Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 392: Chiến Thiên Yêu

- Yêu thú chính là yêu thú, không thể nào thay đổi được sự khát máu trên người, cho dù là hắn có muốn trở thành người đi chăng nữa.

Lâm Phong nhìn con Miêu Yêu mặt mèo thân người trước mặt mình, trào phúng một câu. Vẻ khát máu trong mắt con Miêu Yêu đó càng lúc càng đậm, hắn khàn khàn nói:

- Thì sao? Khi ta trở thành con người thực sự rồi, có được hình hài con người rồi, dựa vào thực lực của ta, muốn làm gì trong cái thế giới loài người kia thì làm thế đó, muốn giết ai thì giết, chẳng phải là rất khoái sao.

- Ngươi vốn không muốn làm người, ngươi chỉ chán ghét ngàn năm tu hành, muốn thể nghiệm cảm giác mới mẻ khi làm con người. Nhưng vẻ khát máu trên người ngươi kia lại không tiêu tan, ngươi có thành người thì những võ tu hùng mạnh cũng sẽ không tha cho ngươi.

Lâm Phong lắc đầu nói. Con Miêu Yêu này vốn không phải là thật lòng muốn làm người, bởi vì hắn tu luyện quá lâu, đã không còn muốn ở lại yêu thú sơn mạch này nữa, cảm thấy vô vị, cô độc nên mới muốn trở thành người, trên người hắn chẳng thể tìm được chút bóng dáng của con người nào.

- Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng hiện giờ ngươi hãy lo lắng cho mình trước đi.

Miêu Yêu há miệng, để lộ ra hàm răng nanh khát máu, dữ tợn mà khủng bố. Hắn bước chân ra, lập tức cả người liền lướt ra ngoài, kéo ra một cái bóng thật dài trong không gian.

- Rống…

Cùng Kỳ rống lên một tiếng, sau đó vọt tới phía Miêu Yêu, thân thể nó trở nên khổng lồ ở giữa không trung, trong mắt đầy thù hận và phẫn nộ.

- Súc sinh, cút!

Tiếng mèo kêu chói tai vang lên, Miêu Yêu trực tiếp vòng qua, lưu lại một bóng móng vuốt mèo trong hư không. Một tiếng ầm nổ vang, Cùng Kỳ bay ngược ra sau, trên người bị trảo mất một miếng thịt.

Cùng Kỳ há miệng, không ngừng phát ra những tiếng gầm trầm thấp, ánh mắt nó đều là hung quang đỏ đậm, hận ý ngập trời. Nó không muốn tiếp tục nhẫn nhịn nữa, nó nhịn con Miêu Yêu này quá lâu rồi, ngay cả bản tính khát máu cũng bị đánh mất.

- Xem ra ngươi cũng quá cô độc, quá tịch mịch nên không cần cả mạng nữa.

Miêu Yêu khàn khàn nói một tiếng, rủ hai tay xuống, lúc này đôi tay kia đã không còn là tay của con người nữa mà là móng vuốt sắc bén, vô cùng sắc bén, yêu dị cực kỳ.

- Đừng manh động, mau đến chỗ ta.

Lâm Phong quát lên một tiếng với Cùng Kỳ, ánh mặt trời chiếu lên người hắn bắn ra những hào quang chói lóa không ngớt. Dương Hoả chân nguyên hóa thành ánh sáng ngọn lửa khiến Lâm Phong lại lần nữa chìm trong hào quang hỏa diễm.

- Quả nhiên là tu vi tiến bộ.

Cảm nhận được sự mãnh liệt của Dương Hoả chân nguyên trên người Lâm Phong, Miêu Yêu lại khàn khàn nói.

Lâm Phong không nói gì, tu vi của hắn đúng là đã tiến bộ, bước vào Huyền Vũ cảnh tầng hai.

Chiến đấu thúc đẩy con người không ngừng bộc phát ra tiềm lực của mình. Thời gian trước, hắn chiến với Cùng Bích Lạc, chiến với Vũ Cừu, với Tật Phong, Độc Nhãn và cả Vu Chân nữa, vài lần sử dụng Hắc liên chi hỏa đã hao hết sạch chân nguyên, sử dụng Vũ hồn hùng mạnh cắn nuốt hai con Huyền yêu, cắn nuốt Vu Yêu Chi Hồn, cắn nuốt cả người Vu Chân.

Đến sâu trong sơn mạch này, Lâm Phong đã muốn tìm một nơi để đột phá, lại gặp phải Cùng Kỳ, mãi cho đến mấy ngày nay hắn mới thông qua hấp thụ nguyên thạch trên người, rèn luyện thân thể, ngưng tụ chân nguyên khiến tu vi mình tiến thêm một bước nữa, tất cả chỉ là nước chảy thành sông.

Thực tế thì ngày hôm qua hắn đã đột phá, bởi vậy Cùng Kỳ mới có thể mắng con Miêu Yêu kia là ngu xuẩn. Lâm Phong vốn không hề tu luyện, ánh sáng của thiên địa nguyên khí kia chẳng qua là Lâm Phong dùng để lừa dối bọn họ.

Mà Lâm Phong rốt cuộc là làm cái gì, bản thân Cùng Kỳ cũng không biết.

- Nhưng chút tu vi ấy, tiến bộ thì có ích lợi gì chứ.

Miêu Yêu vẫn khàn khàn nói như trước, hắn chậm rãi đi tới phía Lâm Phong. Cùng Kỳ khẽ gầm lên, đi tới cạnh Lâm Phong.

Lâm Phong nói hắn có thủ đoạn đối phó Miêu Yêu, dù Cùng Kỳ không tin tưởng lắm nhưng trong lòng vẫn có mấy phần hy vọng.

- Dù vô ích thì cũng phải thử một lần.

Con ngươi Lâm Phong trở nên tối đen, vô tình, con mắt hắc ám lại lần nữa hiện lên, giữa đôi tròng mắt kia thi thoảng lóe lên tia sáng yêu dị vô cùng.

- Hử?

Miêu Yêu nhướn mày, khi tia sáng rực rỡ vừa rồi hiện lên, hắn bỗng cảm thấy như mình bị nhìn thấu, thật kỳ quái.

Dương Hoả chân nguyên điên cuồng ngưng tụ, một quầng sáng hắc ám như ẩn như hiện, là hỏa diễm. Dương Hoả chân nguyên này hội tụ lại một nơi, hóa thành một ngọn lửa màu đen.

Ngọn lửa này bị điên cuồng nén ép lại, cuối cùng hóa thành hình hoa sen, bông hoa sen hắc ám, U Minh liên, khiến người ta vừa nhìn là cảm thấy tim đập nhanh.

- Đó là cái gì?

Miêu Yêu nhìn chằm chằm bông U Minh Hắc Liên kia, loại lửa hắc ám này hẳn là lực hủy diệt vô cùng mạnh, không ngờ Lâm Phong lại có chút thủ đoạn như thế.

Cùng Kỳ cũng nhìn chằm chằm U Minh Hắc Liên trên tay Lâm Phong kia, con mắt cực lớn kia lóe lên không chừng, đây chính là thủ đoạn mà Lâm Phong nói là để đối phó Miêu Yêu?

- Thú vị!

Miêu Yêu nhìn chằm chằm bông hắc liên kia, khóe miệng gợi lên một đường cong tà dị, nó chậm rãi vòng quanh Lâm Phong mà không lập tức ra tay.

Loại yêu thú mèo này vốn âm hiểm, giả dối, mà Lôi Viêm Miêu Yêu này lại là loại hùng mạnh nhất trong đám yêu thú loại mèo, hơn nữa tu luyện đến cảnh giới Thiên yêu, đã thành tinh. Dù hắn tự đại kiêu ngạo nhưng vẫn vô cùng cẩn thận, nếu không thì hắn đường đường là Thiên yêu cũng sẽ không ở thời kỳ hóa hình này mà không đi ra khỏi phạm vi trăm dặm, lại càng không đặt chân tới thế giới loài người lấy nửa bước, bởi vì hắn cẩn thận, trước khi biến hóa thành công thì không thể để xảy ra chút sai sót nào.

Đường đường Thiên yêu, nếu ở thời kỳ hóa hình mà xảy ra bất trắc gì thì thật là không đáng giá.

- Nhưng nơi này không chỉ có ngươi biết nghịch lửa.

Miêu Yêu dừng lại, khàn khàn nói. Ở trên người hắn, từng ngọn lửa bay múa xung quanh người hắn như những tia sáng lôi điện, phát ra tiếng sét đánh ầm ầm, cực kỳ rực rỡ.

Lôi Viêm Miêu Yêu có được Lôi Viêm hỏa.

Loại Lôi Viêm hỏa này bá đạo, bạo ngược, cực kỳ dũng mãnh.

- Đi!

Miêu Yêu vung móng vuốt sắc nhọn của mình lên, tiếng răng rắc lập tức vang lên, Lôi Viêm hỏa diễm điên cuồng trực tiếp đánh ầm ầm lên người Lâm Phong.

Lôi Viêm hỏa có được tốc độ và sự bạo ngược của sấm sét.

Lúc này Lâm Phong đã tiến vào trạng thái hắc ám, ý thức cả người đều vô cùng nhạy bén, khi Lôi Viêm chi hỏa xuất hiện hắn khẽ rung tay, trực tiếp để U Minh Hắc Liên chắn trước người.

Lôi Viêm hỏa đỏ bừng hoa mỹ lượn lờ trên hắc liên, phát ra tiếng sấm sét đì đùng. Một lát sau tiêu tan, U Minh Hắc Liên vẫn ghê người như trước.

Miêu Yêu hơi kinh ngạc, với cảnh giới của hắn mà phóng thích ra Lôi Viêm hỏa mà lại chẳng thể làm gì được bông hắc liên kia, có thể thấy được uy lực đáng sợ ẩn chứa trong bông hắc liên đó, hắn đúng là đã coi thường Lâm Phong rồi.

Bông hắc liên này dung nhập vào trong Dương Hoả chân nguyên của Lâm Phong, mà Dương Hoả chân nguyên của Lâm Phong vốn đã dung hợp yêu hỏa của yêu hồ, phi thường lợi hại. Cuối cùng Dương Hoả chân nguyên này lấy U Minh ý cảnh trong Thiên Chiếu Vũ hồn ngưng tụ thành một bông hắc liên nho nhỏ, làm sao lại không khủng bố cho được.

Cùng Kỳ cũng nhìn Lâm Phong, trong ánh mắt nó lộ ra hy vọng. Có lẽ ngọn lửa này của Lâm Phong thật sự có thể đối phó được Miêu Yêu.

Liếc Cùng Kỳ một cái, khuôn mặt khát máu của Miêu Yêu kia càng lúc càng yêu dị, hắn cười lạnh:

- Ngươi cho là chỉ với ngọn lửa màu đen đó là hắn có thể đối phó được ta ư?

Cùng Kỳ giật mình, hung bạo nhìn Miêu Yêu, đúng là như vậy, chỉ bằng một ngọn lửa, sao Lâm Phong có thể đối phó được với kẻ đáng sợ này?

Sự tự tin của Cùng Kỳ đang không ngừng hạ thấp.

- Đừng quên, ta là Thiên yêu, là Thiên yêu hùng mạnh.

Miêu Yêu giơ hai tay lên, lạnh lùng mà khàn khàn nói. Nương theo bàn tay hắn, Lôi Viêm hỏa bay múa như một con lôi điện hỏa long đang chạy tán loạn trên người hắn.

- Giờ hãy chuẩn bị nhận lấy cơn thịnh nộ của Thiên yêu đi.

Miêu Yêu nói xong thì thân thể liền như một đạo ảo ảnh biến mất ngay tại chỗ.

Lâm Phong ngưng mắt lại, nhanh chóng thối lui ra sau. Một vệt sáng trắng xẹt qua cạnh hắn, nhanh đến mức không thể nào thấy rõ.

Rầm!

Lôi Viêm hỏa đánh tới, cuồng mãnh lao tới Lâm Phong. Lâm Phong nhún người nhảy lên trên cao.

Nhưng ngay sau đó từng ngọn lửa Lôi Viêm lại lần nữa đuổi tới, nhanh đến mức Lâm Phong không thể đối phó kịp, hắn vội vung tay khiến ngọn lửa màu đen kia ngăn cản trước Lôi Viêm hỏa, ánh sáng rực rỡ.

Lâm Phong còn chưa hạ tay xuống thì thấy lòng căng thẳng, hắn hơi nheo mắt lại, chỉ thấy bên trên hắn, Miêu Yêu giơ hai bộ móng vuốt nhọn hoắt kia đang chụp xuống đầu hắn.

Phía trên móng vuốt sắc nhọn này là những yêu quang lóe lên, nếu bị cào trúng thì e là đầu của Lâm Phong sẽ nổ tung mất.