếc nhìn vầng Thái Dương đã gác ngang chừng núi, Khương Bạch Hổ lẹ miệng :



- Thôi, chúng ta tạm biệt. Thiếu hữu có đủ thời gian đến trấn Hoa Đài, nơi có thanh lâu Vân Mộng đấy.



Vương Hán Sơn nắm chặt bàn tay Khương Bạch Hổ :



- Tạm biệt Khương huynh, hẹn ngày hội ngộ.



Khương Bạch Hổ cười phóng khoáng :



- Thiếu hữu lên đường bảo trọng nhé, ta sẽ gặp lại nhau thôi.



Tiếng cười chưa dứt, Khương Bạch Hổ đã chuyển mình phóng thẳng vào cánh rừng biệt dạng.



Vương Hán Sơn cảm động khoác cây đại đao nhìn theo bóng người bạn tình cờ, rồi chàng cũng phi hành về hướng Hoa Đài trấn.



Chàng phải tới đó trước khi tắt bóng hoàng hôn.