Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 191: So đấu

Trên diễn võ trường trong một tòa phủ đệ giữa Hoàng thành, những tiếng khẽ hô quát liên tục truyền ra, không gian bị bao phủ bởi bá đạo chi ý.

Lúc này, ở trung tâm diễn võ trường, một người trông thật uy vũ đứng đó, lạnh lùng nhìn mấy người trước mặt, quát:

- Một đám ăn hại, làm lại.

Mọi người nghe tiếng y mắng nhiếc thì sắc mặt vô cùng khó coi, khí tức sắc bén lại một lần nữa phóng ra, lại lần nữa vọt tới con người bá đạo kia.

- Bá đạo vô song.

Người kia quát lên một tiếng, nhất thời chém xuống một đao, một luồng đao ý nở rộ trong không gian, giữa hư không lại xuất hiện đao ảnh hư ảo, lăng không chém xuống.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, người ở trước đao ảnh kia bị đánh bay ra ngoài, miệng hộc máu, một đao này không hề lưu tình chút nào.

Những người khác lập tức xông lên, cùng đánh ra những công kích mạnh nhất, lạnh lùng tàn nhẫn, thậm chí có người trực tiếp cầm vũ khí đâm thẳng tới trái tim của nam tử kia.

- Đao!

Nam tử uy vũ vẫn đứng sừng sững bất động như một ngọn núi, trên người y tỏa ra đao thế vô cùng mạnh mẽ. Mà đáng sợ hơn là trên người nam tử uy vũ này lại thoáng hiện lên đao quang hư ảo, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hóa thành thực chất chém giết đối thủ.

Cả người y hệt như một thanh đao, bá đạo tuyệt luân, ai ngăn trở là giết kẻ đó.

Theo đó là tiếng bịch bịch vang lên, những người xông về phía nam tử uy vũ kia đều bay ngược ra ngoài, rơi bịch xuống đất, trên người không ngừng chảy máu, không thể nào đến gần người nam tử uy vũ kia.

Từ đầu đến cuối, nam tử bá đạo kia chỉ đứng ở đó, thậm chí còn chưa từng di chuyển.

- Tốt!

Một tiếng khen vang lên, mọi người quay ra nhìn thì thấy Lâm Phong mỉm cười bước đến.

Hắn không ngờ lúc hắn không ở, Bá Đao lại chơi đùa với những người này, công kích hung ác không hề lưu tình, mà những người của Vân Hải tông này đều mang theo sát ý lạnh thấu xương, hiển nhiên là rất hận Bá Đao. Ngày nào bọn họ cũng bị Bá Đao giày vò, có thể nào mà không hận Bá Đao cho được.

Thấy Lâm Phong đi tới, Bá Đao giật mình, nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói:

- Linh Vũ cảnh tầng sáu, ngài đã đột phá!

- Đột phá rồi, nay chúng ta là cùng cảnh giới!

Lâm Phong khẽ gật đầu, đám người Vân Hải tông kia đều hoảng hốt, Lâm Phong lại có tu vi tương đương với Bá Đao, thật là lợi hại.

Năm đó khi còn ở Vân Hải tông, bọn họ nhớ rõ Lâm Phong mới có thực lực Linh Vũ cảnh tầng hai, thế nào mà chưa đến một năm, Lâm Phong đã đạt tới Linh Vũ cảnh tầng sáu, tốc độ tu luyện này thật đáng sợ.

Đạt tới Linh Vũ cảnh, người với thiên phú bình thường thì mỗi một tầng cảnh giới phải cần một năm hoặc là mấy năm để đột phá, có thể nói thiên phú của Lâm Phong đúng là yêu nghiệt.

Nhưng sự hùng mạnh của Bá Đao đã đi sâu vào lòng người, theo bọn họ, với thực lực của mình Bá Đao có thể chiến thắng cả Linh Vũ cảnh tầng bảy, Lâm Phong tuy có tu vi tương đương với Bá Đao, nhưng thực lực chưa chắc đã bằng Bá Đao.

Bá Đao cũng nhìn chằm chằm Lâm Phong, trên người tỏa ra khí tức lạnh thấu xương, phóng tới Lâm Phong.

Lâm Phong mỉm cười, nói:

- Muốn thử với ta?

- Ừ!

Bá Đao khẽ gật đầu, tu luyện công pháp Địa cấp Bá Đao quyết, Bá Đao cảm thấy thực lực mình tiến bộ rõ rệt. Trước kia, đám Linh Vũ cảnh tầng sáu chưa ai có thể chiến thắng y, nay tu vi lại tăng lên, Linh Vũ cảnh tầng bảy y cũng dám chiến, bởi vậy thấy Lâm Phong đột phá đến Linh Vũ cảnh tầng sáu, người y cũng bốc lên chiến ý.

- Được, vậy ta với ngươi thử xem sao.

Lâm Phong cười.

Đám người Vân Hải tông bên cạnh hưng phấn đứng nhìn.

Là Bá Đao Bá Đao tuyệt luân có thực lực tuyệt cường hay là thiên tài Vân Hải tông ngày xưa, tông chủ Vân Hải tông nay, Lâm Phong mạnh hơn?

Bá Đao và Lâm Phong đứng nhìn nhau, trong khoảnh khắc đao ý Bá Đao cuồng bá phóng ra, dường như muốn bổ đôi cả bầu trời ra.

Đao, kẻ hùng bá trong binh.

Bá Đao ưa dùng đao, mà Vũ Hồn của y lại là đao, tu luyện công pháp Bá Đao quyết Lâm Phong tặng cho nên trình độ trên đao đạo rất khủng bố.

Đao ý phóng thích ra này lập tức khiến không gian tràn ngập tiếng đao rít gào. Đám người Vân Hải tông kia cảm thấy thân thể mình như bị vây trong đao quang vô tận, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đao ý kia chẻ nhỏ ra.

- Quá kinh khủng! Hóa ra lúc chiến đấu với chúng ta, Bá Đao còn che giấu thực lực.

Mọi người khiếp sợ, xem ra Lâm Phong không phải là đối thủ của Bá Đao rồi. Đao ý Bá Đao này hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết được cường giả có thực lực Linh Vũ cảnh tầng sáu, một đao là đủ.

Tuy bọn họ biết thiên phú của Lâm Phong rất cao, nhưng tuyệt đối không thể chống lại được Bá Đao.

Nhưng lúc này, một luồng chiến ý điên cuồng bốc lên từ người Lâm Phong, chỉ trong nháy mắt chiến ý kia đã ngang với đao ý bá đạo kia, vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này Lâm Phong nhìn Bá Đao, toàn thân đều là chiến ý, có thể ra tay bất cứ lúc nào.

Kình phong thổi quét lên người Lâm Phong, khiến cho bộ quần áo rách tả tơi kia bay phất phới. Lâm Phong đứng đó như một bức tượng chiến thắng, vĩnh viễn không ngã xuống.

- Lợi hại!

Trước mặt đao thế của Bá Đao này, chiến ý của Lâm Phong vẫn mạnh như cũ, cũng vô cùng bá đạo, không hề có ý lùi bước.

Lúc này Bá Đao bước ra, ngay sau đó đao ý cảnh thổi quét trời đất, mặt đất ầm ầm nứt ra một cái khe sâu thẳm, giống như bị một đao bổ ra vậy.

- Đao, vua của binh khí, thần cản sát thần!

Bá Đao phun ra một câu nói, nhất thời đao ý lại mạnh lên khiến người ta cảm thấy như hít thở khó khăn.

- Bá Đao quyết không hổ công pháp Địa cấp, đao ý trên người Bá Đao lại càng bá đạo.

Lâm Phong thầm nghĩ, giờ Bá Đao hệt như một thanh đao ra khỏi vỏ.

Oành!

Lâm Phong cũng bước ra một bước, chiến ý cuồn cuộn kia chẳng những không giảm đi chút nào mà lại càng mạnh hơn, chiến với trời, chiến với đất.

- Kiếm, chí tôn trong binh khí, chém nát trời cao!

Lâm Phong cũng nói ra một câu, thế trên người như nước lũ ầm ầm kéo tới.

Thế, kiếm chi thế.

Kiếm thế phá hủy tất cả, ở trong khoảnh khắc phóng ra đã tương dung với chiến ý trên người Lâm Phong, kiếm chiến ý xông thẳng lên trời.

Mọi người chấn động, đúng rồi, Bá Đao dù nắm đao thế trong tay thì Lâm Phong cũng nắm được kiếm thế trong tay, kiếm thế có thể tiêu diệt tất cả.

Không chỉ như vậy, chiến ý trên người Lâm Phong cũng đủ hùng mạnh.

Đao ý, kiếm ý và chiến ý giao hội trên không trung, không gian không ngừng vang lên những tiếng két két, cực kỳ khủng bố.

Lúc này lưng mọi người đều đã ướt đẫm, hóa ra kẻ biến thái không chỉ có Bá Đao, Lâm Phong cũng vô cùng khủng bố. Hai người còn chưa giao thủ mà bọn họ đã không chịu nổi rồi, cả người ướt sũng mồ hôi, thân thể bọn họ lại run rẩy hết lên.

Bá Đao và Lâm Phong vẫn đứng đối mặt với nhau như trước.

Qua lúc lâu, Bá Đao chớp mắt, khiến cho đao ý trên người y xông lên phía trước, mà kiếm ý và chiến ý trên người Lâm Phong cũng hung mãnh đánh tới. Bá Đao ngẩn ngơ, sau đó chậm rãi nói:

- Ta thua rồi!

Lời vừa nói xong, đao thế kinh khủng trên người Bá Đao đã biến mất chỉ trong khoảnh khắc.

Ngay sau đó kiếm ý và chiến ý mà Lâm Phong phóng ra cũng tiêu tan đi.

Ý cảnh biến mất, mọi người cảm thấy toàn thân trở nên vô cùng thoải mái, thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng lòng thì lại sợ hãi, Lâm Phong thật đáng sợ, thế mà lại mạnh hơn cả Bá Đao, không hổ là tông chủ Vân Hải tông.

- Bá Đao, nay đao thế của ngươi sắp đại thành, cách cảnh giới tiếp theo không còn xa.

Lâm Phong mỉm cười, trận chiến vừa rồi không so thực lực, chỉ so ý cảnh, Bá Đao không bằng hắn.

Nghe Lâm Phong nói vậy, Bá Đao hơi nheo mắt lại, nhìn Lâm Phong nói:

- Ngài đã đến cảnh giới tiếp theo?

- Thực ra là đã sớm đến rồi.

Câu nói nhẹ nhàng của Lâm Phong khiến Bá Đao chấn động, cảnh giới nhập vi, Lâm Phong lại đã sớm bước tới, đúng là một thanh niên thật đáng sợ. May là khi y ở Tù đấu trường, Lâm Phong không ở, nếu không thì có lẽ y đã có chiến tích huy hoàng đến thế.

- Bá Đao, ta tới là để nói cho mọi người biết mà chuẩn bị, chúng ta sẽ xuất phát đến chiến trường bất cứ lúc nào!

Nói xong, hắn lại liếc đám người Vân Hải tông một cái, nói:

- Từ nay về sau, các ngươi hãy nghe theo lời của Bá Đao, giờ thì hãy tu luyện cho tốt, như vậy hy vọng sống sót trên chiến trường cũng lớn hơn.

Dứt lời, Lâm Phong liền xoay người, tiêu sái lúc đến, nhẹ nhàng lúc đi.