Đông Thần đại lục là thế giới tu hành mênh mông lấy võ làm chủ.
Võ giả trong truyền thuyết đạp phá hư không, dời núi lấp biển, tay hái mặt trăng mặt trời, Thôn Thiên Diệt Địa, để lại đủ loại Thần Tích.
Ở bên trên đại lục có rất nhiều quốc gia, đều là nơi lấy võ lập quốc, thành lập rất nhiều Võ phủ, Học phủ.
Thương Vân quốc.
Thanh Xương thành, ở chân núi phía sau Thanh Phong Học phủ.
Ầm!
Một gã đệ tử thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi bay ra ngoài, đập trúng một khối đá lớn sâu thẳm màu xanh, phong cách cổ xưa.
Thiếu niên kia ngã xuống đất không dậy nổi, trên trán dính đầy vết máu.
- Không phải phế vật này chết rồi đó chứ?
- Mau rút lui!
Mấy tên đệ tử động thủ nhanh chân bỏ chạy.
Mấy hơi sau.
- Đau quá!
La Thiên khó khăn bò lên, khuôn mặt tuấn tú có chút bầm tím.
Trên người thiếu niên này tràn ngập vết máu đỏ thẫm, rớt xuống dưới khối đá màu xanh sâu thẳm ở phía sau lưng.
- Đám khốn nạn Liễu Nguyên Hổ này! Mỗi một lần đều quần đấu với ta!
- Nếu như phụ thân vẫn còn ở đây, ta đã có thể mở ra Võ mạch, khi đó sao những người đã từng ngưỡng mộ ta có thể kiêu như vậy được chứ?
Hai nắm tay của La Thiên nắm chặt, trên mặt hiện lên vẻ phẫn hận.
Thiếu niên này tên là La Thiên, xuất thân từ một gia đình Võ đạo bình dân.
Lúc mười tuổi, hắn dùng thành tích luyện thể cảnh lục trọng ưu dị, thi vào Thanh Phong Học phủ.
Mười hai tuổi, hắn đột phá luyện thể cảnh cửu trọng, trở thành thiên tài được vạn chúng chú ý ở bên trong Học phủ, rất được người ta truy cầu.
Nhưng mà.
Tu vi của La Thiên ngừng lại ở luyện thể cảnh ba năm rưỡi, không tiến nửa bước.
Đơn giản là, hắn không có cách nào mở võ mạch ra được.
Võ mạch là một cái vòng mạch ẩn chứa linh tính bên trong thân thể người, là cầu nối câu thông với linh khí thiên địa.
Không thể mở võ mạch ra thì sẽ không có cách nào hấp thu được linh khí thiên địa, tiến giai thành Khai Mạch cảnh ở đẳng cấp cao hơn, trở thành Võ giả chính thức.
Phụ thân của La Thiên từng nói, có khả năng hắn có được võ mạch Thiên Giai trong truyền thuyết.
Võ mạch từ cao tới thấp được chia làm bốn cấp bậc Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mỗi một cấp bậc lại có phân chia Hạ, Trung, Thượng phẩm.
Võ mạch Thiên Giai, ở trên đại lục này đã mấy trăm năm khó gặp, là võ mạch tuyệt đỉnh ở trong truyền thuyết.
Nhưng mà từ trung cổ tới nay, linh khí thiên địa mỏng manh, càng là võ mạch cao đẳng thì lại càng khó có thể kích hoạt được.
Ba năm trước đây, phụ thân La Tiêu ra ngoài, tìm kiếm phương pháp mở mạch, đến nay vẫn im bặt không có tin tức.
Sau khi phụ thân hắn rời khỏi gia hương.
Các thế gia quyền quý trong Thanh Xương thành còn ôm hy vọng với La Thiên. Trong vòng ba năm qua, tặng tài nguyên tiền tài không chút ràng buộc, muốn trợ giúp hắn sớm ngày kích hoạt võ mạch.
Nói chung, võ mạch càng khó có thể mở ra thì phẩm giai sẽ càng cao, tiềm lực tương lai sẽ càng lớn.
Sở dĩ những thế gia này giúp đỡ La Thiên, là muốn nhận được báo đáp sau này.
Nhưng ba năm qua đi, La Thiên vẫn không thể kích hoạt được võ mạch như cũ.
Điều này làm cho các thế gia của Thanh Xương thành thất vọng, cuối cùng đã nhận định, La Thiên là người có phế mạch cực kỳ hiếm thấy.
La Thiên có tốc độ tu luyện nhanh như vậy, ai có thể nghĩ đến hắn là người có phế mạch cơ chứ?
Những thế gia này làm mua bán thâm hụt tiền, cho nên căm thù La Thiên đến tận xương tuỷ, từng người một đến thăm nhà đòi nợ, phá nát tất cả mọi thứ.
Tất cả thứ đáng giá trong nhà La Thiê đều bị cầm đi gán nợ, nhưng vẫn còn xa không đủ.
Vì thế.
Ở bên trong Học phủ này hắn luôn bị các đệ tử thế gia bắt nạt.
Trong này, dùng Liễu Nguyên Hổ của Liễu tộc bạo ngược hung tàn nhất, hai ba ngày lại tìm tới một lần, hơi một tí là đánh đập tàn nhẫn.
Mà Liễu tộc kia là một trong tam đại thế gia ở Thanh Xương thành!
...
- Sao?
La Thiên đang ở trong hồi ức, nghe được âm thanh lạ đến từ khối đá màu xanh sâu thẳm ở sau lưng của hắn.
Roẹt!
Trên mặt tảng đá lớn, nơi vết máu của La Thiên bị hấp thu, trên bề mặt xuất hiện vô số vết nứt, tản ra ra ánh sáng thần bí mập mờ.
- Đây là?
La Thiên sinh lòng cảnh giác.
Phanh!
Khối đá màu xanh sâu thẳm nổ thành bột mịn không hề có chút dấu hiệu, một đoàn ánh sáng hư vô xông vào trong cơ thể của La Thiên.
- A...
La Thiên cảm giác trời đất quay cuồng.
Bỗng nhiên.
Trong đầu của hắn có thêm một đám ánh sáng to lớn, hóa thành hàng vạn hàng nghìn sợi ánh sáng, di chuyển và đan vào nhau, toả ra một cỗ khí tức trấn áp thiên hạ.
Ngay sau đó.
Đám ánh sáng kia tụ tập vào giữa, một quyển sách cổ to lớn hiển hiện.
Bên trên quyển sách cổ to lớn, hiện lên bốn chữ cổ xưa tối nghĩa.
- Tạo Hóa Thiên Thư.
Hắn không biết bốn chữ này, thế nhưng lại có thể hiểu hàm nghĩa rõ ràng.
Rào rào Xoạt!
Quyển sách mở ra từng tờ một, toả ra một cỗ khí tức cổ xưa.
Những trang sách này, gần như đều ảm đạm không có ánh sáng. Chỉ có tờ thứ nhất là có ánh sáng màu xám lượn lờ, sáng lên một phần ba khu vực.
- Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý.
- Không gì không biết, không chỗ nào không hiểu.
- Suy diễn vạn vật, tạo hóa vô hạn.
Bên trên trang sách có một ít cổ văn huyền diệu nhảy lên, tràn ngập khí tức cổ xưa.
Ô...ô...n...g!
Đột nhiên, một cỗ tin tức khổng lồ tràn vào trong ý thức của La Thiên.
Đó là một môn công pháp, tên là Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết.
Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết là một môn công pháp thần bí đoạt Thiên Địa tạo hóa, tu thần hồn số mệnh, có thể nhận được Vĩnh hằng bất diệt, chính thức siêu thoát khỏi thiên địa vạn vật.
La Thiên hấp thu tin tức, con mắt trừng lớn, khó có thể tin được.
Ở trong Thanh Phong Học phủ, hắn chỉ tu luyện qua vũ kỹ trụ cột, không tiếp xúc được đến công pháp cao đẳng.
- Không gì không biết, không chỗ nào không hiểu tức là cái gì cũng có thể giải đáp sao?
La Thiên nhìn qua mấy hàng chữ trên trang sách, không khỏi tự nói.
Ô...ô...n...g! Roẹt!
Bên trên trang sách, ánh sáng màu xám lóe lên, phác thảo ra một văn tự cổ xưa.
Đúng vậy!
Không ngờ cuốn sách này lại có linh tính, dùng văn tự để đáp lại.
La Thiên kích động không thôi, vốn hắn chỉ là mở miệng trong vô thức, không nghĩ tới Tạo Hóa Thiên thư lại thần kỳ như thế, có thể câu thông.
Đã như vậy, hắn sẽ thử lại một lần nữa xem.
- Thiên Thư! Vì sao mà ta không có cách nào mở võ mạch ra vậy?
Trong lòng La Thiên chờ đợi, vô cùng khẩn trương.
Tiếp theo, trong nháy mắt trên trang sách nổi lên một hàng chữ.
- U Long Thần Mạch Không trọn vẹn, phẩm chất Thần cấp, dùng linh khí thiên địa bây giờ, rất khó để mở ra được.
La Thiên đọc từng chữ, lập tức giật mình.
Trả lời xong vấn đề này, khu vực sáng ngời trên trang sách từ một phần ba, hạ thấp xuống một phần năm.
- Thần... Thần mạch?
La Thiên ngu ngơ, hít sâu một hơi.
Gần ngàn năm qua, toàn bộ Thương Vân quốc cũng không sinh ra được võ mạch Thiên Giai, chứ đừng nói chi là Thần mạch mới nghe thấy lần đầu.
- Khó trách, võ mạch của ta không có cách nào mở ra được!
La Thiên biết được chân tướng, trong lòng cuồng hỉ.
Ở trong thời đại linh khí thiên địa mỏng manh bây giờ, càng là võ mạch cao đẳng thì lại càng cần thời gian dài hơn để tẩm bổ, độ khó mở ra cũng càng lớn hơn.
Nhưng võ mạch phẩm chất cao, một khi mở ra thành công thì sẽ tu luyện thần tốc, một bước lên trời!
- Ta... phải như thế nào mới có thể mở ra Thần mạch được chứ?
Trong lòng La Thiên đang cảm thấy bành trướng.
- Tu luyện Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết, có sự trợ giúp đối với việc mở Thần mạch.
- Ngoài ra, phương pháp mở ra...
Lúc này, khu vực sáng ngời trên trang sách, đột nhiên ảm đạm và giảm xuống, chỉ còn lại không đến một phần mười.
Dường như lực lượng nào đó trên thiên thư đang nhanh chóng tiêu hao.
- Thiên Thư chi lực chưa đủ, không có cách nào suy diễn được.
- Tu luyện Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết, có thể thúc đẩy Thiên Thư khôi phục lực lượng.
Cả cuốn sách cổ to lớn, chậm rãi khép lại, ánh sáng màu xám ở mặt ngoài tiêu hao hầu như không còn.
Tiếp theo, ý thức của La Thiên trở lại thực tế.
Hắn khẽ giật mình, rồi sau đó phát hiện ra nội dung của Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết vẫn còn ở đó.
Đây không phải là ảo giác!
La Thiên cúi đầu vừa nhìn, khối đá lớn sâu thẳm màu xanh dưới chân hắn giờ phút này đã hóa thành một đống bột phấn chồng chất, rồi biến mất theo gió.
- Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết? Thật sự có thể giúp ta mở ra võ mạch hay sao?
La Thiên ngồi xuống đất, thử tu luyện.
Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết là kỳ công tu luyện thần hồn số mệnh, chia làm chín tầng, tăng thêm một cửa nhập môn.
Chỉ riêng cửa nhập môn đã làm cho La Thiên có cảm giác vô cùng huyền diệu.
Nhưng mà vốn tư chất của hắn đã trác việt, mười hai tuổi đạt tới luyện thể cảnh cửu trọng, cửa nhập môn của Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết quả thực rất phức tạp, nhưng hắn vẫn thuận lợi tu luyện thành công được.
- Hay! Thật sự là hay!
Rất nhanh La Thiên đã tiến vào cảnh giới vong ngã.
Thế gian này lại có kỳ công trực chỉ Linh hồn huyền diệu như thế.
Một câu nói bên trong đều vượt quá nhận thức trước đây của hắn, làm cho hai mắt của hắn tỏa sáng, có cảm giác vô cùng kì diệu.
Chỉ chớp mắt đã đến gần tối.
La Thiên đã thành công nhập môn Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết.
Hắn mở mắt ra, lập tức ngây dại.
Sưu sưu! A a!
Động tĩnh gió thổi cỏ lay, lá cây xào xạc bốn phía vô cùng vang dội truyền vào trong tai của hắn.
Ánh mắt của hắn đã có năng lực nhìn ra xa vị trí hơn mười thước có hơn, một con kiến trên cây, thậm chí ngay cả đường gân trên lá cây cũng bị hắn nhìn thấy rõ ràng.
Hơn nữa, La Thiên còn phát hiện ra ý thức tinh thần của mình có thể rời khỏi thân thể.
- Thứ này, chẳng lẽ là Linh thức của những Võ giả cao giai kia mới có thể có hay sao?
Trong lòng La Thiên khiếp sợ.
Đường võ đạo, luyện thể cảnh là Võ Đồ.
Sau khi mở ra võ mạch, tiến vào Khai Mạch cảnh thì mới được tính là bước chân vào thế giới của Võ giả.
Ở phía trên Khai Mạch cảnh còn có Linh Hải cảnh, Địa Nguyên cảnh, Thiên Trì cảnh, tất cả đều là cảnh giới Võ Đạo. Thiên Trì cảnh gần như là tồn tại ở trong truyền thuyết, có khả năng bay trên trời.
Mà người có thể thai nghén ra Linh thức, ít nhất phải là Võ giả từ Địa Nguyên cảnh cao giai trở lên mới có thể có được.
Phanh!
Dưới phạm vi Linh thức bao phủ, La Thiên có thể nhìn thấy rõ sự vật bốn phía, phạm vi khống chế trong bốn năm thước.
- Lúc này Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết mới nhập môn mà đã có được lột xác như thế.
Lúc này ngoài kinh ngạc vui mừng ra thì La Thiên lại không khỏi kỳ vọng, nếu như hắn mở ra Thần mạch thì không biết sẽ có tác dụng như thế nào.
...
Đúng lúc này, ở gần đó truyền đến tiếng bước chân.
Bốn gã thiếu niên vừa nói chuyện vừa cười đi tới, đều mặc y phục của Thanh Phong Học phủ.
- Các ngươi nói xem liệu phế vật La Thiên kia có chết thật hay không?
Cầm đầu là một gã thiếu niên cao lớn, hai mắt nhấp nháy, trên người có một khí tức bưu hãn.
Mà thiếu niên cao lớn kia chính là Liễu Nguyên Hổ, buổi sáng đã dẫn người quần đấu La Thiên, sau khi tan học, mấy người lại đi ngang qua gần đây.
- Khà khà. Coi như hắn chết thật thì cũng không thể trách chúng ta được, là chính bản thân hắn nghĩ quẩn, tự dâng mạng tới nha.
Bên cạnh, một gã đệ tử mặt rỗ cười xấu xa nói.
- Lại là mấy tên khốn nạn của Liễu tộc!
La Thiên nhìn thấy bốn người Liễu Nguyên Hổ, lửa giận bốc lên.
Mấy năm trước đó.
Liễu tộc là đại gia tộc rất tích cực nịnh bợ La Thiên, không nói tới việc giúp đỡ rất nhiều tài nguyên, mong muốn gả thiên kim gia tộc cho La Thiên, chỉ có điều lại bị La phụ cự tuyệt.
Bây giờ, Liễu tộc trở mặt, cũng là gia tộc chèn ép La Thiên kinh người nhất.
- La Thiên?
Bốn người Liễu Nguyên Hổ, cũng nhìn thấy La Thiên, tất cả đều sững sờ.
- Hừ! Tên phế vật nhà ngươi, không ngờ lúc trước lại có thể giả chết, lừa bịp bản Thiếu Gia!
Hai mắt Liễu Nguyên Hổ trừng lớn, trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn.
- Tiểu súc sinh, còn không qua đây quỳ xuống, nhận sai với Hổ ca?
Tên đệ tử mặt rỗ ở bên cạnh quát lớn.
Thiếu niên mặt rỗ này có tu vi luyện thể cửu trọng, là tùy tùng của Liễu Nguyên Hổ.
- La Thiên.
- Nếu như ngươi quỳ xuống cầu xin tha thứ, tự vả mười lần thì bản thiếu gia sẽ tha cho ngươi một mạng.
Liễu Nguyên Hổ chắp tay đứng ngạo nghễ, trên mặt hiện lên vẻ trêu tức.
- Nực cười! Chẳng lẽ mấy tên chó săn của Liễu gia như các ngươi còn chưa ngủ tỉnh hay sao?
La Thiên cười nhạo một tiếng.
Cái gì!
Liễu Nguyên Hổ giận tím mặt, mấy người còn lại đều cảm thấy rất là ngoài ý muốn.
Trước đó La Thiên luôn ẩn nhẫn nhu nhược, từ lúc nào lại trở nên cứng như vậy chứ?
Sau khi La Thiên tu luyện thiên nhập môn của Thiên Mệnh Tạo Hóa quyết, lực lượng tinh thần có tăng vọt về chất.
Mà lá gan và tâm tính của hắn cũng thuận theo đó mà lớn mạnh!
Chẳng biết tại sao, trong lòng của La Thiên cảm thấy khó hiểu, cũng không kiêng kỵ mấy người này giống như trước kia nữa.
- Hổ ca, xem ra tiểu tử này không nhớ rồi, cảm thấy ngứa da cần ăn đòn đây mà.
Thiếu niên mặt rỗ cười khẩy nói.
- Được được được! Lại dám chống đối bản công tử, đợi lát nữa ta sẽ tát nát cái miệng thối, cắt ngang chân của ngươi xem ngươi còn mạnh miệng được như thế nữa không!
Trên mặt Liễu Nguyên Hổ hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Vừa mới nói xong thì bốn người của Liễu tộc đã hùng hổ tới gần La Thiên.