Lông mày Gia Vệ nhăn chặt lại, hắn biết Trịnh Tung nói không sai, thế nhưng hắn biết, cho dù là mình có nói, Trác Thiến cũng sẽ không bỏ lại đứa bé.
“Không nên chần chờ nữa, Long Tứ huynh đệ chẳng lẽ không biết Trác nữ sĩ đi Bắc Libya lần này làm gì sao?” Trịnh Tung vẻ mặt vội vàng nói, Trác Thiến lúc này đã ôm đứa bé xuống lầu rồi.
Gia Vệ suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết định, nói: “Ta đi nói.”
Trịnh Tung mặt lộ ra nét tươi cười gật đầu, liền cùng Gia Vệ cùng nhau đi ra bên ngoài, Tank và Hồng Vũ cũng theo phía sau.
Đi tới dưới lầu, mấy người Gia Vệ mới đuổi kịp Trác Thiến, lúc này mấy người Trác Thiến còn chưa có đi ra cửa lớn.
Gia Vệ bước ba bước thành hai bước rất nhanh vượt qua Trác Thiến, ngăn cản lối đi của Trác Thiến, không kịp nhìn xem khuôn mặt xinh đẹp của Trác Thiến nhăn lại, liền nói thẳng: “Trác tổng, ngươi không thể mang theo đứa bé đi.”
Nhưng mà lại không giống như Gia Vệ tưởng tượng, Trác Thiến mặt cũng không có nhăn lại, mà hơi kinh ngạc nhìn về Gia Vệ, rồi lui về phía sau một bước, biểu tình trên mặt biến thành sắc lạnh.
Mà sau khi Trác Thiến thối lui một bước, Trương Lệ Anh liền đi tới trước người Gia Vệ, vẻ mặt sắc lạnh nói: “Trách nhiệm của ngươi chỉ là bảo vệ Trác tổng, mà không phải là trông coi Trác tổng, Trác tổng mang theo ai đi, chẳng lẽ còn phải được sự đồng ý của ngươi nữa hay sao?”
“Ngươi có biết hay không, mang theo đứa bé, sẽ làm hành trình đến Bắc Libya lần này nguy hiểm hơn gấp bội, đồng thời đối với trẻ nhỏ cũng không nên, chỗ nguy hiểm như vậy, các ngươi thực sự hi vọng trẻ con phải trải qua sao?”
“Không có nguy hiểm thì gọi các ngươi tới làm gì?” Trương Lệ Anh vẻ mặt sắc lạnh như trước, nói: “Ngươi mau tránh ra, lần hội nghị này không thể muộn, nếu như đến muộn, không chỉ là chúng ta tổn thất, các ngươi cũng bị tổn thất.”
Bên cạnh Trịnh Tung nhìn thấy tình huống này, vài lần muốn mở miệng, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.
Gia Vệ là quốc gia phái tới bảo vệ trương thiến, còn bị Trương Lệ Anh nói cho như vậy, nếu như Trịnh Tung mở miệng nói, Trương Lệ Anh rất có thể đem Trịnh Tung khai trừ trực tiếp rồi.
Phía sau Trương Lệ Anh là Trác Thiến, nàng vẫn ôm đứa bé, trên mặt không có biểu tình gì, giống như chuyện này căn bản không liên quan gì đến nàng.
Có điều Gia Vệ cũng không tránh ra, mà cùng Trương Lệ Anh giằng co.
Tình huống như vậy, khiến Gia Vệ cũng nhíu mày một hồi, nhiệm vụ lần này không thể xảy ra một điểm sơ suất, nếu vì đứa bé mà dẫn đến tính mạng Trác Thiến bị uy hiếp, đến lúc đó hối hận không kịp.
Ta đã đáp ứng với cha nó, vĩnh viễn không ly khai nó, cho dù là đi đến nơi nguy hiểm, ta cũng muốn mang nó đi cùng.” Sau một lát, Trác Thiến mở miệng, thanh âm trong trẻo lạnh lung, nhưng cũng không có ngữ khí xa cách ngàn dặm như Trương Lệ Anh, mà trái lại có một loại hướng về Gia Vệ giải thích.
“Thế nhưng…” Gia Vệ vừa muốn nói điều gì, Trương Lệ Anh liền trực tiếp hừ lạnh một tiếng, nói: “Nếu như còn trì hoãn nữa, chúng ta cũng không cần phải đi nữa, hậu quả sau đó, tuyệt đối là ngươi không muốn gặp phải.
Gia Vệ long mày nhíu chặt lại, đúng lúc này, Trịnh Tung liếc mắt cho Gia Vệ một cái, Gia Vệ trầm ngâm trong chốc lát, cũng đành tránh đường.
Nhiệm vụ của Gia Vệ là bảo vệ Trác Thiến an toàn, mà nhiệm vụ này, là bảo đảm hội nghị lần này tiến hành thuận lợi, nếu như ngay cả hội nghụ cũng không thể tiến hành thuận lợi rồi, nhiệm vụ của Gia Vệ cũng xem là không hoàn thành.
“Nếu quả thật có chuyện ngoài ý muốn, an toàn của Trác Thiến và đứa bé giao cho ta, các ngươi loại bỏ trở ngại là được.” Đi phía sau Trác Thiến và Trương Lệ Anh, Gia Vệ nói khẽ với Trịnh Tung.
Trinh tung chỉ chần chờ chốc lát, rồi cũng gật đầu.
Vốn là nhiệm vụ bảo vệ Trác Thiến và đứa bé an toàn sẽ giao cho người có thực lực cực mạnh, mà bọn Trịnh Tung xem xét, thực lực cực mạnh đúng là Trịnh Tung rồi, có điều bây giờ xuất hiện Gia Vệ, biểu hiện ra thực lực không tầm thường, cho dù là Trịnh Tung cũng không có nắm chắc có thể thắng được Gia Vệ.
Tank vẻ mặt tin phục, Hồng Vũ thì có chút không phục, tại Tank xem xét, thực lực Gia Vệ so với Trịnh Tung còn mạnh hơn, bởi vì hắn tự mình cảm nhận qua thực lực Gia Vệ, mà hồng vuc không có cảm nhận qua, tự nhiên cho rằng Trịnh Tung sẽ mạnh hơn một chút.
Ngoài cửa tòa cao ốc, một chiếc xe hơi Lincoln đỗ ở đó, trước sau còn có một xe LandRover màu đen.
Trác Thiến ôm đứa bé lên chiếc xe Lincoln ở giữa, Trương Lệ Anh cũng đi theo, lúc này Trịnh Tung quay qua Gia Vệ nói: “Ngươi ngồi xe phía trước, Tank, Hồng Vũ cùng ta ngồi xe phía sau.”
Trịnh Tung quả quyết vỗ vỗ bả vai Gia Vệ, quay qua Gia Vệ gật đầu.
Gia Vệ vẻ mặt cũng ngưng trọng gật đầu, bây giờ xem như nhiệm vụ bắt đầu rồi, từ giờ trở đi, trong mười ngày kế tiếp, bảo vệ Trác Thiến bình an trở về.
Không bao lâu, ba chiếc xe liền bắt đầu chạy, Gia Vệ ngồi ở ghế lái phụ của xe LandRover đen phía trước không có lơi là, vẻ mặt ngưng trọng hai mắt nhìn xung quanh, chú ý đến tất cả mọi thứ.
Tốc độ ba chiếc xe cũng không phải quá nhanh, nhưng cũng không chậm, mà nhìn bảng hiệu các tòa nhà xung quanh, Gia Vệ mới biết được nơi này là thành phố Lương Châu, được xưng là kinh đô của vùng ven biển.
Cũng khó trách nơi này có các tòa kiến trúc cao lớn như vậy, thành phố Lương Châu tuy rằng không phải thành phố trực thuộc trung ương, nhưng thực lực kinh tế không có thua thành phố trực thuộc trung ương, ở đây phát triển cực kỳ nhanh, mặc dù là thành phố phương bắc, nhưng so với các thành phố phía nam thì cũng không phát triển chậm chút nào.
Ba chiếc xe chạy nhanh hướng về phía sân bay Thành Nam Lương Châu, mấy người ngồi máy bay tư nhân của Trác Thiến đi Bắc Libya.
Nhưng mà, khi ba chiếc xe đi tới một ngã tư lớn, hai mắt Gia Vệ bỗng nhiên co rút lại.
Bọn họ vừa lúc gặp đèn đỏ, ba chiếc xe đều ngừng lại, mà các xe đi ở bên phải, còn có một chiếc xe mà người ở trong xe vẫn hướng về bên này nhìn, đồng thời chiếc xe kia tuy rằng dừng lại, nhưng chân ga vẫn giữ, người lái xe muốn tăng tốc, có thể trong thời gian rất ngắn tăng đến tốc độ cao.
Điều này làm cho Gia Vệ không giải thích được, hắn mặc dù chưa có lái qua xe, nhưng cũng đã thấy xe dừng ở giao lộ, chiếc xe này tuyệt đối không bình thường.
“Lát nữa đi chậm một chút.” Gia Vệ quay qua tài xế nói, cặp mắt của hắn nhìn chằm chằm vào xe bên phải kia.
Chỉ chốc lát sau, đèn đỏ ngã tư biến thành màu xanh, LandRover đen cũng bắt đầu chạy.
Thế nhưng, LandRover đen cũng không có chạy chậm như lời nói của Gia Vệ, mà là chạy vô cùng nhanh, vừa mới bắt đầu liền tăng tốc cực nhanh.
Ngay lúc này, sắc mặt Gia Vệ bỗng nhiên biến đổi.
Chiếc xe bên phải kia vào lúc đó lại chạy đi, hướng đi phía trước vẫn là đèn đỏ, thế nhưng lúc này xe vậy mà đã chạy rồi, đồng thời bởi vì dẫm chân ga quá mạnh làm phía sau xe xuất hiện khói đen liên tục, mà hướng chiếc xe kia lao nhanh tới, chính là chiếc Lincoln mà Trác Thiến ngồi.
“Dừng xe.” Gia Vệ bỗng nhiên quát lớn, người tài xế trung niên kia bị làm cho hoảng sợ.
Vốn là người tài xế kia cũng không có để ý đến lời nói của Gia Vệ còn thanh niên này, hắn làm tài xế vài chục năm rồi, so với Gia Vệ còn không biết phải đi nhanh hay chậm sao?
Nhưng cũng bởi vì loại tự đại này của hắn, làm cho người ngồi trên chiếc xe kia có thể nhân cơ hội được.
Gia Vệ hai mắt bỗng nhiên co rụt lại, sau đó trực tiếp trực tiếp đạp chân lên bàn đạp chân ga, vươn tay trái trực tiếp nắm tay lái, cấp tốc quẹo lại.
Quẹo gấp như thế, với tốc độ này, chiếc xe LandRover chắc chắn sẽ bị lật, nhưng xe lật cũng có thể vòng lại, ngăn cản chiếc xe muốn đụng vào xe Lincoln kia.
(DG: ta mù mờ về xe quá, dịch mấy đoạn về xe này chém đại mấy vế :D)
“Rầm…”
Một tiếng vang thật lớn vang lên, xe Landrover đen bị bay ra xa hơn mười thước, lật nhào hai vòng, cuối cùng thân xe vẫn lật thẳng lại.
Chiếc xe muốn đâm vào xe Lincoln cũng không đâm được, mà là đâm vào xe LandRover, bởi vì quán tính quá lớn, trực tiếp bị lật liên tiếp mười vòng, cuối cùng rơi vào hang chắn trên giao lộ, xe không còn rõ hình dáng nữa.
Xe đi trong giao lộ nhất thời cũng dừng lại, xe LandRover đen phía sau xe Lincoln cũng mở cửa ra, Trịnh Tung, Tank và Hồng Vũ rất nhanh từ bên trong đi ra, ba người trước tiên là bảo vệ quanh xe Lincoln, sau khi kiểm tra an toàn, Trịnh Tung lúc này mới hướng về xe LandRover bị lật kia đi tới.
Dùng sức giật cửa xe LandRover ra, sau khi nhìn tình hình bên trong, Trịnh Tung liền ngây ngẩn cả người.
Trong xe không hề có người, vô luận là Gia Vệ hay tài xế, cũng biến mất không thấy nữa.
Nhưng mà, vừa lúc đó, chỉ nghe một tiếng vang “Bùm” thật lớn, chiếc xe ô tô muốn đâm xe Lincoln bị nổ tung, linh kiện ô tô bay ra bốn phía, bắn vào các xe xung quanh, lửa nóng đốt lên, làm cho mọi người lui về sau vài bước.
Có điều sau một lát, vẻ mặt Trịnh Tung khiếp sợ nhìn về nơi cách ô tô nổ không xa.
ở đó, một thân ảnh gầy gò, hai tay mang theo hai người, một người là tài xế xe landRover, một người khác là một trung niên đầu tóc rối bời.
Thân ảnh gầy gò kia, chính là Gia Vệ kịp lúc mang theo tài xế xe LandRover ra khỏi xe, người trung niên đầu tóc rối bời kia chính là chủ nhân chiếc xe bị nổ.
“Thỉnh cầu căn cứ trợ giúp, có người cố ý sát hại hoặc muốn cố ý ngăn cản Trác Thiến đi tham gia hội nghị.” Gia Vệ thấp giọng nói, vòng tay được giấu trên tay hắn lóe ra lục sắc quang mang, đem tin tức Gia Vệ gửi truyền đi.
“Chuyện này bộ môn có quan hệ sẽ giải quyết, ngươi tiếp tục hộ tống Trác Thiến đi Bắc Libya, nhất định phải bảo vệ an toàn cho nàng.” Không bao lâu, trong đầu Gia Vệ có thêm một đoạn tin tức.
Mà vừa lúc này, âm thanh còi báo động vang lên, xe cảnh sát mở đường, khơi thông xe cộ đang hỗn loạnn nơi đây, đồng thời đem người tình nghi trên tay Gia Vệ mang đi, tất cả sự tình cũng không cần bọn họ quan tâm, cảnh sát hoàn toàn tiếp nhận việc này.
« Người anh em, ca ca ta cũng phục ngươi rồi. » Trịnh Tung đi tới, vỗ vỗ vai Gia Vệ cười nói.
« Chúng ta làm việc này, đầu tiên phải học được bảo vệ mình, ngay cả mình cũng không bảo vệ được thì sao có thể bảo vệ khách hàng ? » Gia Vệ cũng lộ ra một dáng tươi cười, vui đùa nói.
Trịnh Tung cũng vẻ mặt ngưng trọng gật đầu, nói : « Ngươi nói không sai, làm chúng ta làm việc này, đầu tiên phải học được bảo vệ mình, bằng không làm thế nào bảo vệ khách hàng, huynh đệ, thụ giáo rồi. »
“Trịnh ca, lần hành động này còn cần phải dựa vào kinh nghiệm phong phú của ngươi mới được, bằng không chỉ có mỗi thực lực, cũng không thành công.” Gia Vệ lắc đầu, nhìn xe LandRover đen bị lật kia một chút, cười khổ nói: “Xem ra ta phải cùng ngươi chen chúc một xe rồi.”
Mà lúc này đây, thanh âm lạnh như bang của Trương Lệ Anh vang lên sau lung bọn Gia Vệ: “Long Tứ, ngươi đi lên xe này.”