Thanh Phong Học phủ và Hoành Quang Học phủ là Học phủ võ đạo ở hai thành thị liền nhau, giữa song phương có quan hệ cạnh tranh.
Chỉ có điều.
Tố chất đệ tử của Hoành Quang Học phủ luôn áp chế Thanh Phong Học phủ một đầu.
- Ngươi không phải là đối thủ của ta.
Vẻ mặt La Thiên lãnh đạm, nói thẳng.
Trước lúc hắn không đột phá mở mạch là đã có thể đánh bại được Liễu Nguyên Bá Khai mạch nhất trọng.
Hiện tại hắn tiến giai, chiến lực cũng đã mạnh hơn trước đó vài lần!
- Cuồng vọng!
Trên khuôn mặt của thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn hiện lên vẻ giận dữ.
Phốc!
Thiếu nữ kia tiến lên, giống như đóa hoa nở rộ, chân đá ra.
- Nhất trọng đỉnh phong.
La Thiên phát hiện ra tu vi của thiếu nữ cao hơn nửa tiểu cảnh giới so với mình.
Hắn không nhanh không chậm, dùng một tay cứng rắn chụp vào bàn chân của thiếu nữ.
Thấy vậy trên mặt thiếu nữ hiện lên vẻ thương cảm và mỉa mai, Cao Hiên ở bên cạnh cũng lắc đầu.
Chân của thiếu nữ này nhìn như bay bổng, kì thực ẩn chứa chân khí âm nhu, coi như là một viên gạch cũng có thể bị nghiền nát như là đậu hũ.
Nhưng mà.
Lúc chân của thiếu nữ đá đến tay của La Thiên...
- A!
Thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn hét lên một tiếng, sắc mặt tái nhợt, toàn thân từ trên không trung rơi xuống.
Một cước kia của nàng dường như đá vào trên người Man Thú vậy, tay của La Thiên lại như móng vuốt bằng thép, chộp trúng chỗ uy hiếp của nàng.
- Oánh muội!
Sắc mặt của Cao Hiên xem cuộc chiến ở bên cạnh đại biến.
Bằng hữu của hắn là Khai mạch nhất trọng đỉnh phong lại bị La Thiên dùng một chiêu đánh bại.
Tiểu tử này, không phải vừa mới đột phá Khai Mạch cảnh hay sao?
Sưu sưu!
La Thiên không chút thương hương tiếc ngọc ném thiếu nữ kia ra xa mấy thước, đập vào trên vách núi đá.
- Ngươi tự tìm lấy cái chết!
Cao Hiên tức giận, nhanh chóng tới gần La Thiên. Lợi kiếm trong tay vẽ ra một đạo vòng cung sáng như bạc, đâm về phía La Thiên.
- Đến thật tốt! Khai Mạch cảnh nhị trọng, rất thích hợp để ta luyện tay.
La Thiên cười nhạt một tiếng.
Hắn có được Thần mạch, lực lượng thể chất, thậm chí chân khí sinh ra đều vượt qua Võ giả cùng giai quá nhiều.
- Luyện tay?
Lửa giận trong mắt Cao Hiên bắn ra, chỉ là Khai Mạch nhất trọng, thật sự là nói khoác mà không biết ngượng.
Sưu!
Một đạo kiếm quang bắn tới, bay nhanh như gió, chân khí mạnh mẽ của Khai mạch nhị trọng toàn lực bộc phát.
Một kiếm này làm cho La Thiên cảm nhận được một tia áp bách.
- Mở cho ta!
La Thiên đánh ra một chưởng, trong lòng bàn tay có chân khí lạnh lẽo màu lam nhạt.
Keng!
Một kiếm của Cao Hiên lại bị ngăn cản, hơn nữa còn có một cỗ man lực vọt tới làm cho tay cánh tay hắn run lên.
- Làm sao lại thế được chứ?
Trong lòng Cao Hiên chấn động, vẻ mặt có chút nghi hoặc.
Chẳng lẽ là... Trời sinh Thần lực?
Không chỉ như thế.
Cao Hiên còn phát hiện ra chân khí bộc phát từ trên lòng bàn tay La Thiên, rất mãnh liệt bá đạo.
Dáng vẻ này là vừa mới đột phá Khai Mạch cảnh hay sao?
Tật Phong Kiếm pháp!
Cao Hiên dùng toàn lực, từng đạo kiếm ảnh tạo thành hình quạt bổ về phía La Thiên liên miên không dứt.
- Không hổ là Khai Mạch nhị trọng, kiếm pháp không tệ.
La Thiên cười to, bình thản tự nhiên không sợ hãi.
Đinh đinh đinh...
Hai tay của hắn vung vẩy, xuyên thẳng qua giữa hư ảnh kiếm quang, cùng triền đấu với Cao Hiên.
- Chuyện này... Làm sao có thể!
Bên kia, thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn hoảng sợ.
Một tiểu tử vừa mới đột phá khai mạch, lại có thể đánh tới mức khó phân thắng bại cùng Khai Mạch nhị trọng như là Cao Hiên.
Sau mười mấy chiêu.
La Thiên vận dụng chân khí ngày càng thuần thục, thế công được nâng cao một bước.
- Không... Đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng!
Sắc mặt Cao Hiên trắng bệch, hắn bị La Thiên đánh cho liên tiếp lui về phía sau, mu bàn tay càng bị đánh cho rách tả tơi.
- Cao Hiên học trưởng, chống đỡ không được rồi!
Sắc mặt của thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn đại biến.
Không thể nào!
Sóng mắt nàng chuyển đổi, khuôn mặt hiện lên vẻ âm tàn.
Sau một khắc.
Nàng ngừng thở, rón ra rón rén, đến gần lưng của La Thiên.
Đồng thời.
Thiếu nữ còn lấy ra một thanh chủy thủ nắm trong tay.
Mười thước... Năm thước... Ba thước...
Đến gần từng xíu một.
Cuối cùng, nàng chỉ còn cách La Thiên hơn hai thước mà thôi.
- Đi tìm chết!
Trên mặt thiếu nữ hiện lên vẻ lạnh lẽo, chủy thủ đâm về phía sau lưng của La Thiên.
Giờ khắc này.
Sắc mặt nàng hiện lên vẻ tàn nhẫn, nở nụ cười được như ý nguyện.
- Tốt! Rất tốt!
Cao Hiên đang đối chiến với La Thiên không khỏi âm thầm vỗ tay tán thưởng.
Khi hai người đắc ý, đang vui vẻ thì...
Phanh~ một tiếng.
Sau lưng La Thiên như có con mắt đang mở to, xoay người tát một cái, đánh vào mặt thiếu nữ.
- A! Làm sao ngươi biết được...
Thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn kia kêu lên thảm thiết, khuôn mặt trắng nõn bị đánh cho nở hoa, răng đã rơi ra mấy cái.
Không ngờ như vậy cũng thất bại!
Cao Hiên cũng quá sợ hãi, dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn về phía La Thiên.
Hừ!
La Thiên thì lại cười lạnh, trên mặt hiện lên vẻ trào phúng.
Hắn tu luyện Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết, có được Linh thức trước, có thể khống chế phạm vi bốn năm thước.
Sau khi tấn chức khai mạch, phạm vi Linh thức của hắn có thể bao phủ đã là mười mấy thước.
- Đến phiên ngươi!
La Thiên hét lớn một tiếng, bỗng nhiên thúc giục Thần mạch trong cơ thể.
Sưu sưu sưu~!
Hắn đánh ra một chưởng, hàn khí lạnh lẽo bộc phát, đánh cả người lẫn kiếm Cao Hiên bay ra xa vài thước.
- Ngươi... Không ngờ lại che giấu thực lực.
Khóe miệng Cao Hiên có vết máu tràn ra, toàn bộ cánh tay cầm kiếm đều có một tầng sương lạnh đang lan tràn ra.
Đây là lực lượng gì? Sao lại khủng bố như thế?
Hoá ra.
Lúc trước La Thiên chiến đấu không sử dụng Thần mạch, chỉ dùng chân khí và lực lượng thể chất đơn thuần cũng đủ để áp chế Khai Mạch cảnh nhị trọng.
- Ồ, thanh kiếm này không tệ.
La Thiên đi đến trước mặt Cao Hiên, nhặt bội kiếm của hắn lên.
Thanh kiếm này được chế tác tinh xảo, chất liệu cứng rắn, lại có tính bền dẻo, ít nhất có thể thừa nhận được chân khí của Khai Mạch cảnh tam trọng.
- Các hạ, chúng ta nhận sai, thanh kiếm này coi như là ta nhận lỗi với các hạ.
Cao Hiên cung kính nói.
Trong lòng của hắn cũng đang nhỏ máu, phẩm chất của thanh kiếm này thượng thừa, giá trị chừng hai nghìn ba nghìn Hoàng kim.
Nhưng mà, La Thiên không hề thỏa mãn.
Hắn rất thiếu tiền.
Nợ nần với Đỗ gia, viên Khai mạch đan thượng phẩm kia cũng đã có giá trị hai vạn lượng hoàng kim.
- Hai người các ngươi, cởi y phục ra.
La Thiên lãnh đạm nói.
- A.
Hai người Cao Hiên biến sắc, nhất là thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn kia, sắc mặt của nàng trắng bệch.
Sưu!
Kiếm trong tay La Thiên chỉ vào cổ Cao Hiên.
- Cởi y phục, lấy ra tất cả thứ đáng giá, mau.
La Thiên chẳng muốn động thủ soát người.
- Ta cởi, ta cởi...
Cao Hiên hơi thở dài một hơi, cởi toàn bộ y phục, cuối cùng chỉ còn lại có một kiện đồ lót.
- Công tử! Không được! Người ta vẫn còn thân trong sạch.
Bên kia, sắc mặt thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn kia đỏ bừng, khóe mắt có nước mắt chảy xuống.
Dù sao nàng cũng là nữ nhân.
Trên mặt La Thiên hiện lên vẻ không kiên nhẫn, chỉ bằng vào chút tư sắc ấy của ngươi, so với Tuyết Dao vẫn còn chênh lệch cách xa vạn dặm.
- Công tử, nếu như ngươi thiếu tiền, chung quanh đây có một khỏa Nguyên khí Linh quả, sắp thành thục...
Trong lúc kinh hoảng, thiếu này bắt đầu nói lung tung.
Nguyên khí Linh quả?
Ánh mắt La Thiên sáng lên, công dụng của thứ này quả rất mạnh, có thể tăng lên được một khoảng lớn tu vi Khai Mạch cảnh, nếu như nội tình đầy đủ thì có thể trực tiếp đột phá được một trọng.
- Câm miệng!
Cao Hiên thì giận tím mặt, vội vã quát bảo nàng ngưng lại.
Đêm nay, hắn mang thiếu nữ này cùng đi ngắt Nguyên khí Linh quả cũng là chuẩn bị coi đây là mồi nhử để thu thiếu nữ này tới tay.
Không nghĩ tới, nữ nhân được hắn chấm lại vì trong sạch của mình mà báo Nguyên khí Linh quả ra ngoài.
Phanh.
La Thiên đánh ra một cái tát đánh cho Cao Hiên phun máu, làm cho hắn tổn thương càng thêm tổn thương.
- Rất tốt, ngươi báo vị trí của Nguyên khí Linh quả ra, nếu là thật, ngươi có thể không cởi y phục.
La Thiên dùng ánh mắt tán dương nhìn về phía thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn kia.