Bảy giờ sáng không khí mát mẻ trong lành, từng cơn gió thoang thoảng còn mang theo chút hơi sương mát lạnh, Lê Hoài Nam đang ngồi tại trước hiên nhà thưởng thức lấy ly cà phê nóng hổi đang đặt trên bàn, đây là thói quen mà Lê Hoài Nam rất lâu sau đó mới hình thành được. Gương mặt còn chút ít mồ hôi do vừa luyện tập thể dục, có chút tham lam hít thở lấy từng đợt không khí mát mẻ, Lê Hoài Nam không khỏi có chút cảm thán cuộc sống của chính bản thân hai năm vừa rồi. Bởi vì gia đình trải đại biến, rồi phải tạm gác lại đau thương đứng lên giữ vững cơ nghiệp gia đình, chấp chưởng lấy một tập đoàn lớn như vậy là áp lực lớn nhường nào. Cho nên hai năm qua, Lê Hoài Nam đúng là chịu không ít cực khổ, thậm chí nhiều lần tâm lý đứng trước bờ tan rã nhưng vẫn phải cứng cỏi chịu đựng vượt qua, tập đoàn nội bộ tranh giành quyền lực, ngoại lai những tập đoàn khác nhìn chằm chằm vào, chỉ cần đi sai một bước là dẫn đến thiệt hại lớn lao, người bên ngoài hoàn toàn không thể hiểu được mà chỉ thấy bên ngoài phong quang của hắn thôi.
Nhưng Lê Hoài Nam bây giờ đã là một người quản lý rất nhiều năm kinh nghiệm, hầu hết tất cả thủ đoạn đều đã thấy qua, cho nên xử lý tình trạng tập đoàn hiện tại đều là xe nhẹ đường quen, không cần phải thấp thỏm lo âu như trước nữa. Nhấp lên một ngụm cà phê, Lê Hoài Nam rất hài lòng xem lại bản kế hoạch mới này của mình. Một lần nữa cảm thấy không cần thay đổi điều gì, Lê Hoài Nam bắt đầu đứng dậy hướng vào trong nhà rồi phân phó:
- Anh Dân, phân phó mọi người giúp em dọn dẹp lại mọi thứ trên bàn một chút, tài liệu thu thập xong thì đặt lên bàn chỗ phòng khách cho em.
Rất nhanh chỉ thấy từ trong biệt thự đi ra một người đàn ông tầm ba mươi mốt, ba mươi hai tuổi từ trong biệt thự chạy ra đứng trước cửa hơi khom người một chút hướng về Lê Hoài Nam nói:
- Phải, thưa chủ tịch.
Nói rồi người đàn ông quay trở lại vào trong nhà phân phó lấy người giúp việc, rất nhanh có một thiếu nữ cẩn thận ra dọn dẹp mọi thứ trên bàn. Cả căn biệt thự rất lớn này từ khi cha mẹ ra đi thì còn có hai người ở lại, một là Lê Hoài Nam, một là quản gia thân tín Bùi Thanh Dân một tay giúp Lê Hoài Nam chăm sóc việc nhà, những người giúp việc được Bùi Thanh Dân tỉ mỉ sàng chọn cũng sẽ không được ở lại biệt thự, trừ một số trường hợp đặc biệt ra có thể ở lại một ngày chứ không được thường trú, mà nhân viên bảo vệ đều được sắp xếp một chỗ riêng là một gian nhà nằm bên trong diện tích tổng thể của tòa biệt thự này, nhân số chính thức khá là đơn bạc.
Thời gian chầm chậm trôi qua, Lê Hoài Nam lúc này cũng đã chuyển sang một thân quần áo chính thức ăn mặc. Đầu tóc cùng trang phục đều có người thiết kế chuyên nghiệp chuẩn bị trước rất phù hợp, điều này khiến cho Lê Hoài Nam giảm thiểu khá nhiều thời gian. Trên người mặc lấy bộ vest được thiết kế riêng biệt cùng làm thủ công từ nhãn hiệu thời trang hàng đầu thế giới, dưới chân giày da bóng loáng không một vệt bẩn, đầu tóc được chải chuốt gọn gàng lịch sự, gương mặt điển trai nghiêm nghị cùng với tự thân khí chất ở vị trí cao lâu ngày khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. Lê Hoài Nam rất hài lòng về điều này, bước chân tiến dần ra ngoài cửa biệt thự. Lúc này ở trước cổng biệt thự đã có một chiếc Cadillac sang trọng chờ sẵn, đứng ở hai bên là hai vị bảo tiêu mặc lấy âu phục màu đen rất lịch sự đang đứng chờ sẵn, hai người này trước đó đều là xuất thân quân đội đặc chủng, được đào tạo chuyên ngành bảo vệ lãnh đạo. Thấy Lê Hoài Nam đi ra, một trong số đó rất nhanh mở ra cửa xe, theo Lê Hoài Nam bước vào hai người cũng rất nhanh ngồi lên ghế trước rồi đóng cửa lại. Tiếp đó, rất nhanh chiếc xe lăn bánh hướng về phía tổng bộ tập đoàn đi tới.
Trước cửa tổng bộ lúc này, thư ký Trang đã đứng trước cổng chờ sẵn do vừa nhận được tin nhắn từ bảo tiêu báo chủ tịch sắp đến. Một lúc sau, một chiếc Cadillac dừng lại chiếc cửa tổng bộ tập đoàn, bảo tiêu nhanh chóng xuống xe mở cửa đón lấy Lê Hoài Nam, bên trong cặp kính đen đôi mắt của bảo tiêu liên tục đảo lấy cảnh vật xung quanh xem có điều gì dị thường hay không, mà tác dụng của cặp kính đen này là che dấu hướng quan sát của bảo tiêu để cho kẻ địch không dám hành động lỗ mãng. Lê Hoài Nam bước xuống xe cùng túi tài liệu, thư ký Trang vội tiến đến cúi chào rồi rất tự nhiên cầm lấy túi tài liệu từ tay Lê Hoài Nam. Một nhân viên bảo vệ rất nhanh chạy tới lái chiếc xe vào khu nhà để xe.
Bốn người rất tự nhiên tiến vào tổng bộ, trong này đang có rất nhiều nhân viên đang đi lại. Khi thấy Lê Hoài Nam tiến vào đều dừng lại rồi cúi đầu chào, những nữ nhân viên đều vẻ mặt hưng phấn dõi theo Lê Hoài Nam, từ trong đôi mắt có thể thấy được tất cả đều là ái mộ đang thì thầm nói điều gì. Bởi vì danh tiếng của Lê Hoài Nam trong tập đoàn bây giờ rất lớn, trong hai năm qua từ việc làm vững chắc lại tập đoàn đang bất ổn dẫn đến bây giờ đang trong trạng thái phát triển không ngừng, mà đặc biệt là tuổi còn rất trẻ, nếu ai may mắn được chủ tịch để mắt đến thì coi như nửa đời còn lại đều không cần phải phấn đấu rồi, cho nên những nữ nhân viên này có cơ hội được gặp Lê Hoài Nam đều rất là nhiệt tình.
Tất nhiên Lê Hoài Nam đang đi cùng đoàn người cũng không để ý đến. Bởi vì đời trước đều phải mệt nhọc cố gắng phát triển cùng gồng gánh lấy tập đoàn cho nên Lê Hoài Nam hầu như rất ít có thời gian nói chuyện yêu đương, thời gian nhiều đều dành cho hoạch định kế hoạch định kế hoạch phương hướng dẫn cầm lái tập đoàn cho nên có thể nói là tình trường sơ ca. Cùng đoàn người theo thang máy đến tầng cao nhất đi ra hướng phòng họp đi tới.
Lúc này trong phòng đã ngồi sẵn rất nhiều người, tất cả các vị trí đều đã có người ngồi, tất cả mọi người ngồi đây đều là những chủ nhiệm bộ môn hoặc quản lý cấp cao của tập đoàn, mỗi người vẻ mặt đều rất là nghiêm túc bởi theo thông báo thì đây là cuộc họp khẩn cấp cùng với quy cách cao nhất, tất cả mọi người đều phải tham gia.
- Cạch…
Tiếng cửa được mở ra, thư ký Trang đi lên hướng hướng về bàn chủ tịch dọn dẹp cùng với để tài liệu xuống, Lê Hoài Nam cũng theo sau bước vào, hai vị bảo tiêu liền đứng ở cửa canh gác.
- Chào chủ tịch.
- Xin chào chủ tịch.
…
Theo Lê Hoài Nam bước vào, lần lượt những người ngồi đây đều đứng lên cúi chào, Lê Hoài Nam cũng chỉ hướng mọi người gật đầu cùng mỉm cười, bởi đây là lễ phép của cấp dưới dành cho cấp trên nên Lê Hoài Nam cũng không nói gì nhiều. Rất tự nhiên hướng bàn chủ tịch đi tới, lúc này thư ký Trang cũng đã chuẩn bị mang nước đi vào đặt xuống rồi về tới vị trí thư ký. Uống một ngụm nước, đồng thời quan sát đến các vị trí đều đã ngồi hết người, Lê Hoài Nam hài lòng hướng về mọi người nói:
- Xin chào các vị, rất vui khi thấy mọi người đến đông đủ. Hôm nay tôi bất ngờ tổ chức cuộc họp này là nhằm vào một việc hết sức quan trọng.
Giọng nói trầm thấp của Lê Hoài Nam vang khắp phòng họp, các vị chủ quản cùng lãnh đạo đều rất nghiêm túc tập trung lắng nghe, tất cả đều thể hiện thái độ rất là coi trọng cuộc họp này. Nhìn thấy cảnh này rất hài lòng âm thầm gật đầu, bởi vì những người này đều do hắn từ lúc bắt đầu tiếp quản tập đoàn đều rất hợp tác cùng với rất có năng lực, một bộ phận cũng do Lê Hoài Nam bồi dưỡng đi lên, mặc dù nhiều lúc tranh chấp rất gay gắt nhưng đều vì lợi ích chung của tập đoàn mà phấn đấu.